Không Bằng Duyên Thiển
Chương 70: Chương 70
Editor: ღDuღBeta: ViVuĐộng tác của Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân vô cùng nhanh, sau khi nhận được điện thoại của con trai, không được nửa ngày đã xuất hiện trong nhà thông gia tương lai. Hết cách rồi, bây giờ giao thông quá thuận tiện, huống chi bọn họ ở Thượng Hải cũng không có làm việc gì, ước gì sớm chút trở về nhìn cháu trai."Thông gia, bà nói tôi nên tổ chức tiệc rượu ở Duyệt Lai Cư hay Quang Dương? Tôi vẫn thấy Quang Dương được hơn, ở đó rộng rãi, nhưng bên Duyệt Lai Cư thì đặc sắc hơn… Này, rốt cuộc chọn ở đâu đây?" Thẩm Phượng Trân cầm danh sách khách sạn trong tay, nhíu mày do dự thương lượng với Vương Lan Phương, vẻ mặt của Vương Lan Phương không biết chọn chỗ nào, dù sao cũng là chuyện lớn cả đời của con gái, dĩ nhiên bà hi vọng con gái gả được nở mày nở mặt.Ngồi ở bên cạnh Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm dở khóc dở cười, cô cũng không nói sẽ lập tức kết hôn với Triển Nguyên, mới quen nhau được mấy tháng, có cần nhanh như vậy không. "Triển Nguyên, có phải hai người họ có chút gấp gáp hay không? Chúng ta nói muốn kết hôn khi nào chứ?" Tiếu Hàm xoay người, tức giận nhìn người đàn ông bên cạnh.Chu Triển Nguyên cưng chiều nhéo chóp mũi của cô, cười nói: "Thế nào? Còn không định gả cho anh hả? Nhưng mẹ anh không kịp đợi muốn em gọi một tiếng mẹ."Tiếu Hàm bĩu môi, quẹt mũi cô một cái, sẽ sẹp. Nhẹ nhàng nằm úp ghé vào tai anh nói: "Kêu dì Vương là mẹ thật kỳ...” Kêu dì hơn hai mươi năm, chợt muốn cô kêu là mẹ, đó là một vấn đề lớn.Vốn Tiếu Hàm là một người không thích thay đổi, nói dễ nghe là yên ổn ở tình trạng hiện tại, nói khó nghe một chút chính là nhát gan, sợ không thích ứng với thay đổi sau này. Bằng không khi còn bé cô cũng sẽ không cứng đầu không chịu kêu Thẩm Phượng Trân là mẹ nuôi.Vốn Tiếu Hàm là một người không thích thay đổi, nói dễ nghe là yên ổn ở tình trạng hiện tại, nói khó nghe một chút chính là nhát gan, sợ không thích ứng với thay đổi sau này. Bằng không khi còn bé cô cũng sẽ không cứng đầu không chịu kêu Thẩm Phượng Trân là mẹ nuôi.Bây giờ trưởng thành, trên mặt cũng không còn non nót như trước, nhưng tật xấu này ít nhiều vẫn còn sót lại, Mãnh Bất Đinh muốn cô thay đổi cách gọi, vẫn sẽ cảm thấy có chút kỳ quái, dù sao cũng từ dì trực tiếp biến thành mẹ.Hơn nữa, sau khi chính thức cử hành hôn lễ mới gọi, hay là hiện tại nên đổi cách kêu mẹ? Hoặc là sau khi cầm giấy kết hôn? Thật là một vấn đề lớn, Tiếu Hàm lặng lẽ vỗ trán.Chu Triển Nguyên buồn cười vuốt tóc của cô, nhẹ nhàng chống đỡ trán của cô cười nói nói: "Thế nào, không muốn trở thành người của nhà họ Chu anh?"Tiếu Hàm đẩy anh ra, trên mặt ửng đỏ, thiệt là, ba mẹ đang ngồi cách đó không xa, sao người này không chút kiêng kỵ, đợi lát nữa sẽ bị nói. "Nói gì đó, bây giờ cũng không lưu hành sửa họ." Chu Hàm, một chút cũng không dễ nghe như Tiếu Hàm."Tốt lắm, đợi lát nữa em thu xếp quần áo, theo anh trở về thôi." Chu Triển Nguyên đưa tay cầm tay của cô, nhẹ nhàng cầm ngón trỏ của cô đùa giỡn, không nặng không nhẹ.Tiếu Hàm suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, "Chúng ta cũng nên nới với ba mẹ một tiếng, cũng gần khai giảng, em phải về chuẩn bị một chút." Hơn nữa Milk cũng được ông bà nội anh ôm đi, làm cho mẹ gần đây không có quen, la hét muốn đoạt Milk về.Chu Triển Nguyên nghẹn họng, chẳng lẽ bạn gái nhỏ của anh còn tưởng rằng anh muốn cô trở về phòng trọ nhỏ của cô ấy sao? Nói tới, phòng ở kia cũng nên thay đổi dụng cụ trong nhà, ngày nào đó chờ Tiểu Hàm rãnh rỗi thì đi xem dụng cụ một chút, đổi lại những kiểu dáng cô ấy thích. Cuối cùng cũng nên có chút cảm giác gia đình, dù sao cũng có rất nhiều người.Chu Triển Nguyên nghẹn họng, chẳng lẽ bạn gái nhỏ của anh còn tưởng rằng anh muốn cô trở về phòng trọ nhỏ của cô ấy sao? Nói tới, phòng ở kia cũng nên thay đổi dụng cụ trong nhà, ngày nào đó chờ Tiểu Hàm rãnh rỗi thì đi xem dụng cụ một chút, đổi lại những kiểu dáng cô ấy thích. Cuối cùng cũng nên có chút cảm giác gia đình, dù sao cũng có rất nhiều người.Đợi đến tất cả đồ đạc bị dời đến chỗ của Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm mới phục hồi tinh thần. Nhìn vẻ mặt thản nhiên của người đàn ông kia, Tiếu Hàm chỉ cảm thấy buồn cười. Chỉ là, cũng không có gì không được tự nhiên, nếu trưởng bối hai nhà cũng đã thương lượng chuyện tổ chức tiệc rượu, cô còn nói thêm gì nữa? Chỉ là, bé con không có ở đây, thật có chút không quen. Phòng ở lớn như vậy, chỉ có hai người, có chút cảm giác vắng vẻ, nhất là trong nhà của Triển Nguyên, đều là màu sắc lạnh lùng.Nhìn cô gái liếc nhìn xung quanh, Chu Triển Nguyên cười khẽ ôm cô nói: "Ngày mai anh không làm gì, chúng ta đi chọn mua mấy vật dụng mà em thích."Tiếu Hàm gật đầu một cái, mặc dù chưa định ngày cưới, nhưng chuyện này ngược lại có thể làm trước, dù sao cũng là kế hoạch lâu dài.Có điều, bây giờ có chuyện quan trọng hơn, để cô mở TV, đợi một tuần lễ mới cập
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương