Khí Trùng Tinh Hà
Chương 1037: Bất ngờ tập hậu
Đề nghị này khiến Huyết Vân Thánh Hoàng trong lòng khẽ rung động. Suy nghĩ trong giây lát, cũng cảm thấy đây e rằng là biện pháp tốt nhất.Nếu không thể khiến đối phương tin tưởng, muốn đối phương ngoan ngoãn nói ra vị trí cụ thể căn bản là không thể nào. Chỉ có đánh tan sự nghi ngờ của đối phương mới có thể có được địa chỉ cụ thể.Huyết Vân Thánh Hoàng không tin rằng đối phương có thể kiên trì nguyên tắc đến thế. Chỉ cần làm cho qua chuyện, việc về sau hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của hắn.- Truyền lệnh xuống, đem mấy nhân vật đầu não xuống đây.Huyết Vân Thánh Hoàng hạ lệnh, lập tức nói với Trường Không:- Trường Không, việc này ngươi đích thân đi làm.- Thuộc hạ tuân mệnh!- Đi nhanh về nhanh, không được chậm trễ.Huyết Vân Thánh Hoàng phân phó.Trường Không Thiên Tôn lĩnh mệnh, rất nhanh ra đi.Huyết Vân Thánh Hoàng ngồi ở đó, nhắm mắt trầm tư. Đám Thiên Tôn thuộc hạ ai cũng không dám lên tiếng, sợ quấy rầy Huyết Vân Thánh Hoàng.Huyết Vân Thánh Hoàng dù sao cũng là cường giả cấp bậc Thánh Hoàng, từ sau khi Tần Vô Song rời đi, trong đầu hắn luôn có một ý niệm không bình thường, ý niệm này khiến hắn cảm thấy vô cùng bất an, luôn cảm thấy có chuyện gì đó sẽ xảy ra.- Không đúng, chuyện hôm nay có chút bất thường.Thần thức Huyết Vân Thánh Hoàng nhanh chóng chuyển động, bắt đầu nhớ lại những lời nói và biểu hiện của đối phương sau khi vào đây.Nghĩ lại một lần, lại một lần…Ba con mắt của Huyết Vân Thánh Hoàng đột nhiên đồng loạt mở ra, quát to:- Trường Phong, mau đem danh sách môn hạ của Xích Dương tới cho ta. Tư liệu càng tỉ mỉ càng tốt.Trường Phong Thiên Tôn căn bản không hỏi nguyên do, tức khắc đi làm. Việc này tất nhiên rất nhanh đã được làm xong, không lâu sau Trường Không Thiên Tôn liền mang đến một tập tài liệu.Huyết Vân Thánh Hoàng nhìn lướt qua một cái, người đứng bật dậy, sắc mặt đại biến.Mọi người thấy hắn có biến hóa như vậy, biết sự việc có chút bất thường, nhưng không dám hỏi.- Đáng ghét, đồ giảo hoạt!Huyết Vân Thánh Hoàng giận dữ:- Truyền lệnh ta, Trường Phong, triệu tập hai mươi tám Thiên Tôn, lập tức bao vây Thánh Hoàng Thiên Thuyền kia lại. : - Bệ hạ, sao vậy?- Trong lời nói của tiểu tử kia có bẫy. Các ngươi còn nhớ tới chín cái tên hắn nói không. Hai cái tên cuối cùng là cố ý nói sai. Đáng ghét, chúng ta không ngờ không ai phát hiện ra.- Ồ, nói như vậy hắn đã biết chúng ta giả mạo?- Biết thì đã sao? Tới lãnh địa của chúng ta mọi việc không do hắn quyết được. Ta sẽ để hắn có đi không có về!Huyết Vân Thánh Hoàng nổi giận, đội ngũ rất nhanh đã đông đủ.Chỉ là, trong thời điểm này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân vội vã, một tên Thiên Tôn vội vã chạy tới:- Bệ hạ, đại sự không ổn. Tỏa Thần Ngục bị tấn công, Trường Không Thiên Tôn bị bắt đi mất rồi. Tỏa Thần Ngục đã bị mở ra, tất cả tù binh đều đã mất tích.Huyết Vân Thánh Hoàng trong lòng trầm xuống, cơ hồ tức hộc máu.Bao năm nay, hắn luôn là người đi lừa người khác, không ngờ hôm nay bị kẻ khác liên tục lừa lại. Xem ra, đối phương mỗi bước đều đang tìm cách lừa hắn.Huyết Vân Thánh Hoàng tức muốn hộc máu, tuy nhiên hắn rốt cuộc cũng là một nhân vật kiêu hùng, sau khi phẫn nộ liền bình tĩnh lại ngay.Đối phương có thể vô thanh vô tức chế ngự Trường Không Thiên Tôn nhất định phải là Thánh Hoàng cường giả. Điểm này vừa gặp hắn đã xác định được.Huyết Vân Thánh Hoàng quát lớn:- Tập trung nhân mã, quyết không để bọn chúng rời khỏi lãnh địa của chúng ta.Bên trong Xích Dương Thiên Thuyền, Tần Vô Song hóa thành một đạo gió lớn, tử quang chớp động đã tiến vào trong Xích Dương Thiên Thuyền, thuận tay liền vứt Trường Không Thiên Tôn vứt xuống đất.Đồng thời tử quang thu lại, những môn hạ của Xích Dương đang bị phong ấn kia cũng rơi xuống, đếm qua thì có chừng ba bốn chục người, hiển nhiên là những môn đồ đắc ý nhất của Xích Dương Thánh Hoàng.Trong đó có mấy khuôn mặt rất quen, hiển nhiên trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền đã có tư liệu về bọn họ.Những người này nhìn thấy Thánh Hoàng Thiên Thuyền đều lộ ra vẻ kích động.- Chư vị, các ngươi không nhìn lầm, đây chính là Xích Dương Thiên Thuyền, là bảo vật của sư phụ các ngươi ngày trước.Tần Vô Song mỉm cười nói.Đám đệ tử này mắt lệ tuôn rơi, bộ dạng vô cùng kích động.- Sư phụ, thực sự là sư phụ!- Các hạ, sư phụ của chúng ta ở đâu?Tần Vô Song thở dài:- Chư vị, các ngươi đều là đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng, ta cũng không giấu các ngươi. Xích Dương Thánh Hoàng bệ hạ đã chết rồi!Mấy đệ tử nghe được tin dữ này đều khóc than không ngừng, vô cùng thương tâm.Tuy rằng bọn họ sớm đã dự đoán được kết quả này, nếu không, sư phụ của bọn họ cũng không thể mấy trăm vạn năm không hề xuất hiện.Hôm nay được chứng thực vẫn thương khóc không ngừng.Khóc xong một trận, những đệ tử này mới ngẩng đầu lên nhìn Tần Vô Song. Một trong số đó, hiển nhiên là một trong hai đệ tử đắc ý trong số chín đại đệ tử của Xích Dương Thánh Hoàng còn sót lại.Người này tên gọi Thần Chiếu, cũng là Thiên Tôn cường giả.Tần Vô Song dùng vô thượng thần thông giải khai phong ấn của bọn họ. Những tu luyện giả này ít nhất cũng là Chủ Thần, có bảy tám người đã là Thiên Tôn, một khi phong ấn được giải thì như hổ trở về rừng, sức chiến đấu lập tức khôi phục bảy tám phần.Tần Vô Song nói:- Chư vị, thương thế của các ngươi còn cần điều dưỡng, Xích Dương Thiên Thuyền này là do Xích Dương Thánh Hoàng lưu lại, một ngày có tác dụng như trăm ngày. Các ngươi nghỉ ngơi mấy ngày, tu vi có thể khôi phục như cũ.Thần Chiếu vẻ mặt kích động:- Tiền bối, xin hỏi người là ai, có giao tình gì với sư phụ chúng ta?Bao Bao cười lớn:- Các ngươi gọi Lão Đại của chúng ta là tiền bối, cái này không dám. Ha ha, Lão Đại của chúng ta tới hiện tại cũng chỉ một vạn tuổi, so với các ngươi còn trẻ hơn nhiều.- Chỉ một vạn tuổi?Thần Chiếu cả kinh, dường như nhìn thấy cái gì, không thể tin nổi nhìn Tần Vô Song, hiển nhiên cảm thấy lời của con khỉ này là lời nói đùa.Bọn họ vừa rồi cảm nhận thủ đoạn của Tần Vô Song, giải khai phong ấn của bọn họ, thủ đoạn đó rõ ràng là của Thánh Hoàng cường giả.Thánh Hoàng chưa tới vạn tuổi, sao có thể chứ?Khó trách bọn người Thần Chiếu không tin, trong lịch sử chưa tới năm vạn tuổi mà có thể tiến lên Thánh Hoàng cường giả e rằng không quá năm người.Một vạn tuổi, quả thực là… Chỉ có hai chữ có thể hình dung, đó là: biến thái!Ngay cả chính Tần Vô Song, thậm chí người vun bồi cho hắn là sư phụ Lý Huyền Phong e rằng cũng không ngờ rằng mình có thể bồi dưỡng được một truyền nhân biến thái như vậy.Nếu chỉ là một Thánh Hoàng, bất kể là Lý Huyền Phong, Xích Dương Thánh Hoàng hay Tu La Vương đều không thể bồi dưỡng ra một đệ tử biến thái đến vậy.Chỉ có ba người kết hợp các đặc điểm khác nhau, trên quá trình tu luyện không ngừng dung hợp mới có thể khiến Tần Vô Song có tốc độ tu luyện kinh người như vậy.Thánh Hoàng một vạn tuổi, nếu mà truyền ra e rằng cả Vũ trụ Đại La đều sẽ sôi sục lên. Ngay cả mười đại Thánh Hoàng vốn lánh đời ẩn thế cũng nhịn không được xuất hiện nhìn ngó một cái.Tần Vô Song cười nói:- Chư vị, không cần nhìn ta như vậy, chỉ là cơ duyên xảo hợp.Hắn càng giải thích như vậy, những người kia càng ngây ngốc. Nói như vậy, con khỉ kia là nói thật. Đúng là Thánh Hoàng vạn tuổi?Bao Bao có một sở thích quái ác là nhìn thấy bộ dạng khó tin này của người khác. Vô cùng đắc ý nói:- Có lẽ các người còn chưa biết? Di sản của sư phụ Xích Dương Thánh Hoàng của các ngươi đã truyền cho Lão Đại nhà ta. Hắn phụng mệnh của Xích Dương Thánh Hoàng quay về Tiểu Vũ trụ Xích Dương xem xét một chút. Ai ngờ Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã đổi chủ rồi.- Cái gì?Bọn người Thần Chiếu đều lộ ra ánh mắt khó tin, lập tức tất cả đều xuất hiện niềm vui mừng khôn xiết.Sư phụ đã chết, nhưng lại chọn được một người xuất sắc như vậy kế vị. Nói như vậy, Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã có khả năng đoạt lại quyền quản lý rồi?- Các hạ, đó là sự thật sao?Thần Chiếu có chút không dám tin.Tần Vô Song gật gật đầu:- Tuy không phải do Xích Dương Thánh Hoàng đích thân lựa chọn, nhưng vô tình kế thừa di sản của Xích Dương Thánh Hoàng. Trong di mệnh của người có yêu cầu ta quay lại lãnh địa của người xem xét một chút. Nếu đã kế thừa di sản của người, tự nhiên là việc phải làm. Chư vị, Huyết Vân Thánh Hoàng kia rốt cuộc là thế nào?Nói tới Huyết Vân Thánh Hoàng kia, đám người này đều lộ ra vẻ oán giận.Thần Chiếu tức giận nói:- Huyết Vân Thánh Hoàng kia có một loại yêu pháp, am hiểu biến hóa. Hắn biến thành bộ dạng của sư phụ, đột nhiên quay về Xích Dương Thần Cung, triệu tập ba sư huynh của ta rồi đem bọn họ giết đi. Sau đó lại triệu tập những người khác nữa.Cuối cùng sau khi chúng ta phát hiện ra thì đã trúng phải thủ đoạn của hắn, bị hắn phong ấn giam lại trăm vạn năm nay. Tiểu Vũ trụ Xích Dương này cũng lọt vào tay hắn.Tần Vô Song gật đầu:- Ta cũng cảm thấy tên đó có vấn đề, quả nhiên là thứ mưu nghịch soán quyền. Nói như vậy, quyền quản lý Tiểu Vũ trụ Xích Dương này phải cướp lại.Thần Chiếu mừng rỡ nó:- Đúng vậy, ngươi một khi đã kế thừa chân truyền của sư phụ thì là Chưởng giáo sư huynh của chúng ta rồi.- Ta nhỏ tuổi, sao dám xưng sư huynh.- Ha ha, tài năng hàng đầu là thông lệ của môn hạ Xích Dương. Nếu ngươi không làm sư huynh, chúng ta càng không có tư cách.- Đúng vậy, xin Chưởng giáo sư huynh làm chủ cho mọi người.Những người này trăm người một lời, thanh thế khiến Tần Vô Song nhất thời sửng sốt.- Chư vị, xin đứng lên nói chuyện. Ta là môn hạ của Xích Dương Thánh Hoàng, tự nhiên sẽ ra sức vì sư môn. Huyết Vân Thánh Hoàng kia giết hại đồng môn, cho dù không phải là soán nghịch cũng không thể tha. Các vị tạm thời nghỉ trong Thiên Thuyền này, sớm khôi phục thần thông. Huyết Vân Thánh Hoàng kia biết ta tấn công Tỏa Thần Ngục, nhất định sẽ kéo đến đây. Thiên Thuyền này sức phòng ngự kinh người, cho dù là Thánh Hoàng cường giả cũng khó phá vỡ. Trừ phi tu vi mạnh hơn Xích Dương Thánh Hoàng năm xưa.- Hừ, tu vi mạnh hơn Xích Dương sư phụ, người đó không có nhiều.Thần Chiếu nói về sư phụ của mình, khẩu khí vô cùng tự hào.Đang nói đến đó, Cô Đơn bước nhanh tới:- Lão Đại, Huyết Vân Thánh Hoàng mang theo hai bảy Thiên Tôn hùng hổ kéo tới, đã bao vây Thiên Thuyền của chúng ta lại.Nhắc tới Huyết Vân Thánh Hoàng, thì người này đã kéo tới, quả nhiên tốc độ nhanh thật. Bọn người Thần Chiếu sắc mặt khẽ biến, hiển nhiên đối với Huyết Vân Thánh Hoàng cũng có chút kiêng kỵ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương