Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh

Quyển 1 - Chương 30: Sinh nhật(2)



Trang Viên Prince.

Severus nhìn gói quà màu tím trên tay, nặng trịch. Anh khó hiểu. nhưng nhìn hoa hồng tím trên hộp, anh biết chủ nhân gói quà này là ai, người thần bí đó đã liên tục gửi quà cho anh suốt ba năm nay, luôn gửi vào những dịp đặc biệt. Sau đó trong một năm những món quà ngừng lại, anh đã rằng chắc đã kết thúc, nhưng sau đó lại tiếp tục. Nếu trước đây là sách độc dược và những độc dược hiếm có thì hai lần gần đây lại là những sách có ích về pháp thuật hắc ám, chúng không những không gây mê hoặc cho người sử dụng mà nếu anh luyện tập thành công còn giúp cho anh rất nhiều, trên hai quyển sách anh nhận còn có những ghi chú giải thích rất cặn kẽ vào từng pháp thuật, nếu anh đọc không hiểu chỗ nào thì dưới sách đều có ghi chú về chỗ đó, cứ như thế khiến anh có cảm giác, người này rất hiểu anh.

Vuốt ve nét chữ trên sách, thấy rất quen nhưng lại không nhớ nhìn thấy ở đâu,(Dạ: không phải giống nét chữ của Harry đâu, nên mọi người nghĩ giống nét chữ của ai.)

Nhìn nhìn đồng hồ, đã gần tới giờ khai tiệc, Severus đặt sách trên bàn, bắt đầu tắm rửa và thay lễ phục.

Ánh sáng chiếu rọi cả đại sảnh lớn ở trang viên, quan khách quý tộc trên tay cầm ly rượu đứng khắp nơi, đủ loại hình dáng sắc thái, đủ loại vẻ đẹp. Nhiều bàn tiệc lớn được trải bàn màu trắng trên đó là các loại món ăn khác nhau, từ ngon miệng đến đẹp mắt, một tháp ly được dựng lên, trên đó là những ly rượu vang đỏ rực như máu, kích thích đôi mắt biết bao quan khách, sau tháp ly là một chiếc bánh sinh nhật lớn cao mười một tầng.

Các quý tộc đến càng lúc càng đông, họ còn dẫn theo con mình nữa. Nếu có thể làm bạn của gia tộc Prince tất nhiên rất tuyệt rồi.

Severus đang cùng cha mẹ, ông ngoại của cậu đứng chào các khách quý, mẹ Severus_ bà Eileen là một phụ nữ được biết là xinh đẹp nhất giới quý tộc, bà mặc váy màu trắng cao quý,đứng cùng Tobias, cha Severus, một người đàn ông anh tuấn, hai người đứng cạnh nhau trong vô cùng xứng đôi, Severus khá giống cha mình, dù tuổi còn nhỏ nhưng được chăm sóc tốt nên vẫn có nét anh tuấn riêng.

Lúc này từ cửa một người mặc bộ áo chùng phù thủy màu tím, trên đó đính đầy các ngôi sao đủ loại, ông ta đội một cái nón phù thủy cùng màu với áo chùng, mái tóc và râu màu trắng, đôi mắt hiền từ phía sau đôi kính bán nguyệt khiến ông có thể gây thiện cảm đến bất cứ người nào.

“Chào ngài, hiệu trưởng Dumbledore.” – gia chủ hiện tại của gia tộc Prince, Kullever bước lên trước đón cụ Dumbledore.

“Chào ông Kull.” – Dumbledore cười tủm tỉm mang quà đặt lên tay Severus, ông ngồi xuống sờ đầu Severus nụ cười trên mặt rất rõ ràng. “Chúc mừng sinh nhật con, con trai.”

“Cảm ơn.” – Severus ôm lấy Dumbledore, nhỏ giọng bên tai ông. – “Cha đỡ đầu.”

“Ngoan lắm.” – Nụ cười trên môi Dumbledore càng đậm hơn.

Chuyện Severus là con đỡ đầu của Dumbledore thật ra trừ người trong gia tộc Prince và Dumbledore thì không ai biết được, thật ra Dumbledore ngoại trừ người kia là bạn thì ông còn có một người bạn là Kullever, trước đây Kullever đã dự tính nhờ Dumbledore làm cha đỡ đầu của Eileen nhưng vì nhiều chuyện mà kết hoạch đó chết non. Sau đó khi Kullever chấp nhận Tobias thì Severus mới bốn tuổi, và lần nữa ông đã nhờ người bạn thân nhất làm cha đỡ đầu cho Severus, mặc dù Dumbledore có thể làm ông đỡ đầu hơn. Còn hỏi vì sao chuyện của Severus ở trường với Potter mà Dumbledore không can thiệp thì chính là Eileen yêu cầu, Severus cần phải trưởng thành hơn. Mà chuyện Severus không quá bài xích với Gryffindor cũng nhờ người cha đỡ đầu này, có người cha như vậy muốn ghét e rằng cũng khó.

Nhìn cảnh hai người thân thiết vậy cũng có nhiều người thắc mắc nhưng chuyện của Prince không phải ai muốn biết điều biết được.

Nói chuyện một lúc, Severus làm một đứa con ngoan đi lấy một ly chanh mật cho cha đỡ đầu của mình, thật ra Severus cực kỳ phản đối cha đỡ đầu của mình là một tên cuồng ngọt. Nhưng phản đối vô hiệu, làm Severus mặc kệ cho hàm răng của cha đỡ đầu đi gặp Merlin đi.

Khi Severus vừa đặt ly chanh mật lên tay Dumbledore khiến ông cười như bông cúc, thì cha con Malfoy và vị nào đó đến.

Abraxas và Lucius vẫn diện y phục trắng cao quý, còn Voldemort lại diện y phục đen đối nghịch, tóc đen mắt lại đỏ càng khiến cho ai kia y như một nam tước bóng tối, càng kì lạ càng quyến rũ.

“Lucius, chào cậu.”

“Severus, sinh nhật vui vẻ.” – Lucius lên tiếng chúc mừng, nhìn quanh một cái. – “Người nhà Lucifer chưa đến sao, lần trước ở buổi tiệc gia đình mình cũng không đến.”

“Sao, bữa tiệc đó Harry không đến.” – Thấy cái gật đầu xác nhận của Lucius, Severus chấn động, nhưng trong lòng lại hơi vui nhưng suy nghĩ lại, cậu ấy không đến đâu hết vậy cậu ấy làm gì… chẳng lẻ đón giáng sinh một mình sau.

Suy nghĩ như thế, khiến tim Severus đau lên.

Lily ngày hôm nay không đến mà chỉ gửi quà tặng, Severus dù buồn nhưng cũng hiểu. bắt một phù thủy Muggle đi đến bữa tiệc toàn quý tộc là khó khăn cỡ nào.

Gia tộc Potter và gia tộc Black cũng đã đến. Lúc này không hiểu sao có ba người đưa mắt về cửa chính, không biết đang chờ đợi gì đó.

Bên ngoài trang viên Prince, Harry, Draco, và Alan vừa được đưa đến đây, cả ba nuốt cảm giác khó chịu vào lòng, chết tiệt cái phong cách đi bằng khóa cảng đi.

Sửa sang lại một chút, ba người bước vào, hình như chỉ còn bọn họ nên bên ngoài vô cùng vắng vẻ.

Cửa mở ra, có ba người không hẹn cùng đưa mắt về cửa. Hai người xuất hiện ở cửa, cả sảnh phòng không hẹn đều đưa mắt về phía hai người đang đứng đó, khi chỉ thấy Draco và Alan, không hiểu sao Severus cảm thấy như rớt xuống vực sâu thất vọng vô cùng.

Khi cả sảnh phòng chỉ thấy hai người ở tiệc lần trước của Malfoy vài người khá thất vọng, họ đã nghe nói gia chủ Lucifer cũng sẽ đến.

Khi mọi người dời mắt thì lúc này, Draco và Alan tách ra hai bên, một mái tóc vàng lay động, Severus vừa nhìn thấy liền kinh hỷ, Harry đứng đó cười rất đẹp nhìn anh.

Severus lập tức chạy đến, động tĩnh của Severus làm cả sảnh phòng đưa mắt nhìn, họ nhìn theo bước chân Severus chạy đến cạnh một thiếu niên nhỏ nhắn tóc hoàng kim, vài người mém chút mất đi phong thái quý tộc mà phun rượu ra rồi, người lớn là vậy nhưng mấy cậu bé con họ đâu dễ vậy, vài cậu bé vừa nhìn thấy Harry lập tức sặc nước trái cây.

Harry đứng đó đẹp như một vị thần, chỉ mới mười một tuổi đã đẹp như thế, nhiều người không tưởng tượng nổi nếu như sau này sẽ khuynh đảo thế nhân cỡ nào. Đây chính là con trai gia chủ gia tộc Lucifer sao, con trai như thế vậy còn gia chủ còn xinh đẹp cỡ nào nữa. Lại nhìn hai người đứng cạnh Harry,dù Draco và Alan đứng cạnh Harry thì vẫn không bị lu mờ, cái tổ hợp này là muốn giết người không cần vũ khí sao.

Nhìn Severus đang chạy về phía mình, Harry mỉm cười khiến vài người hút khí lạnh. Thiệt muốn chọt mù mắt mình mà.

“Harry.” – Severus chạy tới nắm lấy tay Harry. – “Mình cứ lo cậu không tới.”

“Cậu là bạn tốt của mình mà, sao không đến được.” – Harry cười cười, tay cầm hộp quà đặt lên tay Severus. – “Sinh nhật vui vẻ, Sev.”

“Cảm ơn cậu.” – Severus nhận quà, gương mặt thoang thoáng một tia nhu hòa mà chính cậu không biết, mà Harry lo nhìn xung quanh cũng không biết, chỉ có hai khán giả bên cạnh nhìn thấy, cả hai nhướng mày. – Yô~ nhìn thấy cái kì quan thế giới gì thế này.

“Đây để mình giới thiệu người nhà với cậu.” – Severus vừa nói vừa nắm tay Harry vừa chạy đến trước mặt người nhà, Harry nhìn bàn tay bị Severus nắm, cúi đầu cười ngọt ngào.

Nhìn đứa con trai/cháu trai nghiêm túc thường ngày của mình đang hành động không quý tộc cho lắm thì cả Kullever, Eileen, Tobias nhìn như thấy cái gì mới lạ. Vẻ mặt viết một dòng chữ – Chuyện lạ nha. Có ai giải thích cho họ biết, thằng nhóc tóc đen đang kéo người chạy đó có phải con họ không?

“Cha, mẹ, ông ngoại. Đây là bạn con Harry Lucifer.” – Severus nắm tay Harry kéo về trước mặt gia đình mình, giới thiệu. – “Harry, đây là ông ngoại, cha và mẹ mình.” – Severus nhìn Harry,giới thiệu từng người.

Eileen khóe miệng giật giật thầm nhủ. – Con trai, con rất giống giới thiệu gia đình với vợ tương lai đó. (Dạ: Chị Eileen, chân tướng.)

Lúc này Draco cùng Alan cũng đã theo kịp, Harry cúi chào theo kiểu quý tộc vô cùng tiêu chuẩn và hoàn hảo.

Tiếng dương cầm du dương vang lên cả khán phòng, từng đôi bước ra khiêu vũ, Lucius đang khiêu vũ với một cô gái họ Black, Narcissa Black, trai tài gái sắc rất đẹp mắt, Voldemort đang nói gì đó với Abraxas.

Khi Draco tiếp nhận ly nước trái cây từ Alan, cậu cũng xoay mặt đi, không nhìn về phía mọi người đang khiêu vũ.

Nghe tiếng dương cầm, bỗng dưng Alan cảm thán. – “Lâu rồi không nghe Harry đàn.”

Tất nhiên câu này lọt vào tai bốn người nhà Prince, Harry và Draco. Harry bó tay nhìn Alan – Cái người sợ thiện hạ bất loạn này.

“Harry, cậu biết đàn sao?” – Severus xoay mặt về phía Harry hỏi, trên mặt còn là vẻ khó tin – Biết đàn thiệt hả?

“Ừ biết một chút.” – Harry gật đầu.

“Không đâu, đàn rất hay, mà cậu ấy hát cũng hay.” – Draco lập tức xoay mặt lại, ‘nghiêm túc’ nói.

Harry trợn mắt nhìn về phía hai người sau khi nói xong thì xoay về một phía khác – huýt sáo, Trên người là một dòng chữ – Tụi tui vô can.

“Thật sao.” – Eileen dịu dàng nhìn Harry.

Harry giật giật khóe miệng im lặng là tốt nhất.

“Thế Harry có muốn lên đàn một bài tặng Sev không?” – Eileen cười nhẹ nhàng hỏi.

Harry muốn lên tiếng từ chối nhưng nhìn thấy ánh mắt trong chờ của ai kia, đành nuốt vào. Gật gật đầu, rồi nhìn sang hai tên đang cười trộm, vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp họa. Harry nghiến răng – tui sẽ dợt chết hai người.

Khi một nhạc khúc kết thúc, dàn nhạc yêu tinh được ông Kullever ra hiệu dừng lại, ông nói gì đó, nó lập tức gật đầu ra hiệu cho yêu tinh đang đàn bước ra ngoài. Harry bước lên, gật đầu ý cảm ơn yêu tinh. Lúc này hàng trăm đôi mắt nhìn về thiếu niên xinh đẹp ngồi cạnh đàn.

Thật ra giới pháp thuật không như giới Muggle, quý tộc cần biết khiêu vũ, không cần biết đàn vì đâu có gia tộc nào mở tiệc rồi tự mình đàn làm gì cho phí công.

Ngón tay trắng nõn lướt trên phím đàn, một điệu nhạc không hề có trong những bài nhạc trong giới pháp thuật vang lên, âm thanh vang lên làm lòng người rung động. Đây là một bài hát mà tương lai cậu từng nghe của giới Muggle.

Khi phím đàn bắt đầu tới một đoạn, Harry cất giọng hát.

«When I am down and, oh my soul, so weary;

When troubles come and my heart burdened be;

Then, I am still and wait here in the silence,

Until you come and sit awhile with me.

You raise me up, so I can stand on mountains;

You raise me up, to walk on stormy seas;

I am strong, when I am on your shoulders;

You raise me up: To more than I can be. “*(Trích You Raise Me Up)

Harry hát không lớn, thanh âm trong khán phòng im lặng lại phá lệ rõ ràng. Tiếng hát Harry trong như suối, đôi mắt nghiêm túc, gương mặt lúc này càng mê đảo người khác hơn.

Nơi nào đó trong trái tim Severus, như mật ngọt.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...