Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 109: Kích Sát Nhị Vị Hóa Thần
- chờ đã lâu! phụt phụt phụt... Thiên Long ánh mắt rét lạnh, chân trái và phải liên tục nhún lên cao, bật cơ thể lên độ cao 100 mét, toàn bộ số trùng khi phân tán Thiên Long có chút rắc rối, thế nhưng đã bu lại thành hình đúng như ý nguyện Thiên Long. - Phá Quyền... Phá Quyền... Phá Quyền... - AAAAAA..... Thiên Long vận quyền đến cực hạn, có thể nói một chiêu không thành danh thì cũng chịu chết, cậu ta hét lớn đến mức cây lay bão lớn, thiên địa như muốn vang lên âm trường của Thiên Long. - nhóc con, nhận một kích toàn lực làm lên tên tuổi lão phu... Sát Hoành Khúc. Một chiêu vừa ra, toàn bộ thân thể cao gần một trăm mét của Thi Trùng Sát lão quái có một tầng hào quang hoàng kim sắc, làm một vùng thiên địa trở lên rực sáng, hai cái sừng từ con khổng lồ Hắc Sắc Ngô Công do Lục trưởng lão biến thành tụ lại một điểm sáng. - Ầm Ầm Ầm... Từ điểm sáng giữa hai cái sừng lão Quái nổ ầm ầm tạo ra một tia xung kích Hoàng Kim đường kính 300 trượng lao tốc độ siêu âm thanh vào một chi phải Thiên Long đang lao tới. Rầm Rầm Rầm... - AAAAAA.... - Rít Rít Rít... Thiên Long cùng Hắc Sắc Ngô Công Nhị Sừng so nội lực không ai kém ai, chưa được thời gian một tách trà Thiên Long đã rớt xuống thế yếu hơn hẳn, cậu ta gồng toàn bộ sức lực bình sinh hét lớn đẩy toàn bộ ma khí từ đôi Hắc Ma và năng lượng từ một núi Thạch Nhũ bên trong Thất Tinh Long Mạch. Sóng xung kích từ hai bên so nội lực làm toàn bộ những thứ trong phạm vi Một trăm cây số toàn bộ san phẳng, đến cả trận pháp của Tuấn cũng tan tành mây khói mỗi người bay một phương, Tuyết Băng Băng được Tuyết Hàn Mặc ôm chạy đi, mười năm tên hộ vệ Tuyết Hàn Mặc thì bu lấy cậu ta thành một quả cầu mặc cho sóng gió bay đâu thì bay. - Ngươi Phải Chết, Nữ Nhân Ma Tôn Ta, Không Kẻ Nào Có Quyền Đụng! Thiên Long gầm lên nghiền từng chữ hét lớn, thế cục xoay chuyển, Quyền Thiên Long chậm chạp chiếm thế, di chuyển với tốc độ ngàn dặm trên một năm tiến đến chỗ con Hắc Sắc kia, càng chiếm thế Thiên Long càng đi nhanh, cuối cùng... - Không... Ta Không Phục... Lục trưởng lão Thi Trùng Sát lão quái hét lớn thảm khốc, lão bị Thiên Long hầm nhừ từ lâu, nay nội lực đã không còn bao nhiêu lập tức bị chi phải Thiên Long năm ngón tay như năm cái trảo thiên ngoại vẫn thạch đi xuyên qua cơ thể, Từ đầu tới giữa bụng. Thiên Long hoàn toàn không hề phá da lao ra ngoài, cậu ta hét lớn: - Ta Cho Lão Cảm Nhận, Phái Ta Tà Dị là Thế Nào! - Thức Thứ Năm... Cắn... Nuốt! Một chiêu vừa vận, toàn bộ nội lực từ con Hắc Sắc Ngô Công Hai Sừng lập bị Thiên Long cắn nuốt một cách không khoan nhượng. - Không... Không... Xin hãy cho ta một chiêu thống khoái đi, không... Không biết Lục trưởng lão nói từ chỗ nào thân thể Hắc Sắc Ngô Công, lão không cầu xin được tha mạng nữa, lão chỉ muốn được chết thôi, chết một cách thật giản dị, đến bây giờ lão mới nghĩ đến những người cặn bã khi trước lão cho trùng của mình ăn, tiếng kêu gào thảm thiết đó lão càng nghe càng hưng phấn, nhưng lão lại không ngờ có một ngày mình phải gào rống thảm thiết hơn những người đó, những người kia còn có hồn mà làm lại thêm được một kiếm nữa nếu có kiếp sau, nhưng lão thì khác, Thiên Long đã ghim vậy xác định hồn phi phách tán đi, ba hồn bảy vía hay một hồn một phách cái gì Thiên Long cũng nuốt hết. Rất nhanh chưa tới 10 phút thân thể Lục trưởng lão quằn quại thống khổ đã xụi lơ chết ngắc, Thiên Long một cước đạp rầm bước ra, vươn vai một cái các đốt xương kêu vang, cậu ta liếc một đường đã thấy Kiếm Tiên Lão nhân đang không thể tin đứng cách mình 2 dặm thôi, cậu ta lắc lắc cổ tay hướng lão ta cong môi cười cợt: - lão tính sao đây? Kiếm Tiên lão nhân khi trước nhờ Thi Trùng Sát lão quái xử lý Thiên Long hộ lão vận khí một lúc sẽ yểm trợ sau, thế nhưng khi vừa nhập định liền bị sóng kích thổi bay, khi tỉnh đã bị một lớp đất đá tầm năm mét đè phía dưới, lão lật đật chạy về tới đây thì đã thấy lão lục bạn tri kỷ của mình đang gào rống đáng thương, lão hoàn toàn không hề biết một chút vì sao lại như vậy, Thiên Long đang đâu? chưa tới thời gian ba ly trà đã thấy Thiên Long đi từ đan điền lão lục, lão hiểu ra chút rồi. Kiếm Tiên lão nhân hướng Thiên Long cắn răng nói: - cậu là một thiên tài, ta công nhân là vậy, từ cổ chí kim hiếm ai được như cậu, thế nhưng Tuyết Băng Băng trước kia còn xứng với cậu, thế nhưng thể chất của nàng ta đã bị phế, đàn bà còn nhiều tại sao cậu lại nhất định muốn nó? Ý định của lão là nói cho Thiên Long biết Tuyết Băng Băng đã bị phế thể chất, hoàn toàn đã là một phế nhân không hơn không kém, lão nghĩ nhất định khi trước Thiên Long biết nàng ta có thể chất mới thích nàng ta, ai chả vậy chả có ai vì một nữ nhân đẹp mà phế vật ở chúng cả đời, đã thế người tu luyện sống rất lâu, họ sẽ tuyệt không yêu người thường. Nói một câu làm Thiên Long cảm giác như không, thể chất Tuyết Băng Băng là gì? Khi trước quen nhau hắn còn chả biết kia kìa, đến cả thể chất Tiên Thiên của hắn vậy mà hắn còn chả biết kia kìa. - ta không cần biết lão đang nói cái gì, thế nhưng hôm nay lão không đi được rồi. - U Minh Nhất Trảo! Không muốn dài dòng Thiên Long lao lên mở combat, Ngũ trưởng lão Kiếm Tiên cũng chỉ muốn phá hoại ý chí Thiên Long một chút xem sao thôi, thù chắc chắn phải trả, lão lao lên, thanh kiếm trong tay lão lập tức xuất vỏ, ánh sáng từ lưỡi kiếm lóe lên sáng rực. - Kiếm Tiên Nhất Trảm. Một chiêu đáy rương lôi ra, lão biết thanh niên này vượt cấp khiêu chiến quá biến thái, lực phá hoại hoàn toàn không hề kém cạnh một Hóa Thần là bao, lão không dùng các vũ kỹ đơn giản mà lập tức xuất kiếm uy lực nhất. Réo Réo... Một kiếm từ trời bổ xuống như bổ củi, Thiên Long cảm giác khí tức lạnh lẽo đến âm hàn của chiêu này không rét mà run, cậu ta cười tự diễu một cái, tay trái đưa lên vận toàn bộ khí Bá Vương nay đã chuyển thành ma khí lên cánh tay trái. Keng.... Một kiếm chém ngang tay Thiên Long, tay trái Thiên Long tuy cứng những vẫn thua một chiêu bài tẩy của Ngũ trưởng lão, bị kiếm kém tới một nửa, kiếm của Ngũ trưởng lão chiều ngang ba phân đã ngập vào tay Thiên Long, nếu một chút nữa thôi lập tức Thiên Long phải tạm biệt cánh tay này. Phập... Thiên Long nào chịu để yên, cậu ta là chiến đấu cận chiến, cận chiến và chỉ cận chiến, chi phải như một cái máy khoan đâm phập vào ngực Ngũ trưởng lão sử dựng cắn nuốt. Ngũ trưởng lão hoàn toàn trợn mắt không biết làm gì, lão hoàn toàn không ngờ Thiên Long lại sử dụng chính cơ thể cậu ta làm mồi nhử, trên đời này lại có kẻ chịu đau đến mức vậy ư? Thiên tài một vạn năm đến thế là cùng. Kẻ này sau này không gây phong ba Trung Quốc lão tuyệt đối dưới địa ngục tự sát. phịch... leng keng xào xào... Xác Ngũ trưởng lão nằm phịch ra sau, cây kiếm của lão không ngoại lệ là hàng cực phẩm, mà đã là cực phẩm Thức thứ năm của Thiên Long không hề chê, cắn nuốt một tý lập tức thành vụn sắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương