Ngạo Thế Đan Thần
Chương 33: Võ Đài Chân Chính
Nguyên bản Trầm Tường muốn đi tìm Trầm Lộc Tông tham thảo đan dược thuật một thoáng, nhưng không có nghĩ đến Trầm Lộc Tông đã xuất phát đi mua linh dược, hơn nữa còn lưu lại không ít linh đan, linh dược. Có sẵn linh dược, Trầm Tường cũng hết sức vui vẻ dùng nó luyện chế đan dược, điều này cũng có thể tăng cường kinh nghiệm luyện đan của hắn. Ba ngày qua đi, Trầm Tường luyện xong toàn bộ linh dược mà Trầm Lộc Tông lưu lại, bởi vì đại đa số linh dược đều là Phàm cấp hạ phẩm, vì lẽ đó tất cả đan dược ra đều là Phàm cấp hạ phẩm, lúc này đan dược của Trầm gia cũng có không ít, đầy đủ ứng phó một quãng thời gian. Mấy ngày qua, rất nhiều con cháu trẻ tuổi của Trầm gia đều vây quanh Trầm Tường, mà Trầm Tường cũng sẽ thường thường đi luyện võ tràng luận bàn cùng con cháu Trầm gia, thỉnh thoảng cũng sẽ chỉ điểm bọn họ một chút, chuyện này đối với bọn hắn đều có trợ giúp rất lớn. - Tường nhi, Vương thành Võ Đạo Hội ngươi có đi hay không? Quán quân sẽ được thưởng Chân Nguyên đan Linh cấp thượng phẩm. Đột nhiên Trầm Thiên Hổ đi tới luyện võ trường. Trầm Tường suy nghĩ một chút, nói: - Ta muốn đi những thành thị khác mua chút linh dược, đến thời điểm liền thuận tiện tham gia! Lúc này một con cháu Trầm gia nói: - Trầm Tường đi tham gia, chúng ta đi khẳng định không làm gì được, bất quá nghe nói lần Võ Đạo Hội này có rất nhiều nhân vật thiên tài tham gia, thậm chí còn có Phàm Võ Cảnh tầng bảy. Một thiếu nữ gật đầu nói: - Ta nghe nói còn có những người từ trong môn phái trở về. Những tin tức này Trầm Tường đều nghe nói, Vương thành Võ Đạo Hội là mười năm cử hành một lần, người chủ tham gia yếu là hai mươi tuổi trở xuống, là thành thị lớn nhất trong Nam Vũ quốc tổ chức, cũng chính là Vương thành, Vương thành vốn là bốn toà thành phố lớn, sau đó thành thị phát triển quá to lớn, người càng ngày càng nhiều, dẫn đến bốn toà thành thị liên kết với nhau, sau đó liền dung hợp. Vương thành cũng là Vương đô của Nam Vũ quốc, Dược gia cùng hoàng cung đều ở nơi kia, những gia tộc cường đại của Nam Vũ quốc đều ở đó, vì lẽ đó bên trong cao thủ tập hợp. Trầm Thiên Hổ gật đầu nói: - Vương thành Võ Đạo Hội còn có một mục đích, chính là vì tuyển lựa một ít người ưu tú tiến vào môn phái, các ngươi hẳn phải biết toàn bộ Nam Vũ quốc là phụ thuộc vào những môn phái này đi! Mỗi một gia tộc võ đạo hàng năm đều phải nộp thuế lên cho hoàng cung, mà Nam Vũ quốc lại sẽ chuyển giao những thứ này tới các môn phái, có thể thấy được những môn phái này là cường đại đến cỡ nào, trong tay nắm giữ rất nhiều đế quốc. - Tuyệt đối đừng cho rằng những thuế này là không công đưa đi, các ngươi phải biết, những môn phái này cũng giữ gìn an toàn cho chúng ta, bằng không nơi như chúng ta này, rất dễ gặp phải đàn yêu thú hoặc là một ít yêu ma giết chết. Trầm Thiên Hổ ngưỡng vọng trên không, ngữ khí ngưng trọng mà nói. Các con cháu Trầm gia nhất thời ồ lên, trước đó những đại môn phái này cũng chỉ là truyền thuyết, bây giờ không nghĩ tới dĩ nhiên sẽ có liên hệ thân mật như vậy cùng thế tục. Nam Vũ quốc to lớn vô cùng, nhân khẩu mười mấy ngàn ức, nhưng võ giả lại không nhiều, luyện đan sư càng hiếm như lá mùa thu, nhưng căn cứ vào nhân số nhiều như vậy, nếu muốn từ đó tìm tới một ít võ giả ưu tú cũng có thể, vì lẽ đó những môn phái kia sẽ cách mỗi một quãng thời gian tới đây chiêu nạp, có rất nhiều biện pháp hữu hiệu tuyển lựa đệ tử cho phái mình, mấy người có thực lực mạnh nhất liền sẽ có tư cách tiến vào các đại phái. Trầm Tường theo Trầm Thiên Hổ đi tới trong thư phòng, dọc theo đường đi, Trầm Tường liền biết Trầm Thiên Hổ nhất định có chuyện trọng yếu gì muốn nói, bởi vì sắc mặt Trầm Thiên Hổ rất nghiêm túc. Quả nhiên, vừa đến trong thư phòng, Trầm Thiên Hổ liền nói: - Tường nhi, thúc tổ Trầm Lộc Tông đã đi tới Vương thành! Tuy Trầm gia chúng ta ở trong mắt rất nhiều người xem như là thế gia võ đạo cường đại, nhưng không tiến vào bên trong Vương thành, thì không thể xem như là gia tộc chân chính cường thịnh, cho nên mục tiêu của Trầm gia chúng ta chính là Vương thành. Trầm Tường cũng đã được nghe nói một ít tin tức, tỷ như Dược gia cũng có chút quan hệ cùng những đại phía kia, Dược gia không cần gián tiếp cống nạp cho hoàng cung, mà là trực tiếp đưa đến những môn phái kia. - Hiện tại Tiết gia bắt đầu di chuyển đến Vương thành rồi! Bởi vì duyên cớ Tiết Tiên Tiên, Tiết gia đã kéo lên quan hệ cùng một môn phái cường đại! Mà chúng ta muốn chính mình tranh thủ, nếu như muốn mở ra một con đường, chỉ có thể nhìn ngươi cùng thúc tổ ngươi. Trầm Thiên Hổ một tay đặt ở trên vai Trầm Tường, lời nói ý vị sâu xa. Trầm Tường cau mày hỏi: - Ta cần làm thế nào? Gia nhập một môn phái võ đạo sao? Trầm Thiên Hổ lắc đầu nói: - Không phải, dù vậy, Trầm gia chúng ta vẫn không thể đạt được những đại môn phái kia che chở, bây giờ chỉ có một biện pháp, chính là để cho những đại môn phái này coi trọng Trầm gia chúng ta, sau đó chủ động tới tìm chúng ta! Biện pháp bây giờ chính là thể hiện ra tiềm lực luyện đan của ngươi. Trầm Tường mắt sáng như đuốc, đôi mắt lập loè quang mang, hắn nhếch miệng cười nói: - Ta biết nên làm như thế nào, bây giờ ta liền thu dọn đồ đạc, đi Vương thành hội hợp cùng thúc tổ. Trầm Thiên Hổ vỗ vỗ vai Trầm Tường, cười nói: - Tường nhi, võ đài của ngươi không phải thế tục này, mà là ở những môn phái cường giả tập hợp kia, cái kia mới thật sự là thế giới cường giả! Đơn giản thu thập một vài thứ, cùng hơi chút hoá trang dung mạo một thoáng, Trầm Tường liền một mình một người ra đi, đi tới Vương thành, lấy thực lực hắn mà nói, chỉ cần không phải Phàm Võ Cảnh tầng tám ra tay, đều khó mà tạo thành uy hiếp đối với hắn, toàn bộ Nam Vũ quốc, Phàm Võ Cảnh tám tầng không nhiều, vì lẽ đó Trầm Thiên Hổ vẫn phi thường yên tâm. Vương thành cách Ngọa Hổ thành khá xa, chí ít cần năm, sáu ngày, bất quá dọc theo đường đi sẽ không có nguy hiểm gì, trừ khi mình muốn chết tiến vào thâm sơn rừng hoang mà những yêu thú kia thường thường qua lại. - Tiểu tử, bây giờ ngươi đừng vội tiến vào những môn phái kia, trong những môn phái kia cạnh tranh phi thường kịch liệt, không có thực lực tuyệt đối, ở bên trong chỉ có thể chịu nhục! Bạch U U nói. - Biết rồi, U U tỷ! Trong lòng Trầm Tường có chút ấm áp, hiếm thấy băng mỹ nhân Bạch U U này sẽ nhắc nhở hắn. Lúc này Trầm Tường đã đã rời xa Ngọa Hổ thành, đi tới bên trong vùng hoang dã, đây là lần thứ nhất hắn rời Ngọa Hổ thành, trong lòng cũng có chút kích động, bất quá hắn thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác. Chạng vạng, sắc trời hôn ám, Trầm Tường đi tới bên cạnh một mảnh rừng rậm, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy được phía sau có động tĩnh! - Mẹ kiếp, lão tử bị theo dõi, hơn nữa còn là vài cái!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương