Còn về việc ngày đầu tiên Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp tân hôn phải kính trà bà bà, đều bị phớt lờ mất.
Hách Tri Nhiễm nhìn Mặc Cửu Diệp vẫn nằm trên giường: "Chàng đến bên mẫu thân dùng bữa sáng không?”
Mặc Cửu Diệp lắc đầu: "Ta không đi, tiếp tục giả vờ hôn mê."
Trong lòng Hách Tri Nhiễm biết rõ, hành động của Mặc Cửu Diệp là chính xác.
Nếu đêm qua hoàng thượng lựa chọn kêu hắn vào cung tiến hành làm khó dễ, chẳng qua là vì để hắn bị thương nặng c.h.ế.t trên đường lưu đày đó sao?
Nếu như hắn vui vẻ tung tăng đi ra ngoài, sau khi hoàng thượng biết được, khó bảo đảm còn sẽ nghĩ ra cách khác để đối phó Mặc gia.
Thay vì khó lòng đề phòng bị người ta ám hại, chỉ bằng giả vờ hôn mê, có thể tránh được một kiếp là một kiếp.
"Ta sang đó xem thử trước, thuận tiện mang chút đồ ăn về cho chàng."
Hách Tri Nhiễm nói xong, đi theo bà lão đến viện tử của Mặc lão phu nhân.
Người Mặc gia đều rất hiểu quy củ, mấy vị tẩu tẩu và tiểu cô sớm đã trước một bước đến viện tử của lão phu nhân.
Một đám phụ nhân đều phép tắc ngồi trước bàn cơm trong phòng khách, chỉ cần Mặc lão phu nhân không lên tiếng, ai cũng sẽ không động đũa trước.
Mặc lão phu nhân suy nghĩ, chờ sau khi Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm tới, mọi người cùng nhau dùng bữa.
Nói như thế nào đi nữa, hôm nay cũng là ngày đầu tiên nhi tử tân hôn, dù sao vẫn phải chính thức một chút.
Thấy chỉ có một mình Hách Tri Nhiễm đến, thì Mặc Hàm Nguyệt còn chưa biết Mặc gia sắp gặp đại nạn đã nhiệt tình chào đón. Nàng ấy tươi cười khoác cánh tay của Hách Tri Nhiễm: "Cửu tẩu, sao Cửu ca ta không đi cùng tẩu vậy?"
Thoạt nhìn trạng thái của Mặc Hàm Nguyệt, chính là không biết tình hình xảy ra trong nhà.
Hách Tri Nhiễm dứt khoát tiếp tục giấu giếm: "Tối qua Cửu ca muội đi hoàng cung về muộn, lúc này mới ngủ thiếp đi."
Đối với Mặc Hàm Nguyệt, lời giải thích này không hề có nghi ngờ.
"Cửu ca vất vả, cứ để huynh ấy ngủ thêm một lát đi, Cửu tẩu mau tới đây, chúng ta dùng bữa sáng."
Mặc lão phu nhân và mấy vị tẩu tẩu khác đều biết tình hình ra sao, cũng không có truy hỏi như Mặc Hàm Nguyệt.
Chỉ có điều, sắc mặt của mọi người đều không tốt lắm.
Mặc lão phu nhân thấy Hách Tri Nhiễm đi tới trước bàn, đích thân mời nàng ngồi xuống.
"Hách thị à, con cũng biết tình hình trong nhà, ngày đầu tiên tân hôn của con, cũng không có chuẩn bị gì, chúng ta cơm canh đạm bạc đỡ vậy."
"Mẫu thân, như vậy cũng đã rất tốt rồi."
Hách Tri Nhiễm nói xong bèn ngồi xuống cạnh Mặc Hàm Nguyệt.
Nàng nhìn sơ chén cháo để trước mặt, lập tức cau mày lại.
"Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, cháo này là do ai chuẩn bị thế?"
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 28
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương