Là Do Em Không May Mắn
Chương 1: 1: Sắp Phá Sản!
Con gái lớn của Mạc Gia là Mạc Tử Sâm lúc vừa mới tròn mười tám tuổi được vài ngày thì gặp phải tai nạn! Không biết là vô tình hay cố ý mà ông trời đã nỡ lòng nào lấy đi mất đôi chân của cô trong vụ tai nạn ấy!Cô gái đó vẫn còn mang trong mình bao nhiêu kế hoạch và hoài bão của bản thân còn chưa kịp thực hiện.Thế mà ngày tỉnh giấc sau cơn hôn mê dài và phẫu thuật thì bác sĩ đã phán rằng: Hai chân của cô không còn sử dụng được nữa! Chỉ có thể suốt đời ngồi trên xe lăn thôi!Cú sốc đầu đời đến với cô như thế, nhưng cô vẫn không từ bỏ chính mình và từ bỏ cuộc sống, cô vẫn cố gắng hết sức và theo bố mẹ học hỏi xử lí những văn kiện cơ bản ở công ty của nhà mình.Cho đến năm cô hai mươi lăm tuổi, lúc đó Mạc Thị đã sắp không thể chống đỡ được nữa, thì ba mẹ cô mới nghĩ ra một kế sách là gả con gái mình cho Hàn thiếu gia của tập đoàn Hàn thị với mong muốn có sự giúp sức của họ để có thể vực dậy công ty một lần nữa! Nhà họ Hàn chỉ có duy nhất một cậu con trai nên theo lí thì nên gả con gái lớn nhất của nhà họ Mạc cho họ! Nhưng nghiệt ngã là đại tiểu thư đã bị phế hai chân rồi, gả cho nhà người ta nhất định sẽ gây phiền phức lớn! Thế nên là Mạc Vân Ninh sẽ là người thay thế cô, tiếp nhận cuộc hôn nhân này!Vân Ninh là em gái song sinh với Tử Sâm, họ chỉ cách nhau thời gian ra đời là một tiếng đồng hồ! Hai người có vẻ bề ngoài giống nhau y như đúc chỉ khác nhau ở đôi mắt của mỗi người! Tử Sâm mang đôi mắt màu đen láy giống mẹ, còn Vân Ninh mang đôi mắt màu nâu hổ phách giống ba.Nếu nhìn từ bên ngoài mà Tử Sâm cũng không ngồi xe lăn thì khó mà phân biệt giữa hai người đâu là chị đâu là em!Thế là ba mẹ cô liền qua nhà họ Hàn bàn chuyện hỏi cưới, sau khi thảo luận mọi chuyện lập tức được thoả thuận như mong muốn của họ.Kế hoạch hôn lễ cũng được nhà họ Hàn chuẩn bị an bài.Mọi thứ có vẻ thuận lợi đến kì lạ, nhưng vì quá gấp rút họ cũng không hề mảy may nghi ngờ gì về nhà họ Hàn.Chỉ mong có được nguồn vốn nhanh nhất có thể.Còn nhà họ Hàn thì thừa biết điều đó nên đã lợi dụng được sơ hở này.Họ đồng ý về hôn sự nhưng không có nghĩa là họ sẽ trân trọng mối hôn sự này.Sắp đến ngày tiến hành hôn lễ, vào tối hôm đó nhà họ Mạc mở tiệc chiêu đãi người thân trong gia đình dòng họ và chia tay Vân Ninh, nhưng cô chỉ xuất hiện cho có mặt một chút rồi liền đi lên lầu.Vào phòng cô đóng chặt cửa lại và bắt đầu khóc! Không một ai trong ngôi nhà này biết cô đã có người trong lòng ngoại trừ Tử Sâm chị gái ruột của cô! Nhưng giờ đây chị ấy lại đẩy cô đi gả thay cho chị để lấy một người khác mà cô không yêu! Tối hôm đó, Tử Sâm thấy Vân Ninh đã bỏ lên lầu khá lâu mà không thấy cô quay trở lại nên đã lên lầu tìm kiếm.Vì Tử Sâm ngồi xe lăn khá bất tiện khi lên bậc thang nên nhà họ Mạc đã thiết kế một thang máy nhỏ dành riêng cho cô để dễ di chuyển lên lầu! Khi đã đến nơi, ở trước cửa phòng cô nghe tiếng khóc của Vân Ninh..cô biết em gái của cô rất buồn! Nhưng cô thật sự không thể làm gì hơn..nếu đôi chân cô lành lặn thì Tử Sâm nhất định không để Vân Ninh phải gả cho người khác và chịu thiệt thòi như vậy! Tử Sâm mở cửa phòng ra..thấy Mạc Vân Ninh đang ngồi ở một góc giường và gục mặt xuống khóc..cô nhẹ nhàng đóng cửa lại và tiến tới gần Vân Ninh.Khi đã phát giác ra là có người tới Vân Ninh liền ngẫng mặt lên thì phát hiện đó là người cô đang hận nhất lúc này! Vân Ninh không thèm nhìn mặt chị mình mà quay qua hướng cửa sổ, hàng lông mi vẫn còn ướt đẫm lệ! Tử Sâm thấy vậy thì liền ôm lấy cô:- Mạc Vân Ninh, chị xin lỗi!Vân Ninh liền đẩy nhẹ cô ra và nói:- Không cần đâu!Tử Sâm nhìn cô ánh mắt đầy chua xót...- Em vẫn còn giận chị sao?Vân Ninh liền chối, cô không muốn tự nhận là mình nhỏ nhen ích kỉ như vậy.- Em không có...!Tử Sâm nhìn thẳng vào Vân Ninh làm cô lúng túng nói:- Em đang dối lòng...- Vân Ninh, em là em gái sinh đôi với chị...em không lừa được chị đâu!Tử Sâm lại bồi thêm làm cô cứng cả họng.Vân Ninh im lặng nhìn ra phía cửa sổ để né tránh ánh mắt của Tử Sâm, nhưng lần này cô không đáp lại gì nữa cả!- Được rồi, em nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai là đại hôn với nhà họ Hàn, đó là một gia tộc lớn rất chú trọng về lễ nghi! Em không được để mất thần thái của cô dâu, như vậy sẽ không hay đâu!Tử Sâm thấy Vân Ninh không đáp lời mình thì liền hiểu nên chỉ dặn dò cô thêm đôi câu rồi rời đi.Không ai biết Vân Ninh lúc này đã ở trong phòng chuẩn bị tất cả...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương