Ma Đế Trùng Sinh

Chương 5: Không Đề (1)



Một khắc sau cả hai đã đến phủ viện thành chủ, Thiển Y Y phân phó người đưa Cổ Thanh Phong về phòng nghỉ trước, còn mình đi tìm Thiển Tam Sinh báo cáo sự việc Dương Vũ.

Cổ Thanh Phong vào phòng khóa cửa, hắn liếc nhìn qua bài trí căn phòng một chút rồi dừng lại trước gương "Ma Đế ta từ khi nào bộ dạng như ăn mày thế này?" Hắn dễu cợt bản thân, nhanh chóng đi tắm rửa trút bỏ bẩn thỉu nơi rừng dã, lấy bộ quần áo dự phòng thay vào.

Ngồi lên giường hắn lại bắt đầu tu luyện, linh khí nơi này có thể nói là nồng đậm hơn khu rừng ban đầu trọng sinh rất nhiều, lại có trận pháp tụ linh khí ở trung tâm phủ thành chủ.

"Mặc dù là trận pháp kém cỏi nhất nhưng xem ra cũng đủ" Cổ Thanh Phong chỉ cảm nhận đã biết đặc biệt ở nơi này, nếu như bị Thiển Tam Sinh nghe được tụ linh khí trận của hắn bị người khác coi thường không biết hắn sẽ phản ứng như thế nào.

- Hỗn Nguyên Ma Tâm Quyết mở!!!

Chỉ thấy linh khí bốn phía nơi này bị Cổ Thanh Phong cường thế hút lấy, cả phủ thành chủ mất đi cân bằng linh khí làm đệ tử cùng những người trong thành cảm thấy nghi hoặc.

- Linh khí sao tự nhiên mỏng như thế này???

- Sao có thể chứ, chỉ thiếu chút nữa ta sẽ đột phá!!!

- Là ai đang phá cảnh chăng???

...

Khắp nơi xôn xao bàn tán, ngay cả thành chủ Thiển Tam Sinh cũng để ý nhìn lên bầu trời "Lạ quá, là ai đang đột phá ư?" Hắn suy nghĩ thoáng chốc nhưng rồi cũng không bận tâm, dù sao việc này cũng không có gì quá nghiêm trọng.

Còn thủ phạm của việc này lại không hề hay biết gì, hắn vẫn đang hăng say hấp thu linh khí thiên địa. Ai bảo công pháp của hắn quá cao, dẫn tới áp chế. Cổ Thanh Phong chỉ cảm thấy đan điền nóng rực, kinh mạch tràn đầy sức mạnh. Ma Tâm Đạo phong ấn tầng thứ nhất cũng bị linh khí len lỏi hao mòn dần dần, hiện sắp phá phong.

Luồng sức mạnh đột nhiên bộc phá, tu vi bước vào Khí cảnh hậu kì. Vẫn Chưa dừng lại, linh khí hiện còn rất nhiều, tiếp tục ma khí như hóa thành hắc cầu hiển hiện sau đầu Cổ Thanh Phong điên cuồng hấp thụ.

- Một chút nữa, có lẽ lên Linh cảnh sẽ mở ra hoàn toàn phong ấn tầng đầu của Ma Tâm Đạo!

*Sau Khí cảnh chính là Linh cảnh giới, là cách gọi tu luyện ở Thần Giới của Cổ Thanh Phong.

Cổ Thanh Phong nghiến răng chịu đựng, cơ thể hắn hiện tại phình to như quả bóng. Hắn cần cố gắng luyện hóa trước khi nó quá tải sẽ dẫn đến bạo phá cơ thể rất nguy hiểm.

- Cố lên, sắp đạt cực hạn rồi!

...

Linh cảnh!!!

Một tu la ma ảnh từ trong nội thể Cổ Thanh Phong xuyên qua trần nhà bay thẳng lên trời. Nó sau khi bay lên đến hơn vạn trượng thì biến mảng trời thành màu đen hóa, tỏa ra uy thế Đế Ma chiếu rọi khắp nơi đại lục, Khoảng nửa khắc mới từ từ trở lại như bình thường.

Hiện tượng này làm cho khắp ngõ ngách Nam Lục đều dừng lại nhìn lên bầu trời, các nhân vật đỉnh tiêm đều nghi kỵ sự việc lần này. Nhanh chóng các thiên tài đều suy nghĩ, có kẻ lo lắng, có người phấn khích, có người lại không quan tâm tiếp tục tu luyện.

"Ma ảnh hàng lâm, có lẽ đại hội lần này ta phải đi một chuyến rồi!!!" Một thân bào xanh nam tử thì thầm, hắn đang đứng trên xác một con Gấu Long khổng lồ.

"Không biết đây là điềm lành hay điềm xấu, sóng gió đã nổi lên!!!" Lão bất hủ gia tộc nào đó cảm thán nhìn lên trời.

"Đúng là thú vị, mặc cho ngươi là ma hay nhân đều phải bị Ngân Ca ta đánh bại. Đến đây đi Bức Xạ Kim" Nam tử ngực trần cười to, trong tay huy động trường kiếm lao vào hang động tối tăm.

Ở phủ thành chủ lúc này, bầu trời thanh trong như cũ. Linh khí thiên địa cũng bình thường trở lại, có điều các nhân vật tọa trấn nơi này cũng bàng hoàng chấn kinh vì hiện tượng vừa rồi.

"Có lẽ nào..." Thiển Y Y tự hỏi nhưng chợt lắc đầu phủ nhận suy nghĩ của mình. "Hắn chỉ là thiếu niên 16 tuổi, không thể nào tạo ra sự việc này"

Cổ Thanh Phong bây giờ đã dừng tu luyện, hiện tại tu vi đã đạt tới Linh cảnh. Hắn sớm biết mọi thứ xảy ra nhưng hắn cũng không có cách nào ngăn lại được, chỉ có thể làm liều.

- Tuy ta đã bước vào Linh cảnh sơ kì, Ma Tâm Đạo đã giải khai hoàn toàn tầng 1 nhưng chung quy lại so với Thần Giới thì chỉ coi là bắt đầu tu luyện. Thực sự điều kiện nơi này quá kém rồi!

Nếu như đặt ở Thần Giới, hắn có thể một ngày phá một hoặc hai đại cảnh. Đây chính là sự khác biệt giữa vị diện cao cấp và vị diện cấp thấp.

Cộc cộc cộc.

Ngoài cửa có tiếng động, Cổ Thanh Phong dứt khỏi suy nghĩ đi ra. Ngoài cửa phòng chính là Thiển Tam Sinh cùng Thiển Y Y đợi sẵn. Cả ba vào trong phòng, Cổ Thanh Phong và Thiển Tam Sinh cùng nhìn ngắm đánh giá đối phương.

"Chỉ khoảng 16 tuổi đã có thực lực Pháp Sư cảnh trung kì thậm chí đỉnh cao, tính tình quyết đoán lạnh..." Thiển Tam Sinh đã có đánh giá đầu tiên về thiếu niên trước mặt.

"Pháp Hoàng cảnh viên mãn thiếu một chút là đột phá, xem ra nếu không có cao nhân chỉ dẫn thì đây là cực hạn của người này, nếu như hợp ý ta không ngại tạo chút cơ duyên" Cổ Thanh Phong cũng thế, hắn có Ma Tâm Đạo có thể thấu triệt mọi thứ từ Đế giả trở xuống. Hiển nhiên điều này rất khó tin với một Pháp sư cảnh.

"Quả nhiên là rất soái, mình thật tinh mắt, Không biết hắn đã có người trong lòng chưa?" Thiển Y Y dù sao chỉ là thiếu nữ mới lớn, nhìn Cổ Thanh Phong hiện tại bất chợt đỏ bừng gương mặt, cúi gằm xuống che giấu đi.

Thấy không khí căng thẳng, Thiển Tam Sinh ho nhẹ đánh tỉnh mọi thứ, lúc này mới hướng Cổ Thanh Phong hai tay thủ thế nói:

- Nghe nói hiền chất đã cứu mạng Y nhi, người làm cha như ta xin cảm tạ!

- Hiền chất cảm thấy nơi này như thế nào? Nếu không có gì mong hiền chất ở lại nghỉ ngơi, khi nào muốn có thể tự do rời đi!

Cổ Thanh Phong không đáp chỉ gật đầu biểu lộ đồng ý, lúc này Thiển Y Y vội chen ngang "Ta dắt ngươi đi quanh phủ tham quan" Nói rồi kéo tay Cổ Thanh Phong ra ngoài.

Thiển Tam Sinh híp mắt, hắn đang định rời đi thì bất chợt nhìn thấy góc phòng có chút tàn khí màu tím. Đưa tay hút lại thì khí lưu màu tím tan biến như chưa từng tồn tại "Người này, có chút bí ẩn" Hắn có chút bận tâm nhưng cũng rời khỏi.

- Cổ công tử, ngươi nhìn chỉ khoảng 16 tuổi. Ta có thể gọi ngươi là Cổ Thanh Phong không???

Thiển Y Y vừa hỏi vừa nhìn về phía Cổ Thanh Phong, ánh mắt lấp lánh đáng yêu. Cổ Thanh Phong trả lời một tiếng, hắn cũng không ngại ngùng về cách xưng hô như này.

Thiển Y Y cùng Cổ Thanh Phong đi dạo quanh phủ, chợt nghe tiếng hô từng nhịp:

- Một

- Hai

- Một

- Hai

...

"Đó là sân luyện võ của phủ ta, nếu hứng thú thì ta dẫn ngươi đi coi" Thiển Y Y nhanh nhảu giải thích, cả hai cùng đi vào sân tập.

"Tiểu thư!" Cận vệ nơi này thấy Thiển Y Y thì cung kính cúi chào.

Sự xuất hiện của Thiển Y Y làm cả sân tập náo động, mỹ nữ mà mọi binh sĩ trong phủ thành đều mê mẩn nay lại đi vào đây. Cách đó không xa là một nhóm kiếm thủ đang đối kháng, một kẻ nam tử tuấn tú ra hiệu dừng tập, hắn dẫn theo mọi người tiến lại gần Thiển Y Y:

- Y Y, sao muội hôm nay lại đến đây!!!

- Minh ca ca, hôm nay muội dẫn bạn muội đến tham quan sân võ của phủ ta.

Thiển Y Y nhoẻn miệng cười, vừa nói vừa chỉ về Cổ Thanh Phong. Kẻ được gọi là Minh ca ca này là Minh Dự đội trưởng Kiếm đội của Phủ, một thân kiếm pháp thực lực đứng đầu trong thế hệ trẻ. Hắn "yêu" thầm Thiển Y Y từ lâu, hiện nay nghe thế bất chợt có chút sát tâm nổi lên trong đầu.

- Thì ra đây là bạn muội, ta là Minh Dự của Kiếm đội, rất vui được gặp gỡ!

Minh Dự chìa tay ra về phía Cổ Thanh Phong nở nụ cười, nhưng Cổ Thanh Phong căn bản không để ý đến hắn, ánh mắt nhìn về những tiểu đội đang luyện tập ngoài kia. Dự Minh cảm thấy hơi xấu hổ, hắn rụt tay lại hậm hực một tiếng.

Thiển Y Y không nhìn ra điều này, chỉ tập trung nhìn theo Cổ Thanh Phong "Ngươi thấy binh sĩ của phủ ta như thế nào?" Đây chỉ là một câu hỏi vui, nào ngờ Cổ Thanh Phong không hề giữ ý trả lời thản nhiên:

- Kém cỏi.

Nghe thế mọi người bên cạnh giật mình, Cổ Thanh Phong trả lời như tát vào mặt những binh sĩ ở đây. Dự Minh không chịu được mới hắng giọng:

- Thật là phát ngôn bừa bãi, không biết trời cao đất dày!!!

Mọi người đều nghĩ như Dự Minh trừ Thiển Y Y lại rõ ràng Cổ Thanh Phong không hề nói bừa, mọi chuyện xảy ra trước đó hiện tại chỉ có cô với phụ thân mình biết, vì thế không ai ở đây biết Cổ Thanh Phong rất mạnh, có tư cách bình phẩm.

- Y muội, bạn của muội thực khẩu khí lớn! Lại không biết thực lực có mạnh như miệng lưỡi hắn hay không?

Dự Minh cảm thấy thời cơ đã đến, hắn dùng lời lẽ công kích về phía Cổ Thanh Phong, hắn rất mong Cổ Thanh Phong bị giáo huấn. Đúng ý hắn là Cổ Thanh Phong lại lần này cũng không im lặng, hắn chỉ tay về phía từng người cầm kiếm ở đó:

- Kẻ này đâm lực chưa đủ, thiếu dứt khoát.

- Kẻ đó chém không có góc độ, dễ bị miểu sát.

- Tên bên cạnh thì di chuyển sai nhịp.

...

Lần lượt từng khuyết điểm của binh lính bị Cổ Thanh Phong chỉ ra, hiển nhiên tất cả đều không tin nhất là Dự Minh. Hắn mỉa mai cười nhếch miệng "Nói miệng không chứng cứ, có giỏi thì ngươi đấu với những kẻ đó đi!!!" Trong đầu hắn khẳng định Cổ Thanh Phong đang ra vẻ, căn bản không biết gì về tu luyện, vì thế hắn mới tiếp tục kích động Cổ Thanh Phong.

- Cái phép khích tướng này mặc dù vô dụng nhưng hiện tại rảnh dỗi, ta có thể chiều ý của ngươi.

- Cổ Thanh Phong đừng...

Thiển Y Y đang định ngăn cản thì Dự Minh khoát tay cô, hắn nào bỏ qua dễ dàng cho kẻ gần gũi cô được. Hắn hiệu cho Kiếm vệ tập hợp. Tất cả sân tập ngưng lại, mọi người đi đến một bãi đất gần đó, có vẽ một vạch vòng tròn. Dự Minh đi vào bên trong nói to:

- Huynh đệ của ta, vị thiếu niên này nhận ra những sai sót của các huynh đệ nên dự định chỉ bảo mọi người một chút, mọi người có thể giao thủ với hắn để hoàn thiện võ công của mình!!!

Dự Minh thành công kích động quân sĩ, ánh mắt tất cả đều nhìn chằm chằm vào Cổ Thanh Phong.

- Thật lớn lối, dám chê bai chúng ta!!!

- Ta xem mới ít tuổi lại phát ngôn bừa bãi như này!!!

- Lão tử vào lính đã 10 năm, chưa ai dám xúc phạm ta!!!

...

Thiển Y Y lo lắng, quay mặt nhìn về phía Cổ Thanh Phong. Khuôn mặt Cổ Thanh Phong lại bình thản lạnh lùng như không có gì, thấy vậy cô bảo Dự Minh "Minh ca, tất cả đều là Pháp Sư binh sĩ lâu năm của phủ, liệu..." Dự Minh lại không hề nghĩ ngợi:

- Ta sẽ bảo mọi người đến điểm là dừng!

Đùa gì thế, hắn mãi mới dụ được Cổ Thanh Phong vào cái bẫy này làm sao có thể dừng lại được. Hắn xem là Cổ Thanh Phong sẽ bị binh lính phế bỏ kinh mạch, tới lúc đó lại ra tay ngăn chặn cũng được.

Cổ Thanh Phong đi vào vòng tròn, trước mặt là hơn 10 kiếm binh đứng đó. Một tên cao gầy nhìn có vẻ cầm đầu trong đó đi ra chỉ kiếm vào hắn "Đao Kiếm không có mắt, nếu lỡ tay thì mong ngươi đừng để ý".

Mười tên kiếm thủ phía sau di chuyển, từng nhát kiếm chém về phía Cổ Thanh Phong...
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...