Máu đỏ tươi loang ra trên mặt suối nước nóng trong vắt, Lý Tĩnh Gia rốt cục thở phào nhẹ nhõm, băng gạc thấm đẫm máu phản hiện lên nơi đáy mắt.
"Dung Thanh, ngươi muốn chết sao?"
Dưới thân nàng còn bị vật cứng rắn chọc vào, lúc tức giận lại mềm mại yêu kiều, giống như một con mèo con không có sức công kích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ngươi … trước tiên ngươi đi ra ngoài đã, ta quấn lại băng gạc cho ngươi."
Nam nhân này thật sự không coi trọng thân thể của mình?
Lúc nãy mới bị thương, bây giờ lại như thế này... Gắng sức buông thả dục vọng như vậy.
Nhớ lại dáng vẻ của mình mới vừa rồi, vẻ mặt vốn đã quyến rũ của nàng đỏ bừng, nàng vươn cánh tay trắng nõn đẩy ngực của Dung Thanh, trong lòng sợ hãi.
Đối phương lại bị đau, thật sự rơi và tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Hoa huyệt mềm mại mới vừa rồi cao trào, lúc này vô cùng khít chặt, như đang ôm chặt lấy côn thịt không chịu buông ra, còn không lo lắng cho vết thương
Tiếng nước phát ra thật lớn, Lý Tĩnh Gia bị lôi vào trong nước, tư thế bị đảo ngược. Dung Thanh ngồi trên đáy ao bạch ngọc, nàng bị bắp ép ngồi trên đùi của y.
Côn thịt cọ xát vào vách huyệt, dư âm sau cao trào, Lý Tĩnh Gia khẽ rên rỉ một tiếng rồi đặt lên đầu vai rắn chắc của y.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tĩnh Gia là của ta..." Giọng nam khàn khàn quyến rũ vang lên, khiến lồng ngực nàng tê dại, co rụt cổ tránh hơi nóng bên tai.
Đôi bàn tay to đặt trên đầu nàng, hai mắt đối diện nhau, trong mắt Dung Thanh tràn ngập yêu thương, cùng dục vọng, ánh mắt sâu không đáy năm xưa cũng dần dần trở nên sôi trào, hết vết sẹo này đến vết sẹo khác hằn sâu trong đáy lòng nàng.
Vừa đau đớn lại vừa ngứa ngáy, cả đời này khó có thể quên mất.
"Từ trước tới giờ đều là ta làm thoả mãn Tĩnh Gia, nhưng bây giờ ta bị thương, Tĩnh Gia cũng nên chủ động một lần chứ." Nàng bị một bàn tay to buộc chặt ở bên hông, cơ thể ở dưới nước, nhưng không thể nhìn thấy
Y đặt đôi môi mỏng của mình lên môi nàng, sau ba hai lần thăm dò đã muốn tiến vào, xâm nhập vào khe hở nơi lưỡi, đuổi theo đầu lưỡi của nàng mút lấy.
Toàn bộ đại não rối tung lên, Lý Tĩnh Gia hết sức khó chịu, nàng hiểu rõ mình muốn gì, nhưng lại kiêu ngạo từ chối. Nhưng hôm nay, hai người đang thành thật với nhau.
Không chỉ thể xác, mà cả linh hồn!
Nàng không nén nổi tình cảm vòng tay qua cổ y, hoa huyệt càng sục sôi, biên độ của âm đạo đuổi theo quy đầu mà mút nhẹ.
“Tĩnh Gia, tự mình di chuyển đi.” Lưỡi làm loạn rời khỏi trong miệng, khuôn mặt lạnh lùng nhuốm dục vọng quyến rũ, dùng giọng điệu bình tĩnh nhất nói những lời câu dẫn người nhất.
Lý Tĩnh Gia thực sự bị mê hoặc, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ tràn đầy oán hận, bộ ngực mềm mại trắng như tuyết càng thêm chói mắt trong hơi nước.
Nàng hiểu rõ tính tình của Dung Thanh, nếu nàng không thể hiện ra, e rằng y sẽ thật sự mặc kệ vết thương của chính mình…
Mông nhỏ hơi nâng lên, côn thịt lại đâm xuyên vào trong hoa huyệt, làm cho côn thịt cứng rắn nóng bỏng cọ xát vào hoa huyệt, hoa huyệt cứ thế bị đâm vào.
Bị kích thích đến mức phun nước, các giác quan đang trở nên khẩn trương càng ngày càng rõ ràng.
Khi côn thịt to bằng quả trứng ngỗng dán vào miệng hoa huyệt, Lý Tĩnh Gia ngửa cổ rên nhẹ một tiếng, sau khi nàng ngồi xuống tiểu huyệt dùng lực bị chèn ép quay lại.
"Hừ..." Hai người đồng thanh than rên rỉ cảm giác tê dại thấu xương xuyên thấu từ xương cụt đến sống lưng, côn thịt thô to cứng lại một chút.
Dùng sức nâng người trong nước, Lý Tĩnh Gia không hề giãy dụa, nàng vặn vòng eo thon thả bắt đầu lên xuống,
Hoa huyệt phun ra nuốt vào côn thịt, lực đẩy hoàn toàn bị nữ nhân khống chế, tiết tấu tùy theo ý thích của nàng.
Nếu mệt mỏi, nàng sẽ chậm lại một chút.
Gân xanh trên trán Dung Thanh nổi lên, mỗi khi y bị gợi lên khoái cảm kích thích, động tác trên người cũng dần trở nên dịu dàng khiến y cảm thấy không thể chịu nổi. Trong phút chốc y bắt đầu nghi ngờ liệu quyết định mà mình đưa ra có đúng hay không.
Quy đầu va chạm với một mảnh thịt mềm, cảm giác phóng đãng mãnh liệt lan tràn từ trong hoa huyệt đến bắp chân, từ bắp chân kéo dài hướng về toàn bộ cơ thể.
"Ân ~" Lý Tĩnh Gia kêu lên một tiếng, khoái cảm không ngừng, mãnh liệt như thủy triều, hoa huyệt ngậm lấy côn thịt một cách liều lĩnh, nguy hiểm.
Rút đi hồn phách của Dung Thanh rút.
Nhưng mông nhỏ lại không nhúc nhích, đôi môi đỏ mọng không ngừng rên rỉ, khơi dậy dục vọng nguyên thủy nhất của nam nhân.
Bàn tay to đột nhiên dùng sức, nắm lấy eo thon ấn mạnh, thẳng thắt lưng chọc về phía da thịt mềm mại vừa rồi.
"Ưm... Không được..."
Đôi mắt phượng nhanh chóng đỏ lên, thân hình ngả về phía sau, dâm dịch chảy ra, rồi biến mất ở trong nước.
Cảm giác khoái cảm khiến nàng dần mất đi lý trí, muốn vặn vẹo mông tránh né, cũng muốn Dung Thanh tiến vào sâu hơn, nhanh hơn.
Bộ ngực màu hồng đung đưa theo tiếng "Ba ba", Dung Thanh nhìn chằm chằm dáng vẻ vô cùng thoải mái của nữ nhân, hé môi mỏng,
Cắn vào núm vú.
Hoa huyệt ngậm lấy côn thịt bắt đầu kịch liệt co rút, dâm dịch nóng rực phun lên quy đầu, kiều nhũ trước ngực run lên, tiếp tục không ngừng.
Một phút sau.
Đợi đến khi Lý Tĩnh Gia hơi ổn định, quy đầu lại xuyên qua hoa tâm, đâm thẳng vào hoa huyệt.
Lúc này nàng thực sự đã rơi nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, đôi môi bĩu ra, nàng nói: "Sao ngươi lại lâu như vậy!"
Những lời này chắc chắn là lời khen ngợi dành cho một người nam nhân, bên tai có tiếng cười khẽ, càng lúc càng nhanh, toàn bộ hoa tâm đều ướt át mềm mại một mảng lớn.
Nát vụn, cổ tử cung mềm dần, sau hơn chục lần nhét thẳng cái vật cứng ngắc vào bên trong.
Lý Tĩnh Gia bị đâm vào tử cung rất ít lần, giữa hai chân truyền đến cảm giác vui sướng và đau nhức, tốc độ hút của lỗ nhỏ càng ngày càng nhanh.
Côn thịt sưng lên một chút, cố ý phun tinh dịch vào tử cung.
Một nam một nữ ôm nhau dưới nước, hưởng thụ niềm vui sướng tột cùng trên đời.
Không liên quan gì đến địa vị, chỉ có tâm hồn và dục vọng.
Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu
Chương 54: Chương 54:
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương