Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 670: “Giữa Tôi Và Trần Anh Thư Chẳng Có Gì Cả”
“Trương Thiên Thành, chuyện này chẳng liên quan gì tới anh”Vũ Linh Đan quay mặt đi, cô lạnh lùng nói.Advertisement“Vũ Linh Đan, hôm nay tôi nói rõ cho cô, chuyện này có liên quan tới tôi. Chính tôi không thuận mắt nhìn cô và Ihd ở bên nhau đấy. Vậy được, nếu cô đã không nghe vậy thì tôi cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn để giải quyết mà thôi.”“Không phải cô vì cổ phần nên mới giao dịch với Ihd hay sao? Được, cổ phần tôi đã giúp cô lấy về rồi, Ihd cũng chẳng còn khả năng để cạnh tranh với cô nữa. Như vậy có lẽ cô cũng đã vừa lòng rồi, cô nên vui mới phải chứ?”Trương Thiên Thành nói một tràng dài, hoàn toàn không giống với tác phong bình thường của anh. Vũ Linh Đan nhất thời sững người, cô có cảm giác Trương Thiên Thành đang ghen.Lúc trước ở trên du thuyền cũng thế. Hôm nay anh lại giúp cô giải quyết lhd.“Chính xác, anh nói không sai. Là anh giúp tôi một việc lớn, nhưng mà Trương Thiên Thành... tôi không cần”Vũ Linh Đan giải thích nói."À, là không cần sự giúp đỡ của tôi nên mới thà tự sỉ nhục mình, yêu đương qua lại cùng vớimột tên đồng tính sao? Vũ Linh Đan, cô có cảm thấy ghê tởm không?”Trương Thiên Thành cười lạnh, anh lên tiếng châm chọc. Vẻ mặt vô cùng khinh thường.Đây không phải là lần đầu tiên Trương Thiên Thành nói ra những lời như thế này. Vũ Linh Đan lập tức cau mày, sau đó cô dùng giọng nói sắc bén thẳng thừng đáp trả anh: “Trương Thiên Thành, anh nói tôi ở cùng với người đàn ông khác anh sẽ ghen, còn anh thì sao? Không phải anh cũng ở cùng với một người phụ nữ khác đấy sao, vậy thì anh lấy tư cách gì nói tôi chứ?”“Giữa tôi và Trần Anh Thư chẳng có gì cả”Trương Thiên Thành lớn tiếng đáp lại, gân xanh nổi đầy mặt.Vũ Linh Đan vừa nghe xong những lời nói đó thì cô bật cười. Cô lập tức gật gật đầu, sau đó nói: “Vậy được, anh cũng biết chuyện nhỏ là người đồng tính mà. Vì thế giữa tôi và anh ấy cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Hơn nữa tôi tin rằng những lời nói của tôi còn có sức thuyết phục hơn lời nói của anh đấy. Dù sao... đó cũng là mối tình đầu của anh mà”.“Không phải người ta thường nói thứ mà đàn ông khó quên nhất vĩnh viễn chính là mối tình đầu của họ sao? Trương Thiên Thành, anh lấy gì để khiến tôi tin anh đây. Dựa vào số cổ phần Tập đoàn Bạch Đằng mà anh giúp tôi lấy về sao? Hai ha, Trương Thiên Thành, anh nghĩ anh là thần tiên là, có thể nắm giữ được số phận của người khác à?"Ánh mắt của Vũ Linh Đan sáng rực, lại cònmang theo mấy giọt lệ. Không biết là cô đang tức giận hay là cô đang khóc.Trương Thiên Thành đứng yên tại chỗ, ánh mắt thâm trầm. Anh suy nghĩ một hồi lâu, hóa ra người phụ nữ này đang ghen sao?“Được rồi”Trương Thiên Thành lên tiếng thỏa hiệp trước, giống như người điều chế rượu đã từng nói, chịu thua ở trước mặt phụ nữ cũng chẳng phải là chuyện gì mất mặt. Trước kia anh đã làm sai rất nhiều, bây giờ anh muốn sửa sai.“Nếu như cô muốn nghe tôi giải thích vậy thì chúng ta tìm một chỗ nào đó ngồi nói chuyện”Trương Thiên Thành nắm lấy tay Vũ Linh Đan nhưng lại bị Vũ Linh Đan né tránh. Trong phút chốc, không khí cung quanh lại rơi vào bế tắc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương