Mẹ Không Thích Khóc
Chương 14
24.
Thu đi đông tới, đảo mắt đã qua một năm.
Đối với việc sử dụng chân giả, tôi đã thuần thục rất nhiều, chạy chậm không thành vấn đề nữa.
Mẹ đi làm ở công ty cũng vui vẻ lắm, từ nhỏ mẹ đã sống kiên cường, năng lực của bà ấy cũng không tệ, chỉ là trước kia không có chỗ để bà ấy phát huy năng lực của mình.
Hiện tại, bà ấy như cá gặp nước, khí chất đều thay đổi.
Bà ấy đi nhuộm tóc đen, đi chăm sóc da, nhìn qua trẻ hơn tuổi rất nhiều, nhìn từ xa thì bà ấy cũng là một mỹ nhân.
“Mẹ xinh đẹp lắm phải không?” khi ra cửa, mẹ tôi đã trang điểm xinh đẹp, mẹ đắc ý khoe khoang với tôi.
“Xinh đẹp” tôi giơ ngón tay cái lên, đương nhiên mẹ tôi xinh đẹp rồi nếu không thì khi mẹ tôi còn trẻ sao được người gốc thành phố như ba tôi xem trọng được.
“Vậy được rồi, xuất phát thôi!”
Mẹ đưa tôi tới trường thi, hôm nay là ngày tôi thi đại học.
Tôi đã chờ ngày này rất lâu.
Từng môn thi xong, thi đại học cũng kết thúc.
Thi xong môn cuối, tôi chạm trán với mẹ trước cổng trường.
Mẹ tôi không hỏi gì hết, chỉ búng tay: “Đại tiểu thư của tôi, đi ăn bò bít tết đi, tôi đã đặt cho tiểu thư rồi”
“Được nha”
Ngày kiểm tra thành tích, mẹ tôi cố tình né tránh.
Bà ấy mua cá, đi vào phòng bếp làm, một bên hát một bên xoắn cổ.
Tôi tra điểm, lập tức nhảy vào: “Mẹ, được 691 điểm!”
“A?” dao phay trong tay mẹ tôi rơi xuống bồn rửa chén, mẹ tôi òa khóc.
Tôi ôm lấy mẹ: “Mẹ, vào Thanh Hoa được rồi!”
25.
Mẹ tôi dùng hai mươi lăm vạn đặt mười hai bàn trong khách sạn tốt nhất thành phố, mời bạn bè, người thân của tôi tham gia.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi phát hiện, bạn bè, người thân của tôi nhiều như vậy.
Rõ ràng trước kia, một năm cũng không thấy quá hai người, hiện tại thấy mấy chục người.
“Nhà Lỵ Lỵ có thiên tài, rất lợi hại!”
“Trăm năm thôn chúng ta mới có một sinh viên Thanh Hoa, thật mừng!”
“Tôi sớm nói rồi, Lỵ Lỵ có năng lực như vậy thì con gái của cô ấy cũng không kém!”
Mẹ tôi điềm tĩnh đứng, mỉm cười đáp lại người ta khích lệ.
Tôi mặc quần jeans rộng, đứng bên cạnh giả vờ cười, cười tới nỗi miệng cứng đơ.
Sau đó, tôi thấy gương mặt quen thuộc.
Ông bà ngoại, cậu cả, cậu ba.
Mới hơn một năm không gặp mà ông bà ngoại già nua thêm mấy chục tuổi vậy, đầu bạc phơ, lưng còng, quần áo cũ rách, vừa nhìn đã biết sống không sung sướng gì.
Cậu cả mặt xám tro, đã thành trung niên vô dụng.
Bên cạnh ông ấy có thêm một người trẻ tuổi tóc vàng, đeo khuyên tai, khoen mũi, môi đinh, đầu lưỡi cũng có đinh, hơn nữa còn xăm trên trán, thật sự chói mắt.
Mấu chốt là hắn mặc quần bó, mang giày tod, cổ chân đó còn ốm hơn cánh tay tôi,.
Tôi nhìn ngây người, hình như đây là anh họ tôi?
Hắn chỉ lớn hơn tôi một tuổi thôi.
“Em gái, lâu ngày không gặp, em càng xinh đẹp ha” cậu cả thò người tới gần, bắt tay mẹ tôi.
Mẹ tôi gật đầu: “Lâu ngày không gặp”
Cậu cả giới thiệu một chút, chỉ tóc vàng: “Em gái, đó là Tuấn Tuấn, nhớ không?”
“Nhớ chứ, hắn học đại học phải không? Đại học tự do như vậy hả?” mẹ tôi đánh giá Tuấn Tuấn.
Cậu cả tức giận, chỉ trích Tuấn Tuấn: “Nó học đại học cái gì, con mẹ nó, nó là đứa nằm top đầu của khoa từ dưới đếm lên, nó nói dối chúng ta, nó được hạng hai, chúng ta còn tổ chức tiệc ăn mừng trong thôn cho nó!
Nó là con chó chet, nói đi học đại học ở Quảng Châu, kết quả là đi chơi, vay nặng lãi hết mấy chục vạn, nhà của chúng ta bị nó hại chet!”
Cậu cả càng nói càng tức, nói xong tát Tuấn Tuấn một cái: “Mày nhìn xem mày có giống con chó không, chỗ nào giống người? Mày có thể học giống Tư Tư không, người ta đậu Thanh Hoa!”
Tuấn Tuấn bất ngờ bị tát, hắn sửng sốt, sau đó bạo nộ đấm vào mặt cậu cả: “Mẹ ông!”
Cậu cả ngã xuống đất, tứ chi run rẩy sau đó hôn mê bất tỉnh.
Đám người đại loạn, mẹ tôi nhíu mày, gọi bảo vệ, kêu Tuấn Tuấn đưa cậu cả vào bệnh viện.
Ông bà ngoại than khổ kêu trời, ảm đạm rơi lệ: “Con trai đánh cha, bất hiếu, quá bất hiếu!”
Cậu ba cũng than khổ: “Tuấn Tuấn hại chet người rồi, chị biết không, lúc trước tôi muốn kết hôn, chị đoán xem có chuyện gì? Tuấn Tuấn thiếu tiền, người ta tới nhà hất phân vào, vừa lúc bạn gái tôi cũng ở đó, bị hất trúng vào mặt, sau đó chia tay với tôi!”
“Đúng vậy, em trai con không thể kết hôn, con có ai thích hợp thì giới thiệu cho nó đi” bà ngoại vừa ho vừa nói chuyện với mẹ.
Ông ngoại bổ sung: “Nghe nói con phát tài rồi, có dư thì giúp chúng ta một chút đi, nhà của chúng ta hiện tại sống không bằng chet...”
“Vậy đi chet đi” mẹ tôi ngắt lời.
Ông ngoại không thể thở, nghẹn tới nỗi như bị Parkinson vậy, gương mặt biến thành màu gan heo.
Bà ngoại cũng không thở nổi, run rẩy muốn ngã xuống.
Cậu ba vội vàng đỡ lấy bà ngoại, há mồm kêu: “Mọi người tới xem đi, con gái bất hiếu..”
Còn chưa nói xong, cậu ấy bị người ta đá vào chân. Một nhóm khách quý mặc quần áo sang trọng, đẹp đẽ đi tới, dẫn đầu là ba tôi.
“Hôm nay, là tiệc mừng của con gái tôi, ai dám quậy?!” ba tôi có thân hình như hổ vậy, hung dữ, không giận tự uy, cậu ba sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Cậu ấy biết ba tôi.
Cuối cùng, cậu ấy mặt xám xịt mà dẫn ông bà ngọai chạy.
Mẹ tôi vẫn nhàn nhạt.
Ba tôi có chút không tự nhiên, bất quá thì ông ấy dẫn một nhóm người có tiền theo sau, nên ông ấy giả vờ.
“Người này là vợ trước của tôi Trương Lỵ, còn đây là con gái của tôi Lý Tư Tư”
Ba tôi nhiệt tình giới thiệu: “Con gái của tôi thi được 691 điểm, vào thẳng Thanh Hoa”
“Lý Tổng thật biết cách dạy con!”
“Chúc mừng Lý tổng! chúc mừng Lý tổng!”
Một đám người nịnh bợ.
Ba tôi lâng lâng, nhìn trộm mẹ tôi, có lẽ ông ấy thấy mẹ tôi xinh đẹp
Mẹ tôi cười: “Mời Lý Tổng vào”
“Được” ba tôi vui vẻ ra mặt, trực tiếp nắm lấy tay tôi.
Theo bản năng tôi né tránh, nhưng mà ba tôi cũng là cao thủ, ông ấy thuận thế ngồi xuống ôm tôi, “Tư Tư trưởng thành rồi, ghê gớm nha, sinh viên ưu tú của Thanh Hoa!”
Thu đi đông tới, đảo mắt đã qua một năm.
Đối với việc sử dụng chân giả, tôi đã thuần thục rất nhiều, chạy chậm không thành vấn đề nữa.
Mẹ đi làm ở công ty cũng vui vẻ lắm, từ nhỏ mẹ đã sống kiên cường, năng lực của bà ấy cũng không tệ, chỉ là trước kia không có chỗ để bà ấy phát huy năng lực của mình.
Hiện tại, bà ấy như cá gặp nước, khí chất đều thay đổi.
Bà ấy đi nhuộm tóc đen, đi chăm sóc da, nhìn qua trẻ hơn tuổi rất nhiều, nhìn từ xa thì bà ấy cũng là một mỹ nhân.
“Mẹ xinh đẹp lắm phải không?” khi ra cửa, mẹ tôi đã trang điểm xinh đẹp, mẹ đắc ý khoe khoang với tôi.
“Xinh đẹp” tôi giơ ngón tay cái lên, đương nhiên mẹ tôi xinh đẹp rồi nếu không thì khi mẹ tôi còn trẻ sao được người gốc thành phố như ba tôi xem trọng được.
“Vậy được rồi, xuất phát thôi!”
Mẹ đưa tôi tới trường thi, hôm nay là ngày tôi thi đại học.
Tôi đã chờ ngày này rất lâu.
Từng môn thi xong, thi đại học cũng kết thúc.
Thi xong môn cuối, tôi chạm trán với mẹ trước cổng trường.
Mẹ tôi không hỏi gì hết, chỉ búng tay: “Đại tiểu thư của tôi, đi ăn bò bít tết đi, tôi đã đặt cho tiểu thư rồi”
“Được nha”
Ngày kiểm tra thành tích, mẹ tôi cố tình né tránh.
Bà ấy mua cá, đi vào phòng bếp làm, một bên hát một bên xoắn cổ.
Tôi tra điểm, lập tức nhảy vào: “Mẹ, được 691 điểm!”
“A?” dao phay trong tay mẹ tôi rơi xuống bồn rửa chén, mẹ tôi òa khóc.
Tôi ôm lấy mẹ: “Mẹ, vào Thanh Hoa được rồi!”
25.
Mẹ tôi dùng hai mươi lăm vạn đặt mười hai bàn trong khách sạn tốt nhất thành phố, mời bạn bè, người thân của tôi tham gia.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi phát hiện, bạn bè, người thân của tôi nhiều như vậy.
Rõ ràng trước kia, một năm cũng không thấy quá hai người, hiện tại thấy mấy chục người.
“Nhà Lỵ Lỵ có thiên tài, rất lợi hại!”
“Trăm năm thôn chúng ta mới có một sinh viên Thanh Hoa, thật mừng!”
“Tôi sớm nói rồi, Lỵ Lỵ có năng lực như vậy thì con gái của cô ấy cũng không kém!”
Mẹ tôi điềm tĩnh đứng, mỉm cười đáp lại người ta khích lệ.
Tôi mặc quần jeans rộng, đứng bên cạnh giả vờ cười, cười tới nỗi miệng cứng đơ.
Sau đó, tôi thấy gương mặt quen thuộc.
Ông bà ngoại, cậu cả, cậu ba.
Mới hơn một năm không gặp mà ông bà ngoại già nua thêm mấy chục tuổi vậy, đầu bạc phơ, lưng còng, quần áo cũ rách, vừa nhìn đã biết sống không sung sướng gì.
Cậu cả mặt xám tro, đã thành trung niên vô dụng.
Bên cạnh ông ấy có thêm một người trẻ tuổi tóc vàng, đeo khuyên tai, khoen mũi, môi đinh, đầu lưỡi cũng có đinh, hơn nữa còn xăm trên trán, thật sự chói mắt.
Mấu chốt là hắn mặc quần bó, mang giày tod, cổ chân đó còn ốm hơn cánh tay tôi,.
Tôi nhìn ngây người, hình như đây là anh họ tôi?
Hắn chỉ lớn hơn tôi một tuổi thôi.
“Em gái, lâu ngày không gặp, em càng xinh đẹp ha” cậu cả thò người tới gần, bắt tay mẹ tôi.
Mẹ tôi gật đầu: “Lâu ngày không gặp”
Cậu cả giới thiệu một chút, chỉ tóc vàng: “Em gái, đó là Tuấn Tuấn, nhớ không?”
“Nhớ chứ, hắn học đại học phải không? Đại học tự do như vậy hả?” mẹ tôi đánh giá Tuấn Tuấn.
Cậu cả tức giận, chỉ trích Tuấn Tuấn: “Nó học đại học cái gì, con mẹ nó, nó là đứa nằm top đầu của khoa từ dưới đếm lên, nó nói dối chúng ta, nó được hạng hai, chúng ta còn tổ chức tiệc ăn mừng trong thôn cho nó!
Nó là con chó chet, nói đi học đại học ở Quảng Châu, kết quả là đi chơi, vay nặng lãi hết mấy chục vạn, nhà của chúng ta bị nó hại chet!”
Cậu cả càng nói càng tức, nói xong tát Tuấn Tuấn một cái: “Mày nhìn xem mày có giống con chó không, chỗ nào giống người? Mày có thể học giống Tư Tư không, người ta đậu Thanh Hoa!”
Tuấn Tuấn bất ngờ bị tát, hắn sửng sốt, sau đó bạo nộ đấm vào mặt cậu cả: “Mẹ ông!”
Cậu cả ngã xuống đất, tứ chi run rẩy sau đó hôn mê bất tỉnh.
Đám người đại loạn, mẹ tôi nhíu mày, gọi bảo vệ, kêu Tuấn Tuấn đưa cậu cả vào bệnh viện.
Ông bà ngoại than khổ kêu trời, ảm đạm rơi lệ: “Con trai đánh cha, bất hiếu, quá bất hiếu!”
Cậu ba cũng than khổ: “Tuấn Tuấn hại chet người rồi, chị biết không, lúc trước tôi muốn kết hôn, chị đoán xem có chuyện gì? Tuấn Tuấn thiếu tiền, người ta tới nhà hất phân vào, vừa lúc bạn gái tôi cũng ở đó, bị hất trúng vào mặt, sau đó chia tay với tôi!”
“Đúng vậy, em trai con không thể kết hôn, con có ai thích hợp thì giới thiệu cho nó đi” bà ngoại vừa ho vừa nói chuyện với mẹ.
Ông ngoại bổ sung: “Nghe nói con phát tài rồi, có dư thì giúp chúng ta một chút đi, nhà của chúng ta hiện tại sống không bằng chet...”
“Vậy đi chet đi” mẹ tôi ngắt lời.
Ông ngoại không thể thở, nghẹn tới nỗi như bị Parkinson vậy, gương mặt biến thành màu gan heo.
Bà ngoại cũng không thở nổi, run rẩy muốn ngã xuống.
Cậu ba vội vàng đỡ lấy bà ngoại, há mồm kêu: “Mọi người tới xem đi, con gái bất hiếu..”
Còn chưa nói xong, cậu ấy bị người ta đá vào chân. Một nhóm khách quý mặc quần áo sang trọng, đẹp đẽ đi tới, dẫn đầu là ba tôi.
“Hôm nay, là tiệc mừng của con gái tôi, ai dám quậy?!” ba tôi có thân hình như hổ vậy, hung dữ, không giận tự uy, cậu ba sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Cậu ấy biết ba tôi.
Cuối cùng, cậu ấy mặt xám xịt mà dẫn ông bà ngọai chạy.
Mẹ tôi vẫn nhàn nhạt.
Ba tôi có chút không tự nhiên, bất quá thì ông ấy dẫn một nhóm người có tiền theo sau, nên ông ấy giả vờ.
“Người này là vợ trước của tôi Trương Lỵ, còn đây là con gái của tôi Lý Tư Tư”
Ba tôi nhiệt tình giới thiệu: “Con gái của tôi thi được 691 điểm, vào thẳng Thanh Hoa”
“Lý Tổng thật biết cách dạy con!”
“Chúc mừng Lý tổng! chúc mừng Lý tổng!”
Một đám người nịnh bợ.
Ba tôi lâng lâng, nhìn trộm mẹ tôi, có lẽ ông ấy thấy mẹ tôi xinh đẹp
Mẹ tôi cười: “Mời Lý Tổng vào”
“Được” ba tôi vui vẻ ra mặt, trực tiếp nắm lấy tay tôi.
Theo bản năng tôi né tránh, nhưng mà ba tôi cũng là cao thủ, ông ấy thuận thế ngồi xuống ôm tôi, “Tư Tư trưởng thành rồi, ghê gớm nha, sinh viên ưu tú của Thanh Hoa!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương