Kiều Phi Bị Tráo Đổi
Chương 149: Nguyên nhân tráo đổi
Hứa Quân Dao khóc nghẹn, thân thể cô được đưa ra từ trong đống đổ nát, ba cô nhào tới ôm lấy cô khóc.
“Con gái tôi…bác sĩ…bác sĩ tôi xin bác sĩ…tôi xin anh cứu con tôi! Cứu con tôi đi mà…”
Hứa Quân Dao chứng kiến toàn bộ, cô đưa tay muốn chạm vào thân thể mình thì toàn bộ đột nhiên biến mất. Cô lại trở về khoảng không gian trắng xóa kia.
“Ba ơi…ba!” Hứa Quân Dao làm gì cũng vô dụng. Cô quay sang nhìn Hồng y nữ tử: “Cô đã làm gì rồi! Tại sao tôi lại ở đây?”
“Ta không làm gì cả, như ngươi thấy đấy đó là những gì ngươi đã trải qua!” Sau đó Hứa Quân Dao được đưa vào bệnh viện, trải qua đủ loại phẫu thuật mới có thể giữ lại tính mạng. Nhưng lại vẫn luôn không thấy tỉnh lại. “Nửa năm sau khi cô hôm mê, kỳ tích đã xảy ra cô đã tỉnh lại! Nhưng lại mất toàn bộ ký ức!”
Hứa Quân Dao sợ tới ngây người, nàng ở hiện đại đã tỉnh lại. Vậy thì thời gian nàng ở cổ đại thì sao? Hồng Y nữ tử nhìn thấu suy nghĩ của cô, nàng ta cười nhẹ nói: “Cô có muốn xem tiếp không?”
Không đợi Hứa Quân Dao đồng ý, Hồng Y nữ tử phất tay khung cảnh lại hiện ra. Là “cô” đã tỉnh lại….
“Quân Dao con tỉnh lại rồi!”
“Ngươi là ai?” Cô gái mơ hồ hỏi.
“Ba là ba của con đây mà! Còn bà nội, ông nội nữa!”
“Ba? Bà nội? Ông nội?” Là cái gì vậy? Hứa Quân Dao trước mắt như biến thành người hoàn toàn khác cái gì cũng không biết, lạ lẫm với tất cả mọi thứ.
Hứa Quân Dao nhìn tới ngây người, cô ngơ ngác nhìn Hồng Y nữ tử.
Hồng Y nữ tử thở dài phiền muộn nói: “Ta đoán cô xem xong cũng không hiểu được, để ta nói ngắn gọn nhé! Thời Quân Dao và cô đã hoán đổi linh hồn cho nhau! Có nghĩa là nói trong thời gian cô ở cổ đại, thì Thời Quân Dao đã ở hiện đại sống cuộc sống của cô!”
Vẻ mặt Hứa Quân Dao mờ mịt, cô xuyên không thành “Thời Quân Dao”, nàng lại xuyên tới hiện đại thành cô. “Tại sao?”
Hồng Y nữ tử nghiêm túc lại: “ Cô và Thời Quân Dao vốn là một mảnh nguyên thần. Sau này bị cưỡng ép tách ra mỗi người nhập vào một thân thể, cùng lúc cô bị thương trong phòng thí nghiệm Thời Quân Dao cũng bị Mộng hồn thảo làm bị thương. Hai người xuất hồn ra khỏi thân thể, ta cũng không biết nguyên cớ do đâu mà linh hồn cô lại bay tới thân thể của Thời Quân Dao rồi nhập vào!”
Hứa Quân Dao nghe xong mặt đầy dấu chấm hỏi, cô nghe không hiểu gì cả! Cái gì mà nguyên thần cái gì mà xuất hồn!
Hồng Y nữ tử vẻ mặt băn khoăn nói: “ Hay nói cách khác cô và Thời Quân Dao là một!”
Hứa Quân Dao:…???
Hồng y nữ tử bất đắc dĩ nói tiếp: “Tóm lại bây giờ có hai phương án, một là cô trở về thân thể của mình sống cuộc sống của cô. Thời Quân Dao cũng sẽ trở về cổ đại sống cuộc sống của nàng ta. Hai là cô sẽ trái đổi hoàn toàn linh hồn với nàng, quay về cổ đại tiếp tục làm Vương phi!”
“Thời Quân Dao nói như thế nào?” Hứa Quân Dao muốn biết ý kiến của Thời Quân Dao.
“Nàng ta đồng ý, cách thứ 2!” Hồng Y nữ tử không chớp mắt nói.
“Ta muốn suy nghĩ một chút được chứ?”
“Được rồi! Khi nào quyết định thì rung chiếc chuông này lên ta sẽ tới!” Hồng Y nữ tử xòe tay ra, trên tay nàng xuất hiện một chiếc chuông nhỏ. Hứa Quân Dao yên lặng cầm lấy.
Hồng y nữ tử ra bên ngoài, bên cạnh thình lình xuất hiện thêm một nam tử tóc trắng, hắn cũng xuyên Hồng y nhưng Hồng y của hắn đặc biệt rực rỡ. “Yêu Oanh sao rồi! Nàng đồng ý tráo linh hồn chưa?”
“Nàng nói cần thời gian suy nghĩ!”
“Sao còn suy nghĩ nữa! Chúng ta giữ một hồn phách còn sống ở đây nếu bị phát hiện sẽ là đại tội đó!”
“Còn có thể thế nào nữa! Chỉ có nàng ta đồng ý đổi, mới có thể thần không biết quỷ không hay để hai nàng tráo đổi không có vết tích! Thiên đế lo tam giới bận rộn, sẽ không để ý một nhân loại tầm thường. Nhưng nếu nàng không đồng ý, để lại trở lại hiện đại sẽ là đại họa. Hai người bọn họ ở trên sổ tam sinh đã thay đổi một lần ta với ngươi đã kịp thời lấp liếm, nếu thay đổi lần nữa thì sẽ không giấu được!”
Nam tử tóc trắng trách móc: “Câu chuyện ngươi bịa ra cũng khó tin quá đi! Nhỡ nàng không tin thì sao?”
“Ngươi còn mặt mũi ở đó mà nói sao? Nếu không phải tại ngươi nối dây uyên ương linh tinh thì cũng làm gì có cớ sự này.”
“Con gái tôi…bác sĩ…bác sĩ tôi xin bác sĩ…tôi xin anh cứu con tôi! Cứu con tôi đi mà…”
Hứa Quân Dao chứng kiến toàn bộ, cô đưa tay muốn chạm vào thân thể mình thì toàn bộ đột nhiên biến mất. Cô lại trở về khoảng không gian trắng xóa kia.
“Ba ơi…ba!” Hứa Quân Dao làm gì cũng vô dụng. Cô quay sang nhìn Hồng y nữ tử: “Cô đã làm gì rồi! Tại sao tôi lại ở đây?”
“Ta không làm gì cả, như ngươi thấy đấy đó là những gì ngươi đã trải qua!” Sau đó Hứa Quân Dao được đưa vào bệnh viện, trải qua đủ loại phẫu thuật mới có thể giữ lại tính mạng. Nhưng lại vẫn luôn không thấy tỉnh lại. “Nửa năm sau khi cô hôm mê, kỳ tích đã xảy ra cô đã tỉnh lại! Nhưng lại mất toàn bộ ký ức!”
Hứa Quân Dao sợ tới ngây người, nàng ở hiện đại đã tỉnh lại. Vậy thì thời gian nàng ở cổ đại thì sao? Hồng Y nữ tử nhìn thấu suy nghĩ của cô, nàng ta cười nhẹ nói: “Cô có muốn xem tiếp không?”
Không đợi Hứa Quân Dao đồng ý, Hồng Y nữ tử phất tay khung cảnh lại hiện ra. Là “cô” đã tỉnh lại….
“Quân Dao con tỉnh lại rồi!”
“Ngươi là ai?” Cô gái mơ hồ hỏi.
“Ba là ba của con đây mà! Còn bà nội, ông nội nữa!”
“Ba? Bà nội? Ông nội?” Là cái gì vậy? Hứa Quân Dao trước mắt như biến thành người hoàn toàn khác cái gì cũng không biết, lạ lẫm với tất cả mọi thứ.
Hứa Quân Dao nhìn tới ngây người, cô ngơ ngác nhìn Hồng Y nữ tử.
Hồng Y nữ tử thở dài phiền muộn nói: “Ta đoán cô xem xong cũng không hiểu được, để ta nói ngắn gọn nhé! Thời Quân Dao và cô đã hoán đổi linh hồn cho nhau! Có nghĩa là nói trong thời gian cô ở cổ đại, thì Thời Quân Dao đã ở hiện đại sống cuộc sống của cô!”
Vẻ mặt Hứa Quân Dao mờ mịt, cô xuyên không thành “Thời Quân Dao”, nàng lại xuyên tới hiện đại thành cô. “Tại sao?”
Hồng Y nữ tử nghiêm túc lại: “ Cô và Thời Quân Dao vốn là một mảnh nguyên thần. Sau này bị cưỡng ép tách ra mỗi người nhập vào một thân thể, cùng lúc cô bị thương trong phòng thí nghiệm Thời Quân Dao cũng bị Mộng hồn thảo làm bị thương. Hai người xuất hồn ra khỏi thân thể, ta cũng không biết nguyên cớ do đâu mà linh hồn cô lại bay tới thân thể của Thời Quân Dao rồi nhập vào!”
Hứa Quân Dao nghe xong mặt đầy dấu chấm hỏi, cô nghe không hiểu gì cả! Cái gì mà nguyên thần cái gì mà xuất hồn!
Hồng Y nữ tử vẻ mặt băn khoăn nói: “ Hay nói cách khác cô và Thời Quân Dao là một!”
Hứa Quân Dao:…???
Hồng y nữ tử bất đắc dĩ nói tiếp: “Tóm lại bây giờ có hai phương án, một là cô trở về thân thể của mình sống cuộc sống của cô. Thời Quân Dao cũng sẽ trở về cổ đại sống cuộc sống của nàng ta. Hai là cô sẽ trái đổi hoàn toàn linh hồn với nàng, quay về cổ đại tiếp tục làm Vương phi!”
“Thời Quân Dao nói như thế nào?” Hứa Quân Dao muốn biết ý kiến của Thời Quân Dao.
“Nàng ta đồng ý, cách thứ 2!” Hồng Y nữ tử không chớp mắt nói.
“Ta muốn suy nghĩ một chút được chứ?”
“Được rồi! Khi nào quyết định thì rung chiếc chuông này lên ta sẽ tới!” Hồng Y nữ tử xòe tay ra, trên tay nàng xuất hiện một chiếc chuông nhỏ. Hứa Quân Dao yên lặng cầm lấy.
Hồng y nữ tử ra bên ngoài, bên cạnh thình lình xuất hiện thêm một nam tử tóc trắng, hắn cũng xuyên Hồng y nhưng Hồng y của hắn đặc biệt rực rỡ. “Yêu Oanh sao rồi! Nàng đồng ý tráo linh hồn chưa?”
“Nàng nói cần thời gian suy nghĩ!”
“Sao còn suy nghĩ nữa! Chúng ta giữ một hồn phách còn sống ở đây nếu bị phát hiện sẽ là đại tội đó!”
“Còn có thể thế nào nữa! Chỉ có nàng ta đồng ý đổi, mới có thể thần không biết quỷ không hay để hai nàng tráo đổi không có vết tích! Thiên đế lo tam giới bận rộn, sẽ không để ý một nhân loại tầm thường. Nhưng nếu nàng không đồng ý, để lại trở lại hiện đại sẽ là đại họa. Hai người bọn họ ở trên sổ tam sinh đã thay đổi một lần ta với ngươi đã kịp thời lấp liếm, nếu thay đổi lần nữa thì sẽ không giấu được!”
Nam tử tóc trắng trách móc: “Câu chuyện ngươi bịa ra cũng khó tin quá đi! Nhỡ nàng không tin thì sao?”
“Ngươi còn mặt mũi ở đó mà nói sao? Nếu không phải tại ngươi nối dây uyên ương linh tinh thì cũng làm gì có cớ sự này.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương