Tả Tiểu Đa nằm xuống giường, nói: “Ngươi cân nhắc lại đi, ta cũng cân nhắc. lại, dù sao hiện tại cũng không vội; đối phương chỉ mới tính toán như vậy, chưa chắc sẽ đưa vào hành động ngay lập tức...”
Lý Thành Long hừ một tiếng, cau mày suy nghĩ tính toán.
Hắn mở máy tính, vừa ghé vào xem tin tức vừa nghĩ tới chuyện này.
Đột nhiên hỏi: “Tả lão đại, cho tới nay đều là ta giữ chức chỉ huy, tài khoản của ngươi đâu?”
“Tài khoản của ta..." Hiện tại trong lòng Tả Tiểu Đa đang nổi lên sóng to gió lớn,
Tính toán một chút, thuận miệng nói: “Đang đăng nhập trên máy tính của ta... Hiện tại ai có tâm trạng mà quan tâm những cái đó.”
Ngược lại sự tò mò của Lý Thành Long lại tăng lên.
Quen biết Tả Tiểu Đa đã lâu, nhưng từ trước tới nay hình như tên nhóc này. chưa từng nói tên tài khoản là gì, trước đây hắn có hỏi nhưng vẫn chưa hỏi ra.
Mà trên tài khoản xã hội của Lý Thành Long, cũng không nhìn ra người nào là Tả Tiểu Đa, cảm thấy tất cả mọi người đều không giống.
Giờ phút này nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang suy nghĩ miên man, Lý Thành Long vô cùng tò mò, nhân lúc này rón rén đi qua.
Lúc này Tả Tiểu Đa đang mải mê suy nghĩ, nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều chuyện ở thành Phong Hải, nghĩ tới nghĩ lui mối quan hệ giữa các đại gia tộc, thậm chí còn
có cả... Cách thức liên lạc của những giáo viên Cao Võ để lại cho hắn khi đó...
Thỉnh thoảng còn có thể nghĩ tới chú Nam... Chú Ngô, thậm chí... Sức ảnh hưởng của quân đội ở Nhật Nguyệt Quan bên kia.
Đủ chuyện, đủ thứ hỗn loạn khiến lòng hăn rối bời, hän chỉ cảm thấy trong mớ hỗn loạn ấy, dường như có một sợi dây nào đó, nhưng lại mơ hồ và khó nắm bắt.
Tả Tiểu Đa cảm nhận được một cách sâu sắc rằng, có một bàn tay nào đó đang bao trùm lên tất cả mọi chuyện, trấn áp tất cả mọi chuyện.
Và từ bàn tay khổng lồ này, lại mọc ra từng nhánh nhỏ, mỗi nhánh mọc ra, chính là một âm mưu cực lớn.
Theo cảm nhận của Tạ Tiểu Đa, cả thành Phong Hải gần như đã bị kết nối' với hàng loạt âm mưu.
“Thật sự là hại não!”
Nhưng cho dù hại não thì vẫn phải nghĩ, dẫu sao cũng là nhân tố quan trọng liên quan tới mạng nhỏ của mình, bắt buộc phải nghĩ, sắp xếp và tìm ra!
Tả Tiểu Đa vẫn chưa muốn chết, cho dù phía trước là đường cùng, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng sống sót, Tả Tiểu Đa cũng sẽ ra sức nắm lấy dù phải nỗ
lực hàng triệu lần!
Tuy nhà họ Cao ở Thượng Kinh vẫn chưa động thủ, nhưng Tả Tiểu Đa biết rất rõ, một khi đối phương động thủ, chắc chắn là lôi đình vạn quân!
Những con bài chưa lật - thứ mà mình gọi là đường lui ấy, chưa chắc có thể ngăn được!
“Rốt cuộc cơ hội sống ở đâu? Nếu mình là nhà họ Cao ở Thượng Kinh, 'mình” sẽ đối phó với mình như thế nào?”
Lý Thành Long rón ra rón rén đi vào phòng của Tả Tiểu Đa, một chiếc máy tính với màn hình màu đen đang được đặt ở trên bàn.
Nhưng dễ nhận thấy là điều này không làm khó được Lý Thành Long.
Sau một số thao tác đơn giản, màn hình sáng lên, trước mặt đúng là trang Cuộc sống ở Cao Võ của Kiếm Vương.
Xem ra Tả lão đại vẫn quan tâm đến những thứ này...
Lý Thành Long cười thầm trong lòng, ngày nào cũng có người ngoài miệng nói không quan tâm, nhưng hành động thực tế vẫn đã nói lên tất cả rồi.
Tài khoản của Tả Tiểu Đa đang ở trạng thái đăng nhập. Vừa thấy tên, lập tức Lý Thành Long như bị sét đánh.
Thật sự là cái tên này đã thể hiện rõ 'bản lĩnh cao siêư, đồng thời còn khiến người ta xem mà không hiểu, không lần ra được manh mối.
Tỉnh Tỉnh Miêu.
Lý Thành Long nhìn chằm chằm hồi lâu, nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc cái tên này có gì hay.
Con mèo lấp lánh? Đây là cái gì zậy trời?
Hơn nữa Tỉnh Tinh Miêu... Cái tên này, dù nhìn thế nào đi nữa, cũng là tên của nữ, đúng không?
Sao có thể là nickname của Tả lão đại oai phong bá đạo của chúng ta.
Xem qua một vài tài khoản xã hội, các nền tảng khác nhau... Rõ ràng tất cả đều là cái tên này.
Tĩnh Tinh Miêu!
Lý Thành Long càng lúc càng không hiểu ra sao. Chọn nickname như này thật sự là...
Khác người!
Hơn nữa những bình luận mà tên khốn này gửi đi đều là những bình luận quái quỷ gì thế này...
Lý Thành Long nhìn thấy bài viết đăng nhiều kỳ trên trang Cuộc sống ở Cao. Võ của Giáo Chủ, bất ngờ phát hiện, ở trong này quấy phá, vu khống dã man nhất, mắng chửi ác nhất, rõ ràng là vị 'Miêu Miêu Tinh” này!
Mắng giáo chủ Cương Thiết Thần giáo không đáng một đồng, nhưng lại nâng Kiếm Vương lên tít trên cao!
“Giáo chủ gì đó, quá xấu xí, nhìn Kiếm Vương của chúng ta đi, đẹp trai biết bao! Phóng khoáng biết bao! Trai đẹp thời loạn chỉ có thiếu niên anh tuấn này!”
“Các ngươi có phát hiện ra không? Khi Kiếm Vương xuất hiện, giáo chủ sẽ bị lu mờ và suy sụp ngay lập tức!”
“Kiếm Vương uy vũi Kiếm Vương, nhìn ta nhìn ta! Ta muốn sinh con cho ngươi!”
“Ta yêu Kiếm Vương nhất! A a a a, tại sao lại xuất hiện tên giáo chủ mập mạp như này, chia ra, chia ra... Cắt ral”
“Kiếm Vương uy vũ, thống nhất giang hồ!”
“Kiếm Vương khí phách, ai dám tranh phong cùng!”
“Lý Thành Long này thật đáng ghét, đi ra cướp sự nổi bật của Kiếm Vương chúng ta... Đánh chết hắn đánh chết hắn!”
Lý Thành Long nhìn tới mức trợn mắt há miệng, hai tròng mắt gần như đều muốn rớt ra ngoài.
Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó...
Lý Thành Long trực tiếp thấy tam quan đã sụp đổ hoàn toàn!
Thật lâu sau, hắn lặng lẽ bước xuống cầu thang với trái tim tan nát...
Tả Tiểu Đa vẫn đang nằm ở nơi nào đó, suy nghĩ về sự việc.
Hai chân to dài gần như tách nhau ra theo tư thế “nhất tự mã (*), một chân trên bàn trà cạnh sô pha, một chân đặt ở trên đỉnh chỗ tựa lưng của sô pha, giạng chân, người vẹo qua một bên, đặt mông ở giữa ghế sô pha, gối đầu lên 'gối dựa, dáng vẻ không đứng đắn.