Một Cho Tất Cả
Chương 32: Hoảng sợ...
Tại biệt thự Đông Phong Tự- Thông tin chính thức về việc thu mua đầu tư Tae Hwa được công bố thưaphu nhân, mọi thứ đều như dự tính, ước tính cho thấy tổng trị giá vốn,đầu tư và các món nợ ngắn và dài hạn của đầu tư Tae Hwa và ngân hàng Tae Hwa khoảng 1/4 tổng giá trị tài sản của tập đoàn Tae Hwa.....Chúng tasẽ làm gì tiếp theo ạ?- Chắc chắn lão già đó sẽ không chịu ngồi yên, ngay chiều nay hãy nộp cho tôi danh sách những ngân hàng trong nước có vốn đầu tư nước ngoài, kểcả những ngân hàng lớn, nhỏ hay những ngân hàng sắp phá sản. Còn nữa vẫn tiếp tục theo dõi Yoon Sung Jung, có hành tung gì đáng ngờ thì báo ngay cho tôi.- Tôi biết rồi ạ.............................................- Thế nào rồi? thống kê được chưa.- Dạ rồi.- Bao nhiêu?- Con số chính xác là 1000 tỷ ạ.- Còn bao nhiêu?- Nếu kể về vốn tổng số vốn của công ti giải trí, công ti xăng dầu,côngti thời trang, công ti dịch vụ du lịch thì khoảng 2200 tỷ, của hãng hàng không TaeHwaAir là 1500 tỷ. Của một số quỹ phúc lợi dự trữ khoảng 700tỷ. Trong vụ đầu tư Tae Hwa và ngân hàng Tae Hwa chúng ta đã bị thấtthoát khoảng 1/4.- Tôi biết rồi, cậu đi lo liệu vụ quỹ đen bên khu miễn thuế Labuan ở Malaysia cho tôi.- Vâng thưa chủ tịch.- Đầu tiên hãy thành lập một công ti ma có tên Ji Il Korea, rồi từ từ chuyển khoản tiền đó vào Ji Il Korea.- Vâng thưa chủ tịch.- Còn nữa, hãy lập cho tôi danh sách những ngân hàng trong nước có vốnđầu tư nước ngoài, tất cả kể cả những ngân hàng sắp phá sản.- Dạ..................................Cộc...cộc..cộc...- Vào đi.Tae Sun đẩy cửa bước vào, cậu đặt trước mặt mẹ một tách trà nhỏ, loạitrà được ướp hương lài thuần túy- loại trà mà mẹ cậu thích nhất.- Mẹ vẫn tiếp tục cuộc chiến đó sao?- Uh.Con đừng lo, cứ đợi một thời gian nữa đi...- Con phải đợi cái gì chứ? Con không cần mẹ phải như thế này, chỉ cần mẹnhư trước kia thôi, không cần biết họ sống ra sao, chỉ cần mẹ con ta ởbên nhau là được.- Nhưng mẹ cần, mẹ cần phải đòi lại những gì mẹ đã mất. Mẹ đã sống nhưthế nào? Ông ta đã bỏ rơi mẹ như thế nào? Suốt ngần ấy năm, mẹ chỉ mongông ta tới đây thăm mẹ một lần, chỉ cần một lần ông ta hỏi mẹ có khỏekhông, mẹ sẽ bỏ qua tất cả mà tiếp tục sống như thế. Nhưng những thứ màmẹ nhận được chỉ là những đồng tiền khinh bỉ của lão...Nước mắt bà trào ra nhưng đôi mắt vẫn đanh thép và mạnh mẽ, cậu khôngthể tưởng tường được đó đã từng là người mẹ hiền dịu của cậu, một ngườidàn bà chỉ biết khóc, biết cười, biết chịu đựng....Sự tham vọng và hậnthù đã nuốt trửng linh hồn bà, biến bà thành một con quỷ độc ác, máulạnh...- Con bắt đầu cảm thấy sợ....sợ mọi thứ....Cậu đặt trên mặt bàn mẹ một chiếc hộp nhỏ rồi bỏ ra ngoài....Ánh mắt bàkhông hướng theo bóng cậu con trai yêu quý như trước nữa, mở chiếc hộpnhỏ đó ra, một mảnh giấy và một chiếc lọ thủy tinh bé nhỏ bên trong làmột bông Iris tím bằng giấy.Mở mảnh giấy ra, những dòng chứ nắn nót ngay ngắn giống như Tae Sun lúc nhỏ, luôn luôn viết chứ thật đẹp mỗi lầnmuốn viết thư cho mẹ... “ đã có những lức con ước mẹ mạnh mẽ như bôngIris này, nhưng giờ thì con sợ điều đó. Mẹ à, con luôn yêu mẹ. Mừng ngày của mẹ”.....Một dòng chữ nhỏ thôi nhưng cúng đủ để đánh thức một conngười, trong chốc lát, hình bóng của Tae Sun bé bỏng ngây thơ lại hiệnvề trong tâm trí bà.Cái cảm giác khi được bàn tay nhỏ bé mềm mại của con nắm lấy ngón trỏ thật của mình êm dịu và hạnh phúc biết bao. Bao lâunay bà luôn mong ngóng đến ngày Tae Sun đến thăm bà, để được ôm đứa convào lòng...nhưng giờ đây khi nó ở bên cạnh thì bà lại bị cuộc chiến nàylàm mờ mắt....bà vội vã chạy đi tìm Tae Sun.- Cậu chủ đâu?- Dạ cậu chủ nó về Seoul có chút việc, sẽ không về trong vài ngày tới ạ.Bà nhìn theo bóng chiếc xe hơi khuất xa sau hàng cây dài, chỉ còn lạimột chấm nhỏ là tiếng lốp xe cọ lạo xạo xuống nền đất đầy sỏi đá văngvẳng vọng lại....Mọi thứ đều không kịp, tất cả vẫn chỉ là sự chờ đợi....
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương