*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Âm báo đặc biệt không còn vang lên
✦✦✦Greed Grimm có nhiều câu chuyện trong đời, cũng như đã mắc không ít sai lầm.
Về câu chuyện: Cậu có con mắt tinh tường, nắm bắt được xu hướng thời đại, vượt qua sóng gió trở thành một nhân vật có tiếng tăm trong giới. Ngay cả những gia tộc lớn của Liên minh Thủ đô từng thân thiết với gia tộc Grimm giờ đây cũng phải ngả mũ chào cậu.
Về sai lầm: Nhỏ thì có đánh nhau trong trường, lớn hơn là đã từng tin tưởng vào gia tộc.
Sai lầm lớn nhất: Từng nói trước mặt một Thánh rằng cậu muốn giết một quý ngài vô danh để đầu quân cho ngài ấy, nhưng Greed đã không nói câu cuối cùng này trước mặt anh hai Fraser.
Greed ngồi xếp bằng thất thần dưới chân anh hai, lưng còng, áp mặt vào đầu gối anh hai, trông rất ủ rũ.
"Em tiêu rồi."
"Lần này chắc em bị ổng đày xuống hành tinh cấp thấp làm công tác văn hóa khai hoang, anh cả làm ở vùng Tây, em làm ở vùng Đông, năm mươi năm không được về Viễn Đông hoặc Azur, làm việc tới chết."
Greed hoảng hốt nói: "Đúng kiểu chết mà Fate đã sắp đặt."
"Sao vậy?" Fraser Grimm khó hiểu hỏi.
Sau vụ bùng phát triệu chứng ảo tưởng đó, em út của anh chạy đến khu nghỉ ngơi của anh, tâm trạng bất an, ngồi đứng không yên. Công việc Fate giao cũng làm rối tung cả lên, giữa chừng anh cả và thư phụ liên lạc với Greed, Gwen còn cãi nhau ầm ĩ với họ.
Ban đầu Fraser tưởng em trai hoảng hốt bất an vì những trải nghiệm đau khổ của Thánh Fate giống như anh.
Fraser đã chịu một cú sốc cảm xúc rất lớn, khi tỉnh lại từ cơn ảo tưởng, mặt đã đẫm nước mắt, tay túm chặt đồng phục của trùng bảo vệ, lẩm bẩm gần nửa tiếng: "Thật tốt quá, lúc đó tôi đã kiên trì, đã giúp được cậu ấy, bảo vệ được cậu ấy."
Nhưng em trai đột nhiên chạy đến dường như có một lý do bất an khác.
Fraser hỏi han vài câu, em trai lại gục xuống chân anh, bắt đầu lẩm bẩm đoán già đoán non hình phạt của Fate.
Fraser vuốt tóc em trai, mái tóc đỏ đã được tạo kiểu bảnh bao giờ đã đẫm mồ hôi, rối bù thành những lọn tóc giống như từng ngọn lửa mềm mại.
"Anh không thể giúp em nếu em không nói ra."
Fraser Grimm an ủi em trai: "Nghe này, anh mới chuyển đến thành phố chính của Mắt Mèo, quen được vài bạn bè, trong đó có một quý ngài bậc cao có quan hệ đặc biệt với Thánh, cả hai rất thân thiết thường trò chuyện về những chủ đề mà anh không hiểu."
"Em đã phạm sai lầm gì nghiêm trọng? Nói ra đi, anh sẽ thay em hỏi ý kiến." Fraser vỗ vai em trai, chỉnh lại cổ áo sơ mi xộc xệch của Greed: "Thánh Fate rất kiên nhẫn và khoan dung với các quý ngài, đặc biệt là với quý ngài mà anh định hỏi ý kiến."
Greed: "Em vẫn tiêu đời."
Tính tình Fraser Grimm vốn tốt hơn các quý ngài cùng thời, nhưng giờ chỉ còn chưa đầy 5 tiếng nữa là đến lễ khai mạc tiệc của Thánh Fate, anh tạm thời không có tâm trạng dỗ dành đứa em cứ mãi tự trách: "Vậy thì cứ coi như em tiêu đời đi, anh sẽ nhớ gửi cho em ít đồ ăn quê hương em thích vào mỗi tháng."
Fraser đưa tay luồn vào mái tóc đỏ của Greed, nắm lấy gốc râu của em trai, nhấc bổng cái đầu đang buồn bã lên, nhìn thẳng vào mắt: "Nói nhanh đi, anh cũng cần phải xin thời gian mới liên lạc được với quý ngài đó."
"..." Greed đã trót làm, thì phải làm đến cùng, đành phải cứng đầu ứng biến linh hoạt: "Ừm, ví dụ như, khi em mới gặp ngài ấy... Em đã cố gắng hack ID thật của ngài ấy ở ngoài đời." Greed bỗng cao giọng: "Lúc đó nhiều trùng cũng làm thế!"
"Rồi sao nữa?" Fraser nắm râu của em trai, lắc đầu cậu: "Với kỹ năng hacker tầm thường của em thì chẳng là gì với ngài Fate đâu, em còn làm gì nữa?"
Giọng Greed chợt chậm lại: "Em đe dọa, kiểm soát, chửi mắng, đổ lỗi cho ngài ấy vì những em đã trải qua, cuối cùng lại bám lấy ngài ấy chạy ra khỏi gia tộc, mượn thế lực của ngài ấy để thành công, tạo dựng sự nghiệp như bây giờ."
Greed ngừng lại, hắng giọng, hơi nhíu mày, rồi mím môi, ngẩng cằm lên, cố mở to đôi mắt xanh, dùng gương mặt đẹp trai rạng rỡ hiện tại làm ra vẻ ngoan ngoãn như hồi nhỏ nịnh anh trai: "Rồi em có thề mấy câu khá nguy hiểm."
Greed huýt sáo, nói nhanh câu cuối: "Kiểu thề khiến quý ngài càng thêm ghê tởm và căm ghét."
Fraser: "..."
Greed ngậm miệng, ngồi thẳng lưng, đưa mặt lại gần.
Sắc mặt Fraser lạnh lùng, cánh tay giơ lên nhưng mãi không đánh xuống, ngực anh phập phồng, rồi anh đẩy đầu Greed ra.
"Em đúng là đáng bị dạy dỗ! Đi khai hoang với anh cả đi! Mide, tiễn khách!"
Trùng bảo vệ đứng im lặng bên cạnh bước lên, tay kẹp chặt vai đứa con út nhà Grimm, kéo cậu nhóc đang kêu la loạn lên "Anh! Anh! Fraser! Anh!!!!!" ra khỏi khu nghỉ ngơi của thư viện.
...
"Làm thế nào để xin lỗi Fate đúng cách?" Trong video, Vlad Jeanine đang cúi đầu xem xét một bản hợp đồng điện tử đã được mã hóa pixel, y không hề ngước lên.
"Thật là lạ, sao không ai báo cho tôi mối quan hệ của chúng ta đã tốt đến mức tôi sẵn sàng chia sẻ thông tin miễn phí cho anh rồi nhỉ."
Ở đầu bên kia của video, Greed đưa tay bóp mũi: "Xin hãy bớt thể hiện cái khí thế cao quý của ngài đi, ai dám nhận quà miễn phí từ tay ngài chứ?"
Greed bỏ tay xuống, bất chợt nói: "Cậu cũng đã nhiều lần chọc giận Fate phải không? Cậu còn có thể đứng trong hàng ngũ của Fate là vì cậu nhanh nhạy, biết tận dụng thời cơ và mang theo lợi thế quan trọng đầu quân đúng lúc."
Greed trầm giọng xuống, đôi mắt xanh lộ ra vẻ lạnh lẽo thăm thẳm: "Cậu đã bắt tay hòa giải với Fate chưa? Nếu chưa, tại sao không thử phương pháp xin lỗi với tôi đi?"
Đối diện màn hình, Vlad Jeanine cười khẽ một tiếng, ngón tay lướt qua một trang hợp đồng điện tử vẫn không ngước lên, giọng điệu ưu nhã như cười như không: "À. Hình như lần này anh đã phạm một sai lầm lớn với Fate, gần sánh ngang với lúc tôi đuổi giết Fate."
"Lúc nào anh cũng nghĩ mình được Fate coi trọng, giờ anh sợ làm hỏng sự coi trọng đó, nên mới đến tìm tới kẻ đã từng mắc sai lầm tương tự như tôi nhưng vẫn ký được hợp đồng hợp tác chặt chẽ với Fate."
Vlad Jeanine khẽ hừ một tiếng chứa đầy ý cười: "Anh lỡ tay giết ai trong đội của Fate à? Cặp song sinh trong cơn ảo tưởng?"
Greed: "..."
Cậu ghét đám đặc quyền của Liên minh Thủ đô, chỉ nghe một câu đã có thể đoán ra 50% sự thật.
"Không có." Greed lạnh lùng nói.
"Vậy thì cậu đã có kế hoạch giết ai đó bên cạnh Fate, ngu ngốc đến mức không dọn dẹp gọn gàng, để Fate phát hiện rồi." Vlad hờ hững tổng kết, ngón tay xoay cây bút điện từ ký tên lên màn hình một chữ ký kiểu hoa đẹp đẽ.
"... Tôi đã nói là không có mà." Greed hít sâu một hơi, đi thẳng vào vấn đề, nếu không nói thẳng thì sẽ bị Jeanine lột trần hết. "Tôi biết cậu quen một quý ngài bậc cao có quan hệ thân thiết với Fate. Ai cũng biết Fate khoan dung hơn với các quý ngài. Tôi nhờ cậu hỏi quý ngài đó hộ, nếu tôi phạm phải vài lỗi gần chạm đến ranh giới của Fate, thì nên xin lỗi bằng cách nào là phù hợp nhất?"
"Dù cách nào đi nữa, sau khi tôi xin lỗi xong, tôi sẽ báo lại cho cậu biết thái độ của Fate.*
Vlad Jeanine lại bật cười dài không rõ ý nghĩa. Cười đến nỗi Greed nắm chặt tay, cậu lập tức biết chắc Jeanine đã đoán ra cậu đã tìm đến anh hai, nhưng anh hai không giúp.
"Hành động của cậu bây giờ càng khiến Fate khó chịu, khi lấy phản ứng của Fate làm con bài mặc cả." Vlad Jeanine nhìn Greed căng thẳng trong video, ồ lên một tiếng, "Cậu quá sợ làm hỏng mối quan hệ với Fate, đến nước liều mạng dùng nước cờ ngu ngốc."
"Yêu đối phương rồi à?"
"..."
Trùng cái tóc đỏ bên kia màn hình video nhăn mặt, xóc óc nói một cách chậm rãi: "Trước hôm nay và thậm chí là bây giờ, tôi vẫn luôn coi Fate như một bậc trưởng bối đáng tin cậy, một sếp lớn đầu tư vào tôi. Tưởng tượng quá giới hạn nhất là coi Fate như anh trai ruột của tôi. Jeanine, tôi không phải đồng tính, cậu nghĩ bình thường một chút đi."
"..." Vlad Jeanine nhướng mày, khẽ cười khẩy: "Ai mà biết được, bây giờ Fate đâu còn là trùng cái nữa."
"Cậu cứ phải chơi trò chữ nghĩa với tôi...!" "Biết rồi."
Vlad Jeanine vẫy tay tỏ vẻ chán nản: "Lát nữa liên lạc với cậu."
10 phút sau.
Greed nhận được một ảnh chụp màn hình đoạn chat.
"... Mổ bụng tạ tội? Tạ tội thiếu chủ? Thiếu chủ gì? Ý là thiếu niên làm tộc trưởng của gia tộc à?"
Greed nhíu mày: "Gen tự lành của mình vượt quá mức trung bình 10%, dù có móc hết gan ruột ra, một hai ngày cũng mọc lại thôi. Mổ bụng có tác dụng gì? Có làm Fate... ừm."
Greed nhớ lại dáng vẻ xông pha chiến trường của đại thư phụ Fate liền sửa lời: "Có làm ghê tởm quá không... ừm."
Cậu lại nghĩ đến cảnh tượng đầu lâu tứ chi bay loạn xạ không thể thiếu trên chiến trường, do dự lần thứ ba: "Mổ bụng tạ tội có khi không đủ nhỉ?"
Bên kia video, Vlad Jeanine mỉm cười: "Anh tự suy nghĩ làm đi."
Video ngắt kết nối.
Greed: "..."
Nửa giờ sau.
Greed chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, ngay khi chạm vào con dao găm, cơ bắp phản ứng theo bản năng, múa vài đường dao đẹp mắt. Cậu trầm ngâm vài giây, chợt ngộ ra: "Trải qua chiến trường rồi vẫn chọn yêu đương với quân thư, quả nhiên Fate rất thích phong cách quân đội, có rồi."
Greed đổi sang dùng dao chiến thuật quân dụng, chăm chú xem video sơ cứu chiến trường trong nửa giờ, sau đó quay một video tạ tội vừa gọn gàng vừa đẫm máu.
Khung cảnh vô cùng nghiêm túc, Greed còn cẩn thận đánh số phụ đề cho từng miếng gan ruột rơi ra ngoài: 1234567
Sau khi gửi video đi, Greed nhét nội tạng lại vào bụng, suy nghĩ vài giây, không thúc đẩy tế bào tự lành liền vết thương ngay, chỉ kiểm soát lượng máu không chảy ra nữa. Sau đó cậu tìm máy bấm ghim y tế, bấm một hàng ghim tạm thời vào bụng để tránh nội tạng rơi ra ngoài.
"Hoàn hảo." Greed cố nén cơn đau, cười vài tiếng, tự nhủ: "Thiên tài như mình, hoan nghênh sếp kiểm tra hàng bất cứ lúc nào."
Kết quả nửa giờ sau.
Đêm khuya 03:05.
Câu đầu tiên sếp trả lời: [Học linh tinh gì thế này.]
Greed: "..."
Jeanine, tôi muốn giết cậu!
Greed bi phẫn đến mức vết thương đang tự lành đột ngột đẩy hết ghim ra, bụng khép lại không để lại vết tích.
Cậu lặng lẽ gõ chữ: [Đã mổ rồi, không nặng đâu, ở trường từng bị thương nặng hơn thế này nhiều.]
@Fate: [Không tra cứu đã dùng kế ngớ ngẩn này, là do công việc tôi giao cho cậu chưa đủ nhiều, hay gần đây cậu học ít quá? Cậu còn nhiều sức chơi trò mổ bụng, được thôi, vừa hay tập đoàn Grimm gần đây muốn đặt mua một lô giáp chiến AI làm lực lượng bảo vệ an ninh cho chuyến du hành tiếp theo đến các hành tinh cấp thấp ở vùng biên, đồng thời đang cố gắng tiếp cận truyền thông quân sự ở Viễn Đông để mở rộng hợp đồng.]
@Fate: [Hồi trước tôi đã mở rộng truyền thông quân sự của Quân đoàn 10 và Quân đoàn 2 trên tuyến Bắc Cực, mới có vài tháng, Grody lại muốn xâm nhập hợp tác tuyên truyền đối ngoại với truyền thông quân sự Viễn Đông. Gwen, bảo anh ta an phận đi.]
Chế độ làm việc bật lên ngay lập tức trước khi suy nghĩ lung tung: [Vâng sếp, chờ tin tốt của tôi.]
Heart 2.0: [Nói thật, tôi đã mắng mấy ổng một trận rồi. Cách đây một tiếng, Grody liên hệ tôi, muốn thông qua tôi tiếp cận hướng hợp tác với truyền thông quân sự Viễn Đông.
... Gần đây dư luận mạng ồn ào, truyền thông toàn liên minh đều sẵn sàng mời truyền thông quân sự đầu tư.
Bây giờ mối đầu tư hợp tác đối ngoại nào của Viễn Đông đều là một con dao hai lưỡi, chỉ cần có được hợp đồng với danh nghĩa Viễn Đông, cả liên minh đều hoan nghênh anh đến gần bàn chơi.]
Heart 2.0: [Tôi đã dùng thân phận cá nhân từ chối một lần rồi, từ chối làm cầu nối cho anh ấy với Viễn Đông. Lần thứ hai tôi sẽ dùng thân phận của ngài cảnh cáo tập đoàn Grimm.]
@Fate: [Ừm.]
Heart 2.0: [Sếp, cho tôi vài phút, tôi muốn nói...]
Thời Tấc Cẩn nhìn dòng chữ [đang nhập...] cứ hiện lên mãi bèn gửi một tin nhắn cắt ngang.
@Fate: [Tôi không có thói quen nhìn lại quá khứ, cũng không thay đổi quyết định đã đưa ra. Nhân viên Wynne, thay vì có thời gian kích động xin lỗi thế này, sao cậu không đi học thuộc xem chiến giáp AI sắp bán cho tập đoàn Grimm trang bị bao nhiêu loại công nghệ mới của Viễn Đông. Theo tôi biết, cậu vẫn chưa nộp báo cáo của Prometheus tuần này.]
Dòng [Đang nhập...] cứ nhảy lên nhảy xuống bỗng dưng dừng lại.
Heart 2.0: [...]
Heart 2.0: [Chúng ta có thể như trước không? Anh vẫn là trùng chỉ dẫn, sếp tốt, nhà đầu tư thiên thần, anh trai và bạn bè của tôi.]
@Fate: [Không có gì thay đổi cả.]
...
Một khu nghỉ ngơi nào đó ở Prometheus.
Greed đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, gục đầu vào ghế sofa, cả người đều mềm nhũn, từ từ trượt xuống, vẹo vọ không ra dáng, nghiêng mặt nhìn màn hình ảo "... Tốt quá." Cậu khẽ lẩm bẩm.
Vậy là rất tốt rồi, Gwen.
Greed tự nhủ với mình, đừng vượt qua ranh giới liên quan đến giới tính, phía bên kia ẩn chứa điều chưa biết.
Điều chưa biết nguy hiểm sẽ làm đảo lộn niềm tin và giao phó mà cậu đang có.
Fate là một trùng khó tiếp cận, khó lấy được lòng tin, khả năng quan sát còn vượt xa Vlad Jeanine, nên muốn được anh tin tưởng rất khó.
Gwen, đừng vì tham lam mà phá hủy mọi thứ ổn định hiện tại, đừng làm Fate thất vọng. Greed tự nhủ: Làm một con chó ngoan, chỉ ăn xương.
Greed để đầu óc trống rỗng, đôi mắt xanh sâu thẳm giống như mặt biển yên tĩnh sau cơn bão.
Cậu nhập từng chữ một: [Vậy quá tốt luôn. Tôi sẽ lấy việc công trả thù riêng đi đàm phán đánh Grody đây, tôi đã muốn đánh ổng trên bàn đàm phán từ lâu rồi.]
@Fate: [Tùy cậu.]
Heart 2.0: [>wO! Vậy chúng ta gặp nhau ở lễ khai mạc nhé!]
...
Thành phố chính Viễn Đông.
Quảng trường vườn hoa.
Hệ thống nói bên tai Thời Tấc Cẩn: [Bài nhân vật của Greed Grimm đã sáng hết! Mở ra một thành tựu giống cánh cửa đen của VV! Thầy Thời, em chiếu cho thầy xem nè!]
Trong tầm nhìn của Thời Tấc Cẩn xuất hiện một tấm thẻ bài.
Thẻ nhân vật có ghi tên Greed Grimm đã sáng hết.
Chàng thanh niên cao ráo, dù mặc trang phục thường ngày vẫn có thể nhìn thấy tỷ lệ vai rộng eo thon. Cậu tùy ý phối mấy món đồ xa xỉ thời thượng, dưới mái tóc ngắn đỏ rực đầy phong cách là một gương mặt rạng rỡ chuẩn mối tình đầu. Đôi mắt xanh lấp lánh như ánh sáng lăn tăn trên mặt biển dưới ánh nắng, nụ cười có chút láu cá, để lộ hàm răng nanh trắng bóng nổi bật, mang theo nét ngổ ngáo của sinh viên quân sự.
Sau khi mở khóa hoàn toàn phần giới thiệu nhân vật có tên "tham lam", dòng cuối cùng ghi một thành tựu hoàn thành nhiệm vụ: Kiềm chế ham muốn (ký chủ có thể đeo sử dụng).
Thời Tấc Cẩn lập tức phản ứng: Nếu khi đó hai ký chủ đầu tiên có thể mở đầy thẻ bài [Greed Grimm], có lẽ họ sẽ có kháng cự nhất định với sự xa hoa và quyền lực trên đỉnh cao của trùng tộc. Có lẽ họ sẽ không... Thời Tấc Cẩn ngừng lại một lúc, rồi thở dài.
Thẻ nhân vật của Valentine mang đến cánh cửa đen kết nối trùng tộc với thế kỷ 21.
Thẻ nhân vật của Greed Grimm mang đến một phần kiềm chế.
Thời Tấc Cẩn lật qua các thẻ nhân vật khác trong đầu: Thẻ phó quan Jack vỡ, thẻ Gabriel vỡ, tiến độ nhân vật Vlad Jeanine: 65%
Tiến độ nhân vật Anouchka Cash: 99%
Hai tấm thẻ còn sáng, sau khi đầy sẽ mở ra hiệu quả gì? Thời Tấc Cẩn nhanh chóng chuyển hướng chú ý, nhiệm vụ HE chỉ còn thiếu 1% của Anouchka, nên thẻ nhân vật còn lại mở ra thành tựu hỗ trợ gì cũng không quan trọng nữa.
...
Cùng lúc đó.
Khu nghỉ ngơi Prometheus.
Greed nằm dài trên ghế sofa, cánh tay đè ngang mắt, phải một lúc lâu mới bỏ tay xuống. Cậu lại bật sáng màn hình, xử lý ảnh chụp đoạn chat với Fate, rồi liên lạc với Jeanine.
[G: Cậu đã sớm biết ý tưởng tự mổ bụng đó rất ngu ngốc phải không! Fate mắng tôi rồi!]
[J: Oops]
[J: Vậy sao, có tác dụng không?]
[G: **, đương nhiên là không. Nhưng tôi ổn rồi.]
[G: [Ảnh chụp màn hình].jpg]
...
Thành phố chính Viễn Đông, khu Jeanine.
Phòng làm việc.
Vlad Jeanine mở ảnh chụp đoạn chat đó ra, trên đó hiển thị một dòng chữ: [Tôi không có thói quen nhìn lại quá khứ, cũng không thay đổi quyết định đã đưa ra.]
Những lời còn lại không cần đối phương nói thêm, Vlad Jeanine đã hiểu.
Greed Grimm, Greed... Wynne. Con chuồn chuồn đỏ này luôn ở trong phạm vi ranh giới của Fate, chưa từng vượt qua ranh giới đó, miễn là Greed Grimm không vượt ra khỏi ranh giới thì anh ta có là đồng tính, Fate cũng sẽ chấp nhận.
Vlad Jeanine im lặng hồi lâu. Y không nằm trong vòng tròn ranh giới của Fate, nên không thể dùng cách này.
Thời gian trên vòng trí não từng chút một trôi qua, Vlad Jeanine tính toán trong đầu: Thời gian ảnh chụp đoạn chat Greed gửi đến là 03:12 phút.
3 giờ.
Valentine cũng hỏi Fate vào khoảng 3 giờ.
Vlad Jeanine nghĩ, Fate kết thúc trò chuyện với chuồn chuồn đỏ, dự kiến sẽ nói chuyện với Valentine ngay sau đó.
Y lặng lẽ vuốt ve vỏ vòng trí não, điều chỉnh nhịp thở từ từ, tự nhủ với bản thân: Kiên nhẫn, Vladimir, cậu vẫn còn một cơ hội có được câu trả lời đúng... Kiên nhẫn, Vladimir, Fate thích Valentine hơn, đối phương sẽ nói cho Valentine câu trả lời đúng.
...
Cùng lúc đó.
Thành phố chính Viễn Đông.
Phòng hoa.
Thời Tấc Cẩn chuyển ra khỏi tài khoản Fate, đăng nhập vào tài khoản của Destiny, mở hộp thoại của Valentine, gửi tin nhắn.
[D: 1.]
Đối phương trả lời ngay lập tức.
[V:!!!!!!!!]
[V: Thời kỳ ba năm đã đến, chào mừng Thánh Vương trở lại!]
[V: Đại ca! Hôm nay chúng ta đi đấm ai!]
[D:...]
[D: Nhiệm vụ Klein giao cho cậu đã xong chưa?]
[V:... TAT xác nghiệm anh là anh em ruột, mà sao cứ chọc vào chỗ đau thế, ghét anh ba giây.]
Ba giây trôi qua.
[V: Chưa, thời gian nghỉ ngơi của em còn 15 phút nữa mới kết thúc.]
[V: Anh em mình nói ngắn gọn thôi! Em có câu hỏi gấp gấp gấp gấp gấp!]
[D: Mời nói.]
[V: Em lướt diễn đàn thấy nhiều tin tức lộn xộn, nào là Jeanine và Fate đã xảy ra mâu thuẫn không thể hòa giải, Fate và Jeanine không hợp nhau về mặt kinh tế và công nghệ. Còn có một vài... ừm ừm, anh hiểu đấy, những lời bàn tán đồng tính rối ren trong giới.
Nhưng bây giờ, Viễn Đông lại hợp tác với Jeanine khiến em rất khó tin vào những lời đồn trên mạng... Bây giờ anh như Long Vương trở về, cả mạng chấn động. Phản ứng của Vlad quá kịch liệt, lần đầu tiên em nghe cậu ấy khóc. Vì có tin đồn đồng tính trước đó... Anh hai à, em có hơi tò mò... chỉ một chút thôi, là, ừm, hồi trước anh làm sao có tương tác với cậu ấy trên mạng? Mâu thuẫn giữa cả hai có thể nói không? Em hỏi cậu ấy nhưng cậu ấy không nói, bảo em đến hỏi anh, nói anh chỉ cần 10 phút là có thể kể hết những gút mắc của cả hai...]
[V: Destiny, em thấy Viễn Đông và tập đoàn Jeanine đã hợp tác, vậy tính ra cả hai là tốt hay không tốt?]
Thời Tấc Cẩn nhận ra điều gì đó, suy nghĩ một lát rồi trả lời: [Đúng là đã xảy ra một chút mâu thuẫn và tranh chấp lợi ích, mấy tháng trước vẫn còn cãi nhau, sống trên đời này không có mâu thuẫn nào là mãi mãi, câu tiếp theo cậu hiểu.]
[D: Vì dự án chiến giáp AI, thế lực của Fate hợp tác với phe Jeanine lần nữa, đây là một dự án thế kỷ, hai phe đã trở thành đối tác chiến lược quan trọng, sau này sẽ không còn mâu thuẫn lớn nữa.
Cậu đừng lo lắng, dù tôi và phe Jeanine từng có mâu thuẫn, đó cũng là chuyện nội bộ giữa hai phe, không liên quan đến cậu, cậu không cần phải đứng về phe nào cả.]
[V: Destiny TAT!!!!!]
[D: Còn về chuyện tốt hay không tốt, không có gì là tốt hay không tốt cả. Sau này trong hợp tác kinh doanh, tập đoàn Fate sẽ có bộ phận chuyên nghiệp và bộ ngoại giao làm việc với Jeanine, tôi và Jeanine sẽ không còn câu chuyện nào nữa.
Jeanine là bạn bè đã đồng hành cùng cậu từ xưa giờ, tôi là anh em hiện tại của cậu, hai điều này sẽ không thay đổi.]
[V: Cảm ơn anh Destiny, em cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Vậy em đi làm đây TAT trời đất ơi công ty tốt nào mà nửa đêm ba rưỡi vẫn còn làm việc chứ! Em muốn nhảy việc đến bên cạnh anh!!]
[D: Viễn Đông là chế độ nửa học nửa làm.]
[V:... Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gần đây thầy Klein khá coi trọng em, em cảm thấy không thể phụ tấm lòng đó!
Mà gần đây Mắt Mèo cũng rối tung cả lên:-(
Nghị viện đột nhiên quyết định cải tổ hệ thống Tòa án và trùng bảo vệ ở khu Tây, bệnh tình của thầy Gabriel lại trở nặng, hôn mê đến mức không thể tỉnh lại, nên mấy việc của thầy ấy đã được thầy Klein phân công cho em, em lo lắng sẽ làm hỏng $%*!]
[V: Hết hồn, trùng bảo vệ của thầy Klein đến gõ cửa làm em sợ chết khiếp em đi lễ khai mạc đây %]
[D:...
...
Valentine không kịp đọc hết thư trả lời của Destiny đã lao ra khỏi cửa, bước nhanh về phòng họp của khu làm việc với gương mặt nhăn nhó.
Bây giờ cậu là nghị viên dự bị, thầy Klein đã ra lệnh nghiêm cấm không được để trùng bảo vệ bế chạy khắp nơi, dù tình huống có gấp đến mấy, cũng phải giữ tư thế thanh lịch.
Đi bộ nhanh mà vẫn thanh lịch là kỹ năng cơ bản mà mọi nghị viên cả vũ trụ phải học.
Valentine vô cảm đi nhanh một cách thanh lịch qua hết hành lang này đến hành lang khác, trong lòng hét lên: Đợi đến khi anh hai của tôi nhậm chức chủ tịch nghị viện, việc đầu tiên sẽ là bãi bỏ lệnh cấm trùng bảo vệ bế các nghị viên cấp cao bay!
Valentine vừa đi nhanh vừa gõ bàn phím ảo trên vòng trí não với tốc độ nhanh như quay que lấy lửa, gửi tin nhắn cho bạn thân.
[V: Aaaaa chết mất chết mất tớ mải nói chuyện quá sắp trễ rồi cậu tự xem mấy tin nhắn này đi aaaaa]
[V: [Ảnh chụp màn hình] x4]
...
Thành phố chính Viễn Đông, khu Jeanine.
Phòng làm việc.
Vlad Jeanine mở những ảnh chụp màn hình Valentine gửi đến.
Y ghép tất cả ảnh chụp lại với nhau, đọc thầm lặp đi lặp lại:
Tôi không bao giờ nhìn lại quá khứ.
Tôi và Jeanine sẽ không còn câu chuyện gì nữa.
Vlad Jeanine ngồi im lặng sau bàn làm việc, đọc được một nửa thì bắt đầu tính thời gian trong đầu.
Mười phút đầu tiên trôi qua.
Một giờ đầu tiên trôi qua.
Thời gian cứ thế xoay vòng.
Hai giờ trôi qua, nhưng vòng trí não của Vlad Jeanine vẫn chưa vang lên âm báo đặc biệt nào.
Vlad Jeanine bắt đầu thầm tính toán lịch trình của Fate.
3 giờ sáng. Fate đã nói chuyện với Grimm.
3 giờ 20 sáng, Fate đã nói chuyện với Valentine.
Sau Valentine, còn ai nữa?
Phải rồi, còn quân đoàn.
Chuyện Quân đoàn 4 đuổi giết Thánh không phải là bí mật trong giới đặc quyền. Vlad Jeanine xoa vòng trí não, từng bước tính toán lịch trình của Fate: Sau Valentine, có lẽ Fate Fate đã đi nói chuyện với quân đoàn trưởng trùng bảo vệ, có thể là tổng tư lệnh quân đoàn Viễn Đông hoặc Quân đoàn 10.
Vậy sau quân đoàn thì sao?
Vlad Jeanine suy đoán tiếp, có lẽ Fate đã đi gặp công ty giải trí nơi khởi nghiệp đã giúp anh.
Rất bình thường, tin tức và tuyên truyền là vũ khí đầu tiên cũng như quan trọng nhất của Fate, tất nhiên sau khi giải quyết xong vụ trùng bảo vệ, anh sẽ đi gặp công ty giải trí để nói chuyện.
Sau công ty giải trí, Fate còn gặp ai nữa?
Vlad Jeanine lại nhìn vào những bức ảnh chụp màn hình mà Valentine gửi đến, trong đó có một ảnh chụp đoạn hội thoại ghi rằng: Fate và Jeanine là đối tác chiến lược quan trọng của dự án thế kỷ.
Y ngồi im lặng.
Cho đến khi ánh sáng ban mai chiếu qua cửa sổ màu của phòng làm việc, chỉ còn một giờ nữa là đến lễ khai mạc liên hoan phim tại Viễn Đông.
Vlad Jeanine vẫn chưa nghe thấy âm báo tin nhắn đặc biệt.
Y cụp mắt, nhìn chằm chằm vào câu trả lời mà Valentine hỏi: Fate và Jeanine là đối tác chiến lược quan trọng của dự án thế kỷ.
Y đọc từng chữ một có hơi khô khan gần như không có tiếng.
"Vladimir Jeanine muốn được làm quen lại với Fate."
Weibo: Oliver呵呵
Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc
Chương 282: Thành tựu không còn cần thiết
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương