Lâm Vũ Thiên Hạ
Chương 23: Thôn Phệ Dị Hỏa
Bàn tay gắt gao nắm chặt lấy hỏa chủng, tựa như nắm bắt vật chất bình thường, Trần Vũ căn răng, chịu đựng cái đau rát do Dị Hỏa thiêu đốt, chậm rãi đưa cánh tay mang theo hỏa diễm màu xanh bên trong hút ra.Khi cánh tay mang theo hỏa diễm màu xanh hút ra, thì có thể thấy trên tay Trần Vũ là một ít nham thạch màu xanh, ở dạng chất lỏng, bên trong hơi lay động.- Đây chính là hỏa chủng của Dị Hỏa sao?Nhìn chằm chằm vào đám nham thạch nóng chảy màu xanh mang nhiệt độ khủng bố trong tay, Trần Vũ nháy mắt, nhẹ giọng lẩm bẩm.Khi hỏa chủng trong Dị Hỏa bị mang ra ngoài, ngọn thanh sắc hỏa diễm trước mặt liền từ từ thu nhỏ lại. Sau một lúc, hóa thành 1 dòng thanh sắc nham tương nhỏ, chui vào trong lòng bàn tay Trần Vũ.- Để luyện hóa được loại Dị Hỏa này, ta phải nuốt nó vào, tuy nguy hiểm nhưng phải cố gắn, đến đây rồi không lẽ ta lại tay không trở về?Tâm tình Trần Vũ không cách nào trẫn định lại, khi phải đối mặt với tình huống phải đưa ra quyết định sinh tử như vậy, trong lòng có vài phần hoảng sợ không yên.Không trách được hắn, vật sắp nuốt vào, chính là một quả bom cực kỳ nguy hiểm a, trái bom này rất có khả năng, sẽ thôn phệ hắn, trong chốc lát, đem thân thể hắn đốt thành tro bụi.Thời gian tích tắc trôi qua trong trầm mặc, trong một khoảnh khắc, bỗng nhiên thân thể thiếu niên đang ngồi tĩnh tọa khẽ run lên, hít một hơi thật dài không khí ấm áp, hơi ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt dần thoát ly vẻ non nớt.- Nên bắt đầu thôi!Thanh sắc nham tương vừa vào miệng, Trần Vũ lập tức đóng chặt môi. Cùng lúc đó, cả người giống như bị sét đánh, kịch liệt giật mạnh lên, khuôn mặt vốn có chút huyết sắc, bất chợt trở nên trắng bệch.Cố nén những cơn đau nhứt nóng bỏng trong cơ thể truyền đến, Trần Vũ chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần từ từ tiến vào bên trong cơ thể.Khi thanh sắc nham tương tiến nhập vào cơ thể, đã phân hóa thành từng sợi thanh sắc hỏa diễm thật nhỏ, mang theo năng lượng kinh khủng của thanh sắc hỏa diễm, tùy tiện dao động không ngừng bên trong kinh mạch, trong nháy mắt, tất cả những thứ ngăn cản trước mặt, đều bị chúng nó thiêu đốt thành một mảnh hư vô.Kinh mạch vốn đã được mở rộng và cường hóa, nhưng dưới nhiệt độ cao không ngừng thiêu đốt, đã trở nên ủ rũ giống như đóa hoa héo khô, nhìn qua cực kỳ quái dị và khủng khiếp.Kinh mạch bị thiêu đốt đến héo rũ như vậy, đương nhiên rất đau đớn. Trực tiếp khiến cho thân thể Trần Vũ không ngừng co giật, cơ bắp khắp người căng cứng. Gân xanh nổi lên như những con giun, không ngừng rung động. Khuôn mặt trắng bệch, không một chút huyết sắc.Bên trong kinh mạch, thanh sắc hỏa diễm điên cuồng dao động không ngừng. Chỉ trong vài phút, cơ thể Trần Vũ gần như bị phá cho rối tinh rối mù.Tuy khống chế thất bại, Trần Vũ vẫn không bỏ cuộc, khu sử tâm thần, kiên trì không ngừng, thử khống chế lũ dị hỏa này.Một lần thất bại, hai lần thất bại, ba lần thất bại.... Không biết tại lần thất bại thứ bao nhiêu, Trần Vũ có cảm giác gần như chết lặng đi, bỗng nhiên trong lòng chợt động, vội vàng khống chế tâm thần.Lập tức mừng như điên phát hiện, lũ Dị Hỏa đang liên tục dao động hỗn loạn trong kinh mạch kia, dĩ nhiên đã theo tâm thần dẫn dắt, bắt đầu vận chuyển theo lộ tuyến.Nhận thấy được tình huống lúc này, tinh thần Trần Vũ nhất thời chợt động, vội khống chế lũ Thanh liên địa tâm hỏa bé nhỏ này cẩn thận từng ly từng tý, theo lộ tuyến kinh mạch từ từ vận chuyển.Trong trăm nghìn kinh mạch, một lủ Thanh sắc hỏa diễm chậm rãi chảy xuôi. Bạch sắc vụ khí nhàn nhạt lượn lờ bên trong kinh mạch.Cẩn thận điều khiển đám hỏa diễm nhỏ này chạy qua một số kinh mạch, mặt khác một đám nhỏ hỏa diễm màu xanh cũng từ từ bị đồng bạn hấp dẫn mà tiến tới hỗ trợ nhau.Trần Vũ lúc này khống chế Thanh Liên Địa Tâm Hỏa tại kinh mạch trong cơ thể, cùng với một đám hỏa diễm màu xanh khác trong cơ thể từ từ dung hợp với nhau.Cuối cùng thì một đám hỏa diễm màu xanh cũng bị Trần Vũ khổ cực thu tập vào một chỗ, lúc này chúng mới thực sự dung hợp với nhau, một lát sau ngưng tụ thành một chút thật nhỏ chất lỏng màu xanh.Nhìn thấy chất lỏng màu xanh xuất hiện, Trần Vũ mạnh mẽ đưa nó vào trong kinh mạch, cắn răng chịu đựng cảm giác thống khổ, khiến dẫn nó vận hành trong kinh mạch.Sau khi Thanh Liên Địa Tâm hỏa dung hợp, không thể nghi ngờ là càng trở nên cuồng bạo, nhất thời bây giờ có chút chống đỡ không nổi.Một đau đơn kịch liệt trong linh hồn dâng lên, khiến cho Trần Vũ không khỏi phun ra một ngụm máu.Căn chặt hàm răng, cơn đau đơn kịch liệt làm cho Trần Vũ suýt ngất đi, thoáng rơi vào mơ hồ mới có thể từ từ ổn định tâm thần, cả vệt máu cũng không có thời gian lau đi, ngưng tụ tâm thần khống chế chất long màu xanh tiếp tục vận hành trong kinh mạch.Càng vận hành, Trần Vũ đối với khống chế Thanh Liên Hỏa càng ngày càng thành thục. Tuy nhiên, càng ngày hỏa diễm màu xanh cũng càng phóng thích ra nhiệt độ khủng khiếp.Lúc đầu, Băng linh hàn tuyền trong cơ thể của Trần Vũ còn chống đỡ được, sau càng ngày càng yếu và cuối cùng thì hoàn toàn biến mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương