Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
Chương 63: Lợi Hại
Edit: Bạch Linh.Nếu nói phòng của Diệp Oản Oản có thể so sánh với phim thần tượng đầy mộng ảo, vậy thì phòng ngủ của Tư Dạ Hàn chính là hiện trường phim kinh dị, cùng với phòng ngủ hệ hắc ám của anh ở Cẩm Viên cũng không khác nhau lắm. Lúc Diệp Oản Oản tới, trong phòng đã có người đang chờ. Là bác sĩ tư nhân Mặc Huyền của Tư Dạ Hàn. Nhìn thấy hai người tiến vào, Mặc Huyền đứng lên chào hỏi: "Cửu gia, Diệp tiểu thư." Tư Dạ Hàn đối với việc thời gian này Mặc Huyền xuất hiện ở trong phòng ngủ của anh đã thành thói quen, anh không nói gì đi tới bên giường ngủ. Diệp Oản Oản đi theo sau Tư Dạ Hàn, bước chân cô hơi do dự: "Cái kia, tôi ở đây có phiền tới hai người không?" Cô biết lúc Tư Dạ Hàn thôi miên thì bất cứ ai cũng không được phép tới gần. Mặc Huyền nhìn lướt qua Diệp Oản Oản, theo lý thuyết mà nói thì chắc chắn sẽ phiền, thôi miên cần phải tiến hành ở một nơi kín đáo không người. Nhưng mà nghĩ tới suy đoán lúc nãy, hơn nữa Diệp Oản Oản là do Tư Dạ Hàn tự mình mang tới đây, y đương nhiên không dám đuổi người, vì thế nói: "Thử trước xem đã." "Được." Diệp Oản Oản gật đầu. Tư Dạ Hàn nằm ở trên giường, thấy cô đứng ở cách xa, lông mày lập tức nhíu lại, kiên nhẫn gần như bị rút sạch. Diệp Oản Oản hơi rối rắm, Tư Dạ Hàn chỉ nói cô ở bên cạnh anh, cô cũng không chắc "cùng anh" là cùng kiểu nào, lại nói Mặc Huyền còn ở đây, chẳng lẽ cô mặc kệ y để lên nằm cùng anh sao?"Lại đây." Thấy Diệp Oản Oản còn đang do dự, đại ma đầu nào đó nhíu mày lên tiếng.Nhận thấy hơi thở nguy hiểm, Diệp Oản Oản lập tức bất chấp tất cả, dùng tốc độ nhanh nhất phi lên giường ngồi xuống.Giây tiếp theo, bên hông lập tức căng thẳng, cánh tay ai đó vươn ra kéo lấy cô, đầu thuận thế dán vào phần bụng của cô. Diệp Oản Oản dựa mình vào đầu giường, phần eo trở thành gối ôm, một cử động nhỏ cũng không dám. Mặc Huyền đang vội chuẩn bị công tác trước thôi miên, thấy thế hơi kinh ngạc về sự thay đổi thái độ của Diệp Oản Oản. Trước kia Diệp Oản Oản cho dù biết rõ Tư Dạ Hàn có bao nhiêu đáng sợ, vẫn như cũ đâm đầu vào tường, chưa bao giờ biết chịu thua. Chỉ mong cô gái này thật sự nghĩ thông suốt, tốt nhất nên không có những suy nghĩ không nên có, nếu không sau này chịu khổ chỉ có mình cô thôi. Từ góc độ người ngoài đứng xem, y cũng biết Tư Dạ Hàn không để ý mà muốn đem cô giam bên người là không đúng, nhưng vị này chính là sát thần bò từ địa ngục ra lấy đâu ra cảm tình bình thường của loài người mà phân biệt đúng sai? Một lát sau, mọi thứ đều chuẩn bị ổn thoả. Mặc Huyền đi tới cạnh giường: "Cửu gia, có thể bắt đầu rồi." Tư Dạ Hàn nằm trên giường không có đáp lại. "Cửu gia?" Mặc Huyền lại kêu một tiếng. Tư Dạ Hàn như cũ không có trả lời. Cuối cùng, Diệp Oản Oản nhìn thấy Tư Dạ Hàn đã nhắm mắt ngủ rồi, nhắc nhở nói: "Hình như Cửu gia đã ngủ rồi, bác sĩ Mặc thật là lợi hại!" "..." Mặc Huyền trầm mặc một hồi lâu, sắc mặt chả khác gì đèn kéo quân mà xoay chuyển mấy vòng, hoàn toàn nói không ra lời. Lợi hại cái gì? Anh ta rõ ràng cái gì cũng chưa làm mà?! Mặc Huyền trơ mắt nhìn người không chỉ thực sự đã ngủ rồi, lại còn ngủ tới cực kỳ an ổn, thậm chí có người nói chuyện bên cạnh mà Tư Dạ Hàn cũng không tỉnh lại, tâm tình cực kỳ phức tạp. Chẳng lẽ mấy lần Tư Dạ Hàn tự nhiên đi vào giấc ngủ, thật sự có liên quan tới cô gái này? Vì sao trước kia lại không phát hiện ra chứ? Hơn nữa Diệp Oản Oản rõ ràng cũng chỉ ngồi im chưa làm gì đi?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương