Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí
Chương 88
Vân Ca nhìn chăm chú đối phương một lúc lâu, sau đó cùng Thiển Hạ rời đi.
Thiển Hạ thích thú dạo quanh cửa hàng quần áo, cô mua cho Vân Ca rất nhiều quần áo với phong cách khác nhau. Trước đây, bác cả là người hay mua quần áo mặc hàng ngày cho Vân Ca, nên khi nhận được món quà này của Thiển Hạ cô cảm thấy có chút kinh ngạc. Đã rất lâu rồi cô không mặc vào trang phục thường ngày, thậm chí lúc đi ngủ, cô cũng vẫn duy trì thói quen mặc quang giáp.
Hai người tình cờ gặp Sư Huyên Huyên ở một cửa hàng, cô ấy vậy mà lại đang lén lút lau nước mắt, hình như bởi vì quần áo của cửa hàng này không thích hợp với cô.
“Đây không phải là nhà thiết kế hàng đầu Kinh Viết của chúng ta sao?” Thiển Hạ nhiệt tình bước lên ôm lấy Sư Huyên Huyên, cầm lấy một góc váy lau nước mắt cho cô: “Sao lại khóc thành như vậy rồi?”.
Sư Huyên Huyên khóc nức nở: “Huhu, mặc không vừa, mọi người đều mặc vừa, chỉ mình em mặc không vừa, thế nào cũng sẽ bị bạn học cười nhạo cho coi”
Thiển Hạ: “Dáng người của Huyên Huyên đẹp như vậy, sao lại mặc không vừa quần áo chứ?”
“Quá bự”. Sư Huyên Huyên ấn vào n.g.ự.c mình, nước mắt lại tiếp tục chảy xuống.
Thiển Hạ sờ n.g.ự.c Sư Huyên Huyên một cái rồi nói: “Không lớn chút nào, kích thước như vậy mới vừa chuẩn, mặc một chiếc váy ôm n.g.ự.c chắc chắn sẽ rất đẹp”.
Vân Ca mặc không chút biểu tình nhìn chằm chằm Thiển Hạ, động tác của cô ấy vốn dĩ rất bình thường, nhưng Vân Ca nhìn ra hình như Thiển Hạ đang chiếm tiện nghi của Sư Huyên Huyên thì phải?
Huyên Huyên cũng không hề cảm thấy động táccủa Thiển Hạ có vấn đề gì, cô bé tiếp tục thút thít: “Không đẹp chút nào cả, mọi người ai cũng nói phụ nữ n.g.ự.c lớn sau này nhất định sẽ là một người phụ nữ lăng nhăng, sau khi lớn lên em nhất định phải làm n.g.ự.c của mình nhỏ lại”.
Nói xong cô bé lộ vẻ mặt hâm mộ nhìn về phía Vân Ca. Thiển Hạ nhíu mày, dùng giọng nói mềm ngọt của mình dỗ dàng: “Kẻ nào nói ra câu này phần mộ tổ tiên kẻ đó chắc là bị đào lên tro cốt đến cũng không còn rồi đúng không? Từ khi nào dáng người của phụ nữ lại có thể quyết định tính cách của người đó cơ chứ, thật buồn cười!”
Sư Huyên Huyên nghe xong lời nói của Thiển Hạ mà sợ ngây người, một cô gái sao có thể nói năng thô tục như vậy được! Một người phụ nữ được giáo dục đàng hoàng tuyệt đối không bao giờ nói ra những lời như vậy, nhưng cô bé nghe xong những lời này lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Vân Ca nhìn Thiển Hạ lừa Sư Huyên Huyên đi tự may quần áo cho mình, cuối cùng cũng làm ra một chiếc váy xinh đẹp không bó ngực, vừa mặc lên, dáng người chuẩn của Sư Huyên Huyên cũng lộ rõ.
Sư Huyên Huyên vốn dĩ vô cùng xinh đẹp, mặc dù tuổi còn nhỏ, những cũng có thể nhìn ra được sau này nhất định sẽ là một ngự tỷ, nhưng cô bé lại thích trang điểm bản thân theo phong cách dễ thương. Sau khi được Thiển Hạ thay đổi lại quần áo và trang điểm, Sư Huyên Huyên giống như biến thành một người khác, vừa xinh đẹp vừa lộng lẫy.
Sư Huyên Huyên đứng trước gương, không thể tin được người trong gương chính là mình, cô bé sờ mặt hỏi: “Em thật sự đẹp như vậy à?”
Cô bé trong gương khuôn mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ có lồi có lõm, trên môi là một màu đỏ tươi khiên người ta nhìn vào là muốn hôn, chính là vẻ đẹp vô cùng hấp dẫn.
Thiển Hạ hỏi Vân Ca: “Có đẹp không?”
Vân Ca gật đầu, mặc dù đây không phải là phong cách phố biến của tinh tế hiện nay, nhưng quả thực là rất đẹp.
Thiển Hạ lại hỏi: “Nhãi con có muốn chị trang điểm cho em một chút không”
Vân Ca lập tức lui về phía sau một bước như thể gặp phải kẻ địch.
Sư Huyên Huyên vô cùng vui vẻ, cô bé lập tức chụp một bức ảnh sau đó gửi cho người nhà của mình xem, cả nhà đều vui vẻ khen ngợi: “Huyên Huyên nhà chúng ta càng ngày càng xinh đẹp”. Các cô dì trong nhà cũng hỏi Huyên Huyên: “Huyên Huyên tìm được nhà tạo hình này ở đâu thế?”
Thiển Hạ thích thú dạo quanh cửa hàng quần áo, cô mua cho Vân Ca rất nhiều quần áo với phong cách khác nhau. Trước đây, bác cả là người hay mua quần áo mặc hàng ngày cho Vân Ca, nên khi nhận được món quà này của Thiển Hạ cô cảm thấy có chút kinh ngạc. Đã rất lâu rồi cô không mặc vào trang phục thường ngày, thậm chí lúc đi ngủ, cô cũng vẫn duy trì thói quen mặc quang giáp.
Hai người tình cờ gặp Sư Huyên Huyên ở một cửa hàng, cô ấy vậy mà lại đang lén lút lau nước mắt, hình như bởi vì quần áo của cửa hàng này không thích hợp với cô.
“Đây không phải là nhà thiết kế hàng đầu Kinh Viết của chúng ta sao?” Thiển Hạ nhiệt tình bước lên ôm lấy Sư Huyên Huyên, cầm lấy một góc váy lau nước mắt cho cô: “Sao lại khóc thành như vậy rồi?”.
Sư Huyên Huyên khóc nức nở: “Huhu, mặc không vừa, mọi người đều mặc vừa, chỉ mình em mặc không vừa, thế nào cũng sẽ bị bạn học cười nhạo cho coi”
Thiển Hạ: “Dáng người của Huyên Huyên đẹp như vậy, sao lại mặc không vừa quần áo chứ?”
“Quá bự”. Sư Huyên Huyên ấn vào n.g.ự.c mình, nước mắt lại tiếp tục chảy xuống.
Thiển Hạ sờ n.g.ự.c Sư Huyên Huyên một cái rồi nói: “Không lớn chút nào, kích thước như vậy mới vừa chuẩn, mặc một chiếc váy ôm n.g.ự.c chắc chắn sẽ rất đẹp”.
Vân Ca mặc không chút biểu tình nhìn chằm chằm Thiển Hạ, động tác của cô ấy vốn dĩ rất bình thường, nhưng Vân Ca nhìn ra hình như Thiển Hạ đang chiếm tiện nghi của Sư Huyên Huyên thì phải?
Huyên Huyên cũng không hề cảm thấy động táccủa Thiển Hạ có vấn đề gì, cô bé tiếp tục thút thít: “Không đẹp chút nào cả, mọi người ai cũng nói phụ nữ n.g.ự.c lớn sau này nhất định sẽ là một người phụ nữ lăng nhăng, sau khi lớn lên em nhất định phải làm n.g.ự.c của mình nhỏ lại”.
Nói xong cô bé lộ vẻ mặt hâm mộ nhìn về phía Vân Ca. Thiển Hạ nhíu mày, dùng giọng nói mềm ngọt của mình dỗ dàng: “Kẻ nào nói ra câu này phần mộ tổ tiên kẻ đó chắc là bị đào lên tro cốt đến cũng không còn rồi đúng không? Từ khi nào dáng người của phụ nữ lại có thể quyết định tính cách của người đó cơ chứ, thật buồn cười!”
Sư Huyên Huyên nghe xong lời nói của Thiển Hạ mà sợ ngây người, một cô gái sao có thể nói năng thô tục như vậy được! Một người phụ nữ được giáo dục đàng hoàng tuyệt đối không bao giờ nói ra những lời như vậy, nhưng cô bé nghe xong những lời này lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Vân Ca nhìn Thiển Hạ lừa Sư Huyên Huyên đi tự may quần áo cho mình, cuối cùng cũng làm ra một chiếc váy xinh đẹp không bó ngực, vừa mặc lên, dáng người chuẩn của Sư Huyên Huyên cũng lộ rõ.
Sư Huyên Huyên vốn dĩ vô cùng xinh đẹp, mặc dù tuổi còn nhỏ, những cũng có thể nhìn ra được sau này nhất định sẽ là một ngự tỷ, nhưng cô bé lại thích trang điểm bản thân theo phong cách dễ thương. Sau khi được Thiển Hạ thay đổi lại quần áo và trang điểm, Sư Huyên Huyên giống như biến thành một người khác, vừa xinh đẹp vừa lộng lẫy.
Sư Huyên Huyên đứng trước gương, không thể tin được người trong gương chính là mình, cô bé sờ mặt hỏi: “Em thật sự đẹp như vậy à?”
Cô bé trong gương khuôn mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ có lồi có lõm, trên môi là một màu đỏ tươi khiên người ta nhìn vào là muốn hôn, chính là vẻ đẹp vô cùng hấp dẫn.
Thiển Hạ hỏi Vân Ca: “Có đẹp không?”
Vân Ca gật đầu, mặc dù đây không phải là phong cách phố biến của tinh tế hiện nay, nhưng quả thực là rất đẹp.
Thiển Hạ lại hỏi: “Nhãi con có muốn chị trang điểm cho em một chút không”
Vân Ca lập tức lui về phía sau một bước như thể gặp phải kẻ địch.
Sư Huyên Huyên vô cùng vui vẻ, cô bé lập tức chụp một bức ảnh sau đó gửi cho người nhà của mình xem, cả nhà đều vui vẻ khen ngợi: “Huyên Huyên nhà chúng ta càng ngày càng xinh đẹp”. Các cô dì trong nhà cũng hỏi Huyên Huyên: “Huyên Huyên tìm được nhà tạo hình này ở đâu thế?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương