Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ
Chương 2161: Đánh nhau
Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy Chiến Hàn Quân đối xử tốt với Thanh Hòa và Tuyết Giả ẩn chứa cái gì đó rất quỷ dị.
Sau khi Thanh Hòa đánh với bé Tùng mấy trăm chiêu, bỗng nhiên bé Tùng kêu dừng lại: “Không đánh nữa không đánh nữa”
Thanh Hòa nghỉ hoặc nhìn Bé Tùng: “Vì sao không đánh nữa?”
Bé Tùng sờ bụng, nói: “Tôi đói bụng. Không còn sức lực đánh nữa”
Thanh Hòa nói: “Được rồi, vậy ăn xong lại đánh tiếp.”
Bảo bối Thanh An bưng mấy cái bánh bao đi tới. Nhiệt tình đưa cho bé Tùng: “Bé Tùng, ăn bánh bao đi.”
Bé Tùng phình má trừng cô một cái, không nhận tình cảm của cô.
Nghênh ngang rời đi.
Bảo bối Thanh An biết bé Tùng nghe được những lời vớ vẩn của Nghiêm Mặc Hàn kia cho nên hiểu lầm cô. Trong lòng rất khó chịu nhưng không nói ra được.
Thanh Hòa đi tới cầm bánh bao lên ăn như gió cuốn mây tan. Một bên an ủi bảo bối Thanh An: “Cậu ta không ăn con ăn”
Hiểu lầm, khiến bé Tùng và những người khác càng ngày càng xa lánh bảo bối Thanh An.
Bảo bối Thanh An biết, giờ phút này cô đang đứng trước hai sự lựa chọn: “Hoặc là nói cho bọn họ biết thân phận của cô. Hoặc là mang theo bí mật này rời xa bọn họ.
Đêm hôm đó bảo bối Thanh An giãy dụa xoắn xuýt vạn điều.
Cô suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn là lòng tự trọng mãnh liệt chiến thắng.
Cô nghĩ, bé Tùng và bố cũng đã đến Thiên Lũng rồi. Nếu như không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì anh Diệp Phong của cô cũng sẽ rất nhanh chóng đến đây.
Mà chuyện cô không muốn nhất chính là để anh Diệp Phong nhìn thấy khuôn mặt xấu xí già nua này của mình.
Cho nên bảo bối Thanh An đánh thức Thanh Hòa, ở trong đêm tối cô dẫn theo Thanh Hòa lảng lặng rời khỏi sơn động.
Ngày kế tiếp.
Chiến Hàn Quân tỉnh lại không nhìn thấy bảo bối Thanh An đâu, liền suốt ruột như lửa đốt tìm kiếm bảo bối Thanh An khắp nơi.
“Tuyết Giải Tiên”
“Tuyết Giải Tiên”
Nghiêm Mặc Hàn và bé Tùng mặt không biểu cảm nhìn Chiến Hàn Quân đang nổi điên.
Chiến Hàn Quân không tìm được bảo bối Thanh An, sau khi trở về liền mắng chửi Nghiêm Mặc Hàn một trận: “Đều là vì anh cái đồ khốn kiếp, trong đầu toàn là mấy cái suy nghĩ vớ vẩn. Anh chọc Tuyết Giải Tiên tức giận bỏ đi rồi. Ai sẽ cứu Quan Minh Vũ? Ai sẽ cứu Oai Phong?”
Vốn dĩ Nghiêm Mặc Hàn cũng cảm thấy mình gây họa rồi, vẻ mặt hiu hiu.
Thế nhưng, bỗng nhiên Chiến Hàn Quân lại bổ sung thêm một câu: “Nếu như Tuyết Giải Tiên xảy ra chuyện gì, tôi khiến anh chết không có chỗ chôn”
Nghiêm Mặc Hàn liền nổi giận.
Sau khi Thanh Hòa đánh với bé Tùng mấy trăm chiêu, bỗng nhiên bé Tùng kêu dừng lại: “Không đánh nữa không đánh nữa”
Thanh Hòa nghỉ hoặc nhìn Bé Tùng: “Vì sao không đánh nữa?”
Bé Tùng sờ bụng, nói: “Tôi đói bụng. Không còn sức lực đánh nữa”
Thanh Hòa nói: “Được rồi, vậy ăn xong lại đánh tiếp.”
Bảo bối Thanh An bưng mấy cái bánh bao đi tới. Nhiệt tình đưa cho bé Tùng: “Bé Tùng, ăn bánh bao đi.”
Bé Tùng phình má trừng cô một cái, không nhận tình cảm của cô.
Nghênh ngang rời đi.
Bảo bối Thanh An biết bé Tùng nghe được những lời vớ vẩn của Nghiêm Mặc Hàn kia cho nên hiểu lầm cô. Trong lòng rất khó chịu nhưng không nói ra được.
Thanh Hòa đi tới cầm bánh bao lên ăn như gió cuốn mây tan. Một bên an ủi bảo bối Thanh An: “Cậu ta không ăn con ăn”
Hiểu lầm, khiến bé Tùng và những người khác càng ngày càng xa lánh bảo bối Thanh An.
Bảo bối Thanh An biết, giờ phút này cô đang đứng trước hai sự lựa chọn: “Hoặc là nói cho bọn họ biết thân phận của cô. Hoặc là mang theo bí mật này rời xa bọn họ.
Đêm hôm đó bảo bối Thanh An giãy dụa xoắn xuýt vạn điều.
Cô suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn là lòng tự trọng mãnh liệt chiến thắng.
Cô nghĩ, bé Tùng và bố cũng đã đến Thiên Lũng rồi. Nếu như không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì anh Diệp Phong của cô cũng sẽ rất nhanh chóng đến đây.
Mà chuyện cô không muốn nhất chính là để anh Diệp Phong nhìn thấy khuôn mặt xấu xí già nua này của mình.
Cho nên bảo bối Thanh An đánh thức Thanh Hòa, ở trong đêm tối cô dẫn theo Thanh Hòa lảng lặng rời khỏi sơn động.
Ngày kế tiếp.
Chiến Hàn Quân tỉnh lại không nhìn thấy bảo bối Thanh An đâu, liền suốt ruột như lửa đốt tìm kiếm bảo bối Thanh An khắp nơi.
“Tuyết Giải Tiên”
“Tuyết Giải Tiên”
Nghiêm Mặc Hàn và bé Tùng mặt không biểu cảm nhìn Chiến Hàn Quân đang nổi điên.
Chiến Hàn Quân không tìm được bảo bối Thanh An, sau khi trở về liền mắng chửi Nghiêm Mặc Hàn một trận: “Đều là vì anh cái đồ khốn kiếp, trong đầu toàn là mấy cái suy nghĩ vớ vẩn. Anh chọc Tuyết Giải Tiên tức giận bỏ đi rồi. Ai sẽ cứu Quan Minh Vũ? Ai sẽ cứu Oai Phong?”
Vốn dĩ Nghiêm Mặc Hàn cũng cảm thấy mình gây họa rồi, vẻ mặt hiu hiu.
Thế nhưng, bỗng nhiên Chiến Hàn Quân lại bổ sung thêm một câu: “Nếu như Tuyết Giải Tiên xảy ra chuyện gì, tôi khiến anh chết không có chỗ chôn”
Nghiêm Mặc Hàn liền nổi giận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương