Kí Sự Nghiệp Quật Của Công Cặn Bã
Chương 16: [16] Kí sự 'nghiệp quật'
"Chúc mừng đại thiếu gia nhà họ Cố được cách chức cắt lương tạm thời! Cụng ly ~"
Nhìn tên đàn ông tươi rói cười gian giảo đến hệt như con cáo già đang nhiệt tình dạt dào mà cầm ly giơ lên muốn hai người cụng ly, thế nên Cố Thận Hành bất đắc dĩ nhìn tên bạn nối khố, mới giơ ly tiếp đón.
"Được rồi được rồi, có gì đâu, cùng lắm thì, nhân lúc này có thể nghỉ ngơi thoải mái một thời gian, nhưng mà, thật sự để cho em trai cậu nắm quyền thay không có vấn đề gì sao?"
Chu Mịch hỏi.
Cố Thận Hành biết tên này đang hỏi tới cái gì. Vụ xem mắt kết đôi lần trước bị anh cố ý phá hỏng, chắc là quý cô họ Đường trở về khóc lóc kể lể ấm ức rất nhiều với ông ba nhà cô, làm ông ba nhà họ Đường tức giận kéo Cương Quyết vào danh sách đen; cộng với hậu quả đã đuổi đi một nguồn đầu tư dồi dào, khiến ông ba họ Cố tức giận với hành động phản nghịch của anh, quyết định cách chức anh tạm thời, tiếp theo là gọi Cố Ngạn Hành bay về để điều hành công việc thay.
Thái độ này là nói rõ cho anh biết, không thuận theo sự sắp xếp của ông ta thì đừng mong kế thừa được gia sản, không có anh thì vẫn còn có Cố Ngạn Hành. Anh cũng không phải là người thừa kế duy nhất.
Cố Thận Hành không thèm để ý. Cho dù thật sự để cho Tiểu Ngạn kế thừa gia sản, thì anh cũng không cảm thấy ghen ghét. Không ai lại đi ghen ghét với người anh em ruột đã cùng 'đồng cam cộng khổ', luôn là chỗ dựa cho nhau còn luôn nương tựa nhau để trưởng thành. Cố Ngạn Hành chỉ nhỏ hơn anh ba tuổi mà thôi. Anh còn nhớ như in hình hài nho nhỏ một cục đang quấn tã lót của Cố Ngạn Hành ngày xưa.
Khi đó trạng thái tinh thần của mẹ họ đã không ổn rồi, thường xuyên quên cho bú sữa, làm Tiểu Ngạn đói lả đến mức phải oa oa khóc lớn. Còn bảo mẫu thì lơ là thi thoảng mới tới đút sữa vài lần. Chỉ có Cố Thận Hành dùng đôi bàn chân be bé bước từng bước nhỏ tự mình dùng bàn tay bé tí vụng về lóng ngóng pha sữa bột, tự mình mút một ngụm, đút cho em mình bú một ngụm, cứ như vậy mà gập ghềnh tự nuôi lớn bản thân và em trai. Sau đó, Tiểu Dục được sinh ra, chưa bao lâu thì mẹ họ lại tự sát, để cho hai anh em - anh và Cố Ngạn Hành nuôi nấng Cố Dục Hành.
Dù là tiếp sau đó Cố Ngạn Hành bị bắt đưa ra khỏi nhà họ Cố, nhưng ba anh em bọn họ cũng vẫn luôn giữ liên hệ gắn bó và thường xuyên như cũ.
Ba người đã luôn sống nương tựa lẫn nhau để sống qua nửa đời người, cho nên tuyệt đối không thể nào bị huỷ hoại chỉ vì gia sản thừa kế được.
"Không sao đâu, Tiểu Ngạn rất thông minh, nó làm còn tốt hơn tôi nhiều."
Đây là lời nói thật xuất phát tự đáy lòng của Cố Thận Hành.
Năm đó, anh chỉ cho mấy trăm vạn để em trai tiêu vặt, lại được em trai đầu tư thị trường chứng khoán chập trùng để kiếm lời, hoặc là đầu tư vào sản nghiệp giới giải trí đang phát triển, cho nên từ mấy năm sau trở đi thì tài sản cá nhân tích góp của em trai cũng đã sớm hơn trăm triệu.
"Ông ba cậu đã khoá tất cả thẻ của cậu rồi, giờ cậu phải làm sao đây? Muốn tôi cho cậu mượn đỡ một ít không hả?"
"Đương nhiên là đến nương nhờ em trai rồi."
Cố Thận Hành kiêu ngạo nói, "Lúc trước không phải đã nói với cậu rồi mà, tôi có tài trợ mấy ngàn vạn cho hai đứa nó làm nghiên cứu này nọ sao, Tiểu Dục phụ trách phát minh nghiên cứu, còn Tiểu Ngạn chịu trách nhiệm giới thiệu tuyên truyền mở rộng thị trường phân phối, mà trong giới cũng đã bị hai đứa nó thao túng. Số cổ phần và tiền hoa hồng mà hai đứa nó chia cho tôi cũng đủ cho tôi tiêu xài cả đời."
Nếu không phải đã quá hiểu biết tình trạng của anh em nhà nàu, thì Chu Mịch khẳng định là sẽ mở miệng khuyên anh nên nhận thua cho rồi.
"Vậy bước tiếp theo của cậu thì sao, hưm, khoan tìm công việc mới, có muốn đi chơi ở đâu không? Mấy hôm trước tôi có đặt một chuyến đi chơi hải đảo ở nước O, cậu có muốn định cùng không hả?"
"Lần sau đi, Tiểu Ngạn bận rộn không lo nổi quá nhiều việc, nhờ tôi phụ giúp nó. Lại nói, tôi có đi cùng, thì cũng chỉ bị coi là cái bóng đèn giữa cậu và người yêu của cậu thôi mà?"
Chu Mịch cười he he lớn tiếng lại chuyển đề tài, "Thôi không nói cái này nữa, tôi kể cậu nghe chuyện hay ho nè. Biết Nghiêm Tư Vinh không, là cái tên nổi tiếng chơi bời không ngán gì trong giới gay đó, lần trước bị đàn ông đè chịch tại bữa tiệc mừng thọ ông nội nhà cậu đó, nhớ chứ. Chắc có lẽ là đã bị kích thích gì đó, nên nghe đâu vào mấy hôm trước tự dưng lại tìm ba tên vệ sĩ tới chơi cậu ta. Ngày xưa, cậu ta chính là tên top ngon trai chuẩn men đấy, hầy da. Cậu nói xem tên nhóc này có tính là đã bị nghiệp quật hay không ha ha ha ha......"
Ngay khi vừa nghe xong, phản ứng đầu tiên của Cố Thận Hành là đỏ bừng cả mặt, tiếp theo mới hiện lên sắc mặt phức tạp.
"Ba tên vệ sĩ? Cậu ta chịu nổi sao?"
Lần trước trúng thuốc, bị anh chịch bắn 2 lần thì đã ngất đi mất. Nhìn không ra chỗ nào còn có tinh lực có thể cùng một lúc làm với ba người cơ chứ?
"Là do chính miệng giám đốc quản lí câu lạc riêng kể lại với người ta, nói là cậu ta kêu ba người đó chơi tuốt ống xoa trứng, sau khi xong Nghiêm Tư Vinh xuống lầu liền đến cửa hàng tiện lợi mua khẩu trang mũ, lên xe đi thẳng đến tiệm thuốc mua Mã Ứng Long. Ha ha ha ha ha ha"
"Sao hả, nghe thấy kẻ đối đầu bị xui xẻo, cảm giác có phải là đã tốt hơn nhiều rồi đúng chứ?"
Tên bạn nối khố dùng khuỷ tay đâm đâm Cố Thận Hành.
Còn Cố Thận Hành. Cố Thận Hành - anh đây lại cười không nổi.
Hơn nữa, tâm tình còn sinh ra phức tạp.
****
Vì đã vài ngày chưa ra cửa nên đương sự vốn không hề hay biết những lời đồn này, càng không biết việc phong lưu của bản thân đã truyền khắp giới con ông cháu cha, còn trở thành một huyền thoại chơi bời đến yếu thận truyền kì trong giới gay tại thành phố này.
Đương sự đang lo nghiên cứu món đồ tình dục mà y đã lén mua về.
Cả một bịch nilon đầy ắp. Ở bên trên cùng chính là 'áo mưa' và chai bôi trơn, tới lớp thứ hai là các loại đồ chơi nho nhỏ linh tinh như trứng rung và chuỗi hạt tròn dài, lớp tận cùng mới là hai cây dương v*t giả, một cái có hình dạng cực kì giống thật, còn một cái lại thô dài đầy gân guốc.
Nghiêm Tư Vinh tắm rửa sạch sẽ rồi nằm lên giường.
Hai cây dương v*t giả đã được xé bao bì lấy ra bày gọn trên đầu giường.
Đầu tiên là y tự dùng tay nới lỏng trước, còn chưa bắn ra, đã tự làm mình thở hổn hển đổ mồ hôi nhễ nhại. Tiếp theo, y lại rối rắm suy nghĩ xem nên chọn cái nào trong hai cây dương v*t giả một lúc lâu, cuối cùng lại chọn cái nhìn rất giống thật kia.
Phí rất nhiều sức lục, y mới nhét được cái cây dương v*t giả này vào trong cơ thể, nắm lấy phần cán bắt đầu tự đâm vào rút ra loạn xoạn ở trong mình. Chất bôi trơn cũng dùng hết cả một chai, tay y cũng đã làm lâu đến mức tê mỏi rút gân, nhưng vẫn cứ làm dục vọng trong cơ thể y bị treo nửa vời vẫn chưa thể nào đạt được cao trào.
Lần này y đã thật sự nổi giận rồi, cũng bất chấp hết mọi thứ, bật công tắc mở ra rung động. Tiếp theo, y cứ vậy mà nằm vật ra ở trên giường đã trải qua một trận tra tấn 'có làm ra sao cũng không thể làm mình sướng đến lên cao trào nổi' suốt cả buổi trưa.
Bị dục vọng tra tấn đến mất hết lí trí, Nghiêm Tư Vinh lập tức hạ đơn mua cây dương v*t giả tự động mắc nhất trong cửa hàng thuốc kia, tính luôn cả phí ship, y thẳng tay thanh toán luôn hai ngàn, yêu cầu phải chuyển phát nhanh hoả tốc trong cùng thành phố phải nhận được trong một giờ.
Sau một tiếng rưỡi, y nằm trên sô pha, ứa nước mắt tự bịt lấy miệng mình lại, hai chân dang rộng, bắp đùi trong banh chặt, run rẩy cả người, rốt cuộc mới cao trào.
Y vẫn còn si mê chìm đắm trong khoái cảm bị chịch bắn, mặc cho thứ đồ vật lạnh như băng tự chuyển động đâm rút làm mình vừa sướng lại vừa đau. Cứ để mặc đó, mà y nằm vậy suốt hai giờ.
Dẫn đến hậu quả là còn chưa đến 11 giờ tối thì cả người y đã không khoẻ.
Mà trên lớp vải quần lót còn hiện ra vệt máu tươi mới, kèm theo bụng đau đến không chịu nổi.
Cần phải đi ngay đến bệnh viện, nhưng không thể nào kêu y đi bệnh viện công lập được đâu. Sao y lại có thể ở phòng khám chính quy chuyên trị trĩ sang, khai ra nguyên nhân là bản thân chỉ tự sướng thôi lại tự thọc mình đến chảy máu. Nếu nhập viện, đến lúc nói chuyện chơi với bệnh nhân nằm cùng trong phòng bệnh bị hỏi thì sao y nói ra được đây. Nhưng y chưa từng làm bác sĩ cũng biết, đi khám bệnh là không được nói dối, có nói dối cũng vô dụng.
Thật ra, nếu y vừa muốn giữ bí mật về bệnh sử, vừa muốn tìm được bác sĩ có tay nghề cao siêu để khám cho mình. Vậy thì y chỉ cần cần đi khám ở bệnh viện tư nhân chuyên nghiệp lại có tính bảo mật cao là được mà.
Với hai tay run rẩy, y mặc áo khoác lên, bỗng rớt ra một tấm danh thiếp mạ vàng từ trong túi. Mặt chính ghi tên bệnh viện 'Sunshine Angel', kèm dòng giới thiệu 'bác sĩ giỏi của riêng bạn'. Đây là phòng khám tư nhân do bác sĩ tại Duyệt Hồ Danh Đình ngày đó đã giới thiệu cho y. Y lật qua mặt còn lại, chuyên khoa trực tràng hậu môn. Y mới mở di động ra ghi địa chỉ kiểm tra đường đi tới đó, chỉ cách nhà y tầm mấy trăm mét mà thôi.
Mang danh là tên đàn ông khốn nạn đã chơi bời ngông nghênh ở trong giới gay nhiều năm, giờ lại phải rưng rưng nước mắt đi khám chuyên khoa trực tràng hậu môn tại Sunshine Angel vào một đêm khuya heo hắt như này. Điều này làm cho y cực kì nghi ngờ có phải do bản thân mình trong quá khứ đã sống quá cặn bã, thế nên hiện tại mới phải gặp báo ứng đi.
Do đi khám gấp vào đêm khuya, nên cũng không có bao nhiêu người. Không bao lâu y đã bị nhân viên hướng dẫn y tế dẫn tới một văn phòng khám bệnh. Nhận lấy thông tin đăng kí khám bệnh xong, bác sĩ mới duỗi thẳng người, bật đèn lên để kiểm tra máy móc.
- Nằm lên đi, cởi quần.
Bác sĩ đeo khẩu trang trùm mũ chỉ vào giường kiểm tra nói.
Nhân viên hướng dẫn y tế đã rời đi. Trong phòng khám chỉ còn bác sĩ và mình, nên Nghiêm Tư Vinh yên tâm cởi quần ra mà nằm lên trên đó.
Y nào biết được rằng, bác sĩ đang kiểm tra cho mình chính là Cố Dục Hành.
Nửa giờ trước, cấp dưới gọi điện báo cho Cố Dục Hành có một bệnh nhân bị xuất huyết nhiều, cần có chủ nhiệm tổng khoa trực ban xuống xử lý. Nhưng vào lúc cậu vừa mới xử lý xong không bao lâu, thì thấy được một người quen. Chính là Nghiêm Tư Vinh, người đàn ông bị cậu cấy túi trứng lại dinh líu mập mờ với anh hai nhà cậu.Vì thế, cậu bịa mội lời nói dối nho nhỏ lừa bác sĩ trực ban đi.
Cố Dục Hành nhìn qua dáng vẻ y khom lưng che bụng miễn cưỡng bước đi là biết y có thể đã xảy ra chuyện, còn muốn âm thầm chế giễu. Khi nhìn thấy vết máu trên quần lót của mình, y còn trình bày rằng bản thân có thể là trĩ sang hay lủng ruột gì đó. Mong bác sĩ mau làm kiểm tra.
......
Giờ thì hay rồi, đã mang thai bốn tuần.
【 Nếu ba anh em nhà họ Cố ở dạng chó:
Cố Đại: với hình tượng ổn trọng - đáng tin cậy ( trong mắt anh em) sẽ là chó lai sói tuyết (Alaska), thỉnh thoảng cũng sẽ nổi điên.
Cố Nhị: chó săn lông vàng (Golden Retriever), lúc ăn thịt thì cực kì hung dữ.
Cố Tam: chó chăn cừu (Border Collie). Tính tình khó chịu.
Tiểu Tam quá thảm, là tui có lỗi với ẻm.
Hôm nay, Tam Nhi vẫn chưa ăn được thịt orz】
Nhìn tên đàn ông tươi rói cười gian giảo đến hệt như con cáo già đang nhiệt tình dạt dào mà cầm ly giơ lên muốn hai người cụng ly, thế nên Cố Thận Hành bất đắc dĩ nhìn tên bạn nối khố, mới giơ ly tiếp đón.
"Được rồi được rồi, có gì đâu, cùng lắm thì, nhân lúc này có thể nghỉ ngơi thoải mái một thời gian, nhưng mà, thật sự để cho em trai cậu nắm quyền thay không có vấn đề gì sao?"
Chu Mịch hỏi.
Cố Thận Hành biết tên này đang hỏi tới cái gì. Vụ xem mắt kết đôi lần trước bị anh cố ý phá hỏng, chắc là quý cô họ Đường trở về khóc lóc kể lể ấm ức rất nhiều với ông ba nhà cô, làm ông ba nhà họ Đường tức giận kéo Cương Quyết vào danh sách đen; cộng với hậu quả đã đuổi đi một nguồn đầu tư dồi dào, khiến ông ba họ Cố tức giận với hành động phản nghịch của anh, quyết định cách chức anh tạm thời, tiếp theo là gọi Cố Ngạn Hành bay về để điều hành công việc thay.
Thái độ này là nói rõ cho anh biết, không thuận theo sự sắp xếp của ông ta thì đừng mong kế thừa được gia sản, không có anh thì vẫn còn có Cố Ngạn Hành. Anh cũng không phải là người thừa kế duy nhất.
Cố Thận Hành không thèm để ý. Cho dù thật sự để cho Tiểu Ngạn kế thừa gia sản, thì anh cũng không cảm thấy ghen ghét. Không ai lại đi ghen ghét với người anh em ruột đã cùng 'đồng cam cộng khổ', luôn là chỗ dựa cho nhau còn luôn nương tựa nhau để trưởng thành. Cố Ngạn Hành chỉ nhỏ hơn anh ba tuổi mà thôi. Anh còn nhớ như in hình hài nho nhỏ một cục đang quấn tã lót của Cố Ngạn Hành ngày xưa.
Khi đó trạng thái tinh thần của mẹ họ đã không ổn rồi, thường xuyên quên cho bú sữa, làm Tiểu Ngạn đói lả đến mức phải oa oa khóc lớn. Còn bảo mẫu thì lơ là thi thoảng mới tới đút sữa vài lần. Chỉ có Cố Thận Hành dùng đôi bàn chân be bé bước từng bước nhỏ tự mình dùng bàn tay bé tí vụng về lóng ngóng pha sữa bột, tự mình mút một ngụm, đút cho em mình bú một ngụm, cứ như vậy mà gập ghềnh tự nuôi lớn bản thân và em trai. Sau đó, Tiểu Dục được sinh ra, chưa bao lâu thì mẹ họ lại tự sát, để cho hai anh em - anh và Cố Ngạn Hành nuôi nấng Cố Dục Hành.
Dù là tiếp sau đó Cố Ngạn Hành bị bắt đưa ra khỏi nhà họ Cố, nhưng ba anh em bọn họ cũng vẫn luôn giữ liên hệ gắn bó và thường xuyên như cũ.
Ba người đã luôn sống nương tựa lẫn nhau để sống qua nửa đời người, cho nên tuyệt đối không thể nào bị huỷ hoại chỉ vì gia sản thừa kế được.
"Không sao đâu, Tiểu Ngạn rất thông minh, nó làm còn tốt hơn tôi nhiều."
Đây là lời nói thật xuất phát tự đáy lòng của Cố Thận Hành.
Năm đó, anh chỉ cho mấy trăm vạn để em trai tiêu vặt, lại được em trai đầu tư thị trường chứng khoán chập trùng để kiếm lời, hoặc là đầu tư vào sản nghiệp giới giải trí đang phát triển, cho nên từ mấy năm sau trở đi thì tài sản cá nhân tích góp của em trai cũng đã sớm hơn trăm triệu.
"Ông ba cậu đã khoá tất cả thẻ của cậu rồi, giờ cậu phải làm sao đây? Muốn tôi cho cậu mượn đỡ một ít không hả?"
"Đương nhiên là đến nương nhờ em trai rồi."
Cố Thận Hành kiêu ngạo nói, "Lúc trước không phải đã nói với cậu rồi mà, tôi có tài trợ mấy ngàn vạn cho hai đứa nó làm nghiên cứu này nọ sao, Tiểu Dục phụ trách phát minh nghiên cứu, còn Tiểu Ngạn chịu trách nhiệm giới thiệu tuyên truyền mở rộng thị trường phân phối, mà trong giới cũng đã bị hai đứa nó thao túng. Số cổ phần và tiền hoa hồng mà hai đứa nó chia cho tôi cũng đủ cho tôi tiêu xài cả đời."
Nếu không phải đã quá hiểu biết tình trạng của anh em nhà nàu, thì Chu Mịch khẳng định là sẽ mở miệng khuyên anh nên nhận thua cho rồi.
"Vậy bước tiếp theo của cậu thì sao, hưm, khoan tìm công việc mới, có muốn đi chơi ở đâu không? Mấy hôm trước tôi có đặt một chuyến đi chơi hải đảo ở nước O, cậu có muốn định cùng không hả?"
"Lần sau đi, Tiểu Ngạn bận rộn không lo nổi quá nhiều việc, nhờ tôi phụ giúp nó. Lại nói, tôi có đi cùng, thì cũng chỉ bị coi là cái bóng đèn giữa cậu và người yêu của cậu thôi mà?"
Chu Mịch cười he he lớn tiếng lại chuyển đề tài, "Thôi không nói cái này nữa, tôi kể cậu nghe chuyện hay ho nè. Biết Nghiêm Tư Vinh không, là cái tên nổi tiếng chơi bời không ngán gì trong giới gay đó, lần trước bị đàn ông đè chịch tại bữa tiệc mừng thọ ông nội nhà cậu đó, nhớ chứ. Chắc có lẽ là đã bị kích thích gì đó, nên nghe đâu vào mấy hôm trước tự dưng lại tìm ba tên vệ sĩ tới chơi cậu ta. Ngày xưa, cậu ta chính là tên top ngon trai chuẩn men đấy, hầy da. Cậu nói xem tên nhóc này có tính là đã bị nghiệp quật hay không ha ha ha ha......"
Ngay khi vừa nghe xong, phản ứng đầu tiên của Cố Thận Hành là đỏ bừng cả mặt, tiếp theo mới hiện lên sắc mặt phức tạp.
"Ba tên vệ sĩ? Cậu ta chịu nổi sao?"
Lần trước trúng thuốc, bị anh chịch bắn 2 lần thì đã ngất đi mất. Nhìn không ra chỗ nào còn có tinh lực có thể cùng một lúc làm với ba người cơ chứ?
"Là do chính miệng giám đốc quản lí câu lạc riêng kể lại với người ta, nói là cậu ta kêu ba người đó chơi tuốt ống xoa trứng, sau khi xong Nghiêm Tư Vinh xuống lầu liền đến cửa hàng tiện lợi mua khẩu trang mũ, lên xe đi thẳng đến tiệm thuốc mua Mã Ứng Long. Ha ha ha ha ha ha"
"Sao hả, nghe thấy kẻ đối đầu bị xui xẻo, cảm giác có phải là đã tốt hơn nhiều rồi đúng chứ?"
Tên bạn nối khố dùng khuỷ tay đâm đâm Cố Thận Hành.
Còn Cố Thận Hành. Cố Thận Hành - anh đây lại cười không nổi.
Hơn nữa, tâm tình còn sinh ra phức tạp.
****
Vì đã vài ngày chưa ra cửa nên đương sự vốn không hề hay biết những lời đồn này, càng không biết việc phong lưu của bản thân đã truyền khắp giới con ông cháu cha, còn trở thành một huyền thoại chơi bời đến yếu thận truyền kì trong giới gay tại thành phố này.
Đương sự đang lo nghiên cứu món đồ tình dục mà y đã lén mua về.
Cả một bịch nilon đầy ắp. Ở bên trên cùng chính là 'áo mưa' và chai bôi trơn, tới lớp thứ hai là các loại đồ chơi nho nhỏ linh tinh như trứng rung và chuỗi hạt tròn dài, lớp tận cùng mới là hai cây dương v*t giả, một cái có hình dạng cực kì giống thật, còn một cái lại thô dài đầy gân guốc.
Nghiêm Tư Vinh tắm rửa sạch sẽ rồi nằm lên giường.
Hai cây dương v*t giả đã được xé bao bì lấy ra bày gọn trên đầu giường.
Đầu tiên là y tự dùng tay nới lỏng trước, còn chưa bắn ra, đã tự làm mình thở hổn hển đổ mồ hôi nhễ nhại. Tiếp theo, y lại rối rắm suy nghĩ xem nên chọn cái nào trong hai cây dương v*t giả một lúc lâu, cuối cùng lại chọn cái nhìn rất giống thật kia.
Phí rất nhiều sức lục, y mới nhét được cái cây dương v*t giả này vào trong cơ thể, nắm lấy phần cán bắt đầu tự đâm vào rút ra loạn xoạn ở trong mình. Chất bôi trơn cũng dùng hết cả một chai, tay y cũng đã làm lâu đến mức tê mỏi rút gân, nhưng vẫn cứ làm dục vọng trong cơ thể y bị treo nửa vời vẫn chưa thể nào đạt được cao trào.
Lần này y đã thật sự nổi giận rồi, cũng bất chấp hết mọi thứ, bật công tắc mở ra rung động. Tiếp theo, y cứ vậy mà nằm vật ra ở trên giường đã trải qua một trận tra tấn 'có làm ra sao cũng không thể làm mình sướng đến lên cao trào nổi' suốt cả buổi trưa.
Bị dục vọng tra tấn đến mất hết lí trí, Nghiêm Tư Vinh lập tức hạ đơn mua cây dương v*t giả tự động mắc nhất trong cửa hàng thuốc kia, tính luôn cả phí ship, y thẳng tay thanh toán luôn hai ngàn, yêu cầu phải chuyển phát nhanh hoả tốc trong cùng thành phố phải nhận được trong một giờ.
Sau một tiếng rưỡi, y nằm trên sô pha, ứa nước mắt tự bịt lấy miệng mình lại, hai chân dang rộng, bắp đùi trong banh chặt, run rẩy cả người, rốt cuộc mới cao trào.
Y vẫn còn si mê chìm đắm trong khoái cảm bị chịch bắn, mặc cho thứ đồ vật lạnh như băng tự chuyển động đâm rút làm mình vừa sướng lại vừa đau. Cứ để mặc đó, mà y nằm vậy suốt hai giờ.
Dẫn đến hậu quả là còn chưa đến 11 giờ tối thì cả người y đã không khoẻ.
Mà trên lớp vải quần lót còn hiện ra vệt máu tươi mới, kèm theo bụng đau đến không chịu nổi.
Cần phải đi ngay đến bệnh viện, nhưng không thể nào kêu y đi bệnh viện công lập được đâu. Sao y lại có thể ở phòng khám chính quy chuyên trị trĩ sang, khai ra nguyên nhân là bản thân chỉ tự sướng thôi lại tự thọc mình đến chảy máu. Nếu nhập viện, đến lúc nói chuyện chơi với bệnh nhân nằm cùng trong phòng bệnh bị hỏi thì sao y nói ra được đây. Nhưng y chưa từng làm bác sĩ cũng biết, đi khám bệnh là không được nói dối, có nói dối cũng vô dụng.
Thật ra, nếu y vừa muốn giữ bí mật về bệnh sử, vừa muốn tìm được bác sĩ có tay nghề cao siêu để khám cho mình. Vậy thì y chỉ cần cần đi khám ở bệnh viện tư nhân chuyên nghiệp lại có tính bảo mật cao là được mà.
Với hai tay run rẩy, y mặc áo khoác lên, bỗng rớt ra một tấm danh thiếp mạ vàng từ trong túi. Mặt chính ghi tên bệnh viện 'Sunshine Angel', kèm dòng giới thiệu 'bác sĩ giỏi của riêng bạn'. Đây là phòng khám tư nhân do bác sĩ tại Duyệt Hồ Danh Đình ngày đó đã giới thiệu cho y. Y lật qua mặt còn lại, chuyên khoa trực tràng hậu môn. Y mới mở di động ra ghi địa chỉ kiểm tra đường đi tới đó, chỉ cách nhà y tầm mấy trăm mét mà thôi.
Mang danh là tên đàn ông khốn nạn đã chơi bời ngông nghênh ở trong giới gay nhiều năm, giờ lại phải rưng rưng nước mắt đi khám chuyên khoa trực tràng hậu môn tại Sunshine Angel vào một đêm khuya heo hắt như này. Điều này làm cho y cực kì nghi ngờ có phải do bản thân mình trong quá khứ đã sống quá cặn bã, thế nên hiện tại mới phải gặp báo ứng đi.
Do đi khám gấp vào đêm khuya, nên cũng không có bao nhiêu người. Không bao lâu y đã bị nhân viên hướng dẫn y tế dẫn tới một văn phòng khám bệnh. Nhận lấy thông tin đăng kí khám bệnh xong, bác sĩ mới duỗi thẳng người, bật đèn lên để kiểm tra máy móc.
- Nằm lên đi, cởi quần.
Bác sĩ đeo khẩu trang trùm mũ chỉ vào giường kiểm tra nói.
Nhân viên hướng dẫn y tế đã rời đi. Trong phòng khám chỉ còn bác sĩ và mình, nên Nghiêm Tư Vinh yên tâm cởi quần ra mà nằm lên trên đó.
Y nào biết được rằng, bác sĩ đang kiểm tra cho mình chính là Cố Dục Hành.
Nửa giờ trước, cấp dưới gọi điện báo cho Cố Dục Hành có một bệnh nhân bị xuất huyết nhiều, cần có chủ nhiệm tổng khoa trực ban xuống xử lý. Nhưng vào lúc cậu vừa mới xử lý xong không bao lâu, thì thấy được một người quen. Chính là Nghiêm Tư Vinh, người đàn ông bị cậu cấy túi trứng lại dinh líu mập mờ với anh hai nhà cậu.Vì thế, cậu bịa mội lời nói dối nho nhỏ lừa bác sĩ trực ban đi.
Cố Dục Hành nhìn qua dáng vẻ y khom lưng che bụng miễn cưỡng bước đi là biết y có thể đã xảy ra chuyện, còn muốn âm thầm chế giễu. Khi nhìn thấy vết máu trên quần lót của mình, y còn trình bày rằng bản thân có thể là trĩ sang hay lủng ruột gì đó. Mong bác sĩ mau làm kiểm tra.
......
Giờ thì hay rồi, đã mang thai bốn tuần.
【 Nếu ba anh em nhà họ Cố ở dạng chó:
Cố Đại: với hình tượng ổn trọng - đáng tin cậy ( trong mắt anh em) sẽ là chó lai sói tuyết (Alaska), thỉnh thoảng cũng sẽ nổi điên.
Cố Nhị: chó săn lông vàng (Golden Retriever), lúc ăn thịt thì cực kì hung dữ.
Cố Tam: chó chăn cừu (Border Collie). Tính tình khó chịu.
Tiểu Tam quá thảm, là tui có lỗi với ẻm.
Hôm nay, Tam Nhi vẫn chưa ăn được thịt orz】
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương