Kiếp Sau Chúng Ta Vẫn Là Của Nhau
Chương 54: Lần đầu anh gặp ba mẹ cô
“Chào hai bác, con là Từ Thiếu Văn, chắc hai bác cũng đã nghe Hạ Lạc nhắc về con rồi. Hôm nay con đến đây chỉ chuẩn bị một ít quà nhỏ, mong hai bác đừng chê trách”
“Không đâu không đâu, con đồng ý đến đây là hai bác đã vui rồi, con không cần phải khách sáo như vậy”
“Bác trai đừng nói như vậy, có thể được gặp hai bác chính là vinh hạnh của con”
“Cậu Từ, cậu ngồi đi, đừng khách sáo”
“Hai bác gọi con là Thiếu Văn được rồi”
Trong lúc ngồi xuống, tay cô vô tình chạm phải tay anh, cô mới phát hiện tay anh đã ướt đẫm mồ hôi. Thì ra khác với dáng vẻ điềm tĩnh bên ngoài, thật ra anh đang rất căng thẳng và hồi hộp. Cô nhìn dáng vẻ rụt rè của anh liền bật cười, sau đó cô đặt tay mình lên mu bàn tay anh để tỏ ý trấn an, lúc này anh mới thoáng an tâm.
Hạ Minh Quang cũng nhận ra sự căng thẳng của anh, ông ấy nói: “Thiếu Văn, con không cần căng thẳng, hai bác đã nghe Tiểu Hạ kể về con rất nhiều, giao Tiểu Hạ cho con bác thật sự rất yên tâm”
“Đúng đó, con cứ xem chúng ta như người một nhà là được rồi”
“Cảm ơn hai bác đã tin tưởng con, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy”
“Vậy chúng ta đi ăn tối thôi, hôm nay hai bác có nấu rất nhiều món để tiếp đãi con đó” Trần Tú Lâm nói.
Mọi người cùng đi đến bàn ăn, anh còn cẩn thận kéo ghế ra cho cô. Anh nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn không khác gì so với ở nhà hàng.
“Con nghe Hạ Lạc nói bác trai nấu ăn rất ngon, hôm nay cuối cùng con cũng được thưởng thức những món do bác nấu”
“Vậy thì con nhớ ăn nhiều một chút”
“Con biết rồi”
“Năm xưa cũng vì ông ấy nấu ăn ngon cho nên bác mới đồng ý lấy ông ấy đó”
Anh không nghĩ ba mẹ cô lại thân thiện và dễ gần đến vậy, mọi lo lắng ban đầu của anh dường như không còn nữa.
Sau khi ăn tối xong, anh ở lại trò chuyện với mọi người một lúc rồi mới trở về, cô ra tiễn anh một đoạn.
“Trước khi đến đây, anh còn lo ba mẹ em sẽ không chấp nhận anh nữa đó”
“Sao có thể? Họ thật sự rất thích anh, họ còn gọi anh là…”
“Gọi anh là gì?”
Cô mỉm cười nói: “Con rể tương lai”
Nghe vậy anh cũng mỉm cười, sau đó từng bước áp sát lại gần cô, tay anh vòng qua eo cô, anh nói: “Vậy em đã đồng ý đến gặp ba mẹ anh chưa? Vợ tương lai của anh”
Cô gật đầu, anh nhân cơ hội này hôn lên môi cô. Có người vô tình chụp lại khoảnh khắc này.
Ngày hôm sau, hình ảnh của anh và cô xuất hiện trên các mặt báo, rộ lên tin đồn hẹn hò giữa hai người. Kể từ lúc anh và cô yêu nhau, anh chưa từng công khai quan hệ của cả hai trước truyền thông, mục đích là để bảo vệ cô.
Diệp Như Mai nhìn thấy hình ảnh thân mật của anh và cô trên mặt báo thì tỏ ra tức giận, cô ta siết chặt tờ báo trong tay.
_______
Buổi tiệc thường niên của Tập Đoàn Phát Thịnh sẽ được tổ chức vào đầu tháng sau theo chỉ định của anh, tức là còn 2 tuần nữa. Thời gian này cô và Trịnh Nguyệt bận điều tra một vụ án hối hộ.
“Theo thông tin mình nhận được, tối nay ông ta sẽ đến quán bar, còn trưa mai ông ta sẽ đến nhà hàng, đối tượng mà ông ta hẹn gặp chúng ta vẫn chưa xác định được là ai, vì vậy chúng ta cần phải đến cả hai địa điểm này” Trịnh Nguyệt nói
“Được, lần này bằng mọi giá chúng ta phải lấy được chứng cứ phạm pháp từ chỗ của ông ta”
Cô và Trịnh Nguyệt lần lượt đến những địa điểm kia. Nhà hàng mà đối tượng điều tra của cô đến là một nhà hàng sang trọng, vì vậy cần phải đặt trước mới có thể vào được. Nhưng cô và Trịnh Nguyệt có giấy chấp hành nhiệm vụ nên cả hai có thể vào bên trong.
Hai người cùng chia nhau ra hành động. Lúc Trịnh Nguyệt đang loay hoay đi tìm số phòng của ông ta thì cô ta vô tình đụng phải một chàng trai.
“Không đâu không đâu, con đồng ý đến đây là hai bác đã vui rồi, con không cần phải khách sáo như vậy”
“Bác trai đừng nói như vậy, có thể được gặp hai bác chính là vinh hạnh của con”
“Cậu Từ, cậu ngồi đi, đừng khách sáo”
“Hai bác gọi con là Thiếu Văn được rồi”
Trong lúc ngồi xuống, tay cô vô tình chạm phải tay anh, cô mới phát hiện tay anh đã ướt đẫm mồ hôi. Thì ra khác với dáng vẻ điềm tĩnh bên ngoài, thật ra anh đang rất căng thẳng và hồi hộp. Cô nhìn dáng vẻ rụt rè của anh liền bật cười, sau đó cô đặt tay mình lên mu bàn tay anh để tỏ ý trấn an, lúc này anh mới thoáng an tâm.
Hạ Minh Quang cũng nhận ra sự căng thẳng của anh, ông ấy nói: “Thiếu Văn, con không cần căng thẳng, hai bác đã nghe Tiểu Hạ kể về con rất nhiều, giao Tiểu Hạ cho con bác thật sự rất yên tâm”
“Đúng đó, con cứ xem chúng ta như người một nhà là được rồi”
“Cảm ơn hai bác đã tin tưởng con, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy”
“Vậy chúng ta đi ăn tối thôi, hôm nay hai bác có nấu rất nhiều món để tiếp đãi con đó” Trần Tú Lâm nói.
Mọi người cùng đi đến bàn ăn, anh còn cẩn thận kéo ghế ra cho cô. Anh nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn không khác gì so với ở nhà hàng.
“Con nghe Hạ Lạc nói bác trai nấu ăn rất ngon, hôm nay cuối cùng con cũng được thưởng thức những món do bác nấu”
“Vậy thì con nhớ ăn nhiều một chút”
“Con biết rồi”
“Năm xưa cũng vì ông ấy nấu ăn ngon cho nên bác mới đồng ý lấy ông ấy đó”
Anh không nghĩ ba mẹ cô lại thân thiện và dễ gần đến vậy, mọi lo lắng ban đầu của anh dường như không còn nữa.
Sau khi ăn tối xong, anh ở lại trò chuyện với mọi người một lúc rồi mới trở về, cô ra tiễn anh một đoạn.
“Trước khi đến đây, anh còn lo ba mẹ em sẽ không chấp nhận anh nữa đó”
“Sao có thể? Họ thật sự rất thích anh, họ còn gọi anh là…”
“Gọi anh là gì?”
Cô mỉm cười nói: “Con rể tương lai”
Nghe vậy anh cũng mỉm cười, sau đó từng bước áp sát lại gần cô, tay anh vòng qua eo cô, anh nói: “Vậy em đã đồng ý đến gặp ba mẹ anh chưa? Vợ tương lai của anh”
Cô gật đầu, anh nhân cơ hội này hôn lên môi cô. Có người vô tình chụp lại khoảnh khắc này.
Ngày hôm sau, hình ảnh của anh và cô xuất hiện trên các mặt báo, rộ lên tin đồn hẹn hò giữa hai người. Kể từ lúc anh và cô yêu nhau, anh chưa từng công khai quan hệ của cả hai trước truyền thông, mục đích là để bảo vệ cô.
Diệp Như Mai nhìn thấy hình ảnh thân mật của anh và cô trên mặt báo thì tỏ ra tức giận, cô ta siết chặt tờ báo trong tay.
_______
Buổi tiệc thường niên của Tập Đoàn Phát Thịnh sẽ được tổ chức vào đầu tháng sau theo chỉ định của anh, tức là còn 2 tuần nữa. Thời gian này cô và Trịnh Nguyệt bận điều tra một vụ án hối hộ.
“Theo thông tin mình nhận được, tối nay ông ta sẽ đến quán bar, còn trưa mai ông ta sẽ đến nhà hàng, đối tượng mà ông ta hẹn gặp chúng ta vẫn chưa xác định được là ai, vì vậy chúng ta cần phải đến cả hai địa điểm này” Trịnh Nguyệt nói
“Được, lần này bằng mọi giá chúng ta phải lấy được chứng cứ phạm pháp từ chỗ của ông ta”
Cô và Trịnh Nguyệt lần lượt đến những địa điểm kia. Nhà hàng mà đối tượng điều tra của cô đến là một nhà hàng sang trọng, vì vậy cần phải đặt trước mới có thể vào được. Nhưng cô và Trịnh Nguyệt có giấy chấp hành nhiệm vụ nên cả hai có thể vào bên trong.
Hai người cùng chia nhau ra hành động. Lúc Trịnh Nguyệt đang loay hoay đi tìm số phòng của ông ta thì cô ta vô tình đụng phải một chàng trai.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương