Không Ai Am Hiểu Công Lược Hơn Tui

Chương 53: Cậu Làm Giao Diện Tức Chết Rồi



Một con Đậu Đậu giơ tay bắn một chùm sáng trắng về phía họ, chùm sáng xẹt qua xúc tu của Chu Nam Trạch làm cậu cảm thấy nóng rực.

Một cái xúc tu bị tan chảy.

Không có xúc tu không phải gấp, chỉ cần dị năng chưa cạn thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nhưng một kích này làm Chu Nam Trạch chấn động lớn.

Hóa ra...... Đây là Gundam!

Ở đây không chỉ có Gundam mà còn có 12 con Gundam, chỉ vài phút ngắn ngủn đã ép họ đến bờ vực nguy hiểm.

Chu Nam Trạch phóng ra khỏi vòng bảo vệ, các đội viên không quen hô to gọi nhỏ, còn mắng lớn:

“Đại học Bắc An quay lại cho tôi! Cậu đi chết cũng đừng lôi tụi này theo!”

Thấy một mình Chu Nam Trạch cân 6 con Gundam: “......”

Ô ô ô ông lớn ông đừng đừng, ông lớn bảo vệ tụi tôi đi!

Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi người giằng co với Gunda, Chu Nam Trạch với Trạm Mặc cũng không sao, đám Tang Phỉ có thể ứng phó, nhưng dị năng của người khác cũng phải chịu hao tổn lớn chứ huống gì là còn phải bảo vệ hai nghiên cứu viên không có sức chiến đấu.

Vậy mà lúc này con rối Trọc Trọc dẫn họ vào đây không chịu nói chuyện nữa.

“Trọc Trọc mày bị gì thế! Nói chuyện đi Trọc Trọc!”

Một thành viên đội Thư viện Hòa bình hỏi.

Trọc Trọc: “Xin chào, mừng mọi người đã đến.”

“......”

Chu Nam Trạch nhìn đám Gundam, cảm thấy cứ thế này thì không ổn, quay về phía Trọc Trọc đánh giá từ trên xuống dưới.

Một thành viên đội Thư viện Hòa bình nói với vẻ mặt đưa đám: “Hết nước, nó không nói câu nào. Chắc chắn là bẫy! Bực cái con Trọc Trọc này dữ dội!”

Trọc Trọc: “Xin chào, mừng mọi người đã đến.”

Chu Nam Trạch nói: “Tôi nghĩ nếu Trọc Trọc với Gundam đều là rối do đại Hiền giả tạo ra thì chắc chắn chúng nó có cấu tạo giống nhau. Nếu gỡ Trọc Trọc ra nghiên cứu cấu tạo của nó, tìm được trung tâm rồi phá thẳng đám Gundam.”

Vừa dứt lời, con Trọc Trọc đang lặp lại “Mừng mọi người đã đến” đột nhiên im bặt.

Chưa đợi Chu Nam Trạch vươn xúc tu, Trọc Trọc đã hét: “Được rồi được rồi! Tôi nói, tôi cậu biết làm sao để tắt Đậu Đậu!”

Chu Nam Trạch cười hài lòng. Vậy mới đúng.

Một lần nữa thuyết phục kẻ thù bằng phương pháp vật lí, nai sừ!

Trọc Trọc run rẩy giải thích:

“Đám Đậu Đậu là thế hệ thứ ba do đại Hiền giả tạo ra, nguồn năng lượng của chúng ở phần trung tâm cơ thể, xung quanh có nhiều lớp bảo vệ, khó lấy lắm. Vì tinh thạch ma pháp rất quý.. “

“Có gì nói đi, sao để dừng tụi nó lại.”

“Đại Hiền giả khắc linh hồn vào con rối, ngài chỉ cần suy nghĩ là chúng sẽ dừng.”

Chu Nam Trạch nhíu mày: “Mày nó vậy có khác gì vô dụng đâu.”

“Đừng nóng mà.” Trọc Trọc nói: “Còn một cái công tắc không hay dùng, dưới cánh tay con rối.”

“Dưới cánh tay?”

Trọc Trọc nghiêm túc nói: “Là nách đó.”

“......”

Tính cách đại Hiền giả này quái vậy!

Khi Chu Nam Trạch dời sự chú ý từ cuộc chiến đến cuộc đối thoại với Trọc Trọc thì tình hình của mọi người trở nên nguy cấp. Gandam kháng ma pháp mạnh, Trạm Mặc chỉ có thể đảm bảo mình không bị thương chứ không thể khống chế Gundam hiệu quả, chung cùng thì dị năng y có tác dụng cao hơn khi nướng protein.

Thiếu khả năng điều khiển từ trưởng của Chu Nam Trạch, bắt đầu từ khi Phong Ngọc Long phạm phải sai lần thì mọi người bị đánh tới tấp, bỏ chạy tứ tán, tất cả dàn thế vua Tần chạy quanh cột, bị Gundam ép vào nguy hiểm tột cùng.

#GĂH: Hồi xưa Kinh Kha được thái tử Đan (nước Yên) cử đi ám sát Tần Thủy Hoàng, lúc Kinh Kha định đâm vua Tần thì vua Tần lui mạnh ra sau, làm đứt ống tay áo rồi bỏ chạy. Kinh Kha đuổi theo, vua Tần thấy chạy k thoát nên liền chạy vòng quanh chiếc cột đồng trên điện. Kinh Kha đuổi theo sau r hai người chạy vòng quanh như đèn kéo quân =)) Buồn cười cái là quanh đó có nhiều quan mà k có vũ khí, dưới kia hộ vệ thì có nma theo luật là vua k cho thì cấm lên. Vua Tần mải chạy sợ quá nên k kịp kêu. Sau có ông thái y ổng quăng cái bột gì đó vô mặt Kinh Kha rồi vua Tần mới lật người tình thế. Sau này nước Yên cũng bị nước Tần chinh phạt.

Chu Nam Trạch mới biết về công tắc của Gundam, ngẩng đầu lên lại phát hiện Tang Phỉ đang gặp nguy.

Vì tránh laser của Gundam mà Tang Phỉ bất cẩn va vào cột, cô rên đau đớn, sau đó két một tiếng, cánh tay lập tức mềm oặt, chắn chắn đã bị gãy.

Cô ngã xuống đất, lông mày yêu kiều tú lệ nhíu chặt, vô cùng đau đớn.

Gundam lại đánh tới, cô không thể ứng chiến, những người khác cũng ốc chẳng mang nổi mình ốc.

Ngay lúc khẩn cấp, giao diện của Chu Nam Trạch nhảy ra thông báo.

【 Cơ hội! Xoay chuyển chinh phục! 】

Xét thấy trước giờ người chơi cũng không cố tình bẻ cong cốt truyện, kết quả chinh phục hiện tay cũng không quá cao, thế giới quyết định cho bạn một cơ hội cuối cùng.

Tang Phỉ gặp nguy, nếu bạn anh hùng cứu mỹ nhân, tạo bầu không khí thích hợp, biến【 tuyến tình bạn 】 trở thành 【 tuyến tình yêu 】!

Nhắc nhở: Phải tiếp xúc cơ thể.

Đầu đề nhắc nhở màu đỏ đậm kèm chấm than như sợ cậu không thấy.

||||| Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc |||||

Chu Nam Trạch bỏ qua giao diện, cậu cảm thấy nó đột nhiên nhảy ra chắc chắn la đang giục mình tỏ tình với Trạm Mặc.

Nhưng bây giờ không thích hợp, đợi ra khỏi di tích rồi lại nghĩ cách.

Suy nghĩ này cứ vẩn vơ trong đầu nhưng tốc độ cứu người của cậu không chậm lại, mấy dây xúc tu bay nhanh đến hất Tang Phỉ qua một bên, tranh khỏi sự tấn công của Gundam.

Tang Phỉ hét thảm.

“*** mẹ cậu làm gì đấy!”

Tang Phỉ chỉ kịp nói câu này rồi bị một cái bình thủy tinh chặn miệng. Thuốc lạnh lẽo trôi xuống cổ, chỉ vài giây ngắn ngủi mà vết thương cô đã hồi phục.

Thuốc trị thương cao cấp.

Cô không biết Chu Nam Trạch làm cái gì, nhưng con Gundam lũ lượt dừng lại, có vẻ là bị tắt.

Những người khác thở phào nhẹ nhõm, ngồi sụp xuống đất, Chu Nam Trạch lấy ra mấy chục bình thuốc đưa tới trước mặt đồng đội. Lúc Tang Phỉ thấy Chu Nam Trạch làm người trở lại thì thấy cậu đặt thuốc vào tay các đồng đội, còn mình đi đến chỗ Trạm Mặc.

Cậu lôi ra một bình thuốc bổ sung cao cấp cho Trạm Mặc lông tóc vô thương, cười dịu dàng: “Nè.”

Trạm Mặc do dự một chút. “Tớ không hao sức nhiều, không cần đâu, cậu giữ lại đi.”

“Đừng ép tớ đút cho cậu.”

Trạm Mặc ngẫm một lúc, thản nhiên hé miệng.

“Vậy cậu đút đi.”

Tang Phỉ thấy cái tên nhét nguyên cái bình vào miệng mình đang nhẹ nhàng nâng cằm Trạm Mặc, chậm rãi rót thuốc vào, cuối cùng còn giúp y lau khóe miệng.

Người chủ động đòi đút đơ mặt, nhưng lúc khăn tay lướt qua khóe miệng thì tai ửng hồng.

Tang Phỉ: “......”

Trước mặt người ta! Trước mặt người ta!

Chó FA đã chịu 1 vạn điểm sát thương.

Con thuyền hữu nghị nhỏ mới thành lập ở công trường bị lật úp.

Trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt, họ nghỉ ngơi tại chỗ một lát rồi đi tiếp. Sự kiện Gundam làm họ vô cùng nghi ngờ Trọc Trọc, nhưng dưới sự uy hiếp của Chu Nam Trạch mà Trọc Trọc vẫn chắc chắn phía trước không nguy hiểm.

Trọc Trọc giải thích thế này: Vốn dĩ đám Gundam không chỉ nên ở trạng thái tắt, mà còn bị khóa trên cái cột nữa cơ, nó thật sự không biết tại sao lại vậy. Dù gì đại Hiển giả cũng chỉ tạo ra mấy con Gundam, những thứ khác trưng bày trong di tích đều không có sức chiến đấu.

Không có Trọc Trọc mọi người cũng chẳng biết đi hướng nào để tới phòng hồi tưởng trung ương. Dù tất cả đều cảnh giác nhưng vẫn quyết định theo đường Trọc Trọc chỉ.

Di tích ngầm đúng là rộng, cứ cho là họ đi vòng quanh đi, nhưng đi từ chiều đến tối vẫn chưa đến nơi.

Bất đắc dĩ, họ đành tìm chỗ trống ngủ lại một đêm.

Tang Phỉ phát hiện Chu Nam Trạch không những nhét cái bình vào miệng cô lúc chiến đấu mà những biểu hiện tiếp theo cũng vô cùng kỳ lạ.

Như thể không dùng nổi dị năng, chuyện bình thường như đưa nước hay lấy lều từ cô cũng dùng dị năng, với người khác thì vẫn bình thường.

Tang Phỉ vô cùng khó hiểu. Hồi trước ở công trường Chu Nam Trạch đâu có ghét mình đến thế?

Khi cậu dùng dị năng đưa cái nồi tới trước mặt cô, cuối cùng cô cũng không nhịn được mà hỏi: “Mắc gì phải dùng dị năng đưa đồ cho tôi, không thấy lãng phí à?”

Chu Nam Trạch sửng sốt một khắc, cười nói: “Cảm ơn vì đã quan tâm, dị năng tôi nhiều lắm.”

Tang Phỉ: “......”

Ai nói vụ dị năng? Sao mình lại kết bạn với loại người này vậy!

Cô trầm mặt, thấy Chu Nam Trạch tưởng mình lo cậu bị cạn dị năng thì hết cách, nói thẳng: “Tay tôi dơ lắm hả? Sao không trực tiếp đưa đồ cho tôi?”

Điều cô không ngờ là Chu Nam Trạch đứng yên cách cô 1 mét, nghiêm túc nói nhỏ: “Không tiếp xúc cơ thể được.”

Tang Phỉ khó hiểu: “Cái gì?”

Chu Nam Trạch tiếp tục nghiêm túc: “Nếu chúng ta tiếp xúc cơ thể thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng.”

Tang Phỉ thầm cả kinh, nhớ đến lời khuyên của Kỳ Tùng:

Phải tin tưởng trực giác của Chu Nam Trạch, rất có thể cậu ta có dị năng tiên đoán!

Tang Phỉ ngộ ra. Di tích này chắc chắn đang ẩn chứa nguy cơ gì đó, để tránh nó thì họ không thể tiếp xúc.

Dù rất kỳ lạ, phi logic, nhưng nếu tiên tri mà có logic thì còn gì là tiên đoán?

Tóm lại là cứ tin tưởng nhà tiên tri!

Chỉ thấy cô tràn đầy tinh thần trách nhiệm gật đầu với Chu Nam Trạch: “Tôi hiểu rồi!”

Chu Nam Trạch hơi mỉm cười: Hiểu chưa, tôi đã có người vợ trong định mệnh rồi.

“Hiểu rồi thì tốt.”

Vậy là cả đêm họ làm gì cũng cách nhau ít nhất 1 mét, đưa đồ cũng không chạm tay, nhờ dị năng bay tới bay lui trong không trung.

Người để ý đến hành vi kỳ lạ này nhìn họ một cách khó hiểu.

Tình bạn thời đại mới à? Hay lại là dị năng giả Versaill·es khoe khoang?

Sáng hôm sau, Chu Nam Trạch vừa mở mắt liền thấy giao diện nhảy ra.

【 Cơ hội! Xoay ngược tuyến chinh phục! 】 đã trở thành phế thải

Giao diện muốn một cốt truyện bình thường,

Giao diện cho bạn rất nhiều cơ hội,

Giao diện sắp điên rồi mà vẫn phải suy xét cẩn trọng cho bạn...

Bạn lại lựa chọn không đi con đường bình thường.

Hay lắm! Giao diện quyết định cho bạn hài lòng!

Muốn làm người nhà với Boss đúng không? Vợ cũng là người nhà!

Giao diện hiểu rồi, tạm biệt!

Tạm biệt!!!

Dấu chấm than câu cuối cùng đỏ chót, nhảy tưng tưng trước mắt Chu Nam Trạch.

Chu Nam Trạch lắc đầu.

Chậc, cuối cùng giao diện cũng điên rồi sao?

Cậu vừa nghĩ đến đây, ngẩng đầu, lại phát hiện một phần của giao diện đã biến mất rồi.

Là bộ phận chinh phục nhân vật.

Tra bản đồ, cấp bậc nhân vật với thông báo vân vân vẫn dùng được như cũ, cậu vẫn xem cốt truyện với nhiệm vụ được, nhưng phần chinh phục nhân vật bị mất.

Cậu...... Làm giao diện tức chết rồi hả?
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...