Ngọa Hổ Tàng Long
Chương 88: Đúng Là Dám Chơi Thật Đấy!
Từng bước đi tới, giọng điệu đùa giỡn: “Em gái, ngồi Lamborghini của anh thoải mái hơn ngồi BenZ nhiều, có muốn thử không?” “Em gái? Nhóc con năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”, đối với đám quần là áo lượt này, Liễu Y Y chưa từng giấu cảm xúc của mình. Advertisement “Ha ha, nhóc con? Lên giường thì em biết có phải không thôi!” Cậu ấm tóc vàng bắn ra ánh nhìn dung tục, không kìm được mà bĩu môi nhìn Tôn Hàn: “Hey, đám người bọn tôi thích nhất là đua xe, có hứng thú làm ván không?” “Nếu anh thua thì để cô gái này lại, tôi thua sẽ đưa anh một triệu, thế nào?” Advertisement “Đương nhiên, anh cũng có thể lựa chọn cầm một triệu rồi để em gái này lại!” Xe Mercedes-Benz mà muốn đua với xe Lamborghini, đang nằm mơ đấy à! Liễu Y Y càng không có hứng thú, cô nói với Tôn Hàn: "Chúng ta đi thôi, đừng có để ý đến loại người này!" Nhưng Tôn Hàn chẳng có vẻ gì là muốn đi cả, anh tràn ngập hứng thú: "Đua xe à, nghe có vẻ thú vị đấy". Đúng là dám chơi thật đấy! Tên cậu ấm tóc vàng là Đường Mân và những tên đàn em khác đều bật cười khoái chí. Tên này có bị ngu không vậy, muốn dùng chiếc Mercedes-Benz S-Class để chơi với những siêu xe trị giá hàng chục triệu tệ khác sao? Tên cậu ấm tóc vàng càng vui, liền nói với một tên đàn em ở bên cạnh: "Chỗ nào ở thành phố Giang Châu các người hợp để đua xe?" "Thưa cậu Đường, nếu nói về đua xe ở thành phố Giang Châu thì không thể không kể đến núi Vân Bàn. Thường thì đến mười giờ tối, chỗ đó sẽ đông nghịt người! Tôi sẽ sắp xếp loạt đầu tiên mười giờ tối nay cho cậu Đường, bảo đảm không ai có thể quấy rầy!", tên thanh niên đứng cạnh khom lưng cúi người trả lời. "Sao hả, có dám tới không? Yên tâm, Đường Mân này luôn nói lời giữ lời, chỉ cần anh thắng tôi thì sẽ được một triệu tệ! Tất nhiên nếu anh thua thì cô gái bên cạnh anh sẽ phải lên xe của tôi!" Liễu Y Y thừa hiểu núi Vân Bàn là nơi như thế nào, đó là vùng núi chết nổi tiếng gần xa, đầy rẫy những khúc cua hiểm hóc chết người. Núi Vân Bàn chính là địa điểm để mấy tên cậu ấm rảnh rỗi thử cảm giác mạnh. "Tôn Hàn..." "Mười giờ tối đúng không, tôi sẽ đến đúng giờ!" Nhưng Liễu Y Y còn chưa kịp khuyên nhủ thì Tôn Hàn đã đồng ý. "Được, Tiểu Tứ, nhớ biển số xe đấy. Mười giờ gặp!" Đường Mân không hề lo lắng Tôn Hàn sẽ thất hứa, hắn vứt lại câu đó rồi lên chiếc Lamborghini. Chiếc siêu xe rít lên, tỏa ra làn khói dày đặc rồi chạy vút đi. "Bố ơi, vì sao mọi người lại phải thi đấu?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương