[Kokoinui/Drasei] Si Tình
Chương 48
Về tới nhà, trong đầu Draken đầy suy nghĩ, anh không biết vì sao Kokonoi lại có mặt ở đó. Và anh cũng không biết là Inui đã biết được sự xuất hiện của Kokonoi chưa. Nhưng điều Draken lo sợ hơn hết thảy là lời nói của Kokonoi. Nói sao thì nói, Inui với Koko đã ở cạnh nhau lâu đến như vậy. Năm xưa em còn say mê gã đến như thế nào, anh đều biết rõ. Anh hiểu sự đơn phương, si mê của em năm xưa bởi Draken đối với Inui cũng một tình cảm mãnh liệt như vậy. Tuy bây giờ Inui đã là người yêu của mình nhưng trong lòng em có còn gã không thì Draken không biết. Anh khẽ thở dài, tốt nhất là không nên để Inui biết chuyện Kokonoi đã xuất hiện ở đây. Draken khe khẽ nằm bên cạnh Inui, anh ngắm nhìn em đầy si mê. Draken khẽ chống tay nằm trên người Inui, anh nâng cằm em lên, trao cho em một nụ hôn nhẹ. Thế nhưng có lẽ vì hơi men nên Draken cảm thấy có chút rạo rực, anh liền luồn lưỡi vào trong khoang miệng kia. Anh khám phá hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng nhỏ xinh ấy, cắn cắи ʍút̼ mút bờ môi anh đào. Dịch vị từ miệng nhẹ chảy xuống cằm đầy mê hoặc, miệng em cũng khẽ phát ra tiếng thở dốc. Chính sự quyến rũ kia làm Draken như phát hỏa, anh luồn tay vào trong áo Inui, khe khẽ mơn trớn làn da mềm mại. Draken cúi đầu xuống liếm liếʍ ʍúŧ mút cần cổ và xương quai xanh của em, rồi nhẹ đánh 1 dấu đo đỏ lên cần cổ để đánh dấu chủ quyền. Tay Draken mơn trớn hai chu quả hồng hào trên ngực Inui khiến cơ thể em run lên nhè nhẹ. Draken cảm thấy hưng phấn vô cùng, anh đưa tay ôm lấy vòng eo thon gọn ấy của em. Cả người Inui như toát ra một mị hoặc chết người cứ cuốn lấy anh. Draken si mê, anh khẽ mò tay xuống phía dưới quần của Inui, rồi nhẹ xoa nắn hai cặp phấn nộm căng mềm. Môi Inui vô thức bật ra những tiếng rên vô cùng dâm mỹ. Draken lúc này càng được kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn, không biết vì cồn hay vì Inui, cơ thể Draken thấy nóng vô cùng, anh ngồi dậy, cởϊ áσ mình ra. Rồi sau đó cũng chậm rãi cởϊ áσ cho Inui như vậy, không những vậy, quần em bên dưới cũng được anh cởi sạch sẽ không còn mảnh vải nào. Lúc này Draken lại tiếp tục ôm lấy Inui, chậm rãi đưa một ngón rồi lại hai ngón tay vào hậu huyệt em. Có lẽ nãy giờ bị động, nên Inui cũng đã mơ màng tỉnh dậy. - Draken... Giọng em nhẹ nhàng, lại trầm bổng, khiến Draken càng bị mê hoặc nhiều hơn. Đôi mắt em mờ mịt nhìn cơ thể rắn chắc của Draken trước mặt, có hơi ngơ ngác. - Inupee, có thoải mái không? Nói xong Draken dần di chuyển ngón tay của mình vào bên trong Inui. Em khe khẽ giật mình, run rẩy, đôi mắt ầng ậng nước nhìn Draken. Cảm giác này thật là lạ quá, không hiểu sao rất thoải mái. - A... ưʍ... Draken... Nhìn Inui có vẻ thích như vậy, Draken càng khuấy động bên trong cho em thoải mái. Dâʍ ŧɦủy̠ lúc này tiết ra nhớp nháp hết thảy, Draken cũng không nhịn nổi nữa rồi. Anh nhanh chóng cởϊ qυầи mình ra, thứ cự vật thô to kia được giải thoát dựng thẳng tắp. Draken nhẹ nhàng mơn trớn hai bên đùi của Inui, kíƈɦ ŧɦíƈɦ em, lại dùng miệng cắn cắn chu quả hồng hào. Anh lấy chai bôi trơn đã được mình cất vào tủ từ trước, rồi đổ một ít lên cự vật của mình. - Inupee... cho tao nhé! Giọng anh khàn khàn đầy quyến rũ, với sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ của Draken nãy giờ cơ thể Inui cũng khó chịu vô cùng. Ngay lúc này Draken chậm rãi đưa cự vật của mình vào trong, nhẹ nhàng chậm rãi, còn với sự giúp đỡ của chất bôi trơn, cự vật rất nhanh đã đi sâu vào bên trong. Draken ôm lấy Inui, hành động vô cùng ôn nhu nhẹ nhàng. - Ưʍ... Draken... ưʍ... ư... sâu quá... Nghe vậy anh khe khẽ hôn lên môi Inui một cái, rồi lại nhẹ giọng. - Đừng lo, tao sẽ nhẹ nhàng. Draken bắt đầu luận động vào bên trong, những cú thúc đều đều và nhẹ nhàng đúng như lời anh nói. Hành động của Draken dịu đang và ôn nhu vô cùng, Inui cảm thấy cơ thể cứ lâng lâng, một kɦoáı ƈảʍ đầy mê hoặc. Khi cảm thấy Inui đã quen được với thứ dị vật kia, Draken bắt đầu tăng tốc độ dần dần. - A... ưʍ... hức... chỗ đó... ưʍ... Dường như đã chạm vào được đúng điểm G của em, Draken càng hưng phấn mà luận động vào bên trong. Đầu óc Inui lúc này mụ mị hết cả, đôi mắt ầng ậng nước đầy khát tình, Draken nhịn không nổi lại tiếp tục hôn Inui, lưỡi cùng lưỡi giao hòa với nhau, một cảm giác suиɠ sướиɠ khó tả. - Mày thấy thoải mái chứ? Cả cơ thể được du͙ƈ vọиɠ bao trùm, cảm giác này khiến Inui không muốn dừng lại nữa. Những kɦoáı ƈảʍ nhẹ nhàng lại ngọt ngào này ai lại muốn thoát ra đâu chứ. - Ah... ưʍ... Draken... nhanh lên... ưʍ... ư... Draken khe khẽ nhếch môi vô cùng vui vẻ, anh ôm chặt lấy Inui. Người yêu của anh thật quá mức đáng yêu rồi, khuôn mặt sắc sảo bị du͙ƈ vọиɠ nhấn chìm. Inui làm Draken phát điên lên được. Anh nhanh chóng đưa đẩy cự vật vào bên trong em, theo ý muốn của Inui. - Tao ra đây! Draken rên gừ lên một tiếng, ngay sau đó một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục phóng thẳng vào bên trong em. Cả người Inui khe run rẩy, đôi môi nức nở vô cùng. Khi Draken rút ra bên trong Inui chợt cảm thấy trống rỗng, cơn ngứa ngáy do Draken khơi dậy vẫn chưa dứt, Inui còn muốn nữa. - Draken... cho tao... tao muốn nữa... Giọng nói như nỉ non cầu xin, Draken nghe thấy mà vui vẻ không thôi. Anh sao có thể từ chối được lời yêu cầu của em cơ chứ, Draken khẽ kéo Inui ngồi dậy, cho em ngồi lên trên đùi của mình. - Inupee của tao, mày hư hỏng quá đấy! Nói xong Draken đâm sâu thứ cự vật vào bên trong em, Inui A lên một tiếng đầy kɦoáı ƈảʍ. Draken thích thú ôm chặt lấy em, bắt đầu luận động vào bên trong nhịp nhàng. Inui tận hưởng kɦoáı ƈảʍ đang được Draken trao tặng, hơi men cùng Inui, một loại độc dược chết người. Draken say mê ngắm nhìn khuôn mặt đầy du͙ƈ vọиɠ của Inui, thứ cự vật kia càng trương nóng hơn nhiều. Bên trong em thật ẩm ướt và ấm áp, nó cứ thít chặt và bao trọn lấy Draken, chẵng cho anh cơ hội để kháng cự lại bản năng của mình. Một sự chi phối toàn diện từ cơ thể đến tinh thần, Draken cùng Inui đắm chìm vào một thế giới riêng. Không còn một sự tách biệt riêng lẻ nào, cả hai giờ đây đã hòa vào làm một, cùng cảm nhận hơi ấm của nhau. Tâm hồn đồng điệu, trao nhau hơi ấm và tình cảm mãnh liệt. Cả thế giới tưởng như sẽ mãi dừng lại ở khoảng khắc này, khi cả hai không còn suy nghĩ, không còn lo lắng bất kỳ điều gì, mà chỉ cần tận hưởng sự những xúc cảm ngọt ngào mà đối phương trao cho mình. Liệu một thế giới màu hồng và ấm áp sẽ mãi mãi tồn tại? Một câu hỏi không một ai có thể trả lời được. Sự biến hóa khôn lường, những vật cản, những khó khăn liệu có thể kìm bước những con người yêu nhau ấy? Sẽ có hoặc sẽ không, nhưng nếu họ biết trân trọng và tin tưởng thì chắc chắn sẽ chẵng một thứ tiêu cực nào có thể làm lung lay tình cảm của họ cả. Một điều tưởng như đơn giản nhưng lại khó khăn vô cùng, không phải ai cũng có thể giữ một cái đầu lạnh khi đã quá mệt mỏi. Và chính điều ấy lại dẫn đến một hậu quả đáng tiếc sau này... mà ngay cả chính bản thân họ cũng chẵng hề mong muốn điều đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương