Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 937: Dáng vẻ không bình thường lắm
Hà Mộ Tình lại chỉ vào nhóm người đang bao vây3 bọn họ, gào lên: “Cô, cô, cố, cô, còn cô nữa2..
bớt nói mấy thứ như ước mơ, tài nă5ng đi! Đợi tương lai có cơ hội vào được giới 4giải trí, các cô sẽ biết mấy thứ đó đều là ch0ó má, còn chẳng thực tế bằng việc tìm cho mình một ông chủ để dựa!” Tiếng rống vừa hét lên, đám cô gái nhỏ bên cạnh im thin thít
Những kẻ nhát gan nhanh chóng rủ nhau chạy xa khỏi chỗ thị phi này
Lâm Tiêu chế nhạo: “À, nếu nói như vậy, hóa ra cô không tìm được ông chủ rồi? Hay là do mấy ông chủ lớn đó gai mắt cô?” “Cô còn ở đó nói bậy nói bạ! Chẳng phải cô ỷ mình có em gái làm phó đạo diễn sao, cô có gì hay ho mà huênh hoang? À, đúng rồi, ngay cả em gái cũng chẳng thân thiết.” Lâm Tiêu không nghe nổi nữa, nhấc tay lên định tát một cái vào mặt Hà Mộ Tình
Hà Mộ Tình không chịu yếu thế, lập tức đánh lại, túm tóc Lâm Tiêu kéo, đánh vào mặt cô ta
Hai người kéo tóc nhau, tay đấm chân đá, không ai nhường ai, đánh đến độ lăn thành một đám dưới đất
Lâm Du thấy thế thì gấp gáp hô lớn: “Đừng đánh, đừng đánh nữa!”
Nhưng chẳng ai thèm nghe
Nơi này là phía sau nhà hàng, hiện giờ là thời gian ăn uống
Người của tổ quay phim đều đang ở phòng ăn, có vài người vác máy quay phim nhưng đều đang ở quảng trường phía trước, cho nên nơi này chẳng hề có một camera nào
Lâm Thiển nhạy bén, chạy vào nhà hàng, xoay về phía đám thợ quay phim đang ăn cơm gào lên: “Phía sau có người đánh nhau, đặc sắc lắm!” Có hơn mười thợ quay phim đang ăn cơm, mọi người vừa nghe đã chen lấn tranh nhau đi quay tài liệu thực tế
Thợ quay phim đều từng rèn luyện trong phòng tập thể dục, dù vác máy nhưng vẫn có thể chạy như bay, thoắt một cái mà đã chạy ra khỏi nhà hàng
Lâm Thiển thở hồng hộc quay trở về
Cảnh tượng này, cô đã xem quá đủ rồi
Đến nơi, cô chỉ thấy hai người là Hà Mộ Tình và Lâm Tiêu đang ngồi bệt dưới đất tập yoga, bọn họ kéo tay nhau, nhìn nhau với khuôn mặt mỉm cười yêu kiều
“Tôi còn có thể kiên trì năm phút nữa, cô cũng phải cố lên đấy.” “Ừ, ai bảo thể lực của chúng ta không bằng các cô gái khác
Hai bà dì chúng ta cùng nhau cố lên!” Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin giọng nói ngọt sớt như vậy lại phát ra từ miệng của hai người phụ nữ điên cuồng vung tay múa chân vừa nãy
Lâm Thiển thật phục bọn họ sát đất
Còn đám em gái nhỏ vây xem xung quanh cũng cố gắng phối hợp cổ vũ: “Chị Tình cố gắng lên, chị là niềm kiêu ngạo của phòng 303 chúng ta!” “Chị Tiêu cố lên, kiên trì một giây cuối cùng thôi!”
Lâm Thiển: “...” Đúng là năng lực tiềm tàng, nói không chừng nữ chính Oscar tương lai chỉ ẩn nấp đâu đây mà thôi
Lâm Thiển ngỡ ngàng nhìn về phía Lâm Du, Lâm Du cũng nhìn đến ngẩn người
Cảnh tượng biến đổi trong tích tắc ngay dưới mí mắt cô, Lâm Du có phần phản ứng không kịp
Vào giờ phút này, mười mấy thợ quay phim đồng loạt giơ máy quay về phía bọn họ, gần như mỗi người một máy, có nhiều cơ hội tốt để lọt vào ống kính
Những người vừa rồi tránh đi cũng lục tục chạy ra
Lâm Du kéo Lâm Thiển qua một bên để không chắn ống kính, cô thầm thán phục: “Ôi trời ơi, đúng là xã hội hiểm ác mà!”
So với sự kích động của Lâm Du, trạng thái Lâm Thiển vẫn rất điềm tĩnh, vừa quan sát kĩ hành động của các cô em gái, vừa chia sẻ kinh nghiệm trong giới giải trí với Lâm Du: “Sau này nếu bọn họ lại gây gổ, chị không cần hạo tâm tốn sức, chỉ cần một máy quay là đủ
Mặc dù những người này đều là người mới, nhưng đã trải qua quá trình huấn luyện toàn diện của công ty quản lý, khi gặp chuyện cũng rất có bản lĩnh.” Lâm Du: “Xem ra chị phải học hỏi kinh nghiệm từ em nhiều hơn rồi.” Lâm Thiển: “Điện thoại em luôn bật 24/24 vì chị.” Có đội ngũ camera, Hà Mộ Tình và Lâm Tiêu hóa thù thành bạn giống như kỳ tích
Bọn họ không quậy thì sẽ không còn chuyện của Lâm Du
Thế là Lâm Du dẫn Lâm Thiển đi khắp nơi tham quan chỗ mình làm việc
“Lần này chị đi làm, lần đầu tiên trong đời Đông Quân lại ủng hộ
Chị biết, chắc chắn là em đã khai sáng cho anh ấy.” “Em làm gì có năng lực khai sáng cho anh Cả, là anh cả thông cảm và tôn trọng chị.” “Chị không thể trở về làm biên tập viên, chị cũng biết trong lòng anh ấy không thích chị làm biên tập
Anh ấy tôn trọng suy nghĩ của chị, chị cũng tôn trọng suy nghĩ của anh ấy, cho nên mới chuyển ra hậu trường, ai nấy đều vui vẻ
Chị thật sự rất quý trọng cơ hội này
Nhưng em xem đi, đúng là cả đống cục diện rối rắm.” Lâm Thiển nhìn hoàn cảnh ở đây rồi mở miệng nói: “Công việc mà, lúc nào cũng phải có chút tính khiêu chiến
Em tin chị nhất định có thể làm được.” “Ừ, chị còn có em mà.” “Những chuyện khác không nói, nhưng chị nhất định phải cẩn thận với Lâm Tiêu và Lam Cúc
Bọn họ bụng dạ đen tối, bất cứ lúc nào cũng không thể ở riêng một chỗ với bọn họ.” “Chị biết.” “Chị đưa phòng nghỉ cho Lâm Tiểu, vậy chị nghỉ ở đâu? Làm hậu trường khó tránh tăng ca thức đêm, không có phòng nghỉ thì sao được?” “Không sao, chị đã nói với đạo diễn Quý rồi, nhà chị còn có con nhỏ, cố gắng đừng bắt chị tăng ca
Ban đầu ông ta cũng không chịu, nhưng thấy mỗi ngày Đông Quân đều đến đón chị thì ông ta mới đồng ý, rốt cuộc cũng vì nể mặt
mũi Đông Quân.” “Đó là đương nhiên..
Đúng rồi, đạo diễn Quý là đạo diễn Quý nào thế? Không chừng em biết đấy.” “Quý Đường.” Lâm Thiển cười phì một cái: “Đạo diễn chicken soup á, năm ngoái còn cầu xin em để Tiểu Hi tham gia gameshow của ông ta, còn gọi em là chị này chị nọ
Rõ ràng tuổi ông ta làm chú em còn được, đúng là buồn cười
Tiếc là chương trình thực tế của ông ta chẳng hay ho gì, hỏi ý kiến Tiểu Hi thì Tiểu Hi cũng không có hứng thú nên không đồng ý tham gia
Không ngờ bây giờ ông ta lại có cơ hội tốt như vậy, còn có thể làm tổng đạo diễn show thực tế, phát tài rồi
Nếu như bây giờ ông ta gặp em, đảm bảo không chịu nhận là quen biết em đâu.” “Thật không? Không tưởng tượng được dáng vẻ đạo diễn Quý gọi em bằng chị đấy, chỉ nghĩ thôi là đã thấy buồn cười rồi.” Đúng lúc đang nói chuyện, Lâm Tiêu đuổi từ phía sau tới: “Hai đứa mày, đợi một chút!” Lâm Thiển và Lâm Du đứng lại, quay đầu nhìn Lâm Tiêu mặc bộ đồng phục thí sinh chạy tới
Nói thật, loại áo nỉ dáng thể thao màu hồng nhạt này không thích hợp với hình tượng phụ nữ trưởng thành
Khi Lâm Tiêu chạy đến gần, bọn họ mới có thể nhìn kĩ mặt cô ta, cơ gò má lồi lên, sơn căn* quá cao, cằm quá nhọn, càng nhìn càng thấy kỳ cục
(*) Sơn căn: Phần cao nhất của mũi, ở giữa hai mắt
“Lâm Du, vừa rồi mày cũng thấy rồi đấy, cảnh quay Hà Mộ Tình còn nhiều hơn so với tao
Mày bảo bên quay phim quay tạo nhiều một chút.” “..
Cô ta được quay nhiều hơn chị chỗ nào?” “Vừa rồi có đến ba thợ quay phim hướng ống kính về phía cô ta, mà tao thì chỉ có một máy, sau khi cắt nối biên tập, tài liệu của cô ta nhiều, đương nhiên cảnh quay cũng nhiều hơn.” “Dù sao cô ta cũng từng là nghệ sĩ, có độ nổi tiếng nhất định, có thể tổ tiết mục lấy cô ta làm mánh để lăng xê thôi.” “Tao mặc kệ, cảnh quay của tạo phải nhiều hơn cô ta, mày đi nói với bên quay phim đi.” “..
Tôi không có năng lực này.” Lâm Thiển không thể nghe nổi bèn giải thích: “Chị Lâm Tiêu, Tiểu Du thật sự không thể quyết định chuyện này được
Chị ấy là phó đạo diễn, mặc dù chỉ thua đạo diễn một chữ, nhưng quyền hạn lại khác nhau một trời một vực, chị cứ đòi hỏi như vậy sẽ làm khó chị ấy.” Lâm Tiểu nhìn về phía Lâm Thiển, nói bằng giọng ra lệnh: “Không phải mày từng làm quản lý cho Phương Tiểu Hi à, sao không học vài kỹ năng lăng xê đi? Lên kế hoạch giúp tạo, lăng xê lên, tốt nhất là có thể lên được trang nhất, vậy thì độ chú ý của tao sẽ cao thôi.” Lâm Thiển: “...” Cô nhìn thế nào vẫn thấy dáng vẻ chị Lâm Tiểu không bình thường lắm.
bớt nói mấy thứ như ước mơ, tài nă5ng đi! Đợi tương lai có cơ hội vào được giới 4giải trí, các cô sẽ biết mấy thứ đó đều là ch0ó má, còn chẳng thực tế bằng việc tìm cho mình một ông chủ để dựa!” Tiếng rống vừa hét lên, đám cô gái nhỏ bên cạnh im thin thít
Những kẻ nhát gan nhanh chóng rủ nhau chạy xa khỏi chỗ thị phi này
Lâm Tiêu chế nhạo: “À, nếu nói như vậy, hóa ra cô không tìm được ông chủ rồi? Hay là do mấy ông chủ lớn đó gai mắt cô?” “Cô còn ở đó nói bậy nói bạ! Chẳng phải cô ỷ mình có em gái làm phó đạo diễn sao, cô có gì hay ho mà huênh hoang? À, đúng rồi, ngay cả em gái cũng chẳng thân thiết.” Lâm Tiêu không nghe nổi nữa, nhấc tay lên định tát một cái vào mặt Hà Mộ Tình
Hà Mộ Tình không chịu yếu thế, lập tức đánh lại, túm tóc Lâm Tiêu kéo, đánh vào mặt cô ta
Hai người kéo tóc nhau, tay đấm chân đá, không ai nhường ai, đánh đến độ lăn thành một đám dưới đất
Lâm Du thấy thế thì gấp gáp hô lớn: “Đừng đánh, đừng đánh nữa!”
Nhưng chẳng ai thèm nghe
Nơi này là phía sau nhà hàng, hiện giờ là thời gian ăn uống
Người của tổ quay phim đều đang ở phòng ăn, có vài người vác máy quay phim nhưng đều đang ở quảng trường phía trước, cho nên nơi này chẳng hề có một camera nào
Lâm Thiển nhạy bén, chạy vào nhà hàng, xoay về phía đám thợ quay phim đang ăn cơm gào lên: “Phía sau có người đánh nhau, đặc sắc lắm!” Có hơn mười thợ quay phim đang ăn cơm, mọi người vừa nghe đã chen lấn tranh nhau đi quay tài liệu thực tế
Thợ quay phim đều từng rèn luyện trong phòng tập thể dục, dù vác máy nhưng vẫn có thể chạy như bay, thoắt một cái mà đã chạy ra khỏi nhà hàng
Lâm Thiển thở hồng hộc quay trở về
Cảnh tượng này, cô đã xem quá đủ rồi
Đến nơi, cô chỉ thấy hai người là Hà Mộ Tình và Lâm Tiêu đang ngồi bệt dưới đất tập yoga, bọn họ kéo tay nhau, nhìn nhau với khuôn mặt mỉm cười yêu kiều
“Tôi còn có thể kiên trì năm phút nữa, cô cũng phải cố lên đấy.” “Ừ, ai bảo thể lực của chúng ta không bằng các cô gái khác
Hai bà dì chúng ta cùng nhau cố lên!” Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin giọng nói ngọt sớt như vậy lại phát ra từ miệng của hai người phụ nữ điên cuồng vung tay múa chân vừa nãy
Lâm Thiển thật phục bọn họ sát đất
Còn đám em gái nhỏ vây xem xung quanh cũng cố gắng phối hợp cổ vũ: “Chị Tình cố gắng lên, chị là niềm kiêu ngạo của phòng 303 chúng ta!” “Chị Tiêu cố lên, kiên trì một giây cuối cùng thôi!”
Lâm Thiển: “...” Đúng là năng lực tiềm tàng, nói không chừng nữ chính Oscar tương lai chỉ ẩn nấp đâu đây mà thôi
Lâm Thiển ngỡ ngàng nhìn về phía Lâm Du, Lâm Du cũng nhìn đến ngẩn người
Cảnh tượng biến đổi trong tích tắc ngay dưới mí mắt cô, Lâm Du có phần phản ứng không kịp
Vào giờ phút này, mười mấy thợ quay phim đồng loạt giơ máy quay về phía bọn họ, gần như mỗi người một máy, có nhiều cơ hội tốt để lọt vào ống kính
Những người vừa rồi tránh đi cũng lục tục chạy ra
Lâm Du kéo Lâm Thiển qua một bên để không chắn ống kính, cô thầm thán phục: “Ôi trời ơi, đúng là xã hội hiểm ác mà!”
So với sự kích động của Lâm Du, trạng thái Lâm Thiển vẫn rất điềm tĩnh, vừa quan sát kĩ hành động của các cô em gái, vừa chia sẻ kinh nghiệm trong giới giải trí với Lâm Du: “Sau này nếu bọn họ lại gây gổ, chị không cần hạo tâm tốn sức, chỉ cần một máy quay là đủ
Mặc dù những người này đều là người mới, nhưng đã trải qua quá trình huấn luyện toàn diện của công ty quản lý, khi gặp chuyện cũng rất có bản lĩnh.” Lâm Du: “Xem ra chị phải học hỏi kinh nghiệm từ em nhiều hơn rồi.” Lâm Thiển: “Điện thoại em luôn bật 24/24 vì chị.” Có đội ngũ camera, Hà Mộ Tình và Lâm Tiêu hóa thù thành bạn giống như kỳ tích
Bọn họ không quậy thì sẽ không còn chuyện của Lâm Du
Thế là Lâm Du dẫn Lâm Thiển đi khắp nơi tham quan chỗ mình làm việc
“Lần này chị đi làm, lần đầu tiên trong đời Đông Quân lại ủng hộ
Chị biết, chắc chắn là em đã khai sáng cho anh ấy.” “Em làm gì có năng lực khai sáng cho anh Cả, là anh cả thông cảm và tôn trọng chị.” “Chị không thể trở về làm biên tập viên, chị cũng biết trong lòng anh ấy không thích chị làm biên tập
Anh ấy tôn trọng suy nghĩ của chị, chị cũng tôn trọng suy nghĩ của anh ấy, cho nên mới chuyển ra hậu trường, ai nấy đều vui vẻ
Chị thật sự rất quý trọng cơ hội này
Nhưng em xem đi, đúng là cả đống cục diện rối rắm.” Lâm Thiển nhìn hoàn cảnh ở đây rồi mở miệng nói: “Công việc mà, lúc nào cũng phải có chút tính khiêu chiến
Em tin chị nhất định có thể làm được.” “Ừ, chị còn có em mà.” “Những chuyện khác không nói, nhưng chị nhất định phải cẩn thận với Lâm Tiêu và Lam Cúc
Bọn họ bụng dạ đen tối, bất cứ lúc nào cũng không thể ở riêng một chỗ với bọn họ.” “Chị biết.” “Chị đưa phòng nghỉ cho Lâm Tiểu, vậy chị nghỉ ở đâu? Làm hậu trường khó tránh tăng ca thức đêm, không có phòng nghỉ thì sao được?” “Không sao, chị đã nói với đạo diễn Quý rồi, nhà chị còn có con nhỏ, cố gắng đừng bắt chị tăng ca
Ban đầu ông ta cũng không chịu, nhưng thấy mỗi ngày Đông Quân đều đến đón chị thì ông ta mới đồng ý, rốt cuộc cũng vì nể mặt
mũi Đông Quân.” “Đó là đương nhiên..
Đúng rồi, đạo diễn Quý là đạo diễn Quý nào thế? Không chừng em biết đấy.” “Quý Đường.” Lâm Thiển cười phì một cái: “Đạo diễn chicken soup á, năm ngoái còn cầu xin em để Tiểu Hi tham gia gameshow của ông ta, còn gọi em là chị này chị nọ
Rõ ràng tuổi ông ta làm chú em còn được, đúng là buồn cười
Tiếc là chương trình thực tế của ông ta chẳng hay ho gì, hỏi ý kiến Tiểu Hi thì Tiểu Hi cũng không có hứng thú nên không đồng ý tham gia
Không ngờ bây giờ ông ta lại có cơ hội tốt như vậy, còn có thể làm tổng đạo diễn show thực tế, phát tài rồi
Nếu như bây giờ ông ta gặp em, đảm bảo không chịu nhận là quen biết em đâu.” “Thật không? Không tưởng tượng được dáng vẻ đạo diễn Quý gọi em bằng chị đấy, chỉ nghĩ thôi là đã thấy buồn cười rồi.” Đúng lúc đang nói chuyện, Lâm Tiêu đuổi từ phía sau tới: “Hai đứa mày, đợi một chút!” Lâm Thiển và Lâm Du đứng lại, quay đầu nhìn Lâm Tiêu mặc bộ đồng phục thí sinh chạy tới
Nói thật, loại áo nỉ dáng thể thao màu hồng nhạt này không thích hợp với hình tượng phụ nữ trưởng thành
Khi Lâm Tiêu chạy đến gần, bọn họ mới có thể nhìn kĩ mặt cô ta, cơ gò má lồi lên, sơn căn* quá cao, cằm quá nhọn, càng nhìn càng thấy kỳ cục
(*) Sơn căn: Phần cao nhất của mũi, ở giữa hai mắt
“Lâm Du, vừa rồi mày cũng thấy rồi đấy, cảnh quay Hà Mộ Tình còn nhiều hơn so với tao
Mày bảo bên quay phim quay tạo nhiều một chút.” “..
Cô ta được quay nhiều hơn chị chỗ nào?” “Vừa rồi có đến ba thợ quay phim hướng ống kính về phía cô ta, mà tao thì chỉ có một máy, sau khi cắt nối biên tập, tài liệu của cô ta nhiều, đương nhiên cảnh quay cũng nhiều hơn.” “Dù sao cô ta cũng từng là nghệ sĩ, có độ nổi tiếng nhất định, có thể tổ tiết mục lấy cô ta làm mánh để lăng xê thôi.” “Tao mặc kệ, cảnh quay của tạo phải nhiều hơn cô ta, mày đi nói với bên quay phim đi.” “..
Tôi không có năng lực này.” Lâm Thiển không thể nghe nổi bèn giải thích: “Chị Lâm Tiêu, Tiểu Du thật sự không thể quyết định chuyện này được
Chị ấy là phó đạo diễn, mặc dù chỉ thua đạo diễn một chữ, nhưng quyền hạn lại khác nhau một trời một vực, chị cứ đòi hỏi như vậy sẽ làm khó chị ấy.” Lâm Tiểu nhìn về phía Lâm Thiển, nói bằng giọng ra lệnh: “Không phải mày từng làm quản lý cho Phương Tiểu Hi à, sao không học vài kỹ năng lăng xê đi? Lên kế hoạch giúp tạo, lăng xê lên, tốt nhất là có thể lên được trang nhất, vậy thì độ chú ý của tao sẽ cao thôi.” Lâm Thiển: “...” Cô nhìn thế nào vẫn thấy dáng vẻ chị Lâm Tiểu không bình thường lắm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương