Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ
Chương 2158: Nghi vấn
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bé Tùng nhìn bảo bối Thanh An, khuôn mặt bảo bối Thanh An già nua, nếp nhăn dày đặc, khuôn mặt đó không nhìn ra sức sống của tuổi trẻ.
Nhưng mà bé Tùng lại chỉ tập trung chú ý vào đôi mắt của bảo bối Thanh An, mặc dù đôi mắt đó đỏ ngầu, thậm chí đã khô lại, nhưng bé Tùng cảm thấy đôi mắt này vô cùng thân thuộc.
“Bảo bối Thanh An”’ Bé Tùng đột nhiên thổn thức.
Bảo bối Thanh An kinh hãi, vẻ mặt trở nên tối đen: “Bé gọi bà là gì? Bà tuổi này rồi, còn là bảo bối của ai nữa đâu. Bà tên Tuyết Giải Tiên, cả đời chưa kết hôn, con cứ gọi bà là cô Tuyết Giải Tiên đi”
Bé Tùng mím môi, đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Cậu bé cũng biết cụ già ở trước mặt tuyệt đối không thể nào là em gái bảo bối Thanh An của mình, nhưng không biết tại sao, cậu bé lại cảm thấy Tuyết Giải Tiên và bé Tùng có phần giống nhau.
“Bà Tuyết Giải Tiên, bà rất giống em gái con.” Lúc bé Tùng nhắc đến bảo bối Thanh An, khuôn mặt anh tuấn liền hiện lên vẻ đau buồn.
Bảo bối Thanh An hỏi cậu bé: “Con nhớ con bé rồi hả?”
Trong lòng bảo bối Thanh An chua xót, cô ấy biết, bố mẹ các anh chị em đều vô cùng yêu thương cô ấy. Mấy năm nay, cô ấy và bọn họ một chút liên lạc cũng không có, bọn họ nhất định vô cùng lo lắng cho cô ấy.
Cứ như cô ấy cũng từng nhớ nhung bọn họ một cách đau lòng.
May là bé Tùng vô cùng lạc quan, vươn vai một cách tự tin mà nói: “Lần này con ra đây, ngoài cứu viện bố ra thì chính là đặc biệt đi tìm em gái con, con tin rất nhanh sẽ tìm được bảo bối Thanh An thôi.”
Sau khi các chị em được giải độc, đều tán thưởng y thuật của bảo bối Thanh An.
Bọn họ thích bám lấy bảo bối Thanh An, hỏi một số câu hỏi khó về y học. Bảo bối Thanh An sẽ nói hết những gì mình biết cho bọn họ.
Bọn họ vô cùng thích bảo bối Thanh An.
Chị Ba càng không keo kiệt mà nói những lời hoa mỹ với bảo bối Thanh An: “Bà Tuyết Giải Tiên không những y thuật cao siêu, mà còn mang trong mình cả thế giới, sẽ rộng lượng mà chia sẻ bí kíp gia truyền của mình, bà chính là bác sĩ có lòng nhất mà bọn con từng gặp qua”
Bảo bối Thanh An cười mà không nói.
Cô ấy cùng với chị em của mình, đương nhiên không có gì để giấu diếm rš Mỗi lần có người khen ngợi bảo bối Thanh An, thì trong lòng của Chiến Hàn Quân có một sự khó chịu khó nói ra.
Con gái bảo bối Thanh An của anh lương thiện như vậy, thông minh thư vậy, tại sao ông trời lại trừng phạt con bé như vậy?
Ngày đó, lúc mọi người đang ngủ trưa, Chiến Hàn Quân cố tình gọi bảo bối Thanh An qua một bên, giãi bày tâm tư với cô ấy một lần.
“Nói cho tôi biết, trên thế gian này có cách nào trị được bệnh lão hóa?” Chiến Hàn Quân tràn đầy kỳ vọng mà nhìn bảo bối Thanh An.
Bảo bối Thanh An biết, bố không những nhận ra cô ấy, mà còn biết cô ấy mắc chứng bệnh lão hóa kỳ lạ.
Vì không để bố thất vọng, bảo bối Thanh An lạc quan nói với Chiến Hàn Quân: “Trên thế gian này không có bệnh gì mà không trị được, có điều chính là vấn đề thời gian”
Chẳng hạn như bệnh ung thư, với sự tiến bộ của khoa học, luôn có một ngày có thể vượt qua được.
Chiến Hàn Quân không hài lòng với câu trả lời của cô ấy, anh có chút nghiêm túc nói: “Vậy khoảng thời gian này, bà cứ nghiên cứu cách cứu chữa chứng bệnh lão hóa đi.”
Chiến Hàn Quân vì muốn cổ vũ bảo bối Thanh An, đột nhiên nắm lấy tay bảo bối Thanh An nói: “Tôi tin bà, bà nhất định có thể thành công”
Bé Tùng nhìn bảo bối Thanh An, khuôn mặt bảo bối Thanh An già nua, nếp nhăn dày đặc, khuôn mặt đó không nhìn ra sức sống của tuổi trẻ.
Nhưng mà bé Tùng lại chỉ tập trung chú ý vào đôi mắt của bảo bối Thanh An, mặc dù đôi mắt đó đỏ ngầu, thậm chí đã khô lại, nhưng bé Tùng cảm thấy đôi mắt này vô cùng thân thuộc.
“Bảo bối Thanh An”’ Bé Tùng đột nhiên thổn thức.
Bảo bối Thanh An kinh hãi, vẻ mặt trở nên tối đen: “Bé gọi bà là gì? Bà tuổi này rồi, còn là bảo bối của ai nữa đâu. Bà tên Tuyết Giải Tiên, cả đời chưa kết hôn, con cứ gọi bà là cô Tuyết Giải Tiên đi”
Bé Tùng mím môi, đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Cậu bé cũng biết cụ già ở trước mặt tuyệt đối không thể nào là em gái bảo bối Thanh An của mình, nhưng không biết tại sao, cậu bé lại cảm thấy Tuyết Giải Tiên và bé Tùng có phần giống nhau.
“Bà Tuyết Giải Tiên, bà rất giống em gái con.” Lúc bé Tùng nhắc đến bảo bối Thanh An, khuôn mặt anh tuấn liền hiện lên vẻ đau buồn.
Bảo bối Thanh An hỏi cậu bé: “Con nhớ con bé rồi hả?”
Trong lòng bảo bối Thanh An chua xót, cô ấy biết, bố mẹ các anh chị em đều vô cùng yêu thương cô ấy. Mấy năm nay, cô ấy và bọn họ một chút liên lạc cũng không có, bọn họ nhất định vô cùng lo lắng cho cô ấy.
Cứ như cô ấy cũng từng nhớ nhung bọn họ một cách đau lòng.
May là bé Tùng vô cùng lạc quan, vươn vai một cách tự tin mà nói: “Lần này con ra đây, ngoài cứu viện bố ra thì chính là đặc biệt đi tìm em gái con, con tin rất nhanh sẽ tìm được bảo bối Thanh An thôi.”
Sau khi các chị em được giải độc, đều tán thưởng y thuật của bảo bối Thanh An.
Bọn họ thích bám lấy bảo bối Thanh An, hỏi một số câu hỏi khó về y học. Bảo bối Thanh An sẽ nói hết những gì mình biết cho bọn họ.
Bọn họ vô cùng thích bảo bối Thanh An.
Chị Ba càng không keo kiệt mà nói những lời hoa mỹ với bảo bối Thanh An: “Bà Tuyết Giải Tiên không những y thuật cao siêu, mà còn mang trong mình cả thế giới, sẽ rộng lượng mà chia sẻ bí kíp gia truyền của mình, bà chính là bác sĩ có lòng nhất mà bọn con từng gặp qua”
Bảo bối Thanh An cười mà không nói.
Cô ấy cùng với chị em của mình, đương nhiên không có gì để giấu diếm rš Mỗi lần có người khen ngợi bảo bối Thanh An, thì trong lòng của Chiến Hàn Quân có một sự khó chịu khó nói ra.
Con gái bảo bối Thanh An của anh lương thiện như vậy, thông minh thư vậy, tại sao ông trời lại trừng phạt con bé như vậy?
Ngày đó, lúc mọi người đang ngủ trưa, Chiến Hàn Quân cố tình gọi bảo bối Thanh An qua một bên, giãi bày tâm tư với cô ấy một lần.
“Nói cho tôi biết, trên thế gian này có cách nào trị được bệnh lão hóa?” Chiến Hàn Quân tràn đầy kỳ vọng mà nhìn bảo bối Thanh An.
Bảo bối Thanh An biết, bố không những nhận ra cô ấy, mà còn biết cô ấy mắc chứng bệnh lão hóa kỳ lạ.
Vì không để bố thất vọng, bảo bối Thanh An lạc quan nói với Chiến Hàn Quân: “Trên thế gian này không có bệnh gì mà không trị được, có điều chính là vấn đề thời gian”
Chẳng hạn như bệnh ung thư, với sự tiến bộ của khoa học, luôn có một ngày có thể vượt qua được.
Chiến Hàn Quân không hài lòng với câu trả lời của cô ấy, anh có chút nghiêm túc nói: “Vậy khoảng thời gian này, bà cứ nghiên cứu cách cứu chữa chứng bệnh lão hóa đi.”
Chiến Hàn Quân vì muốn cổ vũ bảo bối Thanh An, đột nhiên nắm lấy tay bảo bối Thanh An nói: “Tôi tin bà, bà nhất định có thể thành công”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương