Nàng Không Nói
Chương 1
Ngọn đèn cách vách luôn ấm ápTiểu tỷ tỷ cũng vô cùng dịu dàngMỗi khi thấy nàng, trái tim tôi như thể được sưởi ấmNgười cha thường xuyên say rượu, đánh mẹ cùng với tôiTôi rất đau, cực kì đauNhưng khi mẹ đánh tôi thì lại càng đau hơn nữaTôi ôm đầu gối, ngồi xuống dưới đấtTrên hành lang tối tăm, ánh đèn chỉ sáng một lúc rồi biến mấtTôi vẫn luôn chờ đợiBật, tắtTiếng bước chân, âm thanh ho khan, mang theo một chút mùi thuốc lá cay mũiMặt đất thực sự rất lạnh a.Tới khi nào nàng mới đếnTôi đem đầu vùi vào trong khuỷu tay, nhẹ nhàng khóc nức nởNước mắt không thể ngừng chảy xiếtTiểu tỷ tỷ sạch sẽ như vậy, sao có thể thích mấy đứa trẻ thò lò mũi xanhĐèn lại sángTôi nghe thấy nàng cất lời.- Thúc thúc lại đánh em đúng không? Đừng sợ, không phải là lỗi sai của em. Em có muốn ăn cơm không? Chị lấy mỳ cho em ăn nha?Tôi ngẩng đầuThấy nàng vươn tay+Sạch sẽ thon dài lại ấm áp
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương