Nàng Cận Của Chàng Hot Boy
Chương 52: Say tình
Lưuý. ChapcóyếutốH+ yêucầuaimẫncảmvớithànhphầnnàyxinbỏquakhônglạitráchleekhôngbáotrướcNhư bức bối quẫy đạp lung tung beng luôn... Cảnh xuân đỏ mặt hiện ra trước mắt HuyênLà đàn ông, chuẩn men chân chínhThực... Không xảy ra phản ứng thì anh liệt xừ nó luôn rồiThật đấy. Thân hình Như đẹp. Huyên biết từ cái thời tắm biển ở Vũng Tàu yêu thương cơNhưng ngày ấy mới lớn... Giờ Như trưởng thành rồi cái gì nó cũng nở nang hơn ý. Đẹp ngất ngây con gà tâyThực sự là...máu mũi của Huyên chảy ào ào luôn kia kìaĐã thế cái con người kia lại cứ sấn sổ lại...anh nóng hết cả người lên rồi đây...cái con người này thật muốn bức anh sao?Khổ tôi không cơ chứ. Giờ mà làm gì là người ta chửi mình cơ hội ngay, mà ca này khó cưỡng lại lắm. Phải là đàn ông chân chính mới có thể như vậy cơKhông phải không muốn tránhMà người ta không cho tránh ýÔm riết lấy Huyên... Mà cái chăn quấn quanh Như nó tuột ra từ đời tám hoánh nào rồiQua lớp sơ mi mỏng chàng cảm nhận rõ dàng da thịt mềm mỏng của ai kiaHai má Như hây hây đo đỏ-Nóng.... Khó chịu quá-Như, em chịu khó chút. Sẽ không saoHuyên nói 1 tay lái xe 1 tay giữ chặt tay Như đang làm loạn bên cạnhNhư lắc đầu... Rất khó chịu...cả người bốc hỏa như có kiến bò khắp nơi ấy. Như khó chịu quá, nóng quáTay lái của chàng thực không vững được nữa Huyên đành liều mạng phóng tới nhà riêng ( nhà lúc bị bệnh Huyên ở đó)Nhanh chóng bồng Như vào nhà đi thẳng đến nhà tắmTrong đầu người ấy chỉ có quan niệm duy nhất là....Ngâm nước lạnh... Phải ngâm nước lạnhXả đầy bồn tắm nước lạnh, Như bị lạnh đột ngột liền co người lại bám víu tìm hơi ấm...-Lạnh...Như bấu chặt vào người Huyên miệng kêu ca-Em chịu khó 1 chút...sẽ không sao.Huyên dỗ dànhAnh biết, anh biết người ấy khó chịu chứ. Khổ thân em yêu của anh... Thương em lắmLàn nước khiến tấm chăn chả đủ che chắn cho người trong bồn tắmNhư chịu lạnh kém nên tiếp xúc lạnh như vậy khiến Như muốn vùng vẫy cô ôm riết lấy thắt lưng Huyên dụi mặt vào khuôn ngực anh tìm hơi ấmThật khổ cho Huyên ca...anh muốn bùng cháy-Huyên... Vương Bá Huyên khốn nạnNhư đang say rượu cô nàng nói mớ, vừa khóc vừa nũng.-Ừ, anh khốn nạn nhất. Anh làm em khổHuyên dịu dàng hôn lên trán Như-Em khó chịu... Rất khó chịu-Anh biết, nhưng em phải cố gắng. Sẽ không sao cả, có anh ở đây, anh ở bên emNhư lắc đầu, nước mắt giàn giụa thương lắm-Anh không yêu tôi.. Anh không yêu tôiThiên ạ... Giúp cô ngâm nước lạnh mà liên quan gì đến việc yêu với chả không yêu hả nàng-Ngoan, anh yêu....Câu nói chưa phun hết đã phải nuốt lại vào trong bụngBờ môi ngọt ngào ấy. Cái con người này anh còn chưa chuẩn bị tâm lýMôi Như rất mềm lại ướt...hơn nữa lại là nàng chủ động khơi mào cơThực sự bức tường cuối cùng của Huyên đã bị phá bỏ, không chỉ vậy mà đổ sụp mất toi rồiKhông rượu chè mà say. Huyên Say men tình nặng lắm rồiTất cả đang đánh thức dục vọng nguyên thủy nhất của con ngườiChàng trai ấy u mê. Ôm lấy thân hình như ngọc của cô gái. cẩn thận mà nhẹ nhàngHọ trao nhau nụ hôn cháy bỏngNàn nước lạnh cũng không ngăn được ngọn lửa tìnhSự đụng chạm da thịt càng làm cho Huyên hưng phấn.Anh dịu dàng nâng lưu từng chút một. Nụ hôn sâu trên bờ môi,rời môi rơi xuống cổ rồi xuống xương quai xanh gợi cảmDần xuống dần xuống bộ ngực no tròn...Huyên bàn tay to lớn đặt lên ngực Như xoa dịu dàng. Giờ có chuyện gì sảy ra cũng không ngăn được anh nữaTách 1 cái chiếc áo ngực che giấu núi đồi bị bật ra để lộ trọn vẹn bầu ngực của người con gái ấyHuyên thấy cổ họng khô rát-Em đẹp quáNhư không đáp chỉ vòng tay ôm cổ Huyên. Chàng trai mà cô yêu đến ngây ngất, người ấy cao lắm đẹp lắmHuyên kéo sát như lại, bầu ngực non mềm chạm vào lớp ái sơ mi mỏng thấu qua da thịt anh.Kích thích đến tột cùngBên dưới...có thứ đã bành trướng và muốn bung lụa!-Như, nhìn anh. Gọi tên anh...Lời dụ dỗ của người kia ngọt ngào quá Như cười ngây dụi đầu vào ngực người ta mà gọi tên-Huyên,.... vương Bá Huyên. Em yêu anh.Như kiễng gót. Rướn lên hôn môi Huyên. Họ lại trao nhau nụ hôn nồng đậm.Bàn tay như lóng ngóng ôm lấy anhĐối với đàn ông chuyện "ấy" là bản năng...rất nhanh, rất thành thục nguy hiểmHuyên ôm Như từ phía sau. Bàn tay hư hỏng xoa nắn bầu ngực nonBàn tay còn lại liền khám phá nơi tư mật của người taNhư bật ra tiếng âm a khó chịu, dục hỏa thiêu đốt toàn cơ thể đã thế còn gặp sự kích thích từ bên ngoàiĐầu óc Như rỗng tuếch, mơ màngHuyên nhanh chóng cởi bỏ hết thay những gì vướng víu trên cơ thể hai ngườiMột màn trần trụi đến nhức mắtNhư xấu hổ-Còn ngại? Như... Cho anh...Như không đáp chỉ ôm lấy Huyên thật chặtSai hay đúng trong chuyện này không quan trọng xác định rõ cả cuộc đời của Như chỉ có HuyênKhông cho anh thì cho ai?Vật nam tính chạm tới bụng Như nóng đến ngỡ ngàngNhư vừa xấu hổ vừa sợ...lại chỉ biết che mặtHuyên yêu lắm cái dáng vẻ này của Như-Anh yêu em. Rất yêu emHuyên ôm lấy Như bồng cô tới giường lớnÁnh đèn vàng ấm áp tạo cho cả hai cảm giác lãng mạnHuyên hôn lên cổ Như dần dần đến ngực rồi bụng. người con gái này anh muốn ăn không chừa lại mẩu xương nàoYêu chết cô mất thôiMỗi nơi đi qua lại xuất hiện một dấu đỏ ửng như dâu tâyHuyên dịu dàng vuốt ve cơ thể người con gái ấyCho cô thời gian chuẩn bị để có thể thích ứng với nam căn của anh...Bàn tay hư hỏng dò xét từng chút trong nơi tư mậtCả người Như vặn vẹo khó chịu-Huyên,....em....khó chịu quá-Nhìn anh, thả lỏng một chút... Nhìn anhPhân tán tư tưởng thành côngHuyên thừa cơ Như không chú ý liền đi vàoCảm giác đau như xé rách cơ thể khiến Như khóc thétNgười ta nói làm tình rất tuyệt kia mà sao cô cảm thấy đau thế này-Đau... Không muốn... Đau...Như lắc đầu cật lực, nước mắt lăn dài-Ngoan, một chút nữa sẽ không đau... Em thả lỏng một chútHuyên hôn lên má Như giúp cô lau nước mắt, xong lại ân cần an ủi-Không cần, không cần...đau.. ĐauHuyên toát hết mồ hôi. Anh cũng khó chịu lắm... Như chặt quá...chặt quáCơn đau qua đi, luồng khoái cảm ập đến... Cảm giác lạ lần đầu tiên trong đờiNhư không tự chủ phát ra những tiếng yêu kiều khiến người ta phải đỏ mặt tía taiHuyên mạnh mẽ lúc nhanh lúc chậm, đưa như từ rìa cảm xúc đạt đến cao trào của hoan áiTrong căn phòng ấy chỉ còn lại tiếng rên rỉ yêu kiều của người con gái và tiếng thở nặng của chàng trai-Vợ yêu, bà xã.... Em là muốn bóp chết anh sao? Chặt như vậy-Cầm thú, anh thật biến thái. A...ưm...-Em vẫn còn rồi rào sức như thế. Có phải anh nên cố gắng hơnHuyên cười tà mị nhấc người Như lên để cô ngồi trên người mìnhNhư xấu hổ quá... Tư thế gì thế này... Mất mặt quá đi thôiHuyên nhổm dậy ôm Như hôn cô thật sâu và không quên nhiệm vụ của bản thânĐêm ấy có người vai xin khẩn khoản... Có kẻ điên cuồng muốn người ta hết lần này đến lần khácHọ thuộc về nhau cả linh hồn và thể xácDấu vết đỏ sẫm in trên ga giường trắng muốtCăn phòng ấy chỉ vòn tình ái mặn nồng....##$$$$#####Ba Ân mải xử lý mấy đứa mất dạy kia mà không hay con gái bảo bối đã bị sói ăn thịt đến mẩu xương cũng không còn????????????????????????
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương