Mẹ Tôi Là Của Tôi, Không Phải Của Ông !

Chương 18



Hạ Hàn Nguyệt nhìn cảnh quan xung quanh, cơ thể không hiểu sao vẫn cứ run bần bật. Đây rốt cuộc là nơi nào... Hàng loạt kí ức kinh khủng lại ùa về, đôi vai cô mãi run lẩy bẩy.

"Mẹ?", Tiểu Vũ mở cửa phòng bước vào, lại bắt gặp ánh mắt nhòe nước của cô. Cậu bé hoảng hốt :" Mẹ, mẹ, sao lại khóc nữa rồi...", nhào đến bên cô. Nước mắt cứ chực chờ nãy giờ cuối cùng cũng rơi... "Oa oa... Tiểu Vũ, mẹ không muốn nhớ nữa, một chút cũng không muốn !!". Tiểu Vũ như đờ người ra...

Đúng lúc đó, Trương Đình chạy lên ôm lấy cô :"Tiểu Nguyệt Nguyệt, kí ức đó nó không đáng sợ..."

Tiểu Nguyệt Nguyệt ư...

"Tiểu Nguyệt Nguyệt anh đi làm đây!", "Tiểu Nguyệt Nguyệt, tối nay chúng ta ăn gì nhỉ?", "Tiểu Nguyệt Nguyệt, anh hứa sẽ bên em trọn đời...".

Hạ Hàn Nguyệt đẩy mạnh anh ra, ánh mắt hoảng sợ nói :"Trương... Trương Đình ?!?". Anh như hóa đá, gấp gáp nói :"Tiểu Nguyệt Nguyệt, anh...". Nhưng đã bị cô cắt lời :"Đại thúc... Anh chính là Trương Đình...?", khuôn mặt cô ngày càng trắng bệch. Trong vô thức, cô lùi ra sau, điều này khiến cho anh đau đến tận cùng.

Trương Đình đưa tay ra :"Tiểu Nguyệt Nguyệt, đừng lùi nữa! Em sẽ ngã...". Chát !!!!! Tay cô tát mạng vào cánh tay đang vươn ra kia. Hạ Hàn Nguyệt hét lớn :"Anh đừng chạm vào tôi!!!", tình yêu trong cô đã chết từ 5 năm trước rồi

"Tiểu Nguyệt Nguyệt... Em...", anh khó khăn thốt lên lời. "Đừng gọi tôi như thế! Chúng ta đã ly hôn !", cô lạnh nhạt nói, tim như vỡ ra ngàn mảnh...

Trương Đình cố gắng nhấc chân mình đến gần cô, "Anh chưa từng kí vào tờ đơn đó...", anh đưa bàn tay lên, trên ngón áp út vẫn còn chiếc nhẫn cưới đó...

Lúc này, gần như toàn cơ thể Hạ Hàn Nguyệt ngã về phía sau, nhưng Tiểu Vũ đã kịp đỡ cô lại. Khuôn mặt cô trắng bệch vô lực hỏi :"Tiểu Vũ... Con đã sớm nhận ra anh ta là cha con...", cô nói trong run rẩy. Tiểu Vũ chưa bao giờ thấy cô như vậy, cơ thể cũng run theo. Thấy con trai không trả lời, cô cười tự giễu :"Haha... Các người đóng kịch tốt lắm. 5 năm trước hay 5 năm sau, tôi vẫn chỉ là một con ngốc cho các người chơi đùa!!!", cô hét lớn.

Cô quay đầu chạy về hướng cửa phòng, nhanh đến mức mà anh vươn tay cũng chỉ có thể chạm vào không khí. "Tiểu Nguyệt Nguyệt! Đừng chạy!!!". Trương Đình đứng phắc dậy, cùng Tiểu Vũ vội vã chạy theo cô.

Nhưng không... Hạ Hàn Nguyệt đã tự đâm đầu vào cánh rừng rậm đối diện. Anh đã không còn thấy bóng dáng của cô...
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...