Ngọt Ngào Của Ác Ma 2
Chương 126: Phục Vụ Vợ 2! (H+)
Chẳng biết đã trôi qua được bao lâu đầu óc Trần Khả Hân như trống rỗng chẳng còn suy nghĩ gì được nữa.
Dương Vũ Hàn duy chuyển cái vật cự đại phía dưới thúc sâu vào bên trong từ khúc da thịt bên trong cô, bàn tay hắn tham lam xoa nắn cặp mông căng tròn.
Chiếc miệng hắn cúi xuống hôn lên gáy ngọc cô mà khẽ nói.
" Vợ à, em thật tuyệt! Chồng em sắp không chịu nổi rồi!"
Nói xong hắn duy chuyển vật bên dưới ra vào bên trong nơi tư mật của cô một cách nhanh chóng như vũ bão.
" Aaaaa....Chồng em mệt quá!"
Nói xong thân thể nhỏ nhắn của Trần Khả Hân co giật liên hồi một lác lâu, theo bản năng phía bên dưới nơi tư mật có những giọt nước đang thi nhau mà trào ra bên ngoài.
Cái đầu nhỏ và phần thân trên của cô mệt mỏi nằm bệt xuống chiếc bạc nhưng cặp mông căng tròn vẫn cố duy trì tư thế bởi vì hắn thật sự chưa ra mà Khả Hân đã mệt nhòa.
Dương Vũ Hàn nhếch mép cười đắc ý càng thúc cái vật cự đại nóng hổi kia vào bên trong thêm một lác lâu.
Chẳng biết đã trôi qua được bao lâu Trần Khả Hân cảm nhận được phía sâu bên trong nơi tư mật cô có giọng nước ấm làm cho cô cảm thấy thật dễ chịu.
Sau khi phóng hết tinh hoa vào bên trong Dương Vũ Hàn liền rút nó ra mà lười biến ngồi lựa lưng vào chiếc ô tô.
Trần Khả Hân tuy rất mệt mỏi nhưng thừa biết chồng mình thích gì, cô liền nhẹ nhàng bò tới vung bàn tay nhỏ nắm lấy cái vật vẫn còn căng cứng kia của hắn bỏ vào miệng mà l.iếm l.áp.
" ưm... Vợ à, em làm anh mê chết đi được!"
Dương Vũ Hàn thỏa mãn bởi chiếc lưỡi nhỏ kia đang nuông chiều mình mà nỉ non, bàn tay thô của hắn lại chẳng an phận mà xoa bóp cặp bồng đào kia một lác lâu.
Dưới thân cái vật gân guốc ấy lại to lớn một cách nhanh chóng làm cô sợ hết hồn mà nói.
" Chồng...chồng à, không phải nó vừa ra hay sao? Tại sao còn lớn như thế chứ?"
Dương Vũ Hàn nghe thế liền nhếch mép cười gian xoa đôi gò má đang l.iếm l.áp kia mà nói.
" Ai bảo vợ anh biết cách chiều chồng cơ chứ? Ngoan! Để chồng phục vụ em, em nằm im là được!"
Nói xong hắn lại nhanh chóng đè thân thể nhỏ nhắn của cô dưới thân mình chiếc miệng lại tham lại hôn vào đôi gò má ửng hồng kia rồi lại duy chuyển xuống chiếc cỗ trắng như ngọc rồi dừng lại trên đôi gò bồng đào căn tròn của cô mà li.ếm l.áp.
Bàn tay hắn củng chẳng an phận mà duy chuyển xuống xoa bóp lấy cặp mông căn tròn kia của cô, bàn tay nhỏ nhắn của Trần Khả Hân lại bất giác ôm chặt lấy vòng eo hắn khóe miệng bất giác nỉ non.
Chẳng biết từ khi nào đôi bàn tay to lớn của hắn đã mở rộng đôi chân dài trắng noãn của cô rồi chậm rãi tiếng vào.
" Ưm....chồng!"
Phía dưới thân cái vật đầy nóng hổi kia lại ra vào nơi tư mật cô một cách nhanh chóng và hung mảnh hơn, trong cơn đê mê Trần Khả Hân bất giác nỉ non trông rất đáng yêu.
Từ nhìn ra vào là mỗi lần đầu óc Trần Khả Hân càng thõa mãn cực độ chẳng muốn quan tâm gì nữa, cảm nhận được sự vuốt ve và chiếc miệng hắn đang duy chuyển trên cơ thể làm cô rung mình cả người.
Chẳng biết là trôi qua được bao lâu nữa khi tâm trí cô sắp hỏng và chẳng biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần nữa.
Trần Khả Hân mệt mỏi khép mờ đôi mắt thì cảm nhận được động tác phía bên dưới dừng lại, Dương Vũ Hàn ôm cô vào lòng tiện tay khéo tắm chăn phũ lấy cơ thể Trần Khả Hân.
Hắn chậm rãi đặt cô ở trong xe mới an tâm ra ngoài nghĩ ngơi một chút, tuy là cuối cùng vẫn chưa thỏa mãn như thấy cô mệt mỏi hắn thật sự chẳng nhẫn tâm, Trần Khả Hân hiểu ý hắn liền lười biếng khép mờ đôi mắt.
Dương Vũ Hàn duy chuyển cái vật cự đại phía dưới thúc sâu vào bên trong từ khúc da thịt bên trong cô, bàn tay hắn tham lam xoa nắn cặp mông căng tròn.
Chiếc miệng hắn cúi xuống hôn lên gáy ngọc cô mà khẽ nói.
" Vợ à, em thật tuyệt! Chồng em sắp không chịu nổi rồi!"
Nói xong hắn duy chuyển vật bên dưới ra vào bên trong nơi tư mật của cô một cách nhanh chóng như vũ bão.
" Aaaaa....Chồng em mệt quá!"
Nói xong thân thể nhỏ nhắn của Trần Khả Hân co giật liên hồi một lác lâu, theo bản năng phía bên dưới nơi tư mật có những giọt nước đang thi nhau mà trào ra bên ngoài.
Cái đầu nhỏ và phần thân trên của cô mệt mỏi nằm bệt xuống chiếc bạc nhưng cặp mông căng tròn vẫn cố duy trì tư thế bởi vì hắn thật sự chưa ra mà Khả Hân đã mệt nhòa.
Dương Vũ Hàn nhếch mép cười đắc ý càng thúc cái vật cự đại nóng hổi kia vào bên trong thêm một lác lâu.
Chẳng biết đã trôi qua được bao lâu Trần Khả Hân cảm nhận được phía sâu bên trong nơi tư mật cô có giọng nước ấm làm cho cô cảm thấy thật dễ chịu.
Sau khi phóng hết tinh hoa vào bên trong Dương Vũ Hàn liền rút nó ra mà lười biến ngồi lựa lưng vào chiếc ô tô.
Trần Khả Hân tuy rất mệt mỏi nhưng thừa biết chồng mình thích gì, cô liền nhẹ nhàng bò tới vung bàn tay nhỏ nắm lấy cái vật vẫn còn căng cứng kia của hắn bỏ vào miệng mà l.iếm l.áp.
" ưm... Vợ à, em làm anh mê chết đi được!"
Dương Vũ Hàn thỏa mãn bởi chiếc lưỡi nhỏ kia đang nuông chiều mình mà nỉ non, bàn tay thô của hắn lại chẳng an phận mà xoa bóp cặp bồng đào kia một lác lâu.
Dưới thân cái vật gân guốc ấy lại to lớn một cách nhanh chóng làm cô sợ hết hồn mà nói.
" Chồng...chồng à, không phải nó vừa ra hay sao? Tại sao còn lớn như thế chứ?"
Dương Vũ Hàn nghe thế liền nhếch mép cười gian xoa đôi gò má đang l.iếm l.áp kia mà nói.
" Ai bảo vợ anh biết cách chiều chồng cơ chứ? Ngoan! Để chồng phục vụ em, em nằm im là được!"
Nói xong hắn lại nhanh chóng đè thân thể nhỏ nhắn của cô dưới thân mình chiếc miệng lại tham lại hôn vào đôi gò má ửng hồng kia rồi lại duy chuyển xuống chiếc cỗ trắng như ngọc rồi dừng lại trên đôi gò bồng đào căn tròn của cô mà li.ếm l.áp.
Bàn tay hắn củng chẳng an phận mà duy chuyển xuống xoa bóp lấy cặp mông căn tròn kia của cô, bàn tay nhỏ nhắn của Trần Khả Hân lại bất giác ôm chặt lấy vòng eo hắn khóe miệng bất giác nỉ non.
Chẳng biết từ khi nào đôi bàn tay to lớn của hắn đã mở rộng đôi chân dài trắng noãn của cô rồi chậm rãi tiếng vào.
" Ưm....chồng!"
Phía dưới thân cái vật đầy nóng hổi kia lại ra vào nơi tư mật cô một cách nhanh chóng và hung mảnh hơn, trong cơn đê mê Trần Khả Hân bất giác nỉ non trông rất đáng yêu.
Từ nhìn ra vào là mỗi lần đầu óc Trần Khả Hân càng thõa mãn cực độ chẳng muốn quan tâm gì nữa, cảm nhận được sự vuốt ve và chiếc miệng hắn đang duy chuyển trên cơ thể làm cô rung mình cả người.
Chẳng biết là trôi qua được bao lâu nữa khi tâm trí cô sắp hỏng và chẳng biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần nữa.
Trần Khả Hân mệt mỏi khép mờ đôi mắt thì cảm nhận được động tác phía bên dưới dừng lại, Dương Vũ Hàn ôm cô vào lòng tiện tay khéo tắm chăn phũ lấy cơ thể Trần Khả Hân.
Hắn chậm rãi đặt cô ở trong xe mới an tâm ra ngoài nghĩ ngơi một chút, tuy là cuối cùng vẫn chưa thỏa mãn như thấy cô mệt mỏi hắn thật sự chẳng nhẫn tâm, Trần Khả Hân hiểu ý hắn liền lười biếng khép mờ đôi mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương