Ma Tước Tướng Quân
Chương 97: Mạnh Hào Tung Hoành Nơi Chiến Địa
Mạnh Hào thấy tiên phong bên mình yếu thế, liền phái viên bộ tướng Trần Bắc tới từ Ao Làng dẫn theo một đội Lạc đà công giáp tiến lên hỗ trợ. Băng Thần thấy thế cũng phái một chi quân bộ binh lính Y thủ tiến lên chặn lại cánh quân này. Mạnh Hào giận dữ lập tức phái bộ tướng Ngô Phú tiếp tục mang theo một nhóm quân tiến lên. Đích thân chàng xuất động toàn bộ lính cung A thần tiễn thủ và Lạc đà công giáp còn lại, hướng phía chính diện cánh quân Nhị Bá Vương Băng Thần công tới. Băng Thần thấy cánh quân Lạc đà của kẻ địch toàn lực tấn công, cũng không nao núng chút nào, hò hét quân đội dưới trướng tiến tới chống lại. Quân đội dưới trướng hắn được tạo thành từ những loại quân hỗn hợp gồm: Lính Y thủ, Lạc đà thiết giáp và Ngựa tên cung R. Sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ. Băng Thần cưỡi ngựa đi đầu xung sát, dũng mãnh bá đạo dị thường. Thiền Trượng trong tay hắn mỗi lần bổ xuống lập tức có quân lính của Sparta hộc máu bỏ mạng. Không kẻ nào đỡ nổi một chiêu nửa thức. Hắn dẫn đầu đội thân vệ phá tan sự tấn công của sư đoàn Lạc đà đối diện. Mạnh Hào thấy tướng địch tàn sát quân lính bên mình lập tức thúc chiến mã sáp lại. Chiến đao trong tay vẽ một vòng lớn trên không trung, mạnh mẽ hướng Băng Thần bổ xuống. - Tên thất phu Băng Thần, tiếp bản tướng một đao! - Tìm chết… Băng Thần cũng huy vũ Thiền Trượng chém tới. Hai vũ khí va chạm với nhau phát ra âm thanh chát chúa. Chiến đao của Mạnh Hào độ cứng rắn không bằng, bị mẻ mất một miếng nhỏ. Tuy nhiên đó là do vũ khí của chàng kém hơn. Chiêu đầu giao đấu không ngờ lại là kẻ tám lạng người nửa cân. Băng Thần thần sắc ngưng trọng giơ Thiền Trượng chỉ vào tướng địch quát lớn. - Tướng địch là ai mau báo ra danh tính! Thiền Trượng của ta không giết kẻ vô danh! - Nhớ cho kĩ tên của ông nội ngươi! Mạnh Hào hổ tướng xứ Cảng Hải Phòng! Mạnh Hào là người nóng tính. Thấy tướng địch chém mẻ bảo đao của mình lập tức giận dữ vô cùng. Thanh đao này đã theo chàng nhiều năm, là bảo vật bất ly thân của mình. Chàng thét lớn một tiếng thúc ngựa múa tít chiến đao lao tới, vận hết sức bình sinh chém xuống. - Cuồng Đao Nhất Phách! Đao pháp tựa mãnh hổ cuồng nộ hướng vị trí mũ trụ của tướng địch chém xuống. Mang khí thế khai sơn liệt thạch. Băng Thần không dám có chút khinh thị, cũng vận dụng Thiền Trượng hết sức đánh trả. Nhất thời hai tướng chiến đấu kịch liệt. Cát bụi tung bay mù mịt khắp khu vực giao chiến. Tướng sĩ xung quanh cũng lao vào chém giết đỏ mắt. Băng Thần càng đánh càng chấn động. Mặc dù hắn có thần binh lợi thế hơn hẳn mà cũng không sao áp chế được tướng địch. Đao pháp của kẻ này liều mạng bá đạo vô cùng, chiêu thức sử ra đều thập phần mạnh mẽ. Theo hắn nghĩ kẻ duy nhất có thể đối kháng cùng mình chỉ có tên Ma Tước kia. Không ngờ tên Mạnh Hào này cũng đã vô cùng khó chơi rồi. Hiện thiên hạ đang đại loạn, hổ tướng võ nghệ siêu quần quả thật là lớp lớp xuất hiện. Mạnh Hào đúng là càng chiến càng mạnh mẽ. Nhưng chênh lệch về binh khí đối với một võ tướng đúng là không cách nào bù đắp. Chiến đao của hắn đã nứt vỡ vô số chỗ, đã sớm không chịu nổi năng lực băng hóa của vũ khí đối phương nữa rồi. Thế nhưng trước giờ chém giết hắn chưa từng lùi bước, kẻ thù càng mạnh mẽ càng kích phát chiến ý lên cùng cực. Toàn thân Mạnh Hào cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, tích súc sức lực toàn thân, thân hình bay lên cao rời khỏi lưng chiến mã. Hai tay nắm chặt chiến đao mạnh mẽ bổ xuống. - Cuồng Đao Loạn Đả! Bóng đao đầy trời như hằng hà sa số thiên thạch giáng xuống. Âm thanh kim thiết va chạm lập tức vang lên liên miên như mưa đá. Băng Thần hiên ngang đứng giữa trung tâm đón đỡ. Thiền Trượng của hắn tựa cây cột chống trời, mạnh mẽ đối kháng cùng đầy trời đao ảnh. Tap...Tạp...Tạp...cuối cùng chiến đao của Mạnh Hào cũng không chịu nổi, vỡ nát ra thành mấy đoạn. Thế nhưng hắn cũng không có lùi lại. Thân pháp loáng lên áp sát vào tướng địch, hữu thủ nhanh như cắt rút ra đoản kiếm bên hông, hướng vị trí yết hầu đâm tới. Tả thủ siết chặt bồi thêm một quyền phía lồng ngực đối phương. Băng Thần bị mấy mảnh vỡ chiến đao đối phương làm cho luống cuống. Lập tức quyết đoán buông Thiền Trượng ra, thân hình cúi rạp xuống tránh thoát đoản kiếm của đối phương. Hữu thủ cũng rút ra bảo kiếm đâm mạnh tới tướng địch. Thân hình Mạnh Hào đang ở trên không trung lao tới, rất khó có thể tránh thoát kiếm này. Thế nhưng bản lãnh của Mạnh hào quả thật là vô cùng cao cường. Thân hình đang trong không trung lập tức cong lại như con tôm. Hai chân phía sau lập lức lộn tới phía trước đạp mạnh vào đầu chiến mã đối thủ, mượn lực va chạm phi thân xuống sát đất. Hữu thủ nhanh như cắt chộp lấy Thiền Trượng của Băng Thần lướt ra sau, lộn một vòng liền đứng dậy cất tiếng cười lớn. - Thiền Trượng này rất vừa tay, dùng làm binh khí cũng không tệ! Ha...ha...ha… Băng Thần tức đến nổ phổi. Vũ khí này hắn muôn vàn cực khổ mới có được. Trước giờ giúp hắn đả bại rất nhiều địch thủ. Không ngờ tên này dùng mưu ma chước quỷ cướp mất. Hắn lập tức giục ngựa múa tít bảo kiếm hướng Mạnh hào đâm tới, muốn cướp lại Thiền Trượng. Thế nhưng thần binh đã vào tay làm sao có thể dễ dàng lấy lại. Mạnh Hào mặc dù đứng dưới đất nhưng cũng không có nao núng. Dùng Thiền Trượng thay đao mạnh mẽ phát chiêu. - Phản Khách Vi Chủ! Toái cho ta… Bùm...Miếng kính hộ tâm trước ngực Băng Thần lõm vào một mảng lớn. Thân hình bắn mạnh lại phía sau rơi xuống dưới đất, loạng choạng hộc ra một búng máu lớn. Hắn đã bị thương không nhẹ. Vừa giờ Thiền Trượng của Mạnh Hào đã đánh gãy bảo kiếm của hắn, lại phá vỡ hộp sọ của chiến mã. Sau đó dư lực vẫn còn nặng nề đánh lên lồng ngực Băng Thần. Nếu không có chiến giáp bảo vệ vừa giờ Băng Thân đã bỏ mạng. Có ai mà ngờ được rằng, Nhị Bá Vương Băng Thần tiếng tăm lừng lẫy, giao chiến cùng một tướng vô danh lại bị đả bại. Trên đời này thế sự quả thật biến hóa khôn lường. Mạnh Hào xách Thiền Trượng leo lên chiến mã thét to. - Sát… Âm thanh hào hùng chấn động khắp chiến trường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương