Vị lão đại này của mình, không sợ trời không sợ đất, có lẽ chỉ duy nhất sợ con gái vô cơ gây rối hắn.... ừm, có lẽ triệt để ngăn chặn mọi thứ liên quan đến con gái, tư thế đó, giống như kéo chút quan hệ thì sẽ dẫn đến tai họa sát thân!
Rất nhiều lúc Lý Thành Long đều cảm thấy, vị trí giáo chủ Cương Thiết Thần giáo của mình ít nhiều có tiếng không có miếng, có lẽ Tả Tiểu Đa càng phù hợp với danh hiệu này hơn!
“Lớp trưởng Tả, hôm nay anh em chúng ta đến đây, thực sự là có chuyện cần
nhờ. Cao Xảo Nhi cười ngọt ngào nói.
“Mời nói.” Tả Tiểu Đa hào phóng nói: “Nhưng miễn có thể làm được, chắc chăn nghĩa bất dung từ.”
Cao Xảo Nhi mỉm cười, nói: “Bọn ta đều là gần đây mới nghe nói, Lớp trưởng Tả lại là kì nhân thành Phượng Hoàng, Tả đại sư mà ai cũng hoan nghênh, quả thật là quá thất lễ.”
Ánh mắt Tả Tiểu Đa nhìn chằm chằm.
Lần đầu tiên vô cùng nghiêm túc nhìn Cao Thành Tường và Cao Xảo Nhi, sắc mặt cũng lần đầu tiên nghiêm túc, ngay thẳng, hơn nữa cẩn thận nói: “Thông tin nhà họ Cao, quả thực rất thần thông.”
'Tâm mắt Cao Xảo Nhi hơi cụp xuống, dừng một lát lại nói: “Nghe nói Tả đại sư có thể nhìn được chuyện của năm trăm năm trước, đến tận năm trăm năm sau, nhìn một cái là có thể phán đoán được sống chết, họa phúc của người ta, lại nghe đại sư đã tự nhận, tướng pháp đệ nhất, kiếm tiền thứ hai, tu vi chỉ là thứ ba....tự tin như vậy, người thường khó mà tưởng tượng, cho nên... Xảo Nhi mạo muội, muốn mời Tả đại sư chỉ điểm một chút bến mê.”
Ánh mắt Tả Tiểu Đa híp lại, nhẹ nhàng nói: “Ô?”
Cao Xảo Nhi cười một cách thản nhiên, lấy ra một trăm viên Tỉnh Hồn Ngọc thượng phẩm, đặt lên bàn, chậm rãi đẩy qua, nói: “Xảo Nhi biết quy tắc của Lớp trưởng Tả, nên giờ gửi ngươi tiền quẻ, mong Tả đại sư không chê ít!”
Tả Tiểu Đa cười ha hả: “Số lượng như này quả thật là không ít, dễ người, dễ ta, không biết Xảo Nhi cô nương muốn hỏi cái gì? Muốn hỏi tiền đồ, nhân duyên, hay là... cái khác?”
Đôi mắt xinh đẹp của Cao Xảo Nhi thoáng chút bi thương, nhẹ giọng nói: “Ta muốn nhờ Lớp trưởng Tả xem giúp ta số phận đời này.”
“Số phậ
Vẻ mặt của Tả Tiểu Đa trở nên thận trọng, cẩn thận nhìn vào sắc mặt của Cao. Xảo Nhi, nhẹ giọng nói: “Đời này của Xảo Nhi tiểu thư... Suôn sẻ bình an, phúc quý. song toàn, quả nhiên là mệnh tốt đứng đầu.”
Cao Xảo Nhi nở nụ cười tươi như hoa nơi khóe miệng, hỏi: “Thật sao?”
Cao Xảo Nhi mỉm cười, đứng dậy, nói: “Cảm ơn Lớp trưởng Tả đã chỉ điểm
bến mê, kim khẩư' của Lớp trưởng Tả đã phán đời này của ta suôn sẻ bình an, phúc quý song toàn, đương nhiên là ta hoàn toàn tin tưởng..."
Cao Thành Tường cũng đứng dậy theo, mỉm cười nói: rất đáng giá. Lớp trưởng Tả, chúng ta đi về trước.”
Tả Tiểu Đa cười ha ha, nói: “Thượng lộ 'chắc chắn' bình an.”
Hai anh em đều cười, lần lượt đi ra ngoài, ngồi lên xe, lập tức lên đường, rõ ràng không đợi Lý Thành Long đi ra để nói lời tạm biệt, càng không đợi tới lúc uống trà.
Một lát sau, Lý Thành Long từ bên trong bưng trà đi ra, nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang ngồi trên ghế với vẻ mặt nặng nề, không nhịn được nhẹ giọng nói: “Bọn họ đã phát hiện ra tướng pháp thần thông của ngươi rồi à.”
Tả Tiểu Đa khế gật đầu.
Lần này, anh em Cao Thành Tường tới đây cũng không phải là tới xem tướng, mà là tới báo tin.
“Vậy thì nguy rồi.”
Lý Thành Long hít nhẹ một hơi, nói: “Thật ra lần này, ngươi đã làm quá lộ liễu rồi. Có điều, hai lần hành động 'không một dấu hiệu' liên tục bị phá hỏng, bất kỳ ai cũng sẽ có chút nghi ngờ.”
Tả Tiểu Đa hai tay ôm đầu, bắt chéo chân, ngửa người ra sau, trong ánh mắt tràn đầy sự suy tư: “Mọi chuyện đều có nhân quả, ngược lại cũng thế, tình trạng hiện giờ chính là kết quả tất yếu, chỉ là ta không ngờ nó lại tới sớm như vậy.”
“Haizzz.” Lý Thành Long có chút lo lắng buồn rầu nói: “Lão đại, những gì ngươi làm khi còn ở thành Phượng Hoàng... Thật sự là quá khoa trương.”
Tả Tiểu Đa thản nhiên cười. Đương nhiên hắn biết Lý Thành Long nói như vậy là có ý gì.
Khi còn ở thành Phượng Hoàng, hẳn bất chấp rủi ro, vì cái lợi trước mắt mà thể hiện tướng pháp thần thông của mình, khi đó Hồ Nhược Vân, Lý Trường Giang, Hà Viên Nguyệt, Tần Phương Dương đều đã nhắc nhở hắn, đừng khoa trương như: vậy.
Tất cả mọi người đều là những người từng trải, có con mắt tinh tường, người nào cũng nhìn ra được, khoa trương như thế tất có hậu họa. Và một khi hậu hoạ bùng nổ sẽ dẫn tới hiểm họa sinh tử.
Nhưng Tả Tiểu Đa không nghe, vẫn khăng khăng làm theo ý mình, ngay cả khi đã tới Phong Hải, hắn vẫn như thế.
Không ai biết tại sao, chỉ có bản thân Tả Tiểu Đa biết: Nếu lúc đó hắn không kiếm đủ điểm khí vận, nếu bản thân hắn không được người tin tưởng, không thu hút được sự chú ý, nếu bản thân không dùng năng lực này để làm dậy sóng toàn thành Phượng Hoàng...
Chắc chắn Tả Tiểu Niệm không thể sống sót!
Ví thế hắn biết rõ hắn làm như vậy, chắc chắn sẽ mang tới cho mình vô vàn “trái đắng" trong tương lai.
Dù rằng sau khi nhận được lời nhắc nhở của Tả Tiểu Đa, Mục Yên Yên lại cầu viện được bốn người từ sơn môn.
Nếu trong tình huống bình thường thì đội hình hộ pháp như vậy đã là xa xỉ, nhưng trên thực tế thì vẫn là còn xa mới đủ!
Thậm chí còn có rất nhiều tác dụng phụ!
Tả Tiểu Đa đã dốc hết sức khuấy động phong vân, gần như là kiểu tự tìm chỗ chết, dùng tướng pháp thần thông của mình để dấy lên sóng gió vô biên, đảo ngược Càn Khôn, nghịch chuyển phong thủy, đảo lộn âm dương, lại nghĩ cách mời được Tân Phương Dương, Lam Thư, Khâu Vân Thượng, Cục Tinh Thuẫn, Tổng Cục. Tinh Thuần, cuối cùng còn mời thêm được hai Ảnh tử - vệ sĩ của đại minh tinh Cô Lạc Nhạn, đội hình hộ pháp của Tả Tiểu Niệm đã được mở rộng với quy mô siêu lớn ngoài sức tưởng tượng.