Một Thai Sáu Bảo : Mẹ Của Bảo Bối Không Dễ Trọc Ghẹo
Chương 6:
Vào ban đêm , sau khi chờ được Thời Uyển chìm vào giấc ngủ .Lục bảo mũm mĩm của Thời Uyển, trên tay ôm túi khoai tây chiên , chạy tới căn phòng phía cuối hành lang.Lúc này , trong phòng , trên bàn làm việc đã có năm bảo bảo có mặt chờ sẵn.“ Chờ Lục bảo tới , chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp .”Lục bảo đến bước vào bàn họp , rồi vừa ăn túi khoai tây chiên trên tay vừa thích thú lắng nghe nội dung cuộc họp .Đại bảo Thời Thần đứng dậy hắng giọng , thái độ xoay chuyển 180 độ trở nên nghiêm túc và bắt đầu cuộc họp ,“Hôm nay , cuộc họp thứ 108 , sẽ do anh chủ trì . Hôm nay ở sân bay chúng ta đều đã nhìn thấy ba ba rồi, các thấy như thế nào ?”Nhị bảo Thời Lâm lễ phép giơ tay lên và phát biểu ý kiến : “ Ba ba thay lòng rồi, mắt nhìn không được tốt, xem xét hoàn tất.”Tứ bảo Thời Tích mặt không chút thay đổi : “Thời Gian quả nhiên có thể thay đổi lòng người.”Ngũ bảo Thời Thương cười : “ Em thấy ba ba rất đẹp trai .”Lục bảo Thời Ngôn nói năng lộn xộn : “Chà , nhìn không ngon .”Thời Thần nhìn thoáng qua Thời Thương đang gặm ngón tay cái : “Tam bảo ngươi thì sao ?”Cảm nhận được ánh mắt của tập thể đang tập trung vào mình , Tam bảo Thời Thương cảm thấy có chút áp lực , rụt cổ một cái , mới nói .“Chiều cao 1.87 mét, cân nặng 85kg , thân mình tỷ lệ vàng , giá trị cá nhân đến hàng nghìn tỷ …”“Dừng lại ,dừng lại , Tam bảo , ấn tượng của ba ba đối với ngươi chỉ là những con số thôi sao?.”“Em chỉ quan tâm đến Toán học thôi .”Dường như sự hiểu biết của mọi người về ba ba còn khá hời hợt .Sau đó , Tời Thần mím môi rồi nói .“Chúng ta phải tìm cách thử lòng ba ba .Nếu ông ấy đỏ tư cách , chúng ta sẽ tạo cơ hội cho ông ấy gặp lại mẹ . Nếu không, chúng ta sẽ đưa mẹ quay trở lại Pháp .”Nhị bảo Thời Lâm : “Tối nay , em sẽ phá tường lửa của công ty ba ba , để xem có thể biết được lịch trình cá nhân của ông ấy hay không . ”Tam bảo Thời Kiên : “ Em chỉ biết đến toán học .”Tứ bảo Thời Tích : “Em sẽ tìm hiểu thêm các dược liệu để bồi bổ thêm cho mẹ .”Ngũ bảo Thời Thương : “Đừng nhìn em , em chỉ biết hát và nhảy thôi .”Lục bảo Thời Ngôn : “Khoai tây ngon quá , anh có cần không ?”Lúc này , Thời Thần cảm thấy việc làm trưởng nhóm thật khó khăn .“Vậy Nhị bảo sẽ động thủ trước , những người khác túc trực bất cứ lúc nào , tùy thời chờ lệnh. Chúng ta phải kiểm tra ba ba một cách nghiêm ngặt .”Sau khi nghe Lão Đại phát biểu , năm người còn lại gật đầu như mổ thóc .Ngày cuối tuần .Sáu người con trai của Thời Uyển lấy danh nghĩa đi mua nhu yếu phẩm dắt cô mà ra ngoài mua sắm.“Mấy người các ngươi đang nghĩ gì vậy ? Rõ ràng gần nhà chúng ta có một trung tâm mua sắm, tại sao lại đi đến cửa hàng bách hóa xa như vậy ? ”Để ngăn cho kế hoạch bị thất bại , Đại bảo Thời Thần đành giải thích .“Hàng hóa ở đây tương đối đầy đủ , với ở đây có đồ ăn vặt mà Lục Bảo thích .”Lục bảo Thời Ngôn người được xướng tên vội vàng gật đầu phụ họa .Nhìn thấy nụ cười bí ẩn của các con trai , Thời Uyển luôn cảm thấy có gì đó rất kì lạ , nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng rồi nghiêm túc mua đồ .Tuy nhiên , cô không thấy được rằng vào lúc này , bọn trẻ nhìn nhau .Kế hoạch bắt đầu.Nhị bảo Thời Lâm đột nhiên ôm bụng la to : “Mẹ , con đau bụng quá!”“Nhị bảo con làm sao vậy ? Nào để mẹ đưa con đến bệnh viện .”“Không , không, không con chỉ đau bụng muốn đi nhà vệ sinh thôi .”Thời Lâm sắc mặt tái nhợt , trên trán lấm tấm mồ hôi, nhìn mà thấy xót .“Được mẹ đưa con vào nhà vệ sinh .”Lúc này , Đại bảo Thời Thần xung phong đứng dậy.“Mẹ để con , để con đưa Nhị bảo đi vệ sinh , mẹ cứ đợi ở đây đi .”Thời Uyển do dự .Nhưng đám con trai không cho cô cơ hội do dự , lập tức quay người chạy đi .Lục bảo Thời Ngôn nhanh chóng ôm lấy chân của cô .“Mẹ , chúng ta đi mua đồ ăn vặt trước đi .”“Nhưng Nhị bảo ….”Tứ bảo Thời Tích thông minh nhanh chóng bổ sung : “Mẹ quên trên người Nhị bảo có định vị sao? Đừng lo họ sẽ không đi lạc đâu , nên chúng ta cứ đi mua sắm trước đi. ”Đại bảo và Nhị bảo lúc này đang vừa đi , vừa nhìn bản đồ trên điện thoại để đến sân khấu nhỏ trong trung tâm mua sắm.Tại thời điểm này, trung tâm mua sắm đang diễn ra sự kiện kỷ niệm .Trên sân khấu , người đàn ông mặc vest mang giày da đang trao giải dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình , khí chất của anh đầy uy nghiêm .Nếu có người cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra , hai cậu bé đứng sau cột nhà có ngoại hình nổi bật giống hệt người đàn ông đang đứng trên bục cao một cách đáng kinh ngạc .
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương