[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)
Chương 236: Khô nóng
Lại chọn thêm gần một xe ngọc thạch nữa, chỉ là chẳng qua lần này giá tiền không hề đắt đỏ như lần trước, xấp xỉ cũng chỉ gần 50 tỷ mà thôi, đương nhiên số ngọc thạch lần này nếu khai ra được ngọc bích, lại được gia công tốt rồi bán ra thì đoán chừng số tiền thu lại được cũng tầm hơn 100 tỷ, trừ đi chi phí gia công thì lợi nhuận ròng cũng phải hơn 35 tỷ. Đây cũng chỉ là ước lượng mà thôi, dù sao thì số đá này đều là do cậu Bạch tặng cho nên lợi nhuận ròng không cần phải trừ đi tiền mua, chính là hơn 100 tỷ đó!
Vì thế nên khi cậu Bạch đưa cho Giang Bắc Minh tấm chi phiếu trị giá 175 tỷ đó thì Giang Bắc Minh cũng không nhận.
“Anh Minh à, chuyện này đã nói rõ từ trước rồi mà” Cậu Bạch nói với Giang Bắc Minh: “Ngày hôm qua cậu giúp tôi nên tôi mới lời được 350 tỷ, tôi đã nói là phải chia cho cậu 175 tỷ thì nhất định phải chia cho cậu!”
"Tôi đã nhận lấy một xe ngọc thạch này rồi thì không cần số tiền này nữa” Giang Bắc Minh phất phất tay nói. Mặc dù anh yêu tiền thật nhưng mà không phải loại người tiền gì cũng nhận được. Ngày hôm qua mặc dù cậu Bạch được anh giúp đỡ mới có thể lời được 350 tỷ đó nhưng chuyện đó đối với anh mà nói thì cũng không hao phí nhiều công sức lắm, nên anh anh kéo một xe đá trị giá hơn 35 tỷ này đi, đối với Giang Bắc Minh mà nói thì đã đủ rồi!
“Anh Minh à, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau mà" Cậu Bạch nói tiếp: "Số tiền này cậu phải nhận lấy, nếu cậu không nhận cũng đừng trách tôi tức giận đó nha? Tôi nói cho cậu biết, tôi mà giận lên lên rồi thì hậu quả rất nghiêm trọng luôn đó nha, sau này nếu cậu còn muốn mua đá thì tôi hoàn toàn có thể không bán cho cậu nữa đó! Nhanh, cầm lấy đi!”
Thấy cậu Bạch cũng đã nói tới nước này rồi nên Giang Bắc Minh cũng chỉ có thể gật gật đầu mà nhận lấy tấm chi phiếu trị giá 175 tỷ đó.
“Hắc hắc, anh Minh à, cậu chuẩn bị tới khi nào thì mới giúp tối tăng cường thực lực của những con chó còn lại nữa thế?” trong phút chốc cậu Bạch liền cười hì hì mà nhìn Giang Bắc Minh, cậu Bạch nói.
“Tùy thuộc vào anh cả thôi, khi nào anh muốn tôi tăng cường thực lực của bọn chúng thì anh cứ gọi cho tôi một cuộc điện thoại là được rồi” Giang Bắc Minh khoát tay nói.
“Được đó được đó!” cậu Bạch gật gật đầu.
Giang Bắc Minh gọi một cuộc điện thoại để Dương Hoàng Việc lái một chiếc xe tải qua đây, toàn bộ số đá này đều phải được chở về. Thằng nhóc Dương Hoàng Việc đó làm việc rất đáng tin, lúc cậu ta tới chở đá đi thì đã trực tiếp nói với Giang Bắc Minh, những chuyện còn lại Giang Bắc Minh không cần phải quan tâm tới nữa, cậu ta sẽ cho người giải toàn bộ số đá này, sau đó sẽ trực tiếp đưa tới xưởng gia công để gia công luôn, đợi sau khi tất cả đều đã được gia công tốt rồi thì cậu ta sẽ trực tiếp chuyển tới tiệm châu báu bên kia luôn.
Có một người anh em đáng tin như thể giúp đỡ thì Giang Bắc Minh cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi rời khỏi sòng bạc thì Giang Bắc Minh trực tiếp lái xe tới chỗ khách sạn mà Lisa đang ở.
Hôm nay anh lại phải mát xa cho Lisa lần nữa, nói thật lòng thì mỗi khi tới mát xa cho Lisa, Giang Bắc Minh đều vô cùng căng thẳng, đặc biệt là khi nghĩ tới sau khi được mát xa thoải mái thì trong miệng Lisa sẽ phát ra những âm thanh làm người ta phải suy nghĩ miên man đó thì thật sự Giang Bắc Minh cảm thấy vô cùng khó chịu!
Hôm nay cũng như thế, hơn nữa hình như lần này Lisa lại càng thêm cởi mở hơn trước, lần này chính là triệt để buông thả bản thân mình, cô ta vừa mở miệng ra thì đó căn bản chính là đã không còn cố kỵ đến cảm nhận của Giang Bắc Minh nữa!
"Anh Minh, sắp tới có thể tôi phải quay về nước một chuyến” Lisa nói.
“Phải về sao?” Giang Bắc Minh sửng sốt, anh nói: “Không phải cô đã đồng ý với tôi, nói rằng đợi đến sau khi bệnh ung thư vú của cô được trị khỏi hoàn toàn thì mới quay về sao?”
“Đúng vậy, lúc mới bắt đầu thì tôi cũng nghĩ vậy, nhưng mà bởi vì hiệp hội của chúng tôi bên đó còn có rất nhiều cần tôi về để xử lý, tôi cũng không còn cách nào khác” Lisa nói tiếp: “Hơn nữa, lần này tôi trở về chắc cũng phải khoảng một tháng”
“Cô Lisa” Giang Bắc Minh nói: “So sánh với công việc thì cá nhân tôi nghĩ rằng sức khỏe của bản thân mới là quan trọng nhất, mặc dù tôi đã giúp cô mát xa trị liệu ba lần, nhưng nó hoàn toàn không đại biểu cho việc tế bào ung thư tuyến vú của cô đã được ngăn chặn, nếu như giữa quá trình trị liệu phải bị gián đoạn một thời gian dài như vậy thì vô cùng có khả năng các tế bào ung thư lại tăng thêm lần nữa.”
“Nếu như không còn công việc nữa thì vẫn có thể tìm công việc khác, nhưng mà nếu như để tế bào ung thư tăng thêm hoặc khuếch tán lần nữa thì có thể sẽ không có biện pháp trị khỏi nữa đâu” Giang Bắc Minh nói với Lisa: “Bản thân cô cũng là một người bác sĩ, tôi tin rằng cô nhất định cũng biết điều này, thời gian một tháng đối với bệnh tình mà nói thì hoàn toàn có khả năng sẽ xảy ra tình huống không thể dự đoán được!”.
“Tôi biết” Lisa gật gật đầu, cô ta nói: “Nhưng mà, ngoài vấn đề về công việc ra thì trong nhà cũng có việc cần tôi về để giải quyết nữa. Những việc đó, tôi không cách nào kéo dài được nữa, vì thế nên tôi nhất định phải quay về nước một chuyến”
Vì thế nên khi cậu Bạch đưa cho Giang Bắc Minh tấm chi phiếu trị giá 175 tỷ đó thì Giang Bắc Minh cũng không nhận.
“Anh Minh à, chuyện này đã nói rõ từ trước rồi mà” Cậu Bạch nói với Giang Bắc Minh: “Ngày hôm qua cậu giúp tôi nên tôi mới lời được 350 tỷ, tôi đã nói là phải chia cho cậu 175 tỷ thì nhất định phải chia cho cậu!”
"Tôi đã nhận lấy một xe ngọc thạch này rồi thì không cần số tiền này nữa” Giang Bắc Minh phất phất tay nói. Mặc dù anh yêu tiền thật nhưng mà không phải loại người tiền gì cũng nhận được. Ngày hôm qua mặc dù cậu Bạch được anh giúp đỡ mới có thể lời được 350 tỷ đó nhưng chuyện đó đối với anh mà nói thì cũng không hao phí nhiều công sức lắm, nên anh anh kéo một xe đá trị giá hơn 35 tỷ này đi, đối với Giang Bắc Minh mà nói thì đã đủ rồi!
“Anh Minh à, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau mà" Cậu Bạch nói tiếp: "Số tiền này cậu phải nhận lấy, nếu cậu không nhận cũng đừng trách tôi tức giận đó nha? Tôi nói cho cậu biết, tôi mà giận lên lên rồi thì hậu quả rất nghiêm trọng luôn đó nha, sau này nếu cậu còn muốn mua đá thì tôi hoàn toàn có thể không bán cho cậu nữa đó! Nhanh, cầm lấy đi!”
Thấy cậu Bạch cũng đã nói tới nước này rồi nên Giang Bắc Minh cũng chỉ có thể gật gật đầu mà nhận lấy tấm chi phiếu trị giá 175 tỷ đó.
“Hắc hắc, anh Minh à, cậu chuẩn bị tới khi nào thì mới giúp tối tăng cường thực lực của những con chó còn lại nữa thế?” trong phút chốc cậu Bạch liền cười hì hì mà nhìn Giang Bắc Minh, cậu Bạch nói.
“Tùy thuộc vào anh cả thôi, khi nào anh muốn tôi tăng cường thực lực của bọn chúng thì anh cứ gọi cho tôi một cuộc điện thoại là được rồi” Giang Bắc Minh khoát tay nói.
“Được đó được đó!” cậu Bạch gật gật đầu.
Giang Bắc Minh gọi một cuộc điện thoại để Dương Hoàng Việc lái một chiếc xe tải qua đây, toàn bộ số đá này đều phải được chở về. Thằng nhóc Dương Hoàng Việc đó làm việc rất đáng tin, lúc cậu ta tới chở đá đi thì đã trực tiếp nói với Giang Bắc Minh, những chuyện còn lại Giang Bắc Minh không cần phải quan tâm tới nữa, cậu ta sẽ cho người giải toàn bộ số đá này, sau đó sẽ trực tiếp đưa tới xưởng gia công để gia công luôn, đợi sau khi tất cả đều đã được gia công tốt rồi thì cậu ta sẽ trực tiếp chuyển tới tiệm châu báu bên kia luôn.
Có một người anh em đáng tin như thể giúp đỡ thì Giang Bắc Minh cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi rời khỏi sòng bạc thì Giang Bắc Minh trực tiếp lái xe tới chỗ khách sạn mà Lisa đang ở.
Hôm nay anh lại phải mát xa cho Lisa lần nữa, nói thật lòng thì mỗi khi tới mát xa cho Lisa, Giang Bắc Minh đều vô cùng căng thẳng, đặc biệt là khi nghĩ tới sau khi được mát xa thoải mái thì trong miệng Lisa sẽ phát ra những âm thanh làm người ta phải suy nghĩ miên man đó thì thật sự Giang Bắc Minh cảm thấy vô cùng khó chịu!
Hôm nay cũng như thế, hơn nữa hình như lần này Lisa lại càng thêm cởi mở hơn trước, lần này chính là triệt để buông thả bản thân mình, cô ta vừa mở miệng ra thì đó căn bản chính là đã không còn cố kỵ đến cảm nhận của Giang Bắc Minh nữa!
"Anh Minh, sắp tới có thể tôi phải quay về nước một chuyến” Lisa nói.
“Phải về sao?” Giang Bắc Minh sửng sốt, anh nói: “Không phải cô đã đồng ý với tôi, nói rằng đợi đến sau khi bệnh ung thư vú của cô được trị khỏi hoàn toàn thì mới quay về sao?”
“Đúng vậy, lúc mới bắt đầu thì tôi cũng nghĩ vậy, nhưng mà bởi vì hiệp hội của chúng tôi bên đó còn có rất nhiều cần tôi về để xử lý, tôi cũng không còn cách nào khác” Lisa nói tiếp: “Hơn nữa, lần này tôi trở về chắc cũng phải khoảng một tháng”
“Cô Lisa” Giang Bắc Minh nói: “So sánh với công việc thì cá nhân tôi nghĩ rằng sức khỏe của bản thân mới là quan trọng nhất, mặc dù tôi đã giúp cô mát xa trị liệu ba lần, nhưng nó hoàn toàn không đại biểu cho việc tế bào ung thư tuyến vú của cô đã được ngăn chặn, nếu như giữa quá trình trị liệu phải bị gián đoạn một thời gian dài như vậy thì vô cùng có khả năng các tế bào ung thư lại tăng thêm lần nữa.”
“Nếu như không còn công việc nữa thì vẫn có thể tìm công việc khác, nhưng mà nếu như để tế bào ung thư tăng thêm hoặc khuếch tán lần nữa thì có thể sẽ không có biện pháp trị khỏi nữa đâu” Giang Bắc Minh nói với Lisa: “Bản thân cô cũng là một người bác sĩ, tôi tin rằng cô nhất định cũng biết điều này, thời gian một tháng đối với bệnh tình mà nói thì hoàn toàn có khả năng sẽ xảy ra tình huống không thể dự đoán được!”.
“Tôi biết” Lisa gật gật đầu, cô ta nói: “Nhưng mà, ngoài vấn đề về công việc ra thì trong nhà cũng có việc cần tôi về để giải quyết nữa. Những việc đó, tôi không cách nào kéo dài được nữa, vì thế nên tôi nhất định phải quay về nước một chuyến”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương