Mộc Tiểu Kỳ! Anh Thua Em
Chap 3 Mới Gặp Lần Đầu
Chấn Nam sau khi khỏi vết thương đã bị xử phạt và Lục Nam vẫn phải bôi thuốc cho anh. Trong số 5 người đi theo Ngô Phong, Lục Nam là thuộc hạ kiêm luôn bác sĩ vốn Lục Nam rất thích ngành y và muốn trở thành bác sĩ tài giỏi nhưng không ngờ năm Lục Nam 8 tuổi bị một đám người đánh đập ,rồi từ đâu Ngô Phong dạy lại đám người đó rồi đưa Lục Nam đi từ đó cậu thề sẽ mãi mãi trung thành với Ngô Phong, không chỉ duy một mình Lục Nam và 4 người kia cũng vậy đều được Ngô Phong cứu giúp nhưng không phải chỉ cứu mạng họ nên họ mới trung thành mà là cách anh đối đãi với thuộc hạ dù không nói nhưng Ngô Phong luôn nghĩ cho thuộc hạ nên họ dù chết cũng trung thành với anh. *****Bây giờ ở Mộc gia chỉ có một mình Tiểu Kỳ ở nhà cô buồn chán vì không thể làm gì cả ở Bắc Kinh Trung Quốc này còn chỗ nào mà cô chưa đi chứ, ba mẹ đang ở công ty, ba cô là chủ tịch, mẹ cô là phó chủ tịch, còn anh hai Mộc Thiên là giám đốc họ bận rộn nên cô không đến tìm ai được. Bạn bè thì cô lại không có nên cô đã nghĩ ra ý định hết sức bá đạo. Cô mở máy laptop quay một đoạn video " Ba mẹ, anh hai ở nhà chán quá nên con quyết định muốn đi chơi đâu đó, mọi người không cần lo đâu chơi chán tự động con về, anh hai cũng không cần lo cho em. Bye mọi người con đi đây " nói rồi cô thu dọn đồ cần thiết vào vali, rồi bắt taxi đến biệt thự của Mộc Thiên lấy xe. Lam Đàm đưa chìa khóa cho cô rồi cười khi biết tin cô đã gửi video đến công ty cho ba mẹ và anh hai " Tiểu thư cô đi nhớ cẩn thận tôi không theo cô được nên nếu có chuyện gì cứ liên lạc tôi sẽ giúp cô "" Được rồi cảm ơn anh bây giờ tôi đi đây, tạm biệt hẹn gặp lại "Nói rồi cô lái xe thẳng đến sân bay. Nói là sân bay chứ thật ra cô mỗi khi đi nước ngoài luôn sử dụng máy bay riêng của Mộc gia và đương nhiên chiếc máy bay đó có thể đem theo " Bảo bối " Ferrari của cô. Không cần mua vé cô chạy thẳng chiếc xe của mình lên máy bay rồi vào căn phòng được làm riêng cho cô. Tiểu Kỳ nằm xuống chiếc giường lớn máy bay bắt đầu cất cánh. Sau hơn 1 ngày trên máy bay cô đã đến đất nước Pháp và hiện tại đang ở Paris nơi phồn hoa nhất của đất nước này. Cô mặc một chiếc áo len màu nâu phối với chiếc váy ôm sát cơ thể dài đến gần đầu gối và đôi giày cao gót màu nâu cùng máy tóc xõa đến vai và chiếc kinh đen làm toát lên vẻ sang trọng không kém phần tinh nghịch của cô. Xe đã được người đưa xuống sân bay cô mau chóng cất vali rồi vào xe lái tìm một căn hộ thuê trong chuyến đi này. Lái xe khoảng 20p cô dừng lại trước một dãy nhà sang trọng rồi từ từ tiến vào trong. ******Sau khi hoàn thành việc thuê nhà cô xếp gọn hành lí chuẩn bị đi lắp đầy cái dạ dày của cô thì tiếng chuông cửa vang lên. Cô ra mở cửa thì thấy một cô gái không đẹp khuynh quốc khuynh thành nhưng khuôn mặt lại dễ mến vô cùng người đó cười rồi nói" Chào em, em đến du lịch Sao? Chị ở kế bên này chị cũng là khách du lịch chúng ta làm quen nha "Một tràng tiếng anh lưu loát phát ra, Tiểu Kỳ cười tươi nhìn cô gái không có nét tây chắc chắn là người Trung Quốc nên cô mới đáp lại bằng tiếng Trung, không phải cô không biết tiếng anh mà là đồng hương sử dụng tiếng anh làm gì cho mệt " Chào chị em là khách du lịch, em là người Trung nhìn chị chắc hẳn là đồng hương rồi, em là Mộc Tiểu Kỳ chị có thể gọi em là Tiểu Kỳ "" Thì ra em là người trung, làm chị xổ một tràng tiếng anh, à hay em qua nhà chị ăn cơm đi hôm nay chị có làm nhiều món lắm,chị tên Hỷ Duyên " không biết là trời thương hay số cô may mắn đang đói là có người mời ăn cô không suy nghĩ liền đồng ý. *****Mới đó mà đã 1 tháng cô ở Pháp rồi, nước Pháp này cô cũng đã lật tung hết không phải cô không muốn đi mà là bà chị Hỷ Duyên cứ bắt cô ở lại mãi, Hỷ Duyên nhiệt tình như vậy cô làm sao nở đi, hôm nay cô mặc bộ đồ thể thao màu đen mang giày thể thao nhìn rất năng động. Sáng cô đã dậy rất sớm để tránh sự làm phiền của bà chị Hỷ Duyên vừa định ra mở cửa thì Hỷ Duyên đã xông vào nhà " Tiểu Kỳ à đi tập thể dục thôi "Cô thở dài bà chị này là vậy đó lúc mới quen còn chừng mực bây giờ xem đi Hỷ Duyên thật sự xem cô như em gái luôn rồi, ăn cơm cô cũng ở nhà Hỷ Duyên, ngủ trưa cũng ở đó nói thẳng ra là chỉ có buổi tối cô mới ở nhà nên Hỷ Duyên mới tự nhiên như vậy. " được rồi đi thôi cũng may chị không phải cướp nếu không nhà em đã sạch sẽ rồi "Nói xong cả hai cùng chạy đi tập thể dục vốn cô không hề tập thể dục vào buổi sáng nhưng bà chị này cứ nói là tốt cho sức khỏe nên kéo cô đi cho bằng được . Đang chạy thì từ đâu có 4 người con trai đi lại chỗ hai cô. " Hey Hỷ Duyên lâu rồi không gặp cậu khỏe chứ, woa lâu ngày gặp lại cô chẳng xinh lên tí nào " giọng nói có vài phần tinh nghịch của người con trai làm Hỷ Duyên sa sầm mặt " Trinh... Dương cậu thôi đi tôi đẹp xấu liên quan đến cậu sao, còn nữa sao 3 người lại ở đây!? "Hỷ Duyên với vẻ mặt tức giận nhìn 3 người con trai, Trịnh Dương lên tiếng " Bọn tôi đến đây chơi " " Chơi !? " Hỷ Duyên kinh ngạc với câu nói " Chơi " của họ, nước Pháp này còn chỗ nào mà 3 người họ chưa đi chứ!? Nãy giờ 2 người con trai kia đứng chưa lên tiếng đột nhiên họ đồng thanh " Bọn này đến chơi thật đấy! "Hỷ Duyên nhìn hai người con trai với vẻ mặt khó tin " Trương Minh Hạo, Vương Thiên Vũ ,Trịnh Dương hay nói đùa tôi không nói làm gì hai cậu mà cũng đùa sao nước Pháp này còn chổ nào các cậu chưa đi đến chứ!? "Minh Hạo cười nhẹ rồi nói " Buồn chán nên đến đây thôi"Thiên Vũ tiếp lời " Vì có người đang bị Trịnh gia truy tìm về để cưới tiểu thư gì đó nên bọn tôi đến đây lánh nạn "Hỷ Duyên nhìn Trịnh Dương cười cười " Trịnh Dương cậu bị ép hôn sao "" Đúng đó, khi không lại bắt tôi cưới cô tiểu thư gì đó, tôi đây còn muốn bay nhảy thêm mấy năm nữa lận " Trịnh Dương trả lời trong uất ức. Từ nãy đến giờ Tiểu Kỳ cô đứng xem thì cũng đoán ra phần nào 3 người con trai kia là bạn của Hỷ Duyên, cô quay sang nói với Hỷ Duyên " Chị à, chị ở lại chơi với bạn đi em về trước đây " nói rồi cô quay lưng đi Hỷ Duyên quay lại nói " Hay em đi cùng bọn chị đi về nhà bây giờ chán lắm "" Em không đi đâu " 4 chữ thốt ra từ miệng Tiểu Kỳ một cách chắc chắn Hỷ Duyên cũng thừa biết cô bé này không thích tiếp xúc với người lạ nên mới không giữ cô ở lại. Minh Hạo đứng quan sát Tiểu Kỳ nãy giờ trong lòng lóe lên vẻ hiếu kì " Hỷ Duyên cô ta là ai " " Là em gái mới quen cách đây 1 tháng của tôi các cậu tốt nhất đừng động đến con bé nếu không tôi bầm thịt các cậu " Hỷ Duyên nói bằng giọng đe dọa, Minh Hạo khi nghe xong cười nhếch mép rồi nói " Thú vị thật cô ấy là người đầu tiên không lay động trước 3 chúng tôi " Hỷ Duyên trừng mắt " Cậu đừng tơ tưởng đến em tôi " nói rồi cô quay đi về nhà khỏi cần mời Hỷ Duyên cũng biết họ sẽ tự lếch theo " Thiên Vũ, Trịnh Dương hai cậu nói xem cô ấy rất thú vị phải không? Con gái kiểu vậy tôi mới gặp lần đầu đó "" Tôi thấy cô ấy có vẻ lạnh lùng trầm tính nếu theo đuổi thì ca này hơi căng đó Minh Hạo " Thiên Vũ cười rồi cũng Trịnh Dương đi theo Hỷ Duyên, Minh Hạo đứng đó cũng chẳng làm gì nên đi theo họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương