Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 517: Sức mạnh cuối cùng của thiên khởi giả
Tấm màn đen nhanh chóng chuyển hóa thành một tấm khiên hình tròn. Cơn mưa tên ập đến như hồng thủy, điên cuồng đập vào tấm khiên tròn. Tên và khiên chạm nhau, phát ra những âm thanh leng keng như tiếng kim loại va đập, chỉ có điều, âm thanh này lớn hơn rất nhiều. Những đường thanh sắc mang theo khí kình màu đen theo đó tán phát. Hàn Phong thấy con quái vật vẫn còn bản lĩnh này, cũng có chút kinh ngạc. Hắn không hi vọng có thể hạ gục được nó chỉ bởi một đòn, thiểm quang chi thỉ vừa rồi chỉ là để cầm chân nó mà thôi. Cước bộ hơi động, phối hợp với di hình hoán ảnh, trong nháy mắt Hàn Phong đã xuất hiện ngay trước trán nó, cánh tay giấu trong tay áo chuyển động nhanh như chớp. Chỉ thấy, vô số thanh phong với tốc độ mắt thường không thể phán đoán được nhanh chóng tụ tập bên trên nắm đấm. Trong nháy mắt, ngưng thành một cơn lốc cuồng bạo. - Bôn lôi! Nàn Phong đã từng rất thích vận dụng chiêu võ kĩ này, nhưng bôn lôi bây giờ không còn giống bôn lôi ngày xưa nữa. Mà có thêm nguyên tố gió. Bôn lôi cũ đáng lẽ phải có những đường lôi điện màu tím, nhưng bây giờ lại được bao phủ bởi những cơn lốc màu xanh. Lôi điện mày tím và gió lốc màu xanh kết hợp với nhau, hình thành nên một luồng năng lượng cuồn cuộn khiến người ta nghẹt thở. Bôn lôi chú trọng tốc độ, dưới sự hỗ trợ của nguyên tố gió, cánh tay Hàn Phong lúc này gần như biến mất. Hoặc là, không phải biến mất, mà vì tốc độ quá nhanh, nên mới khiến mọi người nảy sinh ảo giác. Một giây sau, nắm đấm đã biến mất của Hàn Phong xuất hiện trước mặt hắc ma viêm, lôi điện màu tím và gió lốc màu xanh đập mạnh vào tấm khiên trước mặt hắc ma viêm. Gần như không gặp một chút trở ngại, đòn tấn công bất ngờ của Hàn Phong trực tiếp đập tan tấm khiên tròn. Mất đi vật căn cản, với khí thế lôi đình, chớp mắt đã thấy một quyền đánh trúng mắt trái hắc ma viêm. Hàn Phong luôn tin, đôi mắt là phần yếu nhất trên người ma thú, và cũng là điểm yếu hại chí mạng. Ngọn nguồn năng lượng của bất cứ sinh vật nào đều xuất phát từ trung tâm đầu. Mặc dù con hắc ma viêm trước mắt không thuộc loại ma thú nào, nhưng Hàn Phong biết, lúc Hắc Trạch chế tạo ra nó, nhất định phải dựa vào đặc điểm trên người ma thú. Đúng như hàn Phong nghĩ, năng lượng đấu khí mang theo thanh sắc và tử sắc cùng nắm đấm Hàn Phong, không hề do dự đập thẳng vào mắt hắc ma viêm. Mặc dù mắt hắc ma viêm mạnh hơn ma thú bình thường rất nhiều, nhưng với một đòn vừa rồi của Hàn Phong, vẫn không thể chống đỡ nổi. Nắm đấm của Hàn Phong chỉ hơi dừng lại một chút, rồi cả cánh tay hoàn toàn ngập trong đó. Sức mạnh sục sôi từ cánh tay Hàn Phong truyền vào bên trong hắc ma viêm, điên cuồng phá hoại thân thể nó. Thân thể Hàn Phong cũng theo nó mà lắc lư điên cuồng, chẳng khác gì một chiếc thuyền lá trong cơn bão táp. Tử Nhược đứng nhìn cảnh tượng này mà không khỏi rùng mình. Bọn Tử Y lúc nhìn thấy Hàn Phong giáng cho con quái vật một đòn chí mạng, trong lòng không khỏi khấp khởi hi vọng. Đương nhiên, rất nhiều người không biết Hàn Phong, nên cũng không quan tâm lắm đến sự an nguy của hắn. Họ chỉ quan tâm Hàn Phong có thể đánh bại hắc ma viêm hay, cứu vớt thiên khởi giả nhất tộc hay không. Nên, thấy Hàn Phong gặp nguy hiểm, họ không đợi Tử Y ra lệnh mà tự động tổ chức tấn công, hi vọng cứu được Hàn Phong. Dù sao họ vẫn phải dựa vào Hàn Phong để đối phó với hắc ma viêm, đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn Hàn Phong chết được. Hàn Phong lúc này trong lòng cũng có chút kinh ngạc, hắn cứ tưởng đánh xong một đòn là có thể dễ dàng rút lui. Nhưng có lẽ hắn đã quá xem nhẹ sức mạnh của đá hiền giả. Khoảnh khắc cánh tay Hàn Phong ngập trong mắt hắc ma viêm, gần như đồng thời, vết thương tạo bởi đấu khí nhanh chóng khép miệng. Cũng chính bởi lý do này, cánh tay Hàn Phong bị kẹt ở trong, không sao rút ra được. Nhưng, Hàn Phong không vì thế mà hoảng loạn, đấu khí trong người bạo phát lần nữa, lần này Hàn Phong để đấu khí chạy khắp toàn thân, bổ sung thêm một đòn nữa vào vết thương vừa mới khép miệng của hắc ma viêm. Hàn Phong muốn mượn cơ hội này để rút lui. Kéo giãn khoảng cách với hắc ma viêm, Hàn Phong cẩn thận phòng ngự không để cho con sức sinh trước mặt phản đòn. Chỉ có điều, sau rất nhiều lần thử, Hàn Phong phát hiện hắc ma viêm có tốc độ hồi phục rất nhanh. Tử Y đương nhiên biết chuyện gì đang diễn ra. Mặc kệ vết thương trên người, Tử Y vội vàng hét lớn: - Hàn Phong, đừng để cho con quái vật đó có cơ hội lại sức, đá hiền giả nằm trên trán nó, cố nghĩ cách chém vỡ đầu nó, lấy đá hiền giả. Hàn Phong không quay đầu, nhưng nghe không lọt một chữ nào. Những lời Tử Y nói, Hàn Phong đương nhiên hiểu, chỉ cần lấy được đá hiền giả trong trán nó, vậy thì con sức sinh sẽ bị mất đi toàn bộ sức mạnh. Điều chỉnh lại hơi thở, không đợi cho vết thương trên mắt hắc ma viêm hoàn toàn hồi phục, Hàn Phong chuẩn bị tấn công thêm lần nữa. Hắc Trạch đứng trên lưng hắc ma viêm vừa giật mình vừa giận. Lúc nãy Hàn Phong đột nhiên xuất thủ khiến Hắc Trạch sợ hãi vô cùng. Hắn chưa bao giờ nghĩ, mình mai danh ẩn tích, cam tâm tình nguyện sống cùng đám di khí giả ô hợp, bỏ ra tâm huyết nửa đời người để tạo ra hắc ma viêm, lại phải lép vế trước một thiếu niên vô danh. Hắc Trạch tuyệt đối không thể đón nhận điều này, hắc ma viêm có vẻ cũng rất khó chịu, bởi vì bị thương nên thân thể khổng lồ không ngừng lắc lư qua lại. Hắc Trạch cảm thấy trong lòng mình đau không kém, mặc dù hắn là một kẻ điên, là tên súc sinh lừa thầy phản bạn nhưng con hắc ma viêm mà hắn phải tốn biết bao nhiêu tâm huyết để tạo ra này, luôn được Hắc Trạch coi như con mình. Bây giờ nhìn thấy con mình bị thương, bảo Hắc Trạch bình tĩnh sao được. Thấy Hàn Phong lại định xông lên, trong lòng vừa giận vừa sợ, nhìn Hàn Phong giận sữ quát: - Tiểu tử, ngươi làm ta giận rồi đấy, ta nhất định phải phanh thây xẻ thịt ngươi. Dừng lại một lúc, Hắc Trạch giận dữ chỉ huy hắc ma viêm, nói: - Lên! Giết chết tên sâu bọ đáng thương này! Grao! Hắc ma viêm nghe lệnh, rống lên một tiếng giận dữ, mặc kệ thân thể đang đau đớn của mình, lao lên phía trước. Đối diện với một con hắc ma viêm đang nổi giận lôi đình, Hàn Phong không hề có ý muốn rút lui mà lại có chút mừng thầm. Vì quá giận nên động tác của hắc ma viêm càng thêm trì độn, Hàn Phong đối phó càng dễ dàng hơn. Nhưng một Hàn Phong cẩn trọng không lập tức ra tay mà giống như lúc nãy, cẩn thận ứng phó với con quái vật đang nổi giận, đồng thời tìm kiếm cơ hội có lợi, tiến hành ra tay. Được Tử Y nhắc nhở, Hàn Phong nhắm chắt mục tiêu, hắn nhất định phải đập nát đầu con quái vật này. Bởi vì trong dó, có thứ Hàn Phong cần, đá hiền giả. - Phụ thân! Chúng ta giúp đỡ Hàn Phong đi, một mình hắn liệu có nguy hiểm không? Tử Nhược bên cạnh lo lắng hỏi. Nhìn bộ dạng con gái, Tử Y khẽ thở dài, nhưng ông hiểu, sinh tử của cả thiên khởi giả nhất tộc lúc này đều nằm trên vai người thanh niên kia. Cho nên, sau một hồi suy tính, Tử Y thở dài nói: - Được rồi! Gọi tất cả thuật sĩ hệ điều trị còn may mắn sống sót đến đây. Tử Nhược cũng là thuật sĩ hệ điều trị nên vừa nghe Tử Y nói, liền đoán ra ý đồ của ông, không khỏi thốt lên kinh ngạc: - Phụ thân, cha định…? Tử Y dịu dàng xoa đầu Tử Nhược, mỉm cười nói: - Hàn Phong là hi vọng duy nhất của chúng ta, giúp đỡ hắn là chuyện chúng ta nên làm. Tử Y nghe vậy, không khỏi ngấn lệ nói: - Đa tạ, phụ thân!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương