Ly Hôn Năm Thứ Năm
Chương 4: Không hôn môi là tình dục, hôn là tình yêu
Khi quay phim tôi và Tần Vị Ký sớm chiều đều ở chung, hầu như mỗi ngày anh đều ngồi ở đoàn phim, những lúc không có cảnh quay ngẫu nhiên cũng sẽ tới.
Anh thường ngồi bên cạnh Thầy Chu, nghe Thầy Chu mắng người, lắm lúc còn cong cong khóe miệng cười cười.
Đặc biệt là lúc Thầy Chu mắng tôi, trong mắt anh đều tràn ngập ý cười.
"Tạ Dao Ngâm! Cảnh giường chiếu cũng đã quay qua một lần, tới cảnh hôn ngươi ngại ngùng cái gì hả?!!!"
Tôi thật sự không phải cố ý làm ra vẻ gì cả, cùng Tần Vị Ký quay cảnh hôn tôi quả thực cầu còn không được, tuyệt không chối từ.
Tôi chỉ đang nghĩ, liệu Tưởng Tri Thâm và Lục Thiển sẽ hôn môi sao?
Tôi ngồi xổm ở bên cạnh Tần Vị Ký, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo của anh: "Thầy Tần."
Tần Vị Ký nghiêng đầu, chăm chăm nhìn tôi, thanh âm trầm ấm: "Hửm?"
Tôi đỏ mặt, không tự nhiên thấp giọng nói: "Tôi không nghĩ rằng Tưởng Tri Thâm sẽ hôn môi Lục Thiển."
"Vì cái gì?"
Tôi cúi đầu suy nghĩ một chút mới ngẩng đầu: "Trực giác."
Tần Vị Ký dừng một chút, nhìn tôi thật sâu, mỉm cười: "Vậy thì đừng hôn."
Tần Vị Ký không có hỏi kỹ tôi, tôi nghĩ anh so với tôi hiểu rõ Tưởng Tri Thâm hơn.
Không hôn môi là tình dục, hôn là tình yêu.
Nếu Tưởng Tri Thâm nguyện ý thừa nhận yêu Lục Thiển, vậy vào cái đêm quyết định tự sát anh có thể sẽ gọi điện, gửi tin nhắn hoặc là email, chứ không phải để lại một bức thư không thể gửi được.
Tôi ở trong cái vòng này ngắn ngủi mấy năm, đã thấy qua quá nhiều minh tinh trong ngoài khác biệt. Bọn họ thường tỏ ra khiêm tốn, lịch sự trước ống kính, sau đó mấy trò hề ấy liền được vạch trần, bộ dáng độc mồm độc miệng cực kỳ giống mấy con thú hoang bị nuôi nhốt.
Tôi cũng thấy qua rất nhiều ngôi sao lớn, địa vị của họ ở trong cái vòng này hết sức quan trọng, ỷ vào so với người khác lăn lộn nhiều hơn mấy năm cầm mấy cái giải thưởng, mắt cao hơn đầu, mấy năm trước người khác coi khinh bọn họ thế nào, giờ đây liền khinh bỉ người mới như vậy.
Tần Vị Ký mà tôi thấy hết thảy có trình độ, mối quan hệ, địa vị so với các nghệ sĩ khác hoàn toàn khác biệt.
Anh cư xử luôn có chút lãnh đạm và thờ ơ, anh tránh né khỏi sự bất công cùng bẩn thỉu của vòng tròn này, anh sẽ không duỗi tay ra để thay đổi bất cứ điều gì, nhưng cũng không có gì làm thay đổi được anh.
Anh tự lo tốt cho bản thân, không để bùn lầy vấy bẩn chính mình.
Tôi dõi theo anh mỗi ngày, đối với cái vòng này cũng đã bắt đầu mệt mỏi, bắt đầu chán ghét.
Cũng bắt đầu thay đổi.
Tôi rất mệt khi phải chạy đông chạy tây, trên mạng vừa nổi gió liền phải lăn lên xin lỗi. Tôi phải kiềm chế cả lời nói và việc làm, thậm chí bọn họ còn yêu cầu tôi phải quản cho tốt fan của mình.
Tôi cũng mệt với việc bị thị phi như dắt chó đi dạo, giới giải trí chỉ cần có gì đó hơi lớn thì hầu như đều có thể kéo tôi lên.
Qúa mệt với những công tác còn dang dở, gương mặt lúc nào cũng phải trong trạng thái tươi cười.
Có lúc tôi tùy hứng một chút, chạy lên weibo đáp trả anti-fan một câu, người đại diện liền điện thoại đuổi tới.
Hắn thật sự không dám mắng tôi, nhưng cũng sẽ không khách khí.
"Tạ Dao Ngâm, cậu phải nhớ kỹ, cậu không phải là ảnh đế cũng chẳng có xuất thân gì, cậu chỉ là dựa vào từng fan, từng fan một, từng chút, từng chút lưu lượng mới đi đến vị trí như ngày hôm nay. Nếu cậu muốn sạch sẽ, không tranh không đoạt, muốn nói gì thì nói, thì đừng ăn bát cơm này!"
"Cậu nên chấp nhận số tiền mà cậu kiếm được đi! Cậu ủy khuất, cậu oan uổng cậu cũng phải xin lỗi!"
"Cậu biết có bao nhiêu đối thủ muốn hạ bệ cậu? Cậu cái gì cũng không làm bọn họ đều có thể biên ra cả quyền từ điển để bôi đen cậu. Huống hồ cậu còn cùng anti-fan chửi ầm lên! Cậu có biết chúng tôi phải bồi thường mỗi đối tác bao nhiêu nếu uy tín của cậu bị ảnh hưởng không?"
"Tạ Dao Ngâm, cậu cũng không còn là tiểu minh tinh tép riu tuyến mười tám không ai biết tên, cậu tùy tiện có một động tĩnh nhỏ các mục trên hot search đều có thể lăn một vòng rồi đấy!"
"Cậu ngại mệt? Một ngày nào đó đến một cái thông báo cũng không có, một cái quảng cáo cũng không nhận được, bất kì đạo diễn nào cũng không tìm tới, cậu tưởng không mệt đều có thể con mẹ nó nghỉ ngơi tốt!?
"Cậu ngại bẩn? Tiền của cậu càng bẩn hơn, cậu có bản lĩnh một xu cũng đừng đòi!"
Cúp điện thoại, tôi thầm rủa, con mẹ nó tiền anh mới bẩn, cả nhà anh đều bẩn!
Nhưng người đại diện quả thật nói không sai, tôi ở cái giới giải trí này lăn lê bò lết mấy năm, leo đến vị trí ngày hôm nay làm sao có thể chỉ lo thân mình sạch sẽ đây.
Lúc đó, tôi đang cần tiền gấp nên mới tiến vào cái vòng này. Tuy rằng hiện tại tôi không cần tiền nữa nhưng tôi không thể dừng lại được, và cũng không thể hái tiền sạch sẽ ở cái giới này.
Trong cái giới giải trí tôi cái gì mà chưa từng làm cơ chứ, chỉ còn thiếu điều tìm một kim chủ bán mình nữa là xong.
Cũng xem như thân thể còn sạch sẽ.
Còn linh hồn đều vấy bẩn cả rồi.
Tiểu minh minh như tôi lúc trước làm sao có khả năng nhận được bộ phim truyền hình có IP lớn như "Kiếm Vô Nhai".
Khi đó tôi còn chẳng đề cập tới sạch sẽ không sạch sẽ, ghê tởm hay không ghê tởm.
Nữ chính của "Kiếm Vô Nhai" chính là tiểu hoa Phó Linh Thư đang "hot", Phó Linh Thư đã ra tay phim nào thì phim đấy không thể không bùng nổ.
Tôi và người đại diện đều nhìn trúng bộ phim này.
Nhưng ai cũng biết, bộ phim lớn như vậy, thử vai chỉ là một cảnh thử cho có, thật ra đạo diễn đã sớm chọn được ứng cử viên rồi.
Để không đến mức phải đi đến con đường bán mình cuối cùng kia, tôi đã chọn phương pháp dễ thở hơn.
Hỏi thăm được địa điểm khách sạn của Phó Linh Thư, tôi lén lút cùng nàng trước sau bước chân đi vào, người đại diện tìm người chụp vài bức ảnh phân phát cho đoàn đội của Phó Linh Thư.
Tôi chỉ là một nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám, tuôn ra scandal cùng Phó Linh Thư trăm lợi không hại, với Phó Linh Thư thì không giống vậy, đang trong giai đoạn thăng hoa mà đã tuồn ra chuyện yêu đương, điều đó đồng nghĩa với việc phải sớm rút khỏi chiến tuyến.
Phó Linh Thư đương nhiên sẽ không để tôi dễ dàng nhai được bộ phim này, danh sách đăng ký khách sạn, lịch trình, sự kiện cô đều công khai, không ai có thể dội nước bẩn lên người cô.
Nhưng tôi hiểu rõ, tôi nói, khi bức ảnh vừa bị lộ, tôi và cô cùng đi vào khách sạn, tôi sẽ lập tức đáp trả và thừa nhận chính tôi là bạn trai của cô.
Phó tiểu thư, tiền đồ tôi không muốn, liệu cô cũng không màng sao?
Tôi lúc đó đã uy hiếp Phó Linh Thư như thế.
Đến nay tôi còn không dám nghĩ đến mình lúc ấy ghê tởm, vô lại đến nhường nào.
Phó Linh Thư đề cử tôi với đạo diễn và tôi nhận được vai nam chính của "Kiếm Vô Nhai".
Đoạn thời gian đó tôi ở trên mạng bị hắc bẩn lan tràn, không biết bằng cách nào cùng các nữ minh tinh truyền ra cả núi scandal.
Đó là do đoàn đội Phó Linh Thư làm, tin tức về chuyện trăng hoa nhiều như thế, tôi có nói cái gì thì cũng đều không đáng tin.
Tôi chẳng bận tâm là bao, thứ tôi muốn cũng chỉ là vai diễn này.
Sau khi đóng máy, người đại diện Phó Linh Thư liền tuyên bố bất luận hoạt động tuyên truyền nào có tôi chắc chắn cô sẽ không tham gia.
Đặt ở trên người mình tôi mới biết, con người có thể biến thành quỷ và đi cùng một trăm con ma chỉ vì đồng tiền.
Tôi đã cho rằng mình sẽ chết thối rữa ở nơi này, để tiền bạc cùng danh tiếng chôn vùi mình, tại lúc xế chiều sẽ vì mình mà than khóc.
Thế nhưng tôi thực may mắn.
Trong lúc quay "Tôi Không Nên Yêu Mặt Trời" tôi bị sốt cao, để không ảnh hưởng Tần Vị Ký tôi ôm bệnh mà ra trận.
Tần Vị Ký lại thay tôi hướng Chu lão sư xin nghỉ ba ngày, lúc đưa tôi đến phòng nghỉ ngơi, anh có hỏi: "Cậu hiện tại ký hợp đồng với công ty nào? Người đại diện là ai?"
"Tinh Mộng, Quách Tuấn."
Tần Vị Ký gật gật đầu: "Công ty rất có triển vọng, người đại diện cũng không tồi."
Đầu tôi choáng váng nằm trên giường xếp ở trong phòng nghỉ, miễn cưỡng trò chuyện.
"Cậu có muốn đổi công ty không?"
Tôi trợn mắt, nhìn anh.
"Nghe đạo diễn Chu nói lịch trình cậu rất nhiều, thường phải quay liên tục trong mấy ngày, diễn như thế sẽ không tốt, đối với thân thể càng tệ hơn."
"Công ty của tôi cậu hẳn đã nghe nói qua rồi đi. Mặc dù quy mô và tài nguyên không được như Tinh Mộng, nhưng tôi chắc chắn sẽ dùng tâm mà đối xử với từng nghệ sĩ của mình."
"Nếu cậu nguyện ý, cậu có thể đi theo người đại diện của tôi, tôi nhận được vai diễn nào chất lượng liền cho cậu vai nấy."
"Tinh Mộng bên kia tôi sẽ cử người bàn bạc, nếu như cậu muốn, phí bồi thường vi phạm hợp đồng tôi thay cậu trả."
"Cậu cứ suy nghĩ chút đi."
_____
Hy vọng nguồn mọi người đang đọc là Wattap: _AnsBly_ hoặc WordPress: Bly
Hãy là một người đọc truyện thông minh nhé!!
#Bly
Anh thường ngồi bên cạnh Thầy Chu, nghe Thầy Chu mắng người, lắm lúc còn cong cong khóe miệng cười cười.
Đặc biệt là lúc Thầy Chu mắng tôi, trong mắt anh đều tràn ngập ý cười.
"Tạ Dao Ngâm! Cảnh giường chiếu cũng đã quay qua một lần, tới cảnh hôn ngươi ngại ngùng cái gì hả?!!!"
Tôi thật sự không phải cố ý làm ra vẻ gì cả, cùng Tần Vị Ký quay cảnh hôn tôi quả thực cầu còn không được, tuyệt không chối từ.
Tôi chỉ đang nghĩ, liệu Tưởng Tri Thâm và Lục Thiển sẽ hôn môi sao?
Tôi ngồi xổm ở bên cạnh Tần Vị Ký, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo của anh: "Thầy Tần."
Tần Vị Ký nghiêng đầu, chăm chăm nhìn tôi, thanh âm trầm ấm: "Hửm?"
Tôi đỏ mặt, không tự nhiên thấp giọng nói: "Tôi không nghĩ rằng Tưởng Tri Thâm sẽ hôn môi Lục Thiển."
"Vì cái gì?"
Tôi cúi đầu suy nghĩ một chút mới ngẩng đầu: "Trực giác."
Tần Vị Ký dừng một chút, nhìn tôi thật sâu, mỉm cười: "Vậy thì đừng hôn."
Tần Vị Ký không có hỏi kỹ tôi, tôi nghĩ anh so với tôi hiểu rõ Tưởng Tri Thâm hơn.
Không hôn môi là tình dục, hôn là tình yêu.
Nếu Tưởng Tri Thâm nguyện ý thừa nhận yêu Lục Thiển, vậy vào cái đêm quyết định tự sát anh có thể sẽ gọi điện, gửi tin nhắn hoặc là email, chứ không phải để lại một bức thư không thể gửi được.
Tôi ở trong cái vòng này ngắn ngủi mấy năm, đã thấy qua quá nhiều minh tinh trong ngoài khác biệt. Bọn họ thường tỏ ra khiêm tốn, lịch sự trước ống kính, sau đó mấy trò hề ấy liền được vạch trần, bộ dáng độc mồm độc miệng cực kỳ giống mấy con thú hoang bị nuôi nhốt.
Tôi cũng thấy qua rất nhiều ngôi sao lớn, địa vị của họ ở trong cái vòng này hết sức quan trọng, ỷ vào so với người khác lăn lộn nhiều hơn mấy năm cầm mấy cái giải thưởng, mắt cao hơn đầu, mấy năm trước người khác coi khinh bọn họ thế nào, giờ đây liền khinh bỉ người mới như vậy.
Tần Vị Ký mà tôi thấy hết thảy có trình độ, mối quan hệ, địa vị so với các nghệ sĩ khác hoàn toàn khác biệt.
Anh cư xử luôn có chút lãnh đạm và thờ ơ, anh tránh né khỏi sự bất công cùng bẩn thỉu của vòng tròn này, anh sẽ không duỗi tay ra để thay đổi bất cứ điều gì, nhưng cũng không có gì làm thay đổi được anh.
Anh tự lo tốt cho bản thân, không để bùn lầy vấy bẩn chính mình.
Tôi dõi theo anh mỗi ngày, đối với cái vòng này cũng đã bắt đầu mệt mỏi, bắt đầu chán ghét.
Cũng bắt đầu thay đổi.
Tôi rất mệt khi phải chạy đông chạy tây, trên mạng vừa nổi gió liền phải lăn lên xin lỗi. Tôi phải kiềm chế cả lời nói và việc làm, thậm chí bọn họ còn yêu cầu tôi phải quản cho tốt fan của mình.
Tôi cũng mệt với việc bị thị phi như dắt chó đi dạo, giới giải trí chỉ cần có gì đó hơi lớn thì hầu như đều có thể kéo tôi lên.
Qúa mệt với những công tác còn dang dở, gương mặt lúc nào cũng phải trong trạng thái tươi cười.
Có lúc tôi tùy hứng một chút, chạy lên weibo đáp trả anti-fan một câu, người đại diện liền điện thoại đuổi tới.
Hắn thật sự không dám mắng tôi, nhưng cũng sẽ không khách khí.
"Tạ Dao Ngâm, cậu phải nhớ kỹ, cậu không phải là ảnh đế cũng chẳng có xuất thân gì, cậu chỉ là dựa vào từng fan, từng fan một, từng chút, từng chút lưu lượng mới đi đến vị trí như ngày hôm nay. Nếu cậu muốn sạch sẽ, không tranh không đoạt, muốn nói gì thì nói, thì đừng ăn bát cơm này!"
"Cậu nên chấp nhận số tiền mà cậu kiếm được đi! Cậu ủy khuất, cậu oan uổng cậu cũng phải xin lỗi!"
"Cậu biết có bao nhiêu đối thủ muốn hạ bệ cậu? Cậu cái gì cũng không làm bọn họ đều có thể biên ra cả quyền từ điển để bôi đen cậu. Huống hồ cậu còn cùng anti-fan chửi ầm lên! Cậu có biết chúng tôi phải bồi thường mỗi đối tác bao nhiêu nếu uy tín của cậu bị ảnh hưởng không?"
"Tạ Dao Ngâm, cậu cũng không còn là tiểu minh tinh tép riu tuyến mười tám không ai biết tên, cậu tùy tiện có một động tĩnh nhỏ các mục trên hot search đều có thể lăn một vòng rồi đấy!"
"Cậu ngại mệt? Một ngày nào đó đến một cái thông báo cũng không có, một cái quảng cáo cũng không nhận được, bất kì đạo diễn nào cũng không tìm tới, cậu tưởng không mệt đều có thể con mẹ nó nghỉ ngơi tốt!?
"Cậu ngại bẩn? Tiền của cậu càng bẩn hơn, cậu có bản lĩnh một xu cũng đừng đòi!"
Cúp điện thoại, tôi thầm rủa, con mẹ nó tiền anh mới bẩn, cả nhà anh đều bẩn!
Nhưng người đại diện quả thật nói không sai, tôi ở cái giới giải trí này lăn lê bò lết mấy năm, leo đến vị trí ngày hôm nay làm sao có thể chỉ lo thân mình sạch sẽ đây.
Lúc đó, tôi đang cần tiền gấp nên mới tiến vào cái vòng này. Tuy rằng hiện tại tôi không cần tiền nữa nhưng tôi không thể dừng lại được, và cũng không thể hái tiền sạch sẽ ở cái giới này.
Trong cái giới giải trí tôi cái gì mà chưa từng làm cơ chứ, chỉ còn thiếu điều tìm một kim chủ bán mình nữa là xong.
Cũng xem như thân thể còn sạch sẽ.
Còn linh hồn đều vấy bẩn cả rồi.
Tiểu minh minh như tôi lúc trước làm sao có khả năng nhận được bộ phim truyền hình có IP lớn như "Kiếm Vô Nhai".
Khi đó tôi còn chẳng đề cập tới sạch sẽ không sạch sẽ, ghê tởm hay không ghê tởm.
Nữ chính của "Kiếm Vô Nhai" chính là tiểu hoa Phó Linh Thư đang "hot", Phó Linh Thư đã ra tay phim nào thì phim đấy không thể không bùng nổ.
Tôi và người đại diện đều nhìn trúng bộ phim này.
Nhưng ai cũng biết, bộ phim lớn như vậy, thử vai chỉ là một cảnh thử cho có, thật ra đạo diễn đã sớm chọn được ứng cử viên rồi.
Để không đến mức phải đi đến con đường bán mình cuối cùng kia, tôi đã chọn phương pháp dễ thở hơn.
Hỏi thăm được địa điểm khách sạn của Phó Linh Thư, tôi lén lút cùng nàng trước sau bước chân đi vào, người đại diện tìm người chụp vài bức ảnh phân phát cho đoàn đội của Phó Linh Thư.
Tôi chỉ là một nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám, tuôn ra scandal cùng Phó Linh Thư trăm lợi không hại, với Phó Linh Thư thì không giống vậy, đang trong giai đoạn thăng hoa mà đã tuồn ra chuyện yêu đương, điều đó đồng nghĩa với việc phải sớm rút khỏi chiến tuyến.
Phó Linh Thư đương nhiên sẽ không để tôi dễ dàng nhai được bộ phim này, danh sách đăng ký khách sạn, lịch trình, sự kiện cô đều công khai, không ai có thể dội nước bẩn lên người cô.
Nhưng tôi hiểu rõ, tôi nói, khi bức ảnh vừa bị lộ, tôi và cô cùng đi vào khách sạn, tôi sẽ lập tức đáp trả và thừa nhận chính tôi là bạn trai của cô.
Phó tiểu thư, tiền đồ tôi không muốn, liệu cô cũng không màng sao?
Tôi lúc đó đã uy hiếp Phó Linh Thư như thế.
Đến nay tôi còn không dám nghĩ đến mình lúc ấy ghê tởm, vô lại đến nhường nào.
Phó Linh Thư đề cử tôi với đạo diễn và tôi nhận được vai nam chính của "Kiếm Vô Nhai".
Đoạn thời gian đó tôi ở trên mạng bị hắc bẩn lan tràn, không biết bằng cách nào cùng các nữ minh tinh truyền ra cả núi scandal.
Đó là do đoàn đội Phó Linh Thư làm, tin tức về chuyện trăng hoa nhiều như thế, tôi có nói cái gì thì cũng đều không đáng tin.
Tôi chẳng bận tâm là bao, thứ tôi muốn cũng chỉ là vai diễn này.
Sau khi đóng máy, người đại diện Phó Linh Thư liền tuyên bố bất luận hoạt động tuyên truyền nào có tôi chắc chắn cô sẽ không tham gia.
Đặt ở trên người mình tôi mới biết, con người có thể biến thành quỷ và đi cùng một trăm con ma chỉ vì đồng tiền.
Tôi đã cho rằng mình sẽ chết thối rữa ở nơi này, để tiền bạc cùng danh tiếng chôn vùi mình, tại lúc xế chiều sẽ vì mình mà than khóc.
Thế nhưng tôi thực may mắn.
Trong lúc quay "Tôi Không Nên Yêu Mặt Trời" tôi bị sốt cao, để không ảnh hưởng Tần Vị Ký tôi ôm bệnh mà ra trận.
Tần Vị Ký lại thay tôi hướng Chu lão sư xin nghỉ ba ngày, lúc đưa tôi đến phòng nghỉ ngơi, anh có hỏi: "Cậu hiện tại ký hợp đồng với công ty nào? Người đại diện là ai?"
"Tinh Mộng, Quách Tuấn."
Tần Vị Ký gật gật đầu: "Công ty rất có triển vọng, người đại diện cũng không tồi."
Đầu tôi choáng váng nằm trên giường xếp ở trong phòng nghỉ, miễn cưỡng trò chuyện.
"Cậu có muốn đổi công ty không?"
Tôi trợn mắt, nhìn anh.
"Nghe đạo diễn Chu nói lịch trình cậu rất nhiều, thường phải quay liên tục trong mấy ngày, diễn như thế sẽ không tốt, đối với thân thể càng tệ hơn."
"Công ty của tôi cậu hẳn đã nghe nói qua rồi đi. Mặc dù quy mô và tài nguyên không được như Tinh Mộng, nhưng tôi chắc chắn sẽ dùng tâm mà đối xử với từng nghệ sĩ của mình."
"Nếu cậu nguyện ý, cậu có thể đi theo người đại diện của tôi, tôi nhận được vai diễn nào chất lượng liền cho cậu vai nấy."
"Tinh Mộng bên kia tôi sẽ cử người bàn bạc, nếu như cậu muốn, phí bồi thường vi phạm hợp đồng tôi thay cậu trả."
"Cậu cứ suy nghĩ chút đi."
_____
Hy vọng nguồn mọi người đang đọc là Wattap: _AnsBly_ hoặc WordPress: Bly
Hãy là một người đọc truyện thông minh nhé!!
#Bly
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương