Người Đẹp Và Quái Vật - Trăng Khuyết
Chương 14: Chivas, ánh trăng và cổ điển (H)
Bầu trời hôm nay thật trong vắt, và một vài ngôi sao lượn lờ xuất hiện
Căn phòng tối om, duy chỉ có làm việc vẫn còn sáng đèn, nổi bật giữa đống tài liệu trắng bóc và chằng chịt chữ chính là hộp thuốc và bức ảnh nhòe nhoẹt và phai màu được đựng trong túi đựng vật chứng. Ngụy Hoắc Thần bấm bút suy nghĩ, tay day day trán.
Động tĩnh nhỏ vọng vào trong phòng nghỉ yên tĩnh cắt đứt dòng suy nghĩ vô định, lấy bừa một chiếc áo phông rồi bước ra, nhìn xuống chiếc bently đậu ngay tường nhà. Trong xe, Minh Long và Thuẫn Thuẫn đang tay trong tay với nhau, anh nhìn lên kính chiếu hậu chỉnh chỉnh lại mái tóc đen nhánh phong trần của mình, tiếng lạch cạch sau lưng vang lên.
- Hai người tình tứ xong chưa? Em còn có việc bận
Minh Long hôn lên tay cô vợ nhỏ một cái rồi buông tay, nhìn xuống chỗ Ngụy Hoắc Thần:
- Người ta có vài lời muốn nói với cậu, nhận lấy đi!
Anh cầm sấp tài liệu kế bên lên nhìn, tay lướt nhẹ trên tờ giấy. Minh Long suy nghĩ gì đó rồi dựa lưng vào ghế nói:
- Hoắc Thần, anh có dự cảm không tốt cho lắm. Sắp tới cậu và mấy anh em nên cẩn thận thì tốt hơn.
Anh xuống xe cúi đầu chào Minh Long:”Em sẽ ghi nhớ, em không hối hận!”
Đợi bóng dáng Ngụy Hoắc Thần đi khuất, Thuẫn Thuẫn nhìn ra ngoài cửa thì bất thình lình bị kéo lên đùi anh ngồi lên thứ không ngồi lên. Cô đánh đánh vai anh:
- Liên Liên... truyện kiếm hiệp hay
- Anh! Christ à!
Giọng nói trầm ấm đầy thanh tao cất lên, nhẹ tênh nhưng cũng đầy uy lực
- Anh phải phạt đứa trẻ không biết quan tâm chồng mình mà nhìn thằng khác!
Mọi lời nói và sự chống cự đều bị nuốt trôi vào trong cổ họng chỉ còn lại tiếng ú ớ của cô gái, quần áo ngổn ngang kéo nhau rơi xuống đất. Những nụ hôn ngọt ngào và những dấu hôn đỏ chót thi nhau xuất hiện trên cần cổ mảnh mai và cứng rắn ấy. Chú thỏ nhỏ càng vùng vẫy thoát ra tên sói gian manh ấy lại giữ chặt lại như gọng kìm, giọng khàn đục the thẽ nửa dụ hoặc nửa gọi mời
- Ngoan, đút vào đi rồi tạo em bé cùng anh, hơn ba mươi năm chúng ta chưa có thêm em bé rồi!
- Anh... Vô sỉ! Người ta phát hiện r- ư!
Nụ hôn của người đàn ông kia dành cho cô ngày càng sâu hơn, chiếc lưỡi không xương khuấy đảo bên trong khoang miệng, quần áo của đôi nam nữ cứ thế rơi xuống chân ghế, cơ thể không gầy lộ ra trước mắt chạm vào đôi gò bồng đào lõa lồ kia. Mái tóc đen nhánh bung ra như một đóa hoa se rồi đáp xuống bờ vai mảnh khảnh kia che lấp đi cả tấm lưng trần trắng mút. Và đôi mắt đỏ mận chạm vào nhau đầy kích tình phát điên.
những dấu răng, những dòng nước nhàn nhạt màu rượu vang chảy xuống khắp nơi trên cơ thể. Không còn có gì ngăn cản ngoài hai cơ thể điên cuồng quấn nhau hoan ái điên cuồng, khi là chàng nam chủ động, khi lại là cô gái điên cuồng nhún nhảy trên người nam nhân.
Cho đến khi những đợt hoang ái qua đi và những cơn sóng tình dịu lại
Cô ôm chàng trai trong lòng mình, tay xoa xoa lên mái tóc trắng bĩu môi:
- Toàn đòi ăn gái nhà lành! Hút máu chết anh!
Minh Long lịch thiệp kéo áo lên che lại những thứ cần che, đôi mắt ôn nhu ẩn hiện lên ý cười:”Được rồi, cắn chết anh, anh hứa không đột ngột ăn vợ trên xe thế nữa.”
Thuẫn Thuẫn lườm lườm, đánh lên ngực anh vài cái:”Hừ, kệ anh! Mà...em thấy nhé, dạo gần đây anh và Hoắc Thần có vẻ như quan tâm đến Ngô tiểu thư nhỉ? Nói em nghe xem”
Minh Long ngập ngừng một hồi, đây vốn là chuyện cơ mật, dù có là một người đã theo anh lâu như vợ anh hay bất cứ người tri kỉ nào. Cơ mật vẫn là cơ mật, anh không thể tiện nói ra
Thuẫn Thuẫn vuốt ve gò má anh, tay xoa nhẹ má rồi hôn lên bên còn lại. Cô hiểu, chồng cô là pháp y, cũng là một người cảnh sát nhân dân, cô cũng là một tay kinh doanh có tiếng trong giới, bí mật còn có thể chia sẻ cho những người mà ta rất rất tin tưởng nhưng còn cơ mật thì khác. Dù có là ai đi chăng nữa, tri kỉ hay là vợ chồng đi chăng nữa, nếu là cô thì có chết cũng sẽ không dại gì mà thốt ra mà chỉ dám ôm khư khư vào rồi rơi xuống mồ.
Nghĩ tới đây người phụ nữ của pháp y Long thở dài, cô nhìn thẳng vào đôi mắt xanh biếc như đại dương xa xăm kia bắt đầu tâm sự với anh:”Em hiểu anh làm vậy là vì điều gì. Bởi vì cái chết của Ngô tổng khi ấy là một dấu hỏi quá lớn. Hi vọng những gì em biết có thể giúp cho anh” – Nhận lấy cái gật đầu chấp thuận của anh mới có thể nói tiếp:
“Chồng biết không, thời điểm mà StarLight chưa nhiều chỗ đứng như bây giờ, Ngô thị là tập đoàn từng bá chủ cả vùng Hồ Bắc và làm chao đảo cả Đại Lục. Đó là thời kì đỉnh cao nhất của họ, mà người giúp cho Ngô thị chạm được vào đỉnh lại có công rất lớn của Ngô tổng, không chỉ thế, họ còn có mối quan hệ vô cùng mật thiết với các quan chức cấp cao trong bộ máy nhà nước.”
Minh Long nhìn vào đôi mắt có chút đượm buồn kia, tay vỗ về lưng:”Hồi đó em có đi điều tra, vậy em có biết được chút thông tin nào không?”
Thuẫn Thuẫn lắc đầu:”Hầu hết người trong Ngô gia đều rất kín tiếng, cũng không hẳn là không có thông tin. Nhưng riêng Ngô tổng em chỉ biết một chút gì đó qua thông tin chung, còn lại hoàn toàn là số không... Không thể phủ nhận một điều là Ngô tổng thời đó quá tài năng.”
Cô cười nhẹ, tay xoa xoa lên chiếc bụng phẳng lì rồi thở dài:”Nhìn cái cách mà Ngô tổng chăm sóc cô nhóc đó đủ biết là yêu thương đến cỡ nào rồi, dù Ngô tiểu thư lúc nhỏ khá mờ nhạt trong kí ức của em. Anh ta là một người rất tốt, quá tốt, nhưng ông trời lại đối xử với một người tốt như vậy tàn nhẫn quá anh à... Tin tức Ngô tổng đột ngột qua đời khiến em rất sốc, anh cũng thế mà đúng không?”
Minh Long gật đầu
Anh có cùng cô theo dự đám tang mà, sao mà không biết được chứ? Anh còn biết công ti của họ có mối liên hệ mật thiết với Ngô thị vì chính họ đã giúp cho tập đoàn non trẻ StarLight gián tiếp từ cá chép hóa rồng vàng. Đây chỉ mới là thêm một vài khía cạnh về Ngô tổng mà anh mới vừa biết được, nếu có hỏi thêm vợ yêu thì chưa chắc gì cô ấy đã bảo biết, anh mổ nhẹ lên môi mèo con một cái, chiếc lưỡi vô thức đá nhẹ qua bờ môi trái tim căng mọng:”Liên Liên, cảm ơn em, em giúp anh nhiều rồi”
Trên chiếc du thuyền sang trọng
Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế bành đang thưởng thức cốc chivas sóng sánh màu hổ phách, tay lắc lư điếu xì gà Cohiba lượn lờ sương theo nhịp nhạc cổ điển xinh đẹp. Đôi mắt sáng lên tia xanh nõn chuối tựa như đèn pha
Hắn đang theo dõi màn trình diễn giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Gã nở nụ cười tán thưởng rồi vỗ tay đánh dấu buổi biểu diễn kết thúc. Và rồi ném hai tờ một trăm đô la Mĩ ra trước mặt hai diễn viên nổi trội kia.
*
*
*
*
Vậy là một chương mới lại ra rồi, nhớ ủng hộ mình nhé
Sắp tới còn nhiều cái bất ngờ hơn đó
Căn phòng tối om, duy chỉ có làm việc vẫn còn sáng đèn, nổi bật giữa đống tài liệu trắng bóc và chằng chịt chữ chính là hộp thuốc và bức ảnh nhòe nhoẹt và phai màu được đựng trong túi đựng vật chứng. Ngụy Hoắc Thần bấm bút suy nghĩ, tay day day trán.
Động tĩnh nhỏ vọng vào trong phòng nghỉ yên tĩnh cắt đứt dòng suy nghĩ vô định, lấy bừa một chiếc áo phông rồi bước ra, nhìn xuống chiếc bently đậu ngay tường nhà. Trong xe, Minh Long và Thuẫn Thuẫn đang tay trong tay với nhau, anh nhìn lên kính chiếu hậu chỉnh chỉnh lại mái tóc đen nhánh phong trần của mình, tiếng lạch cạch sau lưng vang lên.
- Hai người tình tứ xong chưa? Em còn có việc bận
Minh Long hôn lên tay cô vợ nhỏ một cái rồi buông tay, nhìn xuống chỗ Ngụy Hoắc Thần:
- Người ta có vài lời muốn nói với cậu, nhận lấy đi!
Anh cầm sấp tài liệu kế bên lên nhìn, tay lướt nhẹ trên tờ giấy. Minh Long suy nghĩ gì đó rồi dựa lưng vào ghế nói:
- Hoắc Thần, anh có dự cảm không tốt cho lắm. Sắp tới cậu và mấy anh em nên cẩn thận thì tốt hơn.
Anh xuống xe cúi đầu chào Minh Long:”Em sẽ ghi nhớ, em không hối hận!”
Đợi bóng dáng Ngụy Hoắc Thần đi khuất, Thuẫn Thuẫn nhìn ra ngoài cửa thì bất thình lình bị kéo lên đùi anh ngồi lên thứ không ngồi lên. Cô đánh đánh vai anh:
- Liên Liên... truyện kiếm hiệp hay
- Anh! Christ à!
Giọng nói trầm ấm đầy thanh tao cất lên, nhẹ tênh nhưng cũng đầy uy lực
- Anh phải phạt đứa trẻ không biết quan tâm chồng mình mà nhìn thằng khác!
Mọi lời nói và sự chống cự đều bị nuốt trôi vào trong cổ họng chỉ còn lại tiếng ú ớ của cô gái, quần áo ngổn ngang kéo nhau rơi xuống đất. Những nụ hôn ngọt ngào và những dấu hôn đỏ chót thi nhau xuất hiện trên cần cổ mảnh mai và cứng rắn ấy. Chú thỏ nhỏ càng vùng vẫy thoát ra tên sói gian manh ấy lại giữ chặt lại như gọng kìm, giọng khàn đục the thẽ nửa dụ hoặc nửa gọi mời
- Ngoan, đút vào đi rồi tạo em bé cùng anh, hơn ba mươi năm chúng ta chưa có thêm em bé rồi!
- Anh... Vô sỉ! Người ta phát hiện r- ư!
Nụ hôn của người đàn ông kia dành cho cô ngày càng sâu hơn, chiếc lưỡi không xương khuấy đảo bên trong khoang miệng, quần áo của đôi nam nữ cứ thế rơi xuống chân ghế, cơ thể không gầy lộ ra trước mắt chạm vào đôi gò bồng đào lõa lồ kia. Mái tóc đen nhánh bung ra như một đóa hoa se rồi đáp xuống bờ vai mảnh khảnh kia che lấp đi cả tấm lưng trần trắng mút. Và đôi mắt đỏ mận chạm vào nhau đầy kích tình phát điên.
những dấu răng, những dòng nước nhàn nhạt màu rượu vang chảy xuống khắp nơi trên cơ thể. Không còn có gì ngăn cản ngoài hai cơ thể điên cuồng quấn nhau hoan ái điên cuồng, khi là chàng nam chủ động, khi lại là cô gái điên cuồng nhún nhảy trên người nam nhân.
Cho đến khi những đợt hoang ái qua đi và những cơn sóng tình dịu lại
Cô ôm chàng trai trong lòng mình, tay xoa xoa lên mái tóc trắng bĩu môi:
- Toàn đòi ăn gái nhà lành! Hút máu chết anh!
Minh Long lịch thiệp kéo áo lên che lại những thứ cần che, đôi mắt ôn nhu ẩn hiện lên ý cười:”Được rồi, cắn chết anh, anh hứa không đột ngột ăn vợ trên xe thế nữa.”
Thuẫn Thuẫn lườm lườm, đánh lên ngực anh vài cái:”Hừ, kệ anh! Mà...em thấy nhé, dạo gần đây anh và Hoắc Thần có vẻ như quan tâm đến Ngô tiểu thư nhỉ? Nói em nghe xem”
Minh Long ngập ngừng một hồi, đây vốn là chuyện cơ mật, dù có là một người đã theo anh lâu như vợ anh hay bất cứ người tri kỉ nào. Cơ mật vẫn là cơ mật, anh không thể tiện nói ra
Thuẫn Thuẫn vuốt ve gò má anh, tay xoa nhẹ má rồi hôn lên bên còn lại. Cô hiểu, chồng cô là pháp y, cũng là một người cảnh sát nhân dân, cô cũng là một tay kinh doanh có tiếng trong giới, bí mật còn có thể chia sẻ cho những người mà ta rất rất tin tưởng nhưng còn cơ mật thì khác. Dù có là ai đi chăng nữa, tri kỉ hay là vợ chồng đi chăng nữa, nếu là cô thì có chết cũng sẽ không dại gì mà thốt ra mà chỉ dám ôm khư khư vào rồi rơi xuống mồ.
Nghĩ tới đây người phụ nữ của pháp y Long thở dài, cô nhìn thẳng vào đôi mắt xanh biếc như đại dương xa xăm kia bắt đầu tâm sự với anh:”Em hiểu anh làm vậy là vì điều gì. Bởi vì cái chết của Ngô tổng khi ấy là một dấu hỏi quá lớn. Hi vọng những gì em biết có thể giúp cho anh” – Nhận lấy cái gật đầu chấp thuận của anh mới có thể nói tiếp:
“Chồng biết không, thời điểm mà StarLight chưa nhiều chỗ đứng như bây giờ, Ngô thị là tập đoàn từng bá chủ cả vùng Hồ Bắc và làm chao đảo cả Đại Lục. Đó là thời kì đỉnh cao nhất của họ, mà người giúp cho Ngô thị chạm được vào đỉnh lại có công rất lớn của Ngô tổng, không chỉ thế, họ còn có mối quan hệ vô cùng mật thiết với các quan chức cấp cao trong bộ máy nhà nước.”
Minh Long nhìn vào đôi mắt có chút đượm buồn kia, tay vỗ về lưng:”Hồi đó em có đi điều tra, vậy em có biết được chút thông tin nào không?”
Thuẫn Thuẫn lắc đầu:”Hầu hết người trong Ngô gia đều rất kín tiếng, cũng không hẳn là không có thông tin. Nhưng riêng Ngô tổng em chỉ biết một chút gì đó qua thông tin chung, còn lại hoàn toàn là số không... Không thể phủ nhận một điều là Ngô tổng thời đó quá tài năng.”
Cô cười nhẹ, tay xoa xoa lên chiếc bụng phẳng lì rồi thở dài:”Nhìn cái cách mà Ngô tổng chăm sóc cô nhóc đó đủ biết là yêu thương đến cỡ nào rồi, dù Ngô tiểu thư lúc nhỏ khá mờ nhạt trong kí ức của em. Anh ta là một người rất tốt, quá tốt, nhưng ông trời lại đối xử với một người tốt như vậy tàn nhẫn quá anh à... Tin tức Ngô tổng đột ngột qua đời khiến em rất sốc, anh cũng thế mà đúng không?”
Minh Long gật đầu
Anh có cùng cô theo dự đám tang mà, sao mà không biết được chứ? Anh còn biết công ti của họ có mối liên hệ mật thiết với Ngô thị vì chính họ đã giúp cho tập đoàn non trẻ StarLight gián tiếp từ cá chép hóa rồng vàng. Đây chỉ mới là thêm một vài khía cạnh về Ngô tổng mà anh mới vừa biết được, nếu có hỏi thêm vợ yêu thì chưa chắc gì cô ấy đã bảo biết, anh mổ nhẹ lên môi mèo con một cái, chiếc lưỡi vô thức đá nhẹ qua bờ môi trái tim căng mọng:”Liên Liên, cảm ơn em, em giúp anh nhiều rồi”
Trên chiếc du thuyền sang trọng
Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế bành đang thưởng thức cốc chivas sóng sánh màu hổ phách, tay lắc lư điếu xì gà Cohiba lượn lờ sương theo nhịp nhạc cổ điển xinh đẹp. Đôi mắt sáng lên tia xanh nõn chuối tựa như đèn pha
Hắn đang theo dõi màn trình diễn giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Gã nở nụ cười tán thưởng rồi vỗ tay đánh dấu buổi biểu diễn kết thúc. Và rồi ném hai tờ một trăm đô la Mĩ ra trước mặt hai diễn viên nổi trội kia.
*
*
*
*
Vậy là một chương mới lại ra rồi, nhớ ủng hộ mình nhé
Sắp tới còn nhiều cái bất ngờ hơn đó
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương