Làm Nũng - An Diệ
Chương 20: Nam chính xuất hiện
Từ sau vụ Hướng San trực tiếp đánh luôn cả bạn trai cũ thì cả lớp liền sâu sắc ý thức được một chuyện...
Người đẹp Hướng San tuy xinh gái nhưng tuyệt đối không nên dây vào, chỉ có thể ngắm từ xa thôi, nếu không hậu quả sẽ thảm hệt như bạn trai cũ Tần Hoàng của cô vậy...
___________
Tối đó, Hướng San thật sự chuẩn bị váy áo để đi ăn sinh nhật Nhan Đình...
Hướng San chọn một chiếc đầm voan màu khói cùng màu với màu tóc và kiểu tóc, phụ kiện là một chiếc túi xách màu trắng và đôi giày cao gót cùng tông màu khói luôn
Lục Cảnh Quân đang uống cà phê dưới nhà, thấy Hướng San chân đi giày cao gót, lò dò từng bước leo từng bậc xuống, anh lập tức nhíu mày...
Hướng San xuống đến nơi, thở phài nhẹ nhõm, lâu không đi giày cao gót nên cứng chân thật chứ!
Vừa thấy Lục Cảnh Quân, cô liền nói:
- Chú Lục, cháu đi dự tiệc sinh nhật nhé!
Lục Cảnh Quân nghe vậy gật đầu:
- Nhà họ Nhan hả?
- Vâng, vậy cháu đi nha!
Hướng San có chút vội, vì Nhan Đình kêu cô tới sớm một chút, cô ấy nói rằng lâu lắm rồi không ra mắt trước một đám đông như này nên rất cần cô tới cổ vũ...
Vừa quay gót, liền nghe thấy người kia trầm trầm nói:
- Chậm đã San San!
- Dạ?
Lục Cảnh Quân chỉ vào đôi cao gót dưới chân cô và nói:
- Thay giày đi!
Hướng San vẫn chưa hiểu lắm
- Sao ạ?
Lục Cảnh Quân mặt gỗ tiếp tục chỉ vào chân cô:
- Cao như vậy mà ngã thì sẽ mất mặt lắm đấy.
Hướng San:...
Kết quả là, Hướng San buộc phải đi một đôi giày thể thao thì mới được ra khỏi nhà, trông lạc quẻ kinh khủng...
Không những thế, ai đó còn tự mình lái xe đưa cô đến tận cổng nhà họ Nhan...
Đến nơi, Lục Cảnh Quân xuống xe mở cửa cho Hướng San, nhìn đôi giày thể thao chắc chắn khó vấp ngã dưới chân cô thì hài lòng gật đầu, đoạn lại nói:
- Ăn ít đồ ngọt thôi, tối rồi bụng sẽ khó chịu, không được uống rượu, không được nói chuyện với người lạ, điện thoại phải mở chuông, khi nào muốn về thì gọi cho tôi!
Hướng San dở khóc dở cười:
- Cháu nào phải con nít đâu mà chú nói nhiều như vậy? Hay là chú vào nhập tiệc luôn cho vui? Chú có thiệp mời mà!
Lục Cảnh Quân thập phần bài xích lắc đầu:
- Ồn lắm!
Dứt lời liền quay ra xe, đi luôn...
Hướng San thở dài nhìn theo...
Trông chú có khác nào bị bệnh sợ xã hội không kia chứ?
___________
Vừa vào đến nơi, là bao ánh nhìn đổ dồn về phía này, Hướng San cũng chẳng lạ lẫm gì mấy ánh mắt dò xét của mấy đám người hào môn hay sân si đó. Cô ngẩng cao đầu, lưng thẳng tắp, đoan trang thanh lịch bước vào trong, gặp người quen còn nhẹ nhàng cười rồi lịch sự chào hỏi họ...
Hướng San đứng nhìn xung quanh liền thấy ba, dì Lại Hoa còn có Tư Minh đang nhàm chán đứng ngay cạnh họ. Cô mỉm cười nhanh chân bước qua, cả nhà vô cùng ngạc nhiên nhìn cô từ đầu đến chân, thậm chí ba Vương Chí Tôn còn cực kì mất mặt mà khóc lớn, vì quá mừng trước sự thay đổi tích cực của Hướng San, khiến cô phải lúng túng lau nước mắt cho lão, còn dì Lại Hoa cùng Tư Minh thì chỉ cảm thấy ngại muốn đội quần lên đầu...
Đám người hào môn sau khi đánh giá cô một hồi mà vẫn không biết Hướng San là con cái nhà ai, lại thấy cô đứng cùng Vương Chí Tôn và Lại Hoa thì sửng sốt không thôi... hoá ra đó là cô tiểu thiên kim Vương gia...
Chẳng phải trước kia, con gái nhà họ Vương vô cùng phách lối và quậy phá, bất trị đến nỗi lão Vương phải đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà sao?
Sao bây giờ lại trở thành áo bông nhỏ tri kỉ, hiểu chuyện vậy?
Tức thì người người đều tò mò về cái gia đình nhỏ họ Vương, thậm chí còn có vài vị không nhịn được, tha thiết tới hỏi nhỏ với Vương Chí Tôn, xin ông cách dạy dỗ con, vì con của họ hiện giờ cũng đang vô cùng nổi loạn, hệt như Hướng San ngày xưa...
Vương Chí Tôn bị hỏi đến phiền, lập tức gắt gỏng mà nói lớn:
- Mấy người mau cút hết đi, ai nói con gái tôi là bất trị? Mấy người mù hết rồi à? Cút hết cho tôi!
Tức thì cả đám người chỉ có thể gượng gạo hậm hực mà giải tán...
Hướng San nho nhỏ nói với Tư Minh đứng bên cạnh:
- Này, em có tia thấy em gái nào xinh đẹp chưa? Chỉ chị đi!
Tư Minh nghe vậy thì bùm, mặt đỏ bừng như quả cà chua:
- Chị... chị đùa kì vậy?
Hướng San không ngờ thằng nhóc này lại dễ xấu hổ thế này, cô bật cười khanh khách:
- Ai đùa đâu? Chị hỏi thật mà!
Tư Minh nghe vậy thì khẽ ho một tiếng, tự giác đảo mắt nhìn xung quanh, một lúc sau mới ngập ngừng nói:
- Chị... em thấy... nơi này không có ai đẹp bằng chị hết!
Hướng San nghe vậy cong mắt cười, không nhịn được đưa tay bẹo má cậu:
- Thằng nhóc này, dẻo miệng thật sự!
Tư Minh nghe vậy lập tức nhíu mày:
- Em nói thật mà!
Hai chị em đang trêu ghẹo nhau thì nghe thấy ba Chí Tôn nói:
- Hai đứa nghiêm túc này, gia đình họ Tần đang tiến về nhà chúng ta để chào hỏi đấy!
Hướng San nghe vậy tò mò nhìn sang...
Tần lão gia và Tần phu nhân đi trước, bên phía Tần lão gia là Tần Hoàng, một thân áo vest trắng, cậu ta cũng có nhìn thấy cô, nhưng rất nhanh liền hoảng loạn mà dời mắt...
Hướng San chán không buồn nói, nhìn sang phía Tần phu nhân, một người áo vest đen, ngũ quan hài hoà, nổi bật, ánh mắt nhìn về phía này tràn đầy ý cười...
Hướng San lập tức giật mình...
Tại sao nam chính Tần Nam lại xuất hiện vào lúc này?
Người đẹp Hướng San tuy xinh gái nhưng tuyệt đối không nên dây vào, chỉ có thể ngắm từ xa thôi, nếu không hậu quả sẽ thảm hệt như bạn trai cũ Tần Hoàng của cô vậy...
___________
Tối đó, Hướng San thật sự chuẩn bị váy áo để đi ăn sinh nhật Nhan Đình...
Hướng San chọn một chiếc đầm voan màu khói cùng màu với màu tóc và kiểu tóc, phụ kiện là một chiếc túi xách màu trắng và đôi giày cao gót cùng tông màu khói luôn
Lục Cảnh Quân đang uống cà phê dưới nhà, thấy Hướng San chân đi giày cao gót, lò dò từng bước leo từng bậc xuống, anh lập tức nhíu mày...
Hướng San xuống đến nơi, thở phài nhẹ nhõm, lâu không đi giày cao gót nên cứng chân thật chứ!
Vừa thấy Lục Cảnh Quân, cô liền nói:
- Chú Lục, cháu đi dự tiệc sinh nhật nhé!
Lục Cảnh Quân nghe vậy gật đầu:
- Nhà họ Nhan hả?
- Vâng, vậy cháu đi nha!
Hướng San có chút vội, vì Nhan Đình kêu cô tới sớm một chút, cô ấy nói rằng lâu lắm rồi không ra mắt trước một đám đông như này nên rất cần cô tới cổ vũ...
Vừa quay gót, liền nghe thấy người kia trầm trầm nói:
- Chậm đã San San!
- Dạ?
Lục Cảnh Quân chỉ vào đôi cao gót dưới chân cô và nói:
- Thay giày đi!
Hướng San vẫn chưa hiểu lắm
- Sao ạ?
Lục Cảnh Quân mặt gỗ tiếp tục chỉ vào chân cô:
- Cao như vậy mà ngã thì sẽ mất mặt lắm đấy.
Hướng San:...
Kết quả là, Hướng San buộc phải đi một đôi giày thể thao thì mới được ra khỏi nhà, trông lạc quẻ kinh khủng...
Không những thế, ai đó còn tự mình lái xe đưa cô đến tận cổng nhà họ Nhan...
Đến nơi, Lục Cảnh Quân xuống xe mở cửa cho Hướng San, nhìn đôi giày thể thao chắc chắn khó vấp ngã dưới chân cô thì hài lòng gật đầu, đoạn lại nói:
- Ăn ít đồ ngọt thôi, tối rồi bụng sẽ khó chịu, không được uống rượu, không được nói chuyện với người lạ, điện thoại phải mở chuông, khi nào muốn về thì gọi cho tôi!
Hướng San dở khóc dở cười:
- Cháu nào phải con nít đâu mà chú nói nhiều như vậy? Hay là chú vào nhập tiệc luôn cho vui? Chú có thiệp mời mà!
Lục Cảnh Quân thập phần bài xích lắc đầu:
- Ồn lắm!
Dứt lời liền quay ra xe, đi luôn...
Hướng San thở dài nhìn theo...
Trông chú có khác nào bị bệnh sợ xã hội không kia chứ?
___________
Vừa vào đến nơi, là bao ánh nhìn đổ dồn về phía này, Hướng San cũng chẳng lạ lẫm gì mấy ánh mắt dò xét của mấy đám người hào môn hay sân si đó. Cô ngẩng cao đầu, lưng thẳng tắp, đoan trang thanh lịch bước vào trong, gặp người quen còn nhẹ nhàng cười rồi lịch sự chào hỏi họ...
Hướng San đứng nhìn xung quanh liền thấy ba, dì Lại Hoa còn có Tư Minh đang nhàm chán đứng ngay cạnh họ. Cô mỉm cười nhanh chân bước qua, cả nhà vô cùng ngạc nhiên nhìn cô từ đầu đến chân, thậm chí ba Vương Chí Tôn còn cực kì mất mặt mà khóc lớn, vì quá mừng trước sự thay đổi tích cực của Hướng San, khiến cô phải lúng túng lau nước mắt cho lão, còn dì Lại Hoa cùng Tư Minh thì chỉ cảm thấy ngại muốn đội quần lên đầu...
Đám người hào môn sau khi đánh giá cô một hồi mà vẫn không biết Hướng San là con cái nhà ai, lại thấy cô đứng cùng Vương Chí Tôn và Lại Hoa thì sửng sốt không thôi... hoá ra đó là cô tiểu thiên kim Vương gia...
Chẳng phải trước kia, con gái nhà họ Vương vô cùng phách lối và quậy phá, bất trị đến nỗi lão Vương phải đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà sao?
Sao bây giờ lại trở thành áo bông nhỏ tri kỉ, hiểu chuyện vậy?
Tức thì người người đều tò mò về cái gia đình nhỏ họ Vương, thậm chí còn có vài vị không nhịn được, tha thiết tới hỏi nhỏ với Vương Chí Tôn, xin ông cách dạy dỗ con, vì con của họ hiện giờ cũng đang vô cùng nổi loạn, hệt như Hướng San ngày xưa...
Vương Chí Tôn bị hỏi đến phiền, lập tức gắt gỏng mà nói lớn:
- Mấy người mau cút hết đi, ai nói con gái tôi là bất trị? Mấy người mù hết rồi à? Cút hết cho tôi!
Tức thì cả đám người chỉ có thể gượng gạo hậm hực mà giải tán...
Hướng San nho nhỏ nói với Tư Minh đứng bên cạnh:
- Này, em có tia thấy em gái nào xinh đẹp chưa? Chỉ chị đi!
Tư Minh nghe vậy thì bùm, mặt đỏ bừng như quả cà chua:
- Chị... chị đùa kì vậy?
Hướng San không ngờ thằng nhóc này lại dễ xấu hổ thế này, cô bật cười khanh khách:
- Ai đùa đâu? Chị hỏi thật mà!
Tư Minh nghe vậy thì khẽ ho một tiếng, tự giác đảo mắt nhìn xung quanh, một lúc sau mới ngập ngừng nói:
- Chị... em thấy... nơi này không có ai đẹp bằng chị hết!
Hướng San nghe vậy cong mắt cười, không nhịn được đưa tay bẹo má cậu:
- Thằng nhóc này, dẻo miệng thật sự!
Tư Minh nghe vậy lập tức nhíu mày:
- Em nói thật mà!
Hai chị em đang trêu ghẹo nhau thì nghe thấy ba Chí Tôn nói:
- Hai đứa nghiêm túc này, gia đình họ Tần đang tiến về nhà chúng ta để chào hỏi đấy!
Hướng San nghe vậy tò mò nhìn sang...
Tần lão gia và Tần phu nhân đi trước, bên phía Tần lão gia là Tần Hoàng, một thân áo vest trắng, cậu ta cũng có nhìn thấy cô, nhưng rất nhanh liền hoảng loạn mà dời mắt...
Hướng San chán không buồn nói, nhìn sang phía Tần phu nhân, một người áo vest đen, ngũ quan hài hoà, nổi bật, ánh mắt nhìn về phía này tràn đầy ý cười...
Hướng San lập tức giật mình...
Tại sao nam chính Tần Nam lại xuất hiện vào lúc này?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương