Nghịch Thiên Ma Phi, Xin Đừng Hắc Hoá!
Chương 17: Vả mặt x3
Nhưng đã tới nước này, Dung Thi vẫn chưa bình tĩnh lại, nàng hung dữ nói:"Cứu ngươi? Sao có thể? Ta muốn ngươi phải chết!"
"Đủ rồi", Dung Hầu gia thật sự nghe không nổi nữa.
Dung Mị đúng lúc tiếp lời:"Hầu gia, ngươi nghe thấy rồi đấy. Nàng muốn giết ta a! Ngươi phải xử lý công bằng đấy!" Tha thứ cho nàng, thật sự không thể nói ra hai chữ phụ thân, quá ghê tởm!
Dung Tề nghe vậy nhíu mày, trừng mắt về phía Chu thị. Ngày thường tam nữ nhi tùy hứng cũng liền thôi, hôm nay trước mắt bao người, nàng sao có thể công khai mưu sát muội muội của mình! Nếu truyền ra ngoài, thể diện của Hầu phủ phải để ở đâu?
Chu thị âm thầm nghĩ cách, nhanh chóng đáp:"Lão gia, các nữ nhi chỉ là chơi đùa với nhau thôi. Có chút giận dỗi cũng là bình thường, sao có thể xem là thật."
Trợn mắt nói dối! Quần chúng ăn dưa khinh bỉ.
Thế nhưng Dung Tề lại nói:"Được rồi, nếu chỉ là hiểu lầm, chuyện này cứ thế bỏ qua đi. Ngày sau không được tái phạm."1
Chu thị vội vàng tạ ơn:"Lão gia anh minh!"
Anh minh cái con khỉ!! Dung Mị tin rằng chuyện mà tất cả mọi người đều hiểu thì không lí nào Dung Tề lại không hiểu. Hắn cố ý bao che Dung Thi! Ngay cả sống chết của "nàng" đều không quan tâm? Đúng là có mẹ kế thì sẽ có cha kế a! Chỉ là có chút khó hiểu, "Dung Mị" cũng là nữ nhi ruột của hắn mà?
Dung Mị tạm thời gác lại nghi vấn. Thời gian rồi sẽ làm rõ tất cả thôi!
Lúc mà mọi chuyện tưởng chừng như sắp kết thúc, Dung Thi bỗng nhảy ra, chỉ tay vào Dung Mị hô:"Ngươi còn sống, vậy tối qua là ngươi giở trò quỷ đúng không?"
"Tam tỷ cứ đùa. Ta vừa mới trở về sáng nay thôi mà. Hay ý của ngươi là tối qua ta có thể trèo tường, vượt qua thủ vệ nghiêm ngặt của Hầu thủ, thần không biết quỷ không hay mà làm gì ngươi?"Dung Mị không để ý cười nhạt, không có chứng cứ, ngươi có thể làm gì ta?
Quần chúng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, dùng ánh mắt giống như đang nhìn kẻ ngốc mà nhìn Dung Thi. Cho dù tính tình của Dung Mị có chút thay đổi, nhưng nàng vừa qua quỷ môn quan(*), điều này có thể hiểu. Nhưng chỉ trong một ngày, nàng từ phế vật biến thành cao thủ, đó là không có khả năng! Phải biết phủ của quan viên luôn được canh gác rất nghiêm, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ còn chưa chắc vào được.
[*]quỷ môn quan: cửa chết, nguy hiểm có thể mất mạng
Dung Thi nghe thế cảm thấy có lí, nhưng trực giác lại mách bảo nàng chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Dung Mị. Nàng không cam lòng nói:"Ta..."
"Tiểu Hạnh, đưa tam tiểu thư về phòng!" Chu thị sao có thể làm Dung Thi tiếp tục gây sự, phân phó nha hoàn đưa nàng đi.
"Đủ rồi", Dung Hầu gia thật sự nghe không nổi nữa.
Dung Mị đúng lúc tiếp lời:"Hầu gia, ngươi nghe thấy rồi đấy. Nàng muốn giết ta a! Ngươi phải xử lý công bằng đấy!" Tha thứ cho nàng, thật sự không thể nói ra hai chữ phụ thân, quá ghê tởm!
Dung Tề nghe vậy nhíu mày, trừng mắt về phía Chu thị. Ngày thường tam nữ nhi tùy hứng cũng liền thôi, hôm nay trước mắt bao người, nàng sao có thể công khai mưu sát muội muội của mình! Nếu truyền ra ngoài, thể diện của Hầu phủ phải để ở đâu?
Chu thị âm thầm nghĩ cách, nhanh chóng đáp:"Lão gia, các nữ nhi chỉ là chơi đùa với nhau thôi. Có chút giận dỗi cũng là bình thường, sao có thể xem là thật."
Trợn mắt nói dối! Quần chúng ăn dưa khinh bỉ.
Thế nhưng Dung Tề lại nói:"Được rồi, nếu chỉ là hiểu lầm, chuyện này cứ thế bỏ qua đi. Ngày sau không được tái phạm."1
Chu thị vội vàng tạ ơn:"Lão gia anh minh!"
Anh minh cái con khỉ!! Dung Mị tin rằng chuyện mà tất cả mọi người đều hiểu thì không lí nào Dung Tề lại không hiểu. Hắn cố ý bao che Dung Thi! Ngay cả sống chết của "nàng" đều không quan tâm? Đúng là có mẹ kế thì sẽ có cha kế a! Chỉ là có chút khó hiểu, "Dung Mị" cũng là nữ nhi ruột của hắn mà?
Dung Mị tạm thời gác lại nghi vấn. Thời gian rồi sẽ làm rõ tất cả thôi!
Lúc mà mọi chuyện tưởng chừng như sắp kết thúc, Dung Thi bỗng nhảy ra, chỉ tay vào Dung Mị hô:"Ngươi còn sống, vậy tối qua là ngươi giở trò quỷ đúng không?"
"Tam tỷ cứ đùa. Ta vừa mới trở về sáng nay thôi mà. Hay ý của ngươi là tối qua ta có thể trèo tường, vượt qua thủ vệ nghiêm ngặt của Hầu thủ, thần không biết quỷ không hay mà làm gì ngươi?"Dung Mị không để ý cười nhạt, không có chứng cứ, ngươi có thể làm gì ta?
Quần chúng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, dùng ánh mắt giống như đang nhìn kẻ ngốc mà nhìn Dung Thi. Cho dù tính tình của Dung Mị có chút thay đổi, nhưng nàng vừa qua quỷ môn quan(*), điều này có thể hiểu. Nhưng chỉ trong một ngày, nàng từ phế vật biến thành cao thủ, đó là không có khả năng! Phải biết phủ của quan viên luôn được canh gác rất nghiêm, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ còn chưa chắc vào được.
[*]quỷ môn quan: cửa chết, nguy hiểm có thể mất mạng
Dung Thi nghe thế cảm thấy có lí, nhưng trực giác lại mách bảo nàng chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Dung Mị. Nàng không cam lòng nói:"Ta..."
"Tiểu Hạnh, đưa tam tiểu thư về phòng!" Chu thị sao có thể làm Dung Thi tiếp tục gây sự, phân phó nha hoàn đưa nàng đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương