Nam Thần Phòng Bên Là Lớp Trưởng

Chương 7: Xảy Ra Chuyện



Vừa mới vào lớp anh trai Tịch Dạ đã được bao nữ sinh trong lớp đưa mắt đưa tình hay còn gọi là liếc mắt đứa tình.Sau đó là cả trường rộ lên thông tin một nam sinh học giỏi nữa xuất hiện.Rồi bao nhiêu nữ sinh đổ về lớp Tịch Phỉ mà thăm dò, mà đưa thư,...Quả nhiên là cũng có sức hút nha!

Anh trai cô ngồi cùng với lớp trưởng. Đường Mặc cũng không nói gì, tuy nhiên thì hai anh nam thần lại ngồi cạnh nhau tạo thành một nét đẹp hoàn hảo, người lạnh lùng, trầm mặc, người dịu dàng, tỏa nắng!Hai con người trái ngược nhau nhưng lại có sức hút kì lạ!

Hạ Nhiên ngồi cạnh Tịch Phỉ thì chốc chốc lại nhìn anh trai cô rồi sau đó hào hứng hỏi cô:

- Nè, Tịch Phỉ bạn thanh mai trúc mã của cậu chả kém gì với lớp trưởng nha, cậu may mắn thật đấy!

- Vậy hả?, Ư...Ừ hạnh phúc lắm!

- Tất nhiên rồi!Mà lát nữa đầu giờ là tiết thể dục đó chúng ta chuẩn bị đò đi nhanh lên kẻo muộn!

- Ừ, đi thôi

Tiết Thể Dục bắt đầu lòng Tịch Phỉ bắt đầu lo lắng. Cô học kém thể dục, mà hiện tại thầy lại bắt chạy vòng quanh sân 2 vòng trong vòng 6 phút, cô thầm ai oán : Thiên ơi, lại muốn ngược con rồi sao?

Quả nhiên sau 6 phút tất cả đãchạy xong rồi mà cô vẫn chưa chạy xong. Thầy thể dục thì mải làm việc gì cho nên nhờ lớp trưởng dám sát rồi thông báo kết quả, nếu ai mà chạy chưa xong thì bị phạt chạy cho đến khi nào hết tiết.Đường Mặc thông báo cho thầytheer dục anh bắt đầu nói, Tịch Phỉ từ phía xa xa kia thì cầu xin hắn bằng khuôn mặ đáng thương .

- Thưa thầy, các bạn đều đã chạy xong nhưng ...còn bạn học Tịch Phỉ vẫn chưaddatj.

- Hả? Tịch Phỉ à em có biết trong vòng 6 phút chạy hai vòng là quá bình thường, quá dễ dàng mà sao em lại không làm được,tôi đã tha cho em nhiều lần rồi, giờ thì làm đúng hình phạt đi!

Tịch Phỉ chỉ biết mặt ỉu xìu mà kêu lên tiếng " Dạ". Cô bắt đầu chạy, Tịch Dạ ở phía xa kia không ngừng cầu xin ông trời bởi anh hiểu cô em gái này hơn bao giờ hết, ai bảo gì là nó làm nấy nhưng nếu nó chạy từ giờ đến hết tiết thì có lẽ là không được, cô hơi yếu.

Tịch Phỉ cố gắng chạy, dưới cái nắng oi bức ngột ngạt, cô nhăn mày, khuôn mặt đỏ bừng, mồ hôi chày rất nhiều, cô chạy cũng đã khá lâu rồi, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, khó khăn, họng khô dát.

Một lúc sau, mới kết thúc tiết học, anh trai cùng Hạ Nhiên chạy tới, người cầm nướcnguoiwf cầm khăn tiến gần cô. Lau hết mồ hôi trên mặt cô, đưa nước cho cô uống, Hạ Nhiên cùng Tịch Dạ rối tít hỏi han cô. Cô chỉ mỉm cười nói:

- Không sao mình vẫn tốt!

Cô bỗng nhìn về phía xa kia , anh đang nhìn cô, nhìn rất lâu. Cô cũng không để ý mà bước đi cùng hai người kia. Lúc đi tới cửa lớp thấy Dương Cẩn đứng đó, rồi cậu chạy vầ phía cô nói:

- Tịch Phỉ cậu đây rồi, mình có việc muốn nói với câu, ơ mà sao mặt babyxanh xao thế?

- À, mình không sao đâu, Dương Cẩn câu có việc gì...

Nhưng không hiểu sao cô cảm thấy vô cùng choáng váng, và rồi mặt cô cứ nặng trĩu xuống, cuối cùng xung quanh cô chỉ còn một màu đen bao vây.Cô chỉ nghe loáng thoáng xung quanh là tiếng gọi tên cô của nhiều người.

Mắt Tịch Phỉ nhẹ rung rồi mở ra khung cảnh xung quanh mờ mờ ảo ảo, sau đó mới rõ nét trước mắt cô. Đây là phòng y tế của nhà trường. Bên cạnh ba người: Tịch Dạ, Dương Cẩn, Hạ Nhiên đang vây quanh nhìn cô vui mừng.

- Sao mình lại ở đây?

- Cậu bị thiếu nước với chạy quá sức cho nên bị ngất giờ cậu phải nằm đây để truyền nước.

- À,ừ.

Lúc này cô mới nhận ra tên lớp trưởng đến tự lúc nào, anh đến gần cô khuôn mặt lạnh như băng:

- Tịch Phỉ, thầy thể dục gửi lời xin lỗi tới cô

- Ha?Ừ- Cô hơi ngạc nhiên, tưởng hắn xin lỗi cô chứ hóa ra là thầy thể dục.

Cô nhớ ra:

- Dương Cẩn, vừa nãy cậu nói với tớ việc j?

Dương Cẩn chưa kịp trả lời thì tên anh trai đã nói:

- À, cậu ấy bảo cậu có đi biển không? tớ với Hạ Nhiên đã đồngý rồi chỉ còn cậu

- Ừm.. Được thôi dù sao cũng muốn xả stress.À, Đường Mặc cậu đi cùng cho vui không cả Nhã Dương nữa?

Anh chưa trả lời vẻ mặt hơi đăm chiêu và:

.....
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...