Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm Chế
Chương 42
" Y Bối, đừng mà, không liên quan đến anh ấy". Lưu An Nhiên khó xử nhìn cô, Lưu An Nhiên không muốn bị người khác biết được chuyện này.
" được, bây giờ tôi đưa cô về trước". Hà Y Bối cũng không muốn làm khó Lưu An Nhiên, điều cô muốn bây giờ chính là tìm Tô Hạo tính sổ.
Sau khi đưa Lưu An Nhiên về nhà, hà Y Bối trực tiếp đến tập đoàn, không để ý đến đám nhân viên cúi đầu chào mình, một mực đi thẳng vào thang máy, nhấn nút tầng lầu phó tổng.
Đi đến trước cửa phòng phó tổng, mặc kệ sự can ngăn của đám thư kí, một cước đạp mạnh vào cánh cửa khiến cánh cửa mở toan.
" Rầm".
Tô Hạo khó chịu, tức giận ngước nhìn ai lại to gan như vậy, nhưng thấy người trước mặt là ai, cậu thật sự thở không nổi, ai lại dám chọc giận phu nhân Mộc gia như vậy chứ.
" chủ mẫu, ai dám chọc giận cô vậy".
" cậu còn nói, cậu dám ăn con gái người ta, làm con gái người ta có thai lại không chịu chịu trách nhiệm, cậu làm đàn ông như vậy sao".
" chủ mẫu, cô..".
" cậu còn không đi chịu trách nhiệm, tôi liền đánh chết cậu". cô thật sự tức giận, nếu trói cậu ta lại, cô cũng trói, miễn cậu chịu chịu trách nhiệm với Lưu An Nhiên.
Cả tháng nay cậu phải đi công tác, không có cơ hội tìm Lưu An Nhiên, cậu không biết cảm giác của mình có phải là yêu hay không, nhưng không thấy Lưu An Nhiên, cậu thực sự rất nhớ.
Nghe cô nói vậy, cậu liền nhanh chóng đứng dậy đi nhanh ra ngoài, thư kí nhìn cậu muốn ra ngoài liền lên tiếng nhắc nhở.
" phó tổng lát nữa có cuộc hợp với các đối tác".
" chủ mẫu". cậu quay sang nhìn cô cầu cứu, thật ra cuộc họp này người chủ trì là anh, nhưng anh lại không chịu đến tập đoàn,đem giao cho cạu, bây giờ chỉ còn trông chờ vào cô.
" được". cô gật đầu nhìn cậu, đành làm khổ chồng mình để bạn cô được hạnh phúc vậy, xin lỗi ông xã.
~~~~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~
" An Nhiên". Tô Hạo đứng từ xa nhìn cô, phải mất một lúc lâu mới có thể can đảm gọi tên cô.
" Phó tổng, anh anh..sao anh..". Lưu An Nhiên nhất thời không kịp hô hấp, khiến ngực có chút đau.
" tại sao lại không chịu gặp tôi, còn tránh né tôi, trong đầu em là đang nghĩ gì hả". Tô Hạo thật sự kích động, cái gì hình tượng, cái gì là sĩ diện đàn ông, cậu đây mới không cần.
" Phó tổng tôi, tôi xin lỗi, nhưng chuyện đó cũng chỉ là ngoài ý muốn, huống hồ chúng ta cũng là người trưởng thành, những chuyện như vậy cũng không.......".
" được, bây giờ tôi đưa cô về trước". Hà Y Bối cũng không muốn làm khó Lưu An Nhiên, điều cô muốn bây giờ chính là tìm Tô Hạo tính sổ.
Sau khi đưa Lưu An Nhiên về nhà, hà Y Bối trực tiếp đến tập đoàn, không để ý đến đám nhân viên cúi đầu chào mình, một mực đi thẳng vào thang máy, nhấn nút tầng lầu phó tổng.
Đi đến trước cửa phòng phó tổng, mặc kệ sự can ngăn của đám thư kí, một cước đạp mạnh vào cánh cửa khiến cánh cửa mở toan.
" Rầm".
Tô Hạo khó chịu, tức giận ngước nhìn ai lại to gan như vậy, nhưng thấy người trước mặt là ai, cậu thật sự thở không nổi, ai lại dám chọc giận phu nhân Mộc gia như vậy chứ.
" chủ mẫu, ai dám chọc giận cô vậy".
" cậu còn nói, cậu dám ăn con gái người ta, làm con gái người ta có thai lại không chịu chịu trách nhiệm, cậu làm đàn ông như vậy sao".
" chủ mẫu, cô..".
" cậu còn không đi chịu trách nhiệm, tôi liền đánh chết cậu". cô thật sự tức giận, nếu trói cậu ta lại, cô cũng trói, miễn cậu chịu chịu trách nhiệm với Lưu An Nhiên.
Cả tháng nay cậu phải đi công tác, không có cơ hội tìm Lưu An Nhiên, cậu không biết cảm giác của mình có phải là yêu hay không, nhưng không thấy Lưu An Nhiên, cậu thực sự rất nhớ.
Nghe cô nói vậy, cậu liền nhanh chóng đứng dậy đi nhanh ra ngoài, thư kí nhìn cậu muốn ra ngoài liền lên tiếng nhắc nhở.
" phó tổng lát nữa có cuộc hợp với các đối tác".
" chủ mẫu". cậu quay sang nhìn cô cầu cứu, thật ra cuộc họp này người chủ trì là anh, nhưng anh lại không chịu đến tập đoàn,đem giao cho cạu, bây giờ chỉ còn trông chờ vào cô.
" được". cô gật đầu nhìn cậu, đành làm khổ chồng mình để bạn cô được hạnh phúc vậy, xin lỗi ông xã.
~~~~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~~
" An Nhiên". Tô Hạo đứng từ xa nhìn cô, phải mất một lúc lâu mới có thể can đảm gọi tên cô.
" Phó tổng, anh anh..sao anh..". Lưu An Nhiên nhất thời không kịp hô hấp, khiến ngực có chút đau.
" tại sao lại không chịu gặp tôi, còn tránh né tôi, trong đầu em là đang nghĩ gì hả". Tô Hạo thật sự kích động, cái gì hình tượng, cái gì là sĩ diện đàn ông, cậu đây mới không cần.
" Phó tổng tôi, tôi xin lỗi, nhưng chuyện đó cũng chỉ là ngoài ý muốn, huống hồ chúng ta cũng là người trưởng thành, những chuyện như vậy cũng không.......".
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương