Nam Thần, Cầu Hắc Hóa!
Chương 27: Tổng tài phúc hắc đừng loạn liêu(26)
Editor: Lãnh Sam.
Không đợi Hứa Thanh Thanh mở miệng.
Hứa phụ liền bắt đầu ra tiếng an ủi.
" Thanh Thanh, con gần nhất cần phải dưỡng tốt thân thể, thân thể quan trọng nhất.
Những ngôn luận không thật trên mạng đó, ta sẽ thay con xử lý.
Đến nỗi những lời nói này đó của Ngôn Linh, con cũng đừng để trong lòng, hết thảy đều có ta."
Lời này giống như thuốc an thần, đáy mắt Hứa Thanh Thanh nhanh chóng bay nhanh hiện lên một mạt tính kế.
Bây giờ cô ta ngược lại muốn nhìn, Hứa Ngôn Linh còn có thể làm cái gì.
Có Hứa phụ chống lưng vì cô ta, chẳng lẽ, Hứa Ngôn Linh thật sự còn có thể đem cô ta đưa vào tù?
Hứa phụ chính là chiếc ô bảo hộ tốt nhất của cô ta.
Hộ sĩ bên cạnh chờ kiểm tra thân thể, có chút không kiên nhẫn thúc giục một câu, Hứa phụ lúc này mới rời đi phòng bệnh.
Hắn ra ngoài phòng bệnh, ở trên hành lang đi qua đi lại.
Sự việc lần này của Hứa Thanh Thanh, có chút khó giải quyết.
Không biết có xử lý được không, hắn thấp giọng thở dài.
Việc này nguyên nhân chủ yếu ở chỗ Ngôn Linh bên kia.
Chờ Thanh Thanh thân thể hồi phục tốt, hắn lại đi tìm Ngôn Linh nói về hậu quả của sự tình này.
Nhất định không thể làm ảnh hưởng đến tiền đồ của Thanh Thanh.
Ngay sau đó, hắn lại gọi điện thoại, phái người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm ngôn luận trên mạng.
Một khi có bất lợi với Hứa Thanh Thanh, lập tức triệt rớt.
Coi như là vì Hứa Thanh Thanh hao tổn tâm cơ.
Ngôn Linh thời điểm biết chuyện.
Vẫn như cũ không có biểu tình gì.
Rốt cuộc, Hứa phụ kia không chỉ là mắt mù vô cùng, mà là cả người đều có vấn đề.
Có thể vì Hứa Thanh Thanh làm được loại tình trạng này, không biết còn tưởng đây là người trong lòng của hắn.
Thân, cô, cô như thế nào biết?
"...... Biết cái gì?"
Ngôn Linh vẻ mặt nhàm chán đùa nghịch điện thoại.
Lướt qua lướt lại mấy cái phần mềm, cô cũng không biết mình đang làm cái gì.
Đại khái thuần túy là tống cổ thời gian.
Hứa Thanh Thanh tuy nói không phải người trong lòng của Hứa phụ, nhưng mẹ của cô ta thì đúng.
Thời điểm Hứa phụ tuổi trẻ a......
" Tôi không có hứng thú nghe tiếp."
Lạn rụng răng chuyện xưa.
Đơn giản chính là mẹ của Hứa Thanh Thanh trở thành em dâu của Hứa phụ, mà Hứa phụ lại ái mà không được.
Thẳng đến một ngày nào đó, cha mẹ Hứa Thanh Thanh xảy ra chuyện, chỉ để lại cô ta.
Hứa phụ thuận thế nắm chắc cơ hội, đem Hứa Thanh Thanh trở thành con gái ruột dốc lòng dạy dỗ.
Ách, kia chính là đời này chấp niệm.
...... Hôm nay liêu không nổi nữa.
Vào lúc Ngôn Linh đang cân nhắc, có nên ra bên ngoài chơi một chút để tống cổ thời gian không.
Chuông cửa nhà cô vang lên.
Sau hai tiếng, cô không phản ứng.
Chợt, điện thoại của cô cũng vang lên.
Ừm, dãy số này, cô biết, là của tên ngốc kia......
À không, là số điện thoại của Phong Lâm.
Cô giơ tay không chút do dự cắt đứt điện thoại.
Thuận tiện tùy tay tắt máy.
Ngay sau đó, tầm mắt của cô dừng ở trên cửa.
Kiều tiếu khuôn mặt, mang theo vài phần nghiền ngẫm.
Hệ thống mắt nhìn Phong Lâm độ hảo cảm đang không chịu khống chế giảm xuống.
Nó xém chút phun ra một ngụm máu.
Thật vất vả tăng tới 25 độ hảo cảm, thân, cô vì cái gì không nghe điện thoại của hắn?
Mặc dù hộc máu, vẫn muốn bảo trì thái độ phục vụ ưu nhã.
Ngôn Linh liếc nhìn hư không một cái, tùy tay che chắn hệ thống.
Lời nói quá nhiều, chậm trễ cô kiếm độ hảo cảm.
Âm thanh chuông cửa thâm thúy, lại vang lên một lần.
Độ hảo cảm đã từ 25 ngã đến 15.
Cô không vội không vàng đi lên phía trước vài bước, đến trước cửa dừng lại.
Cách một cánh cửa, cô phảng phất có thể cảm giác được nam nhân táo bạo cùng bất an, hoảng hốt, còn có chút tối tăm.
Loại cảm giác này, càng thêm mãnh liệt.
Cô theo bản năng mà đi xem giá trị hắc hóa.
Quả nhiên lúc này, Phong Lâm giá trị hắc hóa đã thẳng tắp bay lên, một đường đem độ hảo cảm ném thật xa, đột phá 30 phần trăm.
______
Trường mình được nghỉ hết tháng 3 luôn, mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe nha nha, moahhh ~
Cảm ơn các tiểu khả ái đã ủng hộ truyện, cầu follow, cầu tương tác, cầu vote, giúp editor có thêm động lực nè, iu iu 💚
Không đợi Hứa Thanh Thanh mở miệng.
Hứa phụ liền bắt đầu ra tiếng an ủi.
" Thanh Thanh, con gần nhất cần phải dưỡng tốt thân thể, thân thể quan trọng nhất.
Những ngôn luận không thật trên mạng đó, ta sẽ thay con xử lý.
Đến nỗi những lời nói này đó của Ngôn Linh, con cũng đừng để trong lòng, hết thảy đều có ta."
Lời này giống như thuốc an thần, đáy mắt Hứa Thanh Thanh nhanh chóng bay nhanh hiện lên một mạt tính kế.
Bây giờ cô ta ngược lại muốn nhìn, Hứa Ngôn Linh còn có thể làm cái gì.
Có Hứa phụ chống lưng vì cô ta, chẳng lẽ, Hứa Ngôn Linh thật sự còn có thể đem cô ta đưa vào tù?
Hứa phụ chính là chiếc ô bảo hộ tốt nhất của cô ta.
Hộ sĩ bên cạnh chờ kiểm tra thân thể, có chút không kiên nhẫn thúc giục một câu, Hứa phụ lúc này mới rời đi phòng bệnh.
Hắn ra ngoài phòng bệnh, ở trên hành lang đi qua đi lại.
Sự việc lần này của Hứa Thanh Thanh, có chút khó giải quyết.
Không biết có xử lý được không, hắn thấp giọng thở dài.
Việc này nguyên nhân chủ yếu ở chỗ Ngôn Linh bên kia.
Chờ Thanh Thanh thân thể hồi phục tốt, hắn lại đi tìm Ngôn Linh nói về hậu quả của sự tình này.
Nhất định không thể làm ảnh hưởng đến tiền đồ của Thanh Thanh.
Ngay sau đó, hắn lại gọi điện thoại, phái người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm ngôn luận trên mạng.
Một khi có bất lợi với Hứa Thanh Thanh, lập tức triệt rớt.
Coi như là vì Hứa Thanh Thanh hao tổn tâm cơ.
Ngôn Linh thời điểm biết chuyện.
Vẫn như cũ không có biểu tình gì.
Rốt cuộc, Hứa phụ kia không chỉ là mắt mù vô cùng, mà là cả người đều có vấn đề.
Có thể vì Hứa Thanh Thanh làm được loại tình trạng này, không biết còn tưởng đây là người trong lòng của hắn.
Thân, cô, cô như thế nào biết?
"...... Biết cái gì?"
Ngôn Linh vẻ mặt nhàm chán đùa nghịch điện thoại.
Lướt qua lướt lại mấy cái phần mềm, cô cũng không biết mình đang làm cái gì.
Đại khái thuần túy là tống cổ thời gian.
Hứa Thanh Thanh tuy nói không phải người trong lòng của Hứa phụ, nhưng mẹ của cô ta thì đúng.
Thời điểm Hứa phụ tuổi trẻ a......
" Tôi không có hứng thú nghe tiếp."
Lạn rụng răng chuyện xưa.
Đơn giản chính là mẹ của Hứa Thanh Thanh trở thành em dâu của Hứa phụ, mà Hứa phụ lại ái mà không được.
Thẳng đến một ngày nào đó, cha mẹ Hứa Thanh Thanh xảy ra chuyện, chỉ để lại cô ta.
Hứa phụ thuận thế nắm chắc cơ hội, đem Hứa Thanh Thanh trở thành con gái ruột dốc lòng dạy dỗ.
Ách, kia chính là đời này chấp niệm.
...... Hôm nay liêu không nổi nữa.
Vào lúc Ngôn Linh đang cân nhắc, có nên ra bên ngoài chơi một chút để tống cổ thời gian không.
Chuông cửa nhà cô vang lên.
Sau hai tiếng, cô không phản ứng.
Chợt, điện thoại của cô cũng vang lên.
Ừm, dãy số này, cô biết, là của tên ngốc kia......
À không, là số điện thoại của Phong Lâm.
Cô giơ tay không chút do dự cắt đứt điện thoại.
Thuận tiện tùy tay tắt máy.
Ngay sau đó, tầm mắt của cô dừng ở trên cửa.
Kiều tiếu khuôn mặt, mang theo vài phần nghiền ngẫm.
Hệ thống mắt nhìn Phong Lâm độ hảo cảm đang không chịu khống chế giảm xuống.
Nó xém chút phun ra một ngụm máu.
Thật vất vả tăng tới 25 độ hảo cảm, thân, cô vì cái gì không nghe điện thoại của hắn?
Mặc dù hộc máu, vẫn muốn bảo trì thái độ phục vụ ưu nhã.
Ngôn Linh liếc nhìn hư không một cái, tùy tay che chắn hệ thống.
Lời nói quá nhiều, chậm trễ cô kiếm độ hảo cảm.
Âm thanh chuông cửa thâm thúy, lại vang lên một lần.
Độ hảo cảm đã từ 25 ngã đến 15.
Cô không vội không vàng đi lên phía trước vài bước, đến trước cửa dừng lại.
Cách một cánh cửa, cô phảng phất có thể cảm giác được nam nhân táo bạo cùng bất an, hoảng hốt, còn có chút tối tăm.
Loại cảm giác này, càng thêm mãnh liệt.
Cô theo bản năng mà đi xem giá trị hắc hóa.
Quả nhiên lúc này, Phong Lâm giá trị hắc hóa đã thẳng tắp bay lên, một đường đem độ hảo cảm ném thật xa, đột phá 30 phần trăm.
______
Trường mình được nghỉ hết tháng 3 luôn, mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe nha nha, moahhh ~
Cảm ơn các tiểu khả ái đã ủng hộ truyện, cầu follow, cầu tương tác, cầu vote, giúp editor có thêm động lực nè, iu iu 💚
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương