5
Triệu Sĩ Trai trở về, hắn suýt bị vấp ngã khi bước vào cửa.
Mẫu thân cười hắn: "Sắp làm phụ thân rồi mà vẫn không vững vàng như vậy."
Hắn nhìn ta và Linh Mạn Như, nụ cười trong mắt hắn lần này hiếm khi chân thật.
Kiếp trước, khi biết ta có thai, hắn cũng đã từng thật lòng với ta. Nhưng lòng thật đó chẳng mấy chốc đã biến thành sự ghen tuông của Linh Mạn Như, vào ngày lễ Hoa Triều, nàng cố ý gây sự với ta, xô đẩy khiến ta mất đi đứa con.
Nhưng kiếp này, Linh Mạn Như cũng đã mang thai, điều chướng mắt nhất chính là cái bụng của nàng ta. Nàng và Hứa Tương Dao cứ đấu đá nhau, ta chỉ cần bảo vệ bụng của mình là đủ.
"A Nhu, con muốn gì, cứ nói ra, ta sẽ bảo Sĩ Trai mua cho con."
Mẫu thân có lẽ muốn lấy lại thể diện cho ta, cố tình nhắc nhở.
"Cũng không có gì đặc biệt muốn, chỉ là dạo này con luôn cảm thấy mệt mỏi."
Ta với vẻ mặt áy náy nói: "Mẫu thân, cuối năm rồi, trong phủ nhiều việc, con e rằng không còn sức để quản lý mọi chuyện nữa. Chi bằng tạm thời giao quyền quản gia cho biểu muội Tương Dao, để nàng thay con quán xuyến."
Mẫu thân vỗ trán nói: "Xem ta này, việc này mà ta cũng không nghĩ tới, là lỗi của mẫu thân rồi. Con vừa mới mang thai, thực sự nên nghỉ ngơi nhiều, vậy tạm thời giao quyền quản gia cho Tương Dao, đợi qua năm, trong phủ không còn nhiều việc nữa, rồi trả lại cho con."
"Vì sao phải giao cho biểu tiểu thư?" Linh Mạn Như không vui, nàng lên tiếng: "Biểu tiểu thư chưa xuất giá, sao có thể quản lý việc của Hầu gia? Nếu phu nhân đã mệt mỏi, thiếp thân còn rất khỏe…"
Nàng rất rõ ràng, nếu quyền quản gia rơi vào tay Hứa Tương Dao, ngày tháng của nàng sẽ không còn dễ dàng. Vì thế, nàng bằng mọi giá không muốn quyền quản gia rơi vào tay Hứa Tương Dao.
Nhưng mẫu thân cắt ngang lời nàng, lạnh lùng nói: "Không để biểu tiểu thư thay quyền, chẳng lẽ để ngươi quản sao? Linh di nương, đừng quên, ngươi cũng đang mang thai, bình thường đánh đ.ấ.m tranh cãi thì thôi, nhưng nếu làm tổn hại đến dòng dõi của Sĩ Trai, ngươi liệu mà tính toán cho kỹ."
Bà ngoài mặt trách mắng Linh Mạn Như, nhưng cũng có ý cảnh cáo Hứa Tương Dao.
"Di mẫu và tẩu tẩu cứ yên tâm, con nhất định sẽ thay biểu ca quản lý tốt mọi việc, có gì không hiểu, con sẽ hỏi tẩu tẩu và di mẫu." Hứa Tương Dao nói.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ban đầu, khi ta và Linh Mạn Như cùng lúc được chẩn đoán có thai, Hứa Tương Dao như thể trời sắp sụp xuống. Giờ ta tạm thời giao quyền quản gia cho nàng, nàng lại đắc ý, nghĩ rằng đây là cơ hội của mình.
Sau khi cầm lấy quyền quản gia, việc đầu tiên mà Hứa Tương Dao làm là thừa dịp cuối năm nhân sự hỗn loạn, sắp xếp người của mình vào các viện trong phủ.
Thậm chí cả Trúc Minh Viện của ta cũng bị cài vào một nha đầu tên Thu Nguyệt, nàng ta phụ trách quét dọn sân trước của viện.
Ta dặn dò Cẩm Tâm phải cảnh giác, không để nàng ta có cơ hội vào phòng trong, cũng không để nàng ta hay bất cứ ai khác động vào đồ ăn thức uống và thuốc an thai của ta.
Cẩm Tâm là người cẩn trọng, sau khi ta dặn dò, bất cứ thứ gì vào miệng ta, nàng đều tự tay xử lý.
Triệu Sĩ Trai có lẽ bị Hứa Tương Dao và Linh Mạn Như làm phiền đến mức không chịu nổi, bắt đầu thường xuyên đến viện của ta.
Hắn mang theo một quyển sách, nói là để đọc cho đứa con trong bụng ta nghe.
Hắn muốn đọc, ta liền để hắn đọc, dù sao người khô miệng khô cổ cũng không phải là ta.
Hứa Tương Dao viện cớ mang đồ bổ đến viện của ta vài lần, thấy Triệu Sĩ Trai đứng cách ta vài mét, không hề quấn quýt bên ta, liền yên tâm, tập trung vào công việc của mình.
Ta bảo Cẩm Tâm đem tất cả đồ bổ cất vào kệ Bát Bảo, không đụng đến một miếng nào.
Chớp mắt, ngày trừ tịch đã tới.
Trong cung có yến tiệc, Triệu Sĩ Trai sáng sớm đã ra khỏi nhà.
Vốn dĩ ta là Hầu phu nhân, cũng nên tham dự cung yến, nhưng mấy ngày này ta bị nghén, lại thêm cung yến nhiều quy củ, mẫu thân sợ ta không chịu nổi, nên bảo Triệu Sĩ Trai xin phép cho ta không tham dự.
Sau khi Triệu Sĩ Trai rời khỏi nhà, Cẩm Tâm kéo ta vào phòng trong, thì thầm nói: "Phu nhân, ta thấy Đại nương trong bếp đến tìm Thu Nguyệt ở viện chúng ta nói chuyện."
Đại nương trong bếp vốn là nhũ mẫu của Hứa Tương Dao, sau khi nàng ta nắm quyền quản gia, đã sắp xếp bà ta vào bếp.
Nghe xong, ta hiểu ngay, Hứa Tương Dao muốn ra tay rồi.
Ta bảo Cẩm Tâm: "Tối nay trong gia yến, không thể rời khỏi lão phu nhân."
"Phu nhân, người đang nghén nặng như vậy, có chịu nổi không?" Cẩm Tâm lo lắng hỏi.
Ta lắc đầu, nói: "Ta không nói là ta, ta nói là ngươi, ngươi không được rời khỏi anh mắt của lão phu nhân."
Cẩm Tâm có chút khó hiểu, nhưng nàng vẫn gật đầu đồng ý. Nàng vốn luôn nghe theo lời ta.