Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)
Chương 1: Dòng dõi Đông A
- Tỉnh nào....mi bị mần răng rứa.... tỉnh,tỉnh...
Mở hờ một mắt trước mặt nó là một thằng bé choai choai tầm 15 tuổi nước da đen thui, tóc dài búi trên đỉnh đầu, mà quan trọng nhất là nó mặc một đoàn áo vải buộc chéo kiểu cổ trang.... Nó nghĩ mình đã xuống âm phủ rồi, sau tốt nghiệp đại học CNTT Bách Khoa nhậu quá chén trong bữa tiệc ăn mừng... nó còn nhớ loáng thoáng là lái xe máy đâm vào giải phân cách đường. Chắc là chết thật rồi chứ nếu không sao lại xuấn hiện kẻ ăn mặc như vậy. Việt Nam cũng có đóng Phim cổ trang rất có thể đây la đoàn làm phim. Nhưng sau tai nạn phải nằm bệnh viện chứ, thế nên khả năng đoàn làm phim là không thể... Vậy nên nguy cơ duy nhất la xuống con mẹ nó âm phủ rồi.
- Này nhóc cho hỏi đây la tần mấy Âm phủ vậy?
- Âm cái đầu mi á, dọa chết tau, ngã cây dừa thôi mà bất tỉnh nửa ngày. Hưm.. Hưm... con nhà võ tướng mà.....
-.... Cây dừa.
Lúc này hắn mới nhìn chung quanh đúng là có cây dừa... mà còn bụi tre nữa, rất nhiều bụi tre... bỗng nhiên trời đất quay cuồng... một dòng thông tin nhảy chồm vào đầu nó. Tên Nuyên Hãn dòng dõi Đông A. Cháu nội Chương Túc Quốc Thượng hầu Đại tư đồ Trần Nguyên Đán và là cháu sáu đời Chiêu Minh đại vương Tướng quốc Thái sư Trần Quang Khải, dòng dõi vua Trần Thái Tông, dòng nõi hiển hách. Hồ quý Ly soán ngôi nhà Trần truy lùng tiêu diệt hậu nhân nhà huyết thống hoàng tộc, Đại tư đồ Trần Nguyên Đán, lúc này về trí sĩ tại Côn Sơn, phải cho con trai là Trần Án cùng con dâu Lê Thị Hoàn đang mang thai được ba tháng từ Chí Linh lên làng Quan Tử, trang Sơn Đông, huyện Lập Thạch, phủ Tam Đới. Giặc Minh xâm lược, Hồ Quý Ly soán ngôi danh bất chính ngôn bát thuận không được lòng dân thua trận mất nước cả Đại Việt ngàn dặm giang sơn gấm vóc rơi vào tay giặc tàu. "Hắn" được sinh ra ở Sơn Đông phụ thân hắn là Trần Ánh vì bảo vệ 2 mẹ con mà bị Hồ Quý Ly bắt được xử tử. Từ nhỏ "hắn" sống cùng mẹ và một vị tướng già tâm phúc của ông nội Trần Phúc. Hắn tỉnh lại đập vào mắt hắn là một căn phòng vách gỗ đơn sơ, nhưng sạch sẽ. Tiếng cửa cọt kẹt mở ra một người thiếu phụ tầm hơn 30 đi vào. Hắn biết đây la mẫu thân của cỗ thân xác này bà Lê thị Hoàn. Một mối liên hệ như máu thịt như huyết thống, một cỗ ấm áp tình cảm trợt dâng lên trong lòng hắn. Người phụ nữ hơn 30 này nếu vào thời đại của hắn cũng chỉ lớn hơn độ tuổi thực của linh hồn hắn vài tuổi mà thôi. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự 3 năm hắn mới thi đại học mà lại còn trượt 1 năm nên thành ra khi tốt nghiệp hắn đã 28 tuổi rồi. Thế nhưng trong lòng hắn lại dâng lên tình yêu thương tử mẫu, và lòng kính trọng vô hạn với người thiếu phụ xinh đẹp này. Và từ giây phút này hắn đã hiểu mình xuyên rồi xuyên vào thân xác một vị mãnh tướng của triều Lê sơ- Trần Nguyên Hãn- hắn đã triệt để hòa nhập vào cổ thân xác này kế thừa tất cả của nó bao gồm cả trí nhớ và tình cảm của người thiếu niên 15 tuổi này.
Người thiếu phụ nhẹ nhàng đặt bát canh xuống đầu giường, đến bên ôm hắn vào lòng..
- Con không sao la tốt rồi, lần sau làm gi phải cẩn thận nhớ chưa... mẹ chỉ còn mình con thôi, con mà bề gì....-
Nói đến đây hai hàng nước mắt của cô chảy dài, hơn mười năm rồi kể từ ngày trượng phu bị sát hại, cô vò võ nuôi con một mình, kể cả xã hội hiện đại địa vị người phụ nữ được nâng cao việc đơn thân nuôi con cungc khó khăn chứ đừng nói đến xã hội phong kiến. Thế nhưng vì tình yêu danh co đứa con trai này mà cô đã hi sinh tất cả tuổi thanh xuân, khi Hãn 5 tuối thi cô mới tròn đôi mươi, xinh đẹp, trượng phu qua đời biết bao mối hỏi,biết bao nhà giàu có vùng Sơn tây này ngỏ ý. Nhưng cô bỏ qua tất cả chỉ dành hết cho đứa con trai này. Cũng may có sự phục vụ tận nình của vị lão quân nhân Trần Phúc vậy nên tránh được rất nhiều phiền toái mà một người góa phụ xinh đẹp đơn thân nuôi con.
- Vâng mẫu thân, hài nhi biết sai rồi lần sau sẽ không để ngài phải lo lằng thêm nữa. Hài nhi muốn ăn một chút con đói quá.
.....
Bát cháo loãng có cả trứng gà thêm một chút hành và muối vị quả thật là chẳng ra sao, nhưng ở cái thời này đời sống người nông thôn khổ cực, nhất là vao lúc binh hoang mã loạn giặc tàu chiếm đóng thì bát cháo này quả la một sự xa sỉ rồi. Ăn hết bát cháo cũng lưng lửng bụng Hãn tập tễnh mò ra ngoài sân, ngã từ cây dừa hơn 5m xuống thì cũng khá là đau đấy. Nếu một theangf bé thời hiện đại 15 tuổi ngã cao như vậy có khi là xong rồi. Thế nhưng khối thân thể này rèn luyện quá tốt cũng chỉ bị thương ngoài da thôi chứ khong đụng thương gân cốt.
Căn nhà 4 gian đúng theo kiểu truyền thống Việt nam thời phong kiến, nhìn khá tươm tất. Vách ngói mái gỗ theo điều kiện thời này phải nói là khá giả. Mảng sân rông tầm 50m2 trồng 4 cọc gỗ hình nhân, giá binh khá gỗ, đao đõ kiếm gỗ, côn gỗ... nhin mọi thứ vừa xa lạ vừa thân quen, ngước nhìn bầy trời xanh thẳm Hãn không thể không tự hỏi mình về dự định tương lai con đường sẽ đi về đâu.... Làm theo lịch sử Tháng Hai năm Canh Dần (1410), ông bí mật chiêu tập thanh niên trai tráng trong vùng tổ chức luyện quân, lập căn cứ tại rừng Thần, đàu quân Lê Lợi bán mạng để đến khi thắng lợi thì bị thanh trừng như Nguyễn Trãi Nguyễn Xí....
Mở hờ một mắt trước mặt nó là một thằng bé choai choai tầm 15 tuổi nước da đen thui, tóc dài búi trên đỉnh đầu, mà quan trọng nhất là nó mặc một đoàn áo vải buộc chéo kiểu cổ trang.... Nó nghĩ mình đã xuống âm phủ rồi, sau tốt nghiệp đại học CNTT Bách Khoa nhậu quá chén trong bữa tiệc ăn mừng... nó còn nhớ loáng thoáng là lái xe máy đâm vào giải phân cách đường. Chắc là chết thật rồi chứ nếu không sao lại xuấn hiện kẻ ăn mặc như vậy. Việt Nam cũng có đóng Phim cổ trang rất có thể đây la đoàn làm phim. Nhưng sau tai nạn phải nằm bệnh viện chứ, thế nên khả năng đoàn làm phim là không thể... Vậy nên nguy cơ duy nhất la xuống con mẹ nó âm phủ rồi.
- Này nhóc cho hỏi đây la tần mấy Âm phủ vậy?
- Âm cái đầu mi á, dọa chết tau, ngã cây dừa thôi mà bất tỉnh nửa ngày. Hưm.. Hưm... con nhà võ tướng mà.....
-.... Cây dừa.
Lúc này hắn mới nhìn chung quanh đúng là có cây dừa... mà còn bụi tre nữa, rất nhiều bụi tre... bỗng nhiên trời đất quay cuồng... một dòng thông tin nhảy chồm vào đầu nó. Tên Nuyên Hãn dòng dõi Đông A. Cháu nội Chương Túc Quốc Thượng hầu Đại tư đồ Trần Nguyên Đán và là cháu sáu đời Chiêu Minh đại vương Tướng quốc Thái sư Trần Quang Khải, dòng dõi vua Trần Thái Tông, dòng nõi hiển hách. Hồ quý Ly soán ngôi nhà Trần truy lùng tiêu diệt hậu nhân nhà huyết thống hoàng tộc, Đại tư đồ Trần Nguyên Đán, lúc này về trí sĩ tại Côn Sơn, phải cho con trai là Trần Án cùng con dâu Lê Thị Hoàn đang mang thai được ba tháng từ Chí Linh lên làng Quan Tử, trang Sơn Đông, huyện Lập Thạch, phủ Tam Đới. Giặc Minh xâm lược, Hồ Quý Ly soán ngôi danh bất chính ngôn bát thuận không được lòng dân thua trận mất nước cả Đại Việt ngàn dặm giang sơn gấm vóc rơi vào tay giặc tàu. "Hắn" được sinh ra ở Sơn Đông phụ thân hắn là Trần Ánh vì bảo vệ 2 mẹ con mà bị Hồ Quý Ly bắt được xử tử. Từ nhỏ "hắn" sống cùng mẹ và một vị tướng già tâm phúc của ông nội Trần Phúc. Hắn tỉnh lại đập vào mắt hắn là một căn phòng vách gỗ đơn sơ, nhưng sạch sẽ. Tiếng cửa cọt kẹt mở ra một người thiếu phụ tầm hơn 30 đi vào. Hắn biết đây la mẫu thân của cỗ thân xác này bà Lê thị Hoàn. Một mối liên hệ như máu thịt như huyết thống, một cỗ ấm áp tình cảm trợt dâng lên trong lòng hắn. Người phụ nữ hơn 30 này nếu vào thời đại của hắn cũng chỉ lớn hơn độ tuổi thực của linh hồn hắn vài tuổi mà thôi. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự 3 năm hắn mới thi đại học mà lại còn trượt 1 năm nên thành ra khi tốt nghiệp hắn đã 28 tuổi rồi. Thế nhưng trong lòng hắn lại dâng lên tình yêu thương tử mẫu, và lòng kính trọng vô hạn với người thiếu phụ xinh đẹp này. Và từ giây phút này hắn đã hiểu mình xuyên rồi xuyên vào thân xác một vị mãnh tướng của triều Lê sơ- Trần Nguyên Hãn- hắn đã triệt để hòa nhập vào cổ thân xác này kế thừa tất cả của nó bao gồm cả trí nhớ và tình cảm của người thiếu niên 15 tuổi này.
Người thiếu phụ nhẹ nhàng đặt bát canh xuống đầu giường, đến bên ôm hắn vào lòng..
- Con không sao la tốt rồi, lần sau làm gi phải cẩn thận nhớ chưa... mẹ chỉ còn mình con thôi, con mà bề gì....-
Nói đến đây hai hàng nước mắt của cô chảy dài, hơn mười năm rồi kể từ ngày trượng phu bị sát hại, cô vò võ nuôi con một mình, kể cả xã hội hiện đại địa vị người phụ nữ được nâng cao việc đơn thân nuôi con cungc khó khăn chứ đừng nói đến xã hội phong kiến. Thế nhưng vì tình yêu danh co đứa con trai này mà cô đã hi sinh tất cả tuổi thanh xuân, khi Hãn 5 tuối thi cô mới tròn đôi mươi, xinh đẹp, trượng phu qua đời biết bao mối hỏi,biết bao nhà giàu có vùng Sơn tây này ngỏ ý. Nhưng cô bỏ qua tất cả chỉ dành hết cho đứa con trai này. Cũng may có sự phục vụ tận nình của vị lão quân nhân Trần Phúc vậy nên tránh được rất nhiều phiền toái mà một người góa phụ xinh đẹp đơn thân nuôi con.
- Vâng mẫu thân, hài nhi biết sai rồi lần sau sẽ không để ngài phải lo lằng thêm nữa. Hài nhi muốn ăn một chút con đói quá.
.....
Bát cháo loãng có cả trứng gà thêm một chút hành và muối vị quả thật là chẳng ra sao, nhưng ở cái thời này đời sống người nông thôn khổ cực, nhất là vao lúc binh hoang mã loạn giặc tàu chiếm đóng thì bát cháo này quả la một sự xa sỉ rồi. Ăn hết bát cháo cũng lưng lửng bụng Hãn tập tễnh mò ra ngoài sân, ngã từ cây dừa hơn 5m xuống thì cũng khá là đau đấy. Nếu một theangf bé thời hiện đại 15 tuổi ngã cao như vậy có khi là xong rồi. Thế nhưng khối thân thể này rèn luyện quá tốt cũng chỉ bị thương ngoài da thôi chứ khong đụng thương gân cốt.
Căn nhà 4 gian đúng theo kiểu truyền thống Việt nam thời phong kiến, nhìn khá tươm tất. Vách ngói mái gỗ theo điều kiện thời này phải nói là khá giả. Mảng sân rông tầm 50m2 trồng 4 cọc gỗ hình nhân, giá binh khá gỗ, đao đõ kiếm gỗ, côn gỗ... nhin mọi thứ vừa xa lạ vừa thân quen, ngước nhìn bầy trời xanh thẳm Hãn không thể không tự hỏi mình về dự định tương lai con đường sẽ đi về đâu.... Làm theo lịch sử Tháng Hai năm Canh Dần (1410), ông bí mật chiêu tập thanh niên trai tráng trong vùng tổ chức luyện quân, lập căn cứ tại rừng Thần, đàu quân Lê Lợi bán mạng để đến khi thắng lợi thì bị thanh trừng như Nguyễn Trãi Nguyễn Xí....
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương