Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh
Chương 25: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia
Lão gia , đây là Hạc Đỉnh Hồng độc nhất trong các loại độc , không thể cứu chữa." Tuy rằng đại phu không muốn nói lời tàn nhẫn như vậy nhưng đó làsự thật , ông cũng bất lực. “Hạo nhi của ta.” Ôn Lan nghe vậy không khỏi khóc tiếp , “Hạo nhi của ta mới hai mươi bốn tuổi, làm sao có thể,.... sao có thể như thế này.” Ôn Lan tiếng khóc không hề dừng lại. Trong phòng ,Cẩn Du đang trông coi Xuyên Hạo có chút không đành lòng , nàng nhướng mày hỏi hắn , " Có cần ta nói lão gia phu nhân tới bồi bồi ngươi không ?" Xuyên Hạo nằm ở trên giường, bộ dạng giống người không bị gì cả ngược lại ác liệt trả lời một câu : “Không có việc gì , cứ để bọn họ rèn luyện tim gan một phen .” Cẩn Du không khỏi cảm thông nhìn lão gia cùng phu nhân bên ngoài , sinh ra một cái không tim gan nhi tử , mạng đều ngắn vài năm. “Ta phải đi !” Cẩn Du bỏ bàn tay to đang bắt lấy mình , giận dữ trừng hắn . “Cẩn thận.” Xuyên Hạo nhìn nàng bước ra ngoài , trong lòng không thoải mái . Bước ra ngoài lúc hai người cách xa , Xuyên Hạo cảm thấy trong lòng tựa như thiếu mất thứ gì . “Chăm sóc thiếu gia thật tốt.” Cẩn Du thì thầm nói với Thúy Nhi , nhìn thấy đối phương gật đầu bước đi ra . Nhìn thấy Cẩn Du đi ra, Ôn Lan vội vàng hỏi thăm : “ Cẩn Du , Xuyên Hạo thế nào rồi?” “ Phu quân để phu nhân cùng lão gia đi vào .” Cẩn Du nhìn hai người , đối với Xuyên lão gia gật đầu. Ôn Lan cùng Xuyên lão gia vội vội vàng vàng đi vào. Cẩn Du quay đầu lại nhìn thoáng qua gian phòng, sau đó nhấc chân bước ra khỏi sân . Tiểu Lục Tử đã đợi sẵn ở cửa , nhìn thấy nàng bước ra , hắn nhanh chóng đưa cho nàng một chiếc áo choàng đen. "Thiếu phu nhân , đều chuẩn bị xong ."" Uh " Cẩn Du vừa mặc áo choàng vừa lên tiếng ." Đại thiếu gia liền giao cho ngươi chăm sóc " “Thiếu phu nhân, đừng lo lắng, nô tài sẽ chăm sóc tốt cho thiếu gia.” Tiêu Lục Tử cúi đầu đáp. Cẩn Du gật đầu , đi về phía cửa sau, ra đến quả nhiên nhìn thấy một nam nhân đang nhìn xung quanh , nhìn thấy Cẩn Du đến , vội vàng hướng nàng hành lễ . “ Dịch tiểu thư , xe ngựa đã đợi sẵn rồi.” Nói xong , dáo dác nhìn xung quanh gần đó rồi mới mở cửa để Cẩn Du đi ra ngoài . Quả nhiên , một chiếc xe ngựa mộc mạc dừng ngoài cửa cùng một nam nhân đội mũ vành đứng bên cạnh . "Không phải nói ," Không thấy bóng dáng của Tiểu Cao , Cẩn Du có chút nghi ngờ, quay lại hỏi nam nhân mở cửa , hắn ngẩng đầu lên cùng với nam nhân đội mũ vành bên kia cũng ngẩng lên , dĩ nhiên là Tiểu Cao. “ Cẩn Du , nhanh lên lên xe .” Đôi mắt Tiểu Cao có chút lo lắng. Cẩn Du nhìn thấy Tiểu Cao , nàng cảm thấy yên lòng , nhấc chân lên xe ngựa . Tiểu Cao lập tức nhảy lên đánh xe đi , Cẩn Du ngồi trong xe hít một hơi thật sâu siết chặt thứ trong tay. Tiểu Cao lái xe đến cửa sân ra vào , bảo nàng bước xuống, “ Cẩn Du , ngươi vào trước đi.” Jin Yu ngẩng đầu liếc nhìn sân trong, sau đó quay lại nhìn Tiểu Cao . "Đây là ta ở sân nhỏ , Minh Tú đã ở bên trong , ngươi vào trước đi . Ta sợ có người theo dõi chúng ta nên sẽ đánh xe ngựa đi vài vòng sẽ trở lại , ngươi đừng sợ." Nghe Tiểu Cao nói , Cẩn Du gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Tiểu Cao nhìn thấy Cẩn Du bước vào, liền điều khiển xe ngựa đi về phía trước, trong gốc đường một bóng người bước ra . Cẩn Du đi vào sân nhỏ , đừng nói là bóng người liền một thân cây cũng không thấy , xem ra chỉ là chỗ ở tạm , không phải hang ổ của bọn họ . Cẩn Du chậm rãi bước vào trong , đột nhiên nghe thấy nữ nhân thở dốc bên tai . Trong lòng có chút nghi hoặc, nàng chậm rãi đi về phía nơi phát ra âm thanh, đến trước cửa một căn phòng, yên lặng lắng nghe âm thanh phát ra từ bên trong. “ Ngài , ngài chậm lại một chút a... , người ta , người ta không chịu nổi .” Giọng nói này Cẩn Du đã nghe qua , là giọng của Minh Tú . Chỉ nghe thấy những nam nhân nói , " Mới như vậy liền không chịu nổi , ta còn chưa sử dụng ra toàn bộ bản lĩnh của mình đâu ." Giọng nam nhân lanh lảnh lạ thường. " Thế nhưng , nhưng,.. ngươi , ngươi không phải ..." Giọng Minh Tú ngập ngừng. "Ta là thái giám thì thế nào ? Còn không phải đem ngươi đè ngươi dưới thân." Giọng nam nhân có chút âm tàn , không biết là làm gì, Minh Tú kêu lên một tiếng chói tai . “ Thế nào , cho dù ta chỉ là một tên thái giám , ta cũng sẽ khiến ngươi vui sướng muốn chết.” Giọng nam nhân có chút đắc ý . Cẩn Du không thể không che miệng mình . Thái giám, Minh Tú vậy mà đang ở cùng một thái giám , đây là có chuyện gì ? Qua một lúc lâu , giọng nói của Minh Tú mới từ từ dịu xuống, nàng nói tiếp:“ Triệu công công , ngươi thật sự đối Minh Tú thực tốt sao?” Đại xương vương triều thái giám có thể cưới vợ , tuy không thể giống như người bình thường, nhưng bởi vì có quyền lực , được các chủ tử trong cung tin tưởng , cũng không có ai dám phán xét . “ Như thế nào , ngươi không tin ?” Nam nhân giọng nói nghe chút kỳ quái . “Không phải , ta chỉ là,” Minh Tú có chút do dự hỏi, “Không phải chỉ những người có quyền cao chức lớn mới có thể ...” Những lời sau đó không được nói ra, nhưng nam nhân biết rõ Minh Tú đang dò xét thân phận của hắn . “Nếu ta nói chủ tử của ta là đương triều Thái tử thì sao?” Lời của nam nhân khiến hai mắt Minh Tú tỏa sáng , thân thể không khỏi phát run . Cẩn Du không khỏi hít vào một hơi, hóa ra chủ mưu phía sau lại là Thái tử. Vừa định quay người lặng lẽ rời đi, đã nghe thấy tiếng hét giận dữ từ trong phòng. “Người nào ?” Cẩn Du thầm nghĩ không tốt, nhanh chóng xoay người chạy ra cửa. Đi đến cửa, cửa bị bên ngoài đẩy ra , là Tiểu Cao bước vào , nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Cẩn Du , không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ. “ Cẩn Du , ngươi làm sao vậy?” Tiểu Cao còn chưa nói xong , đã thấy nam nhân mặc đồ đen bước ra khỏi phòng, theo sau là Minh Tú cùng y phục không chỉnh tề . “ Tiểu Cao , giết nữ nhân trước mặt ngươi .” Nam nhân nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Cẩn Du , âm tàn lạnh lùng sẳng giọng . Tiểu Cao lại cành hoảng sợ ,“ Triệu Đức đại nhân , đây là có chuyện gì vậy?” Cẩn Du vội vàng nấp sau lưng Tiểu Cao vẻ mặt hoảng sợ. “Đừng sợ, không sao đâu.” Tiểu Cao xoay người an ủi. “Tiểu Cao.” Triệu Đức sắc mặt khó coi . " Triệu Đức đại nhân " Tiểu Cao nhìn Triệu Đức , " Cẩn Du chính là người có công lớn giúp chúng ta loại bỏ Xuyên Hạo , mặc dù đối với ngài có chỗ mạo phạm nhưng tội không đáng chết a ." Triệu Đức vẫn không nói gì , Minh Tú liền mở miệng nói , " Cao đại ca , không cần như vậy nói . Ai biết được nữ nhân này có phải là gian tế do Xuyên Hạo phái tới a ..Đại nhân đều lên tiếng , ngươi định làm trái lệnh của đại nhân sao?""Ngươi " Tiểu Cao không ngờ nữ nhân này lại cắn ngược như vậy , sớm biết đã không cứu nàng , " Cẩn Du là ngươi tỷ tỷ , sao ngươi có thể nói như vậy." Minh Tú không quan tâm chút nào ," Ta cũng không có tỷ tỷ . "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương