Một Đời Yêu Em - Tinh Yên
Chương 14: Cũ và mới
"Đang nghĩ cách đuổi Nhật Minh về Mỹ!"
"Em với chả út, toàn nghĩ cách đuổi anh trai đi!"
"Ra trước có hai phút"
"Anh xong chưa?"
"Xong cái này anh có việc, đi chút nhé"
"Ok"
Nhật Nguyên dọn thêm một lúc rồi đi ra ngoài. Yên Nhi ngồi nghe mấy bài giảng của khoa do Ngọc Anh lấy cắp được.
Gần đây con bé nghe nói Hải Phong đang điều trị tâm lý, ông ta còn bị kiện và giờ đang bóc lịch với tội danh cố ý gây thương tích và tàng trữ vũ khí trái phép. Nhưng trong số những người kiện ông ta không chỉ có một mình Yên Nhi, còn có rất nhiều người khác, chủ yếu là học trò cũ của ông ta. Nghĩ lại hồi xưa con bé kính trọng ông ta bao nhiêu, giờ nó thấy kinh tởm ông ta bấy nhiêu.
‘Anh nhà ở đâu...’
Yên Nhi: 😐
Số lạ sao?
“Alo”
“Là chị đây, Trà My đây!”
"Gọi tôi làm gì?"
"Có cái này..."
“Chị biết số của tôi?”
“Chị muốn vào thăm em!”
“Thôi khỏi, tôi sắp xuất viện rồi!”
“Chị đến cửa rồi!”
Nói rồi Trà My mở cửa bước vào, dùng khuôn mặt tội lỗi nhìn Yên Nhi.
“Ghế ở kia, chị tự lấy mà ngồi!"
Yên Nhi ngồi trên giường nhìn Trà My ngồi xuống, hôm nay vẫn đẹp như lần đầu tôi gặp. Trà My đến cùng với một con gấu bông, đó là con gấu mà con bé luôn muốn có, quả nhiên cô ta đã tìm hiểu nó rất kỹ.
“Con gấu đó là như thế nào đây?”
“Em nhận nó đi được không?”
Nhận lấy con gấu từ Trà My, cô cẩn thận kiểm tra khắp người con gấu. Xác nhận không có gì cả, cô để nó sang một bên, chống cằm nhìn cô ta
“Chị có ý gì mà tặng quà cho tôi?”
Trà My đứng lên, bước đến chỗ Yên Nhi ngồi.
“Chị xin em...”
“Xin gì?”
Bỗng nhiên Trà My quỳ xuống trước mặt con bé khiến nó giật mình.
“Chị làm gì vậy hả?”
Trà My ngẩng mặt lên, từ khóe mắt cô ta rơi xuống những giọt lệ nóng hổi, cả người cô ta run rẩy, tay Trà My nắm lấy chân Yên Nhi nói trong tiếng nấc
“Trả Nhật Nguyên về với chị được không?”
Khóc với người ta không được, giờ khóc cho nó xem à? Yên Nhi có một quan điểm, thứ gì đã là của mình, người khác đừng hòng có thể lấy được.
“Nếu tôi nói không?”
“Coi như chị xin em!”
Yên Nhi cười khẩy rồi đưa tay nâng mặt Trà My lên, hơi ngoài lề xíu nhưng mà con nhỏ đang gào thét là tại sao bả lại đẹp như thiên thần luôn đó!
“Bớt dùng nước mắt cá sấu đi cô nương! Khuôn mặt đẹp như thiên thần nhưng giả tạo này của chị, lừa được ai chứ đùng hòng lừa tôi!”
Trà My nghe vậy liền đứng dậy, đưa tay quẹt nước mắt, nhìn con bé bằng ánh mắt đầy hận thù.
“Cô chờ đó”
“Tôi lót dép chờ xem chị dám làm gì tôi!”
‘Rầm’
“Thú vị ha!”
_______
Tối hôm đó, Nhật Nguyên nghe Yên Nhi kể lại bằng giọng như kể chuyện cười, anh vừa nghe vừa nhìn con bé bằng ánh mắt cạn lời.
“Cô ta còn quỳ xuống xin là em may mắn lắm đấy!”
“May cái đầu anh”
“Thật! Anh kể cho...”
Hơn bốn năm trước, ngày mà Nhật Nguyên trúng tiếng sét ái tình của Yên Nhi, ngày hôm đó cũng là ngày Trà My về nước. Cô ta về nước chỉ để xem Nhật Nguyên có yêu ai khác hay không? Buổi tối ngày hôm đó, Trà My hẹn gặp cô gái là người yêu nửa năm của Nhật Nguyên. Và rồi mẹ cô ấy phát hiện con gái mình bị c.ắt cổ tay trong phòng tắm, tuy được cấp cứu kịp thời nhưng bây giờ cô gái ấy có tâm lý vô cùng bất ổn.
Ai cũng nghĩ là tự s.át nhưng những người chơi với Nhật Nguyên lại nghi ngờ người làm ra chuyện đó là Trà My. Sau quá trình tự tìm hiểu, quả đúng như vậy, hung thủ là Trà My, cô ta thuê người s.át h.ại cô gái đó nhưng không thành.
Sau đó, chỉ cần những ai dính dáng đến Nhật Nguyên, dù chỉ đi cùng, đều bị cô ta cảnh báo hoặc làm cho bị thương nặng. Khi bố mẹ Nhật Nguyên biết được, ngay lập tức liên hệ với bố mẹ cô ta và đẩy ra nước ngoài một lần nữa.
Lần này, Trà My về nước chỉ để làm cho Nhật Nguyên thành của mình lần nữa. Nhưng khi biết được Nhật Nguyên gọi Yên Nhi một tiếng “cục vàng”, cô ta đã bắt đầu nhìn con bé như kẻ thù. Trà My nghĩ vì Yên Nhi mà Nhật Nguyên chia tay cô ta, mặc dù lúc hai người yêu nhau con bé vẫn còn đang học cấp hai.
“Ê khoan, lúc mấy người say sưa nắm tay nhau đi trên con đường hoa anh đào, tui mới học lớp tám, lớp chín chứ mấy!”
“Tự biên tự diễn nó thế!”
“Nhưng mà người yêu cũ anh đẹp thật sự, rất đẹp, đẹp đến mức em hết muốn thẳng luôn giời ơi!"
“Em khỏe rồi nhỉ?”
"Em với chả út, toàn nghĩ cách đuổi anh trai đi!"
"Ra trước có hai phút"
"Anh xong chưa?"
"Xong cái này anh có việc, đi chút nhé"
"Ok"
Nhật Nguyên dọn thêm một lúc rồi đi ra ngoài. Yên Nhi ngồi nghe mấy bài giảng của khoa do Ngọc Anh lấy cắp được.
Gần đây con bé nghe nói Hải Phong đang điều trị tâm lý, ông ta còn bị kiện và giờ đang bóc lịch với tội danh cố ý gây thương tích và tàng trữ vũ khí trái phép. Nhưng trong số những người kiện ông ta không chỉ có một mình Yên Nhi, còn có rất nhiều người khác, chủ yếu là học trò cũ của ông ta. Nghĩ lại hồi xưa con bé kính trọng ông ta bao nhiêu, giờ nó thấy kinh tởm ông ta bấy nhiêu.
‘Anh nhà ở đâu...’
Yên Nhi: 😐
Số lạ sao?
“Alo”
“Là chị đây, Trà My đây!”
"Gọi tôi làm gì?"
"Có cái này..."
“Chị biết số của tôi?”
“Chị muốn vào thăm em!”
“Thôi khỏi, tôi sắp xuất viện rồi!”
“Chị đến cửa rồi!”
Nói rồi Trà My mở cửa bước vào, dùng khuôn mặt tội lỗi nhìn Yên Nhi.
“Ghế ở kia, chị tự lấy mà ngồi!"
Yên Nhi ngồi trên giường nhìn Trà My ngồi xuống, hôm nay vẫn đẹp như lần đầu tôi gặp. Trà My đến cùng với một con gấu bông, đó là con gấu mà con bé luôn muốn có, quả nhiên cô ta đã tìm hiểu nó rất kỹ.
“Con gấu đó là như thế nào đây?”
“Em nhận nó đi được không?”
Nhận lấy con gấu từ Trà My, cô cẩn thận kiểm tra khắp người con gấu. Xác nhận không có gì cả, cô để nó sang một bên, chống cằm nhìn cô ta
“Chị có ý gì mà tặng quà cho tôi?”
Trà My đứng lên, bước đến chỗ Yên Nhi ngồi.
“Chị xin em...”
“Xin gì?”
Bỗng nhiên Trà My quỳ xuống trước mặt con bé khiến nó giật mình.
“Chị làm gì vậy hả?”
Trà My ngẩng mặt lên, từ khóe mắt cô ta rơi xuống những giọt lệ nóng hổi, cả người cô ta run rẩy, tay Trà My nắm lấy chân Yên Nhi nói trong tiếng nấc
“Trả Nhật Nguyên về với chị được không?”
Khóc với người ta không được, giờ khóc cho nó xem à? Yên Nhi có một quan điểm, thứ gì đã là của mình, người khác đừng hòng có thể lấy được.
“Nếu tôi nói không?”
“Coi như chị xin em!”
Yên Nhi cười khẩy rồi đưa tay nâng mặt Trà My lên, hơi ngoài lề xíu nhưng mà con nhỏ đang gào thét là tại sao bả lại đẹp như thiên thần luôn đó!
“Bớt dùng nước mắt cá sấu đi cô nương! Khuôn mặt đẹp như thiên thần nhưng giả tạo này của chị, lừa được ai chứ đùng hòng lừa tôi!”
Trà My nghe vậy liền đứng dậy, đưa tay quẹt nước mắt, nhìn con bé bằng ánh mắt đầy hận thù.
“Cô chờ đó”
“Tôi lót dép chờ xem chị dám làm gì tôi!”
‘Rầm’
“Thú vị ha!”
_______
Tối hôm đó, Nhật Nguyên nghe Yên Nhi kể lại bằng giọng như kể chuyện cười, anh vừa nghe vừa nhìn con bé bằng ánh mắt cạn lời.
“Cô ta còn quỳ xuống xin là em may mắn lắm đấy!”
“May cái đầu anh”
“Thật! Anh kể cho...”
Hơn bốn năm trước, ngày mà Nhật Nguyên trúng tiếng sét ái tình của Yên Nhi, ngày hôm đó cũng là ngày Trà My về nước. Cô ta về nước chỉ để xem Nhật Nguyên có yêu ai khác hay không? Buổi tối ngày hôm đó, Trà My hẹn gặp cô gái là người yêu nửa năm của Nhật Nguyên. Và rồi mẹ cô ấy phát hiện con gái mình bị c.ắt cổ tay trong phòng tắm, tuy được cấp cứu kịp thời nhưng bây giờ cô gái ấy có tâm lý vô cùng bất ổn.
Ai cũng nghĩ là tự s.át nhưng những người chơi với Nhật Nguyên lại nghi ngờ người làm ra chuyện đó là Trà My. Sau quá trình tự tìm hiểu, quả đúng như vậy, hung thủ là Trà My, cô ta thuê người s.át h.ại cô gái đó nhưng không thành.
Sau đó, chỉ cần những ai dính dáng đến Nhật Nguyên, dù chỉ đi cùng, đều bị cô ta cảnh báo hoặc làm cho bị thương nặng. Khi bố mẹ Nhật Nguyên biết được, ngay lập tức liên hệ với bố mẹ cô ta và đẩy ra nước ngoài một lần nữa.
Lần này, Trà My về nước chỉ để làm cho Nhật Nguyên thành của mình lần nữa. Nhưng khi biết được Nhật Nguyên gọi Yên Nhi một tiếng “cục vàng”, cô ta đã bắt đầu nhìn con bé như kẻ thù. Trà My nghĩ vì Yên Nhi mà Nhật Nguyên chia tay cô ta, mặc dù lúc hai người yêu nhau con bé vẫn còn đang học cấp hai.
“Ê khoan, lúc mấy người say sưa nắm tay nhau đi trên con đường hoa anh đào, tui mới học lớp tám, lớp chín chứ mấy!”
“Tự biên tự diễn nó thế!”
“Nhưng mà người yêu cũ anh đẹp thật sự, rất đẹp, đẹp đến mức em hết muốn thẳng luôn giời ơi!"
“Em khỏe rồi nhỉ?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương