Không Trong Sáng Nhưng Tôi Là Hoàng Hậu

Chương 23



Tiếp nhận ngôi vị mới , tôi có biết bao nhiêu chuyện phải lo. Nào là sổ sách, chi tiêu, viếng thăm, quà cáp, tiến cống, thu nạp nhân tài... Tất cả đều đổ dồn lên vai tôi. Nếu mà làm tốt, thì chả ai nói gì cả. Nhưng nếu như mà làm không tốt, Hoàng thượng trách phạt xuống, phía dưới kiện lên trên, lớn hơn là làm ảnh hưởng đến nội bộ và mối quan hệ của quốc gia với láng giềng thì quả là không xong.

Tôi từ một cô bé chỉ nghĩ đến ăn, ngủ, nằm đọc sách và quyến rũ hoàng thượng thì nay lại phải trở thành "giám khảo" bất đắc dĩ. Trước kia, nhìn Hoàng hậu đứng bên Hoàng thượng, vinh quang vô hạn mà nào đâu ai biết rằng nội tâm nàng phải trải qua những gì. Nàng thậm chí phải giữ vững hậu cung cho tốt để hoàng đế có tâm trạng mà trị quốc và ban ơn "mưa móc" đến tất cả mọi người.

Làm Hoàng hậu, tuyệt không thể tùy tiện. Ngày hôm nay mặc gì, đi đâu, ngày mai chải đầu như thế nào đều phải hợp thời, hợp tiết. Chứ nếu vào cái ngày lễ, cúng, giỗ tổ mà ăn mặc loè loẹt phô trương thì coi như xong.

Có cái hôm nào đó tôi lười ra ngoài chải đầu, chỉ kêu nô tỳ vấn kiểu tóc đơn giản, cài mấy cái trâm đơn giản, váy cũng không cầu kì. Thế là đang "họp" thê thiếp thì hoàng thượng, thái hậu ghé qua. Nhìn tôi rồi nhìn sang bọn họ, trông có khác gì con nhà quê với người của chính phủ đâu.

Cái chính là tôi khi ăn mặc tuềnh toàng, có cảm giác bản thân bị ăn tươi nuốt sống đến nơi!

Thế là từ đó trở đi, tôi càng thêm chú trọng trang điểm, trang phục. Gì thì gì chứ ai tặng trang phục váy vóc đẹp, có giá trị là tôi nhận luôn, để mà còn diện.

Làm hoàng hậu thì kể cũng nhàn, chỉ là rất nhiều khi có người đến nhờ. Hôm thì chức quan nọ, hôm thì chức quan kia, hôm thì đổi vị trí làm khiến tôi cảm thấy khá là mệt mỏi.

Hôm đó, tôi đang ngồi chễm chệ lắng nghe bọn họ thông báo tin vui: con gái của An ma ma lấy con trai của thị vệ gác cổng, mắt đã chực díu lại rồi.

Đúng lúc đó, Hoàng thượng đến. Cái mắt "gấu trúc" của hắn thật chẳng khác tôi là bao.

Hắn đi vào phòng ngủ trước, không nói không rằng để thị nữ cởi áo rồi nằm thẳng cẳng.

Tôi mon men trèo vào. Ngồi hơi lâu nên có chút ra mồ hôi.

Thời này lại không có quạt điện, nhưng có cái máy quạt tay to đùng tôi mới sai người lắp, nên cũng không phải là nóng lắm.

"Cung của nàng cái gì cũng có. Trẫm thực sự rất thích."

Hắn nói.

"Thích thì mời đến thường xuyên ạ. Thiếp chờ."

Tôi nói rồi ôm lấy eo hắn, lần vào trong chăn sờ "bảo bối" của hắn. Hắn hơi ngại, lườm lườm tôi.

"Đó là phạm thượng."

Hắn doạ.

"Đó là của thiếp."

Tôi bĩu môi.

Hắn cười, quay sang sờ lưng cho tôi. Mông của tôi bị hắn ôm gắt gao.

"Nàng quả là biết nói đùa. Nhưng mà, trẫm thích."

Hắn lại cười. Lần này mắt híp lại, nhìn rất là thoải mái.

Đêm nhẹ nhẹ qua đi.
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...