Mau Xuyên: Ta Mãi Mãi Chỉ Là Nữ Phụ Đam Mỹ
Chương 16: Vị Diện Thứ Nhất (15)
" Tâm trạng không tốt à? " Nhậm Hào thấy cô trầm mặc thì vẫn bỏ ra một chút quan tâm" Im đi "" Có thể nói với tôi, tôi sẽ an ủi cô a "" Im đi "" Thật đ... "" Nhậm Hào! Anh thiếu đòn à? " Sao cô không biết hắn an ủi cô chứ.Nhưng mà hắn phiền lắm đấy, thực sự rất phiền!Lần này Nhậm Hào lại ngoan ngoãn không tiếp tục chọc giận cô nữaĐến nơi, tâm trạng của Khả Vi cũng vơi đi phần nào.Cô làm lần lượt những thao tác xuống xe thật hào nhoáng.Để lại phía sau là Nhậm Hào chậm rãi xách hai túi đồ xuống.Rõ ràng cô là nhân viên của hắn cơ mà!!!Phản rồi!Phản thật rồi!Thế là hắn quyết định đòi lại công đạo cho mình" Khả Vi! Đồ của cô này... " Nhậm Hào lúc này rất ra dáng bá đạo tổng tài nếu không nhìn xuống hai cái túi." Cầm! " Tên gà bệnh này lại bày trò gì nữa đây, muốn hội ngộ cùng ông bà sớm sớm một tí à?" ... " Hắn rất không muốn, nhưng mà cái ánh mắt lúc nãy của cô, thực sự như muốn nói với hắn:" Anh thử không cầm xem... " Hắn yên lặng nhịn nhục lẽo đẽo theo sau lưng cô, vẻ mặt ai oán như tiểu nương tử bị người ta khi dễ vậy." Ai ya... Vi Vi về rồi này, cả Phong nhi nữa, hai đứa mau vào nhà ngồi đi " Mẹ Ninh vội vàng chạy ra khi thấy bóng dáng hai người.Ừm.. Phong nhi sao cúi gằm mặt thế kia, có điều dạo này hình như đi tập thể hình rồi, cao lớn hơn tí. Lần này ba nó chắc chắn không bắt bẻ vấn đề dáng hình nữa rồi!Bà hài lòng gật gật đầuNhậm hào nghe thấy Phong Nhi thì ngẩng đầu, anh ta cũng ở đây sao?" Đây không phải Tô Phong, Sếp con... " Khả Vi lên tiếng giải thích, lúc sau thì nói thầm với mẹ Ninh" Hắn có việc đến thành phố này, muốn ở nhờ nhà. " Bà lúc đầu còn xấu hổ vì nhận nhầm người, lúc sau nghe thấy cô bảo thì lại quăng sang một ánh mắt.Ôi! đứa trẻ đáng thương, không có chỗ ở phải ở nhờ nhà đây...Trong tiềm thức của mẹ Ninh, Tổng tài thì cũng không phải là quá giàu có gì, dù sao thì cũng phải trả lương cho nhân viên mà, xem thằng bé này còn đáng thương đến dạng nào chứ, còn chẳng có nổi tiền đủ để thuê khách sạn.Bà nghĩ nghĩ một lúc, dò xét từ trên xuống dưới lại thấy không đúng" Vi Vi... sao con lại để sếp con xách đồ thế kia! " Làm thế này cũng quá không tôn trọng người ta rồi.." Mẹ cứ để im, hắn ta ở nhờ nhà thì phải xách thôi... " Cô bình thản tiếp một câu để tẩy não bàDù nó hơi sai sai nhưng lại không phải là không đúng!" Ờm.. ờ.. vậy hai đứa mau vào đi "Nhậm Hào: "..." Hắn đã bị xem thành cái gì rồi thế này.Thế là ba người một người trước, một người giữa, một người sau lần lượt tiến vào ngôi nhà không được tính là tồi tàn kia.Ngay khi vào đến nhà, mẹ Ninh kéo bố Lương và cả cô vào phòng, trước khi đi còn bồi cho Nhậm Hào một câu:" Cháu cứ tự nhiên, nhà ta hội ý chút! "Để lại một mình hắn bơ vơ đứng đó, một lúc sau tiến vào gian phòng còn lại" Thế, Phong nhi đâu? Mọi chuyện là như thế nào? " mẹ Ninh mau chóng vào vấn đề" Con bỏ tên tra nam ấy rồi,... " Thế là Khả Vi tận lực giải thích, thậm chí còn cố ý bôi đen cặp đôi ấy.Dù sao để tránh khi bà gặp được bản chất thật của Tô Phong mà sốc quá hóa bệnh, lúc đấy nguyện vọng lại không thể thực hiện rồi...Thế nên khi nói xong, cô đã mệt hết cả cổ họngTiểu thần kinh, mi xem ta cố gắng làm nhiệm vụ đến mức nào kìa![...] Xin hãy cho nó một chút bình yên, nó không muốn nói cái gì cả.Tất cả chỉ là ngụy biện!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương