Trương ma ma nghe nói của hồi môn có vấn đề, sắc mặt lạnh đi: "Sai sót gì?"
Hồi môn của công chúa là do bà ta kiểm tra đi kiểm tra lại, chẳng lẽ còn có người dám động tay động chân trước mắt bà ta?
"Có người ghi Tứ hoàng tử vào danh sách của hồi môn.
"
Nhị phu nhân cúi đầu chờ công chúa nổi trận lôi đình.
"Chắc chắn là Chiêu quý phi làm! Tứ điện hạ còn là đứa trẻ chưa cai sữa, Chiêu quý phi sao lại nhẫn tâm như thế? Đúng là vũ nhục người khác mà!" Trương ma ma tức đến người run rẩy.
Sở Du Ninh chớp mắt, coi cục bột là của hồi môn là vũ nhục người khác sao?
Nàng suy nghĩ rất đơn giản, cục bột là hoàng tử không thể ra khỏi cung sinh sống, vậy thì coi như của hồi môn đi theo nàng là được.
Cho nên khi Chiêu quý phi bảo người mang sổ sách của hồi môn đến cho nàng xem, nàng dùng một tia tinh thần lực chiếu theo chữ viết thêm cục bột vào.
Thấy Trương ma ma tức đến muốn xé xác Chiêu quý phi, Sở Du Ninh đột nhiên có chút sợ hãi, chi bằng cứ để Chiêu quý phi chịu trận này đi.
"Đúng! Nhất định là Chiêu quý phi làm!"
Sở Du Ninh bóp nát vỏ đậu phộng, quả quyết phụ họa lời Trương ma ma.
"Công chúa đừng nóng, nô tì sẽ đưa Tứ điện hạ về cung tìm bệ hạ làm chủ.
"
Trương ma ma mặt mày nghiêm nghị, đã hạ quyết tâm, nếu bệ hạ còn bao che cho Chiêu quý phi, bà ta nhất định sẽ đâm đầu chết trước mặt bệ hạ, dù có chết cũng phải đòi lại công lý cho công chúa và điện hạ nhà mình.
Sở Du Ninh khẽ ho một tiếng: "Nếu Tiểu Tứ đã được đưa ra ngoài, vậy sau này Tiểu Tứ chính là của ta.
"
Đưa về là không thể nào.
Trương ma ma nghe xong lại sốt ruột: "Công chúa, đây không phải là chuyện đùa.
Từ xưa đến nay, chưa từng có hoàng tử nào ra khỏi cung sống cùng công chúa.
"
"Vậy thì bây giờ có rồi.
Chẳng lẽ ma ma muốn Tiểu Tứ về đó bị Chiêu quý phi giế t chết sao?" Sở Du Ninh đưa ra câu hỏi xoáy.
Trương ma ma im lặng, Chiêu quý phi dám làm ra chuyện như vậy vào ngày đại hỉ của công chúa, nếu Tứ điện hạ về cung, dù bà ta có bảo vệ chặt chẽ đến mấy cũng không phải là đối thủ của Chiêu quý phi đang làm mưa làm gió hậu cung.
"Công chúa, Đại hoàng tử đã về cung xin chỉ thị của bệ hạ rồi, hay là xem bệ hạ nói thế nào?"
Nhị phu nhân cho rằng chỉ có bệ hạ mới có thể quyết định việc đi hay ở của Tứ hoàng tử, vì thể diện hoàng gia, Tứ hoàng tử chắc chắn phải về cung.
Trương ma ma cũng không hy vọng nhiều, bệ hạ sủng ái Chiêu quý phi không phải một hai ngày, không chừng lại bị thuyết phục thật.
"Mong chờ ông ta còn không bằng mong heo nái leo cây.
"
Sở Du Ninh không mấy thiện cảm với hôn quân thích nghe Chiêu quý phi thổi gió bên tai kia.
"Công chúa, cẩn thận lời nói.
"
Trương ma ma suýt nữa thì muốn tiến lên bịt miệng Sở Du Ninh, lời này cũng có thể nói sao, mặc dù bà ta cũng thấy công chúa nói rất đúng.
Nhị phu nhân cũng thấy lời này đại nghịch bất đạo, nhưng nghĩ kỹ lại thấy rất đúng.
Du Ninh công chúa hình như không giống với lời đồn.
*
Hoàng cung.
Cảnh Huy Đế nhìn tờ giấy của hồi môn trên tay, suýt nữa thì nghi ngờ mình không biết chữ.
Cái gì mà Tứ hoàng tử Sở Danh Hoán một người?!
"Phụ hoàng, Du Ninh đường đường là công chúa xuất giá, tân lang không có mặt cũng thôi đi, của hồi môn lại xảy ra chuyện như thế này, người phải làm chủ cho muội ấy.
"
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?
Chương 19: Chương 19
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương